• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh (39 Viewers)

  • Chương 774-779

Chương 774:



Đây là sự việc đáng sợ thế nào?



Chỉ là mặc kệ có bao nhiêu người tham gia, với một đôi tay thép của Giang Ninh thì đều có thể đè bẹp bọn họ!



Chuyện của các dòng họ quyền thế đã có Tống Tiểu Vũ đi làm, Giang Ninh không quan tâm quá trình, anh chỉ muốn nhìn thấy kết quả.



Mà kế hoạch của Lâm thị ở phía bắc cuối cùng đã bắt đầu từng bước.



Lâm Vũ Chân muốn đến đây.



Giang Ninh sốt sắng chờ đợi đã lâu.



Mấy ngày nay không thể ở bên Lâm Vũ Chân Giang Ninh vừa tự trách lại vừa mong nhớ.



Mỗi ngày chỉ có thể tranh thủ từng giây từng phút thời gian rảnh để nói chuyện trong điện thoại giải tỏa nỗi khổ tương tư, nhưng cũng làm cho anh càng muốn gặp Lâm Vũ Chân hơn.



“Nhìn bộ dạng anh cả hình như đang sung sướng lắm”



Lão Lục đứng từ đắng xa nhìn về phía Giang Ninh, cậu ta liếc mắt một cái rồi thấp giọng nói: “Chưa bao giờ thấy qua bộ dạng này của anh cả”



774-1-hao-mon.jpg




xuống máy bay, tôi đã sai người đi đón rồi”



Lý Đông để điện thoại xuống, xác nhận kỹ hành trình của Lâm Vũ Chân.



“Không cần, để tôi tự đi đón”



Giang Ninh đứng lên, anh Cẩu lập tức đi theo, mặc kệ lão Ngũ và lão Lục đang lao vào quần nhau, hai cái thẳng ngây thơ, chẳng lẽ đều không hiểu sao, nhỏ thì nhỏ, quan trọng là kỹ thuật chứ?



Anh Gẩu lái xe đưa Giang Ninh đi, hai người đi thẳng đến sân bay đón Lâm Vũ Chân.



Mà cùng lúc đó.



Trên chuyến bay đã thông báo trước cho Giang Ninh, Lâm Vũ Chân đang tựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.



Trong đầu cô vẫn là cuộc điện thoại Long Linh Nhi gọi cho cô trước khi lên máy bay.



“Nếu cô không muốn hại chết Giang Ninh thì tìm tôi”



Hại chết Giang Ninh sao?



Lâm Vũ Chân hoảng sợ, không ngừng lo lắng.



C€oi như là cô có chết hay phải chịu tra tấn khủng khiếp thế nào thì cô cũng không muốn Giang Ninh bị tổn thương, Bây giờ cô đã coi Giang Ninh như một phần mạng sống của mình, làm sao có thể chấp nhận mất đi anh?



“Tổng giám đốc Lâm, một giờ nữa máy bay sẽ hạ cánh, chị đừng có gấp nha”



Thư ký Tiểu Triệu còn tưởng rắng Lâm Vũ Chân đang sốt ruột, muốn sớm nhìn thấy Giang Ninh: “Chắc chắn anh Ninh đã ra sân bay chờ chị rồi”



“Tiểu Triệu, tôi không muốn đi gặp Giang Ninh luôn bây giờ, tôi muốn đi một chỗ khác trước”



Lâm Vũ Chân mở miệng, dừng lại rồi tiếp tục nói: “Không cần nói cho Giang Ninh biết”



Tiểu Triệu ngây người mất một lúc, Lâm Vũ Chân không đi gặp Giang Ninh sao?



Nhưng cô ấy biết rất rõ, Lâm Vũ Chân mong chờ ngày này đã rất lâu rồi, mỗi ngày cô đều cố gắng liều mạng làm việc chính vì có thể đến Bắc Phương sớm một chút để gặp mặt Giang Ninh.



Làm sao mà bây giờ lại muốn đi chỗ khác, lại còn không cho cô ấy nói với Giang Ninh?



“Tổng giám đốc Lâm…”



“Tiếu Triệu, cô đừng hỏi gì cả”



Lâm Vũ Chân lắc đầu: “Cô cứ làm theo ý tôi là được rồi”
Chương 775:



“Em biết rồi”



Tiểu Triệu biết, Lâm Vũ Chân chưa bao giờ là người làm bừa việc gì, cô mong nhớ Giang Ninh như vậy, gấp gáp muốn gặp anh, nếu không phải có chuyện quan trọng hơn thì Lâm Vũ Chân làm sao có thể thay đổi tuyến đường, muốn đi chỗ khác.



Lúc đó.



Nhà họ Thường!



Không khí vẫn căng thắng như cũ, áp lực nặng đến nỗi làm cho người ta không thể thở được.



Toàn bộ nhà họ Thường, từ trên xuống dưới, đều đang đắm chìm trong chuyện Thường Tại Sơn chết, họ vừa đau khổ lại vừa phẫn nộ, áp lực tăng cao tới cực điểm.



Thường Tại Nguyên ngồi ở sảnh lớn như một cái cọc gỗ, ước chừng đã một ngày không hề động đậy.



Đôi tròng mắt kia ngày xưa bình tĩnh thế nào mà giờ trở nên thâm ‘thúy, âm u, lạnh lẽo, tràn ngập sát khít “Tại Sơn, bình thường anh mảng chú, chửi chú, đều là vì muốn tốt cho chú, sợ sẽ có một ngày như thế này”



Giọng Thường Tại Nguyên lạnh lẽo: “Con đường đó cực kỳ nguy hiểm mà lại còn là một con đường chết!”



Các đốt ngón tay của ông ta bóp chặt lại vang lên tiếng răng rắc, từng đốt nối đầy gân xanh, khiến người khác nhìn mà sợ hãi.



“Dù vậy cũng không thể cho phép người khác giết chú. Bởi vì chú là em ruột của Thường Tại Nguyên tôi! Là người nhà họ Thường chúng tai”



“Ai giết chú tôi đều sẽ bắt hắn nợ máu phải trả bằng máu!”



Trên người Thường Tại Nguyên bỗng nhiên bộc phát ra khí thế mạnh mẽ kinh người, nếu là có người đứng ở gần lúc này thì ất hẳn sẽ kinh ngạc, thế mà ông ta lại có thể ẩn giấu năng lực sâu như vậy.



Bề ngoài Thường Tại Nguyên trông rõ ràng là dáng vẻ thư sinh yếu đuối nhu nhược, vậy mà thực tế lại là một cao thủ!



“Bịch!”



Một bóng người xuất hiện.



“Đã tra ra được gì chưa?”



Thường Tại Nguyên quát.



“Có một ít manh mối: “



Giọng Ngụy Minh truyền đến: “Ngày đó, nhà họ Ngô và nhà họ Chu cùng đi tới yến tiệc do người đứng đầu mới nhận chức của nhà họ.



Tống tổ chức, tên là Tống Tiểu Vũ, hơn nữa sau đó còn xảy ra mâu thuẫn với Tống Tiểu Vũ”



“Nghe nói, nhà họ Tống có một cao thủ có sức mạnh cực kỳ kinh khủng, làm cho ba con nhà họ Chu và nhà họ Ngô phải liên tục quỳ xuống xin lỗi Tống Tiểu Vũ”



Con ngươi củaThường Tại Nguyên co tút lại.



Nhà họ Tống!



Quả nhiên là nhà họ Tống!



Có thể làm cho chủ nhân của hai dòng họ quyền thế bậc hai đều phải cúi đầu xin lõi thì ít nhất phải là cao thủ cấp bậc tông sư, nếu không làm sao có thể làm như vậy?



Nhưng cao thủ cấp bậc tông sư của nhà họ Tống không phải đã chết ở Thịnh Hải rồi sao?



Hơn nữa, nhà họ Tống đã tổn thất rất nghiêm trọng, còn lên kế hoạch rời khỏi Bắc Phương rồi, tại vì sao ngay lúc này lại xuất hiện một người đứng đầu mạnh mẽ như vậy?



“Người đứng đầu mới của nhà họ Tống từng không có danh tiếng gì, là người không có cảm giác tồn tại nhất ở nhà họ Tống, không ngờ rằng lại có thể che giấu kỹ như thế, tuổi còn trẻ mà có thể làm như vậy.



không thể không khiến cho người khác nghỉ ngờ sau lưng cậu ta có phải là có người hỗ trợ hay không”



Ngụy Minh nói.



Chuyện này gần như là không cần phải nghỉ ngờ, có thể khẳng định chắc chắn như thế.



Ở những nơi như Bắc Phương không thể xảy ra những trường hợp phản công như vậy, chín mươi chín phần trăm những người như thế một khi đã xuất hiện thì đã được xác định là cuộc đời anh ta sẽ phải đi đến bước đường cuối cùng như nhau.



“Còn gì nữa không?”



Thường Tại Nguyên tiếp tục hỏi.
Chương 776:



“Cao thủ đó không hề có tung tích gì, giống như anh ta chưa từng xuất hiện, tôi đã đi đến nhà họ Tống hai lần cũng không phát hiện có cao thủ ở đó”



Ngụy Minh nói: “Cho nên có khả năng là cao thủ này có thế lực rất lớn, chỉ là tạm thời giúp đỡ Tống Tiểu Vũ”



Lời này vừa nói ra thì gương mặt Thường Tại Nguyên lại càng khó coi, những điều này ngày càng giống với suy đoán của ông ta.



“Nhà họ Tống bây giờ đang là lúc khí thịnh, nhưng là do giãm lên nhà họ Chu và nhà họ Ngô mà vươn lên, Tống Tiểu Vũ cũng đi hoạt động khảp nơi, có vẻ như là đang muốn gây dựng lại danh tiếng cho nhà họ Tống, nhưng tôi chỉ sợ là thực ra cậu ta đang có mục đích khác, tôi tra được một việc, Tống Tiểu Vũ có tiếp xúc với người ở Đông Hải”



Đông Hải!



Lại còn có liên quan đến cả những người ở vùng cấm Đông Hải cơ à?



Có tin đồn nói rằng, người đứng sau hỗ trợ nhà họ Long đang tạo ra một thế lực mới để có thể khuấy động toàn Bắc Phương, muốn thanh lý triệt để những người đối lập với tập đoàn Linh Long.



Trong tầng lớp cao nhất của các dòng họ quyền thế ở Bắc Phương, chuyện này từ lâu đã không còn là một bí mật.



“Sắp tới, Lâm thị sẽ chính thức đổ bộ vào Bắc Phương, tôi nghe được tin tức tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị, Lâm Vũ Chân, vừa mới đi đến Bắc Phương, hơn nữa, cô ấy sẽ đi gặp một người”



“Ai?”



“Long Linh Nhi!”



Nhà họ Long!



Bây giờ đã có thể hoàn toàn xác định chắc chắn.



Tập đoàn Lâm thị cùng nhà họ Long có quan hệ không rõ ràng, có thể là nhà họ Long thật sự đang nâng đỡ Lâm thị ở vùng cấm Đông Hải, hoặc có thể là dạng quan hệ khác, dù sao thì cũng đã không còn quan trọng nữa.



Thường Tại Nguyên đứng lên, trên mặt phủ kín sát khí!



Giống như một con mãnh hổ ngủ đông nhiều năm trong nháy mắt đã mở ra cái miệng to đầy máu và cái răng nanh trắng dã sắc bén.



“Nhà họ Long…các người thực sự nghĩ là nhà họ Thường chúng tôi dễ bị ức hiếp sao?”



“Là dòng họ hào môn giàu có nhất thì đã sao, Thường Tại Nguyên tôi chẳng lẽ lại e sợ mấy người chắc? Vớ vẩn!”



“Mấy người làm tôi mất em trai thì tôi sẽ khiến cho mấy người mất đi con gái!”



Thường Tại Nguyên lạnh giọng nói.



Ông ta quay đầu nhìn Ngụy Minh, sát khí trên người càng ngày càng dày đặc.



“Chủ nhân, những tin tức này còn chưa được xác nhận đã muốn ra tay luôn rồi sao?”



Ngụy Minh cung kính nói.



“Thà giết lầm còn hơn bỏ sót!”



Thường Tại Nguyên điềm tĩnh trả lời: “Ngụy Minh, cậu tự mình ra tay, mang theo mười người, nhất định phải giết chết Long Linh Nhi!”



“Còn cả Lâm Vũ Chân nữa!”



“Mặc kệ là Lâm thị ở vùng cấm Đông Hải có liên quan đến nhà họ Long hay không tôi đều không quan tâm, chỉ cần có một ít dấu hiện liên quan thì đều giết hết, tôi muốn bắt nhà họ Long phải trả giá, để cho bọn họ biết được mình đã giết lầm người, một khi đã làm sai thì nhà họ Thường chúng ta cũng không phải là thú cưng để bọn họ có thể vuốt ve dụ dõi”



“Vâng!”



Ngụy Minh lập tức trả lời.



Nói xong anh ta liền rời đi, còn Thường Tại Nguyên thì ngồi trở lại ghế dựa, khí thế đáng sợ trên người trong nháy mắt đã tan đi mất.



Giống như chỉ trong chớp mắt ông ta đã trở lại thành một người già ôn hòa. Ai lại có thể nghĩ được sát khí vừa mới bộc phát trên người ông ta còn khủng khiếp hơn cả Thường Tại Sơn.



Cùng lúc đó.



Lâm Vũ Chân đã xuống máy bay, cô không đi ra theo lối ra bình thường mà lại chọn một con đường khác, từ sớm đã có xe được sắp xếp đứng chờ sẵn ở bên ngoài.



“Lên xe đi”



Nhìn thấy Lâm Vũ Chân đi ra, cửa kính xe hạ xuống, lộ ra gương mặt lạnh lẽo của Long Linh Nhi.
Chương 777:



Lâm Vũ Chân lên xe, quay đầu nói với Tiểu Triệu: “Đừng lo lắng cho tôi, cô ấy sẽ không làm gì tôi đâu, tôi sẽ lập tức quay lại”



Vẻ mặt Tiểu Triệu lo lắng, nhìn thấy người lái xe là Long Linh Nhi thì trong lòng càng sốt ruột hơn.



Người phụ nữ này không phải là lần trước còn đến tận Đông Hải, vừa mở miệng đã đòi Lâm Vũ Chân nhường Giang Ninh cho cô ta sao, còn nói muốn dùng tập đoàn Linh Long để đối lấy Giang Ninh.



Sao tự nhiên Lâm Vũ Chân lại muốn gặp cô ta?



“Rừm rừm..”



Tiếng động cơ ô tô nổ vang, rất nhanh liền biến mất ở cuối đường, chỉ để lại những tiếng gầm rú càng lúc càng xa.



“Tổng giám đốc Lâm…”



777-1-hao-mon.jpg




“Ăn mắng thì ăn mắng thôi, cho dù tổng giám đốc Lâm có đánh mình thì mình cũng chịu!”



€ô ấy lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi cho Giang Ninh.



“Tút tút” hai tiếng, điện thoại đã nối máy, Tiểu Triệu sốt ruột, vội vàng kêu lên: “Anh Ninh, tổng giám đốc Lâm đi cùng Long Linh Nhi rồi!”



Bên kia điện thoại, Giang Ninh đang đợi ngoài hành lang sân bay, anh nhíu mày khi nghe thấy lời của Tiểu Triệu.



“Cô nói ai? Long Linh Nhi sao?”



Giang Ninh nhảy dựng lên, nói: “Tại sao cô ấy lại đi cùng Long Linh Nhí?”



Nghe thấy tiếng khóc gấp gáp của Tiểu Triệu ở đầu bên kia điện thoại, Giang Ninh lập tức nói: “Cô ấy lên xe gì, cô có nhớ biển số xe không?”



“Được được!”



Giang Ninh cúp điện thoại, lập tức gọi cho Tống Cương: “Giúp tôi tìm một chiếc xe, biển số là Bắc 7366C, tôi muốn biết ngay vị trí của chiếc xe này!”



Nói xong anh liền cúp điện thoại lao lên xe, trên xe anh Cẩu đã khởi động máy, vừa thấy Giang Ninh lên xe liền đạp ga lao ra ngoài.



“Long Linh Nhi, nếu cô dám làm tổn thương Vũ Chân, tôi sẽ không tha cho cô!”



Trên mặt Giang Ninh xuất hiện sự tức giận đến cực điểm.



Cho dù người bên kia là Long Linh Nhi, bạn chơi thuở nhỏ của anh, nếu cô ta dám làm tổn thương Lâm Vũ Chân thì Giang Ninh cũng sẽ không khách sáo.



Chiếc xe giống như một con thú hưng phấn lao nhanh đi!



Tại thời điểm đó.



Lâm Vũ Chân vô cảm ngồi ở ghế phụ nhìn thẳng về phía trước.



“Cô tại sao cho rắng tôi sẽ không thương tổn cô?”



Long Linh Nhi vừa lái xe vừa nói: “Nói thật, tôi rất hi vọng cô có thể biến mất, để Giang Ninh trở về bên tôi.”



“Cô sẽ không.”



Lâm Vũ Chân nói: “Nếu như cô là người con gái như vậy, càng không có khả năng Giang Ninh sẽ thích.”



©ô dừng lại một chút, như thể sợ Long Linh Nhi hiểu lầm: “Hiện tại anh ấy chỉ thích tôi Long Linh Nhi bật cười, cũng không biết có ý gì.



Cô ta nhìn về phía trước, đạp ga ngày càng nặng nề, tốc độ xe càng lúc càng nhanh, dường như chỉ có như vậy cảm xúc của cô ta mới có thể bình tĩnh lại.



Hai người im lặng như vậ Xe xuất phát từ sân bay, suốt dọc đường cao tốc phóng đi, không có phương hướng.



“Cô muốn mang tôi đi đâu?”lâm Vũ Chân hỏi.



Giọng điệu của cô rất bình tĩnh, không có chút bất kỳ sợ hãi nào, thậm chí không có một chút căng thẳng nào.
Chương 778:



“Cô không sợ sao?”



Long Linh Nhi hỏi, tốc độ của xe chạy trên đường cao tốc vẫn đang tăng lên.



“Sợ hãi”



Lâm Vũ Chân thành thật trả lời.



“Đã sợ hãi như vậy cô tại sao còn theo tôi? Cô thật sự cho rắng tôi không dám giết cô ư?”



Long Linh Nhi có chút tức giận, trầm giọng nói.



Cô ta không muốn nhìn thấy bộ mặt vẫn luôn tỏ ra bình tĩnh như vậy của Lâm Vũ Chân, cô rõ ràng là sợ hãi vậy tại sao không biểu hiện ra ngoài.



Rõ ràng là sợ chết nên mới nói ra, nhưng cô cái gì cũng không nói, cũng không làm cái gì, hơn nữa nghe lời của chính mình như vậy.



Trên đời này làm sao có người phụ nữ ngu ngốc như vậy!



*Tôi không muốn Giang Ninh gặp rắc rối”



Lâm Vũ Chân im lặng trong chốc lát, trên mặt thoáng hiện lên một tia lo lắng: “Chỉ cần anh ấy không sao, những thứ khác tôi đều không quan tâm”



Long Linh Nhi cảm thấy mình sắp phát điên.



Cô ta đánh tay lái đi thẳng ra khỏi dốc, tăng tốc và phanh gấp, xe kêu cót két và phát ra tiếng động yếu ớt, có khói xanh bám trên đĩa phanh.



Lâm Vũ Chân sắc mặt trở nên tái mét.



Cô đã bị dọa cho sợ.



Cô nhẹ nhàng che ngực và thở ra.



Thực ra cô rất sợ, cô sợ từ khi nhận được cuộc gọi của Long Linh Nhi.



Không phải cho bản thân, mà là cho Giang Ninh, cô thật sự sợ Giang Ninh gặp chuyện!



Nơi ngọa hổ tàng long như Bắc Phương này, Lâm Vũ Chân càng cảm thấy đi về phía bắc có thể là một quyết định sai lầm Cho dù nhà họ Lâm phát triển ở Đông Hải, và phát triển ở Thiên Hải, chỉ cần gia đình ở bên nhau, chỉ cần Giang Ninh ở bên cạnh, là tốt rồi.



Nhưng cô ấy cũng hứa với Giang Ninh rằng cô ấy sẽ trở nên ưu tú hơn và cố gắng giúp đỡ nhiều người hơn.



Khi giúp đỡ người khác, với Giang Ninh lại là lựa chọn thứ hai, bản thân cảm thấy mình thật khó chiụ.



“Cô có thể vì mình mà suy nghĩ không?



Long Linh Nhi hít sâu một hơi, như trút được gánh nặng: “Nếu như không phải vì nghĩ cho người khác, thì cũng phải vì Giang Ninh. Cô có thể suy nghĩ cho bản thân mình được không?”



“Cô hãy sống cho chính mình! Không cần sống cho người khác!”



“Cô đừng cứ luôn làm người tốt như vậy có được hay không?”



Cô ta hét lên, vẻ mặt vừa tức giận vừa lo lắng, lại có chút bất lực.



Xem ra, cho dù cô ta có tốt đến đâu, chỉ cần ở trước mặt Lâm Vũ Chân, cô ta luôn thiếu thứ gì đó, mà những thứ đó lại là thứ Giang Ninh thích nhất.



“Tôi chỉ muốn là chính mình?



Lâm Vũ Chân thì thào nói: “Giang Ninh nói, tôi chỉ cần là chính mình là được.”



Giang Ninh nói, Giang Ninh nói, mọi chuyện đều là Giang Ninh nói!



Long Linh Nhi đang nắm tóc, cô ta thực sự không biết làm thế nào để giao tiếp với Lâm Vũ Chân.



Một người phụ nữ như vậy, cô ta đã bại bởi một người phụ nữ như: vậy, làm sao cô ta có thể cam tâm?



Xét về bối cảnh, sau lưng cô ta là nhà họ Long, đủ để giết một trăm nhà họ Lâm trong giây lát, về tài năng, nữ thần kinh doanh Bắc Phương, một tay tạo nên tập đoàn Linh Long, nào phải gia đình nhà họ Lâm bé tí teo có thể so sánh.



Xét về vóc dáng và ngoại hình, cô ta thua kém Lâm Vũ Chân hay sao?



Nhưng cô ta vẫn là người thua cuộc!



Giang Ninh quan tâm cô bảng mọi cách có thể, ôm cô vào lòng, cố gắng hết sức để bảo vệ khía cạnh thuần khiết nhất của cô, và anh thậm chí không muốn để người khác biết về cô.



Long Linh Nhi không biết đã khóc bao nhiêu lần vì điều này.



Lúc này, cô ta không thể nhịn được nữa, nắm trên vô lăng bật khóc.



Chỉ khóc mà không nói được lời nào.



Lâm Vũ Chân đột nhiên ngẩn ra có chút không biết phải làm sao.



Cô đến, chỉ là muốn hỏi, Giang Ninh gặp nguy hiểm gì, cô có thể làm gì, cho dù là hy sinh cô, cô cũng nguyện ý.



Nhưng trong tình huống này, cô không thế hỏi.



“Cô vẫn ổn chứ?”



Dưới tay lái, cô duỗi một tay ra và cầm khăn giấy.



Lâm Vũ Chân giọng nói quan tâm và lo lắng: “Đừng khóc, được rồi.”



Long Linh Nhi ngẩng đầu lên, nhìn khăn giấy trên tay Lâm Vũ Chân, mím môi, cô ta thực sự có ý muốn tăng tốc độ lên tốc độ cao nhất sau đó nhắm mắt lại…



Nhưng cô ta vẫn không dám.



Lúc này, nhìn vẻ mặt ngây thơ và có chút lo lắng cho cô ta của Lâm Vũ Chân, cô ta dường như đột nhiên nhẹ nhõm.



“Cảm ơn cô.”



Long Linh Nhi dừng lại, lấy khăn giấy lau nước mắt.
Chương 779:



*Tôi nói Giang Ninh gặp nguy hiểm, nhưng thật ra là tôi nói dối cô”



Long Linh Nhi nói thẳng: “Tôi chỉ là ghen tị với cô, không muốn thấy cô gặp Giang Ninh… Tôi vừa rồi… thực sự muốn giết cô”



“Sao cô lại làm thế?”



Với câu nói này, Long Linh Nhi có chút tức điên lên, chẳng lẽ Lâm Vũ Chân thật sự không thể thay đổi câu nói sao?



Lẽ nào cô cho rằng những người trên thế giới này đều giống như cô, đều đủ tốt để trở thành người tốt?



Trên đời này sao lại có những cô gái ngây thơ như vậy!



Long Linh Nhi nhìn Lâm Vũ Chân trọn một phút.



*Cuối cùng tôi cũng biết tại sao Giang Ninh lại thích cô như vậy và tại sao anh ấy lại phải ra sức bảo vệ cô, tránh cho cô bị vấy bẩn”



Sau khi cô ta nói xong, một dấu vết mất mát thoáng qua trên khuôn mặt cô ta, và một dấu vết giống như nhẹ nhõm.



*Tuy rẵng tôi vẫn là không cam tâm, nhưng là cô nói đúng, tôi sẽ không thương tổn cô, tôi làm không được.”



Long Linh Nhi chuẩn bị đưa Lâm Vũ Chân trở về, cô ta không muốn nói nữa.



Ngay khi cô ta chuẩn bị khởi động xe, có ng động lớn.



Chiếc xe rung chuyển đột ngột, hai người ngồi trong xe hét lên, đều sợ đến đứng bật dậy.



“Bùm!”



“Bùm!”



Hai tiếng vang lên liên tiếp.



Lốp xe đã nổi Long Linh Nhi giật mình, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy phía xa xa có mười mấy bóng người lao tới từ một khu rừng nhỏ.



Sắc mặt cô ta thay đổi rõ rệt, chiếc xe không thể đi được!



“Mau trốn đi!”



Đây không phải là lần đầu tiên Long Linh Nhi gặp phải chuyện như vậy, nhưng không ai hôm nay anh ta lại ra tay.



Làm sao sẽ có người tới, những người này rõ ràng là có ý đồ xấu!



Cô ta lập tức cởi dây an toàn, hét lớn: “Bọn họ không phải người tốt, chạy đị!”



Sau đó, Long Linh Nhi lập tức mở cửa xe, cô ta không thể quan tâm đến Lâm Vũ Chân nữa.



Lâm Vũ Chân một lúc sau mới có phản ứng, vươn tay định cởi khóa thắt lưng an toàn, nhưng bị kẹt không kéo ra được.



€ô lo lắng, nhìn mọi người từ xa đang tiến đến rất nhanh, cô có thể chạy không kịp.



Những người này là hạng người gì, mỗi người một vẻ, trên mặt đều có sát khí, hơn nữa trong tay còn có vũ khí!



Sắc mặt Lâm Vũ Chân đột nhiên tái nhợt.



Có nguy hiểm!



“Giết cô ta!”



Một giọng nói vang lên giữa hàng chục người, chỉ thẳng vào Long Linh Nhân đang chuẩn bị chạy trốn Với một mệnh lệnh, đám đông tự động tách ra, họ chạy tới từ cả hai phía. Họ đã chuẩn bị từ lâu để ngăn Long Linh Nhi không có một lối thoát dù là nhỏ nhất!



Thấy con đường trước mặt bị chặn, hai bên trái phải không có đường đi, Long Linh Nhi hoảng sợ.



Những người này đều muốn giết mình!



Bên ngoài cô ta có rất nhiều kẻ thù, trong nhà họ Long cũng có không ít kẻ thù, từ nhỏ đã trải qua nhiều lần ám sát ở phía bắc nhưng cô ta chưa bao giờ lo lắng vì luôn có vệ sĩ giúp cô ta giải quyết, bảo vệ an toàn cho cô ta.



Thậm chí nhiều nguy hiểm đã được giải quyết trước khi cô ta phát hiện ral Nhưng hôm nay, cô ta đi ra một mình, cố ý để đám vệ sĩ của mình sang một bên, chỉ muốn một mình đi cùng Lâm Vũ Chân, nhưng cô ta đã bị phát hiện.



Không có cách nào chạy thoát, Long Linh Nhi chỉ có thể rút lui, cố gắng trốn vào trong xe.



Ít nhất trong không gian chật hẹp đó, vẫn có cảm giác an toàn, có cơ hội đợi đến khi vệ sĩ đến giải cứu chính mình…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến thần hào môn convert
  • 3.50 star(s)
  • Nhị Lôi Đại Thúc
Link Dịch
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 91-95
Giang Long chiến thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom