Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 899
Chương 899:
Giống như học sinh thi học kỳ, sau khi giấy câu hỏi được phát ra, ai nấy đều nghiêm túc điền câu trả lời.
Nhưng không phải vì công bằng hay thành thực gì cả.
Chỉ vì tiền mà thôi.
Vẫn là tiền tốt nhất.
Vào lúc này.
Tại nhà họ Giang.
Giang Ninh thằng nhóc này rốt cuộc muốn làm đến mức nào.
“Cậu chủ đã về Đông Hải rồi, anh ấy…”
“Mười mấy gia tộc lớn bị hủy trong một đêm, rất nhiều tài sản sau đó đều bị Linh Long chiếm. Bây giờ Linh Long phá sản, những tài sản này đột nhiên lại thành vật vô chủ” Giang Đạo Nhiên hỏi: “Theo cậu, có phải là có người, đã chấm trúng những thứ đó” Dù sao đó đều là đồ tốt mà.
Giang Hải thu người lại: “Ông chủ đang nói đến là những gia tộc hàng đầu khác, thậm chí là những gia tộc đứng đầu?
“Có điều những thứ này bây giờ cũng xem như là của cậu chủ rồi, bọn họ nếu muốn cướp..” Đột nhiên Giang Hải nghĩ ra chuyện gì đó, yết hầu anh chuyển động. Anh nhìn Giang Đạo Nhiên với vẻ khó tin: “Cậu chủ cố ý làm vậy. Cậu ấy đã sớm tra rõ về những công ty này, chọn ra trong số đó mười mấy gia đình lớn. Lấy danh nghĩa của nhà họ Long làm áp lực lên họ, ép họ phản kháng lại. Nhà họ Long trúng kế, thực sự đã ra tay giết sạch họ. Sau đó..” Kế hoạch từng bước một, khi chưa bắt đầu thì thật khó tưởng tượng. Chỉ đến khi đã xảy ra, thậm chí đã qua mấy ngày rồi. Nếu lúc này không nghe Giang Đạo Nhiên nói, Giang Hải vốn cũng không nghĩ ra.
Nếu vậy là bắt đầu từ khoảng một tháng trước, Giang Ninh đã tính được ngày hôm nay.
Anh ta là đồ biến thái rồi.
Một người bình thường sao có thể nhìn xa đến vậy. Lại có thể ở một nơi phức tạp như miền bắc mà bày binh bố trận trong thời gian dài như vậy.
Giang Hải run lên, không dám tin.
Lúc này phân tích lại, anh còn cảm thấy sởn cả gai ốc.
Tầng tầng lớp lớp âm mưu, lớp này che lên lớp khác không sao nhìn rõ được. Thật quá đáng sợ.
“Ông chủ cũng cho là vậy?”
Giang Đạo Nhiên hừ một tiếng, trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng nhìn ra được sự tự hào và đắc ý “Cho dù tôi nghĩ đến Giang Ninh có tính đường lui, nhưng cũng không ngờ nó có thể cân nhắc đường dài như vậy. Thằng nhóc này, giỏi hơn tôi nhiều, rất nhiều” Không biết sao ông đột nhiên lại có chút tội nghiệp cho nhà họ Long.
Họ hình như đã đắc tội sai người rồi.
Thật sự là người đấy à?
Giang Hải không nói được gì, cả người gần như tê liệt.
Trong đầu ông từ đầu tới cuối chỉ có một câu hỏi duy nhất.
Giang Ninh thật sự là người đấy à?
Khả năng võ thuật đã đạt tới cực điểm, cho đến thời điểm hiện tại, gần như không ai có thể ép anh phải dùng toàn lực để ra tay. Vậy nên cực hạn của Giang Ninh ở đâu, không ai có thể biết được.
Chuyện này đã khiến người khác tuyệt vọng.
Giống như học sinh thi học kỳ, sau khi giấy câu hỏi được phát ra, ai nấy đều nghiêm túc điền câu trả lời.
Nhưng không phải vì công bằng hay thành thực gì cả.
Chỉ vì tiền mà thôi.
Vẫn là tiền tốt nhất.
Vào lúc này.
Tại nhà họ Giang.
Giang Ninh thằng nhóc này rốt cuộc muốn làm đến mức nào.
“Cậu chủ đã về Đông Hải rồi, anh ấy…”
“Mười mấy gia tộc lớn bị hủy trong một đêm, rất nhiều tài sản sau đó đều bị Linh Long chiếm. Bây giờ Linh Long phá sản, những tài sản này đột nhiên lại thành vật vô chủ” Giang Đạo Nhiên hỏi: “Theo cậu, có phải là có người, đã chấm trúng những thứ đó” Dù sao đó đều là đồ tốt mà.
Giang Hải thu người lại: “Ông chủ đang nói đến là những gia tộc hàng đầu khác, thậm chí là những gia tộc đứng đầu?
“Có điều những thứ này bây giờ cũng xem như là của cậu chủ rồi, bọn họ nếu muốn cướp..” Đột nhiên Giang Hải nghĩ ra chuyện gì đó, yết hầu anh chuyển động. Anh nhìn Giang Đạo Nhiên với vẻ khó tin: “Cậu chủ cố ý làm vậy. Cậu ấy đã sớm tra rõ về những công ty này, chọn ra trong số đó mười mấy gia đình lớn. Lấy danh nghĩa của nhà họ Long làm áp lực lên họ, ép họ phản kháng lại. Nhà họ Long trúng kế, thực sự đã ra tay giết sạch họ. Sau đó..” Kế hoạch từng bước một, khi chưa bắt đầu thì thật khó tưởng tượng. Chỉ đến khi đã xảy ra, thậm chí đã qua mấy ngày rồi. Nếu lúc này không nghe Giang Đạo Nhiên nói, Giang Hải vốn cũng không nghĩ ra.
Nếu vậy là bắt đầu từ khoảng một tháng trước, Giang Ninh đã tính được ngày hôm nay.
Anh ta là đồ biến thái rồi.
Một người bình thường sao có thể nhìn xa đến vậy. Lại có thể ở một nơi phức tạp như miền bắc mà bày binh bố trận trong thời gian dài như vậy.
Giang Hải run lên, không dám tin.
Lúc này phân tích lại, anh còn cảm thấy sởn cả gai ốc.
Tầng tầng lớp lớp âm mưu, lớp này che lên lớp khác không sao nhìn rõ được. Thật quá đáng sợ.
“Ông chủ cũng cho là vậy?”
Giang Đạo Nhiên hừ một tiếng, trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng nhìn ra được sự tự hào và đắc ý “Cho dù tôi nghĩ đến Giang Ninh có tính đường lui, nhưng cũng không ngờ nó có thể cân nhắc đường dài như vậy. Thằng nhóc này, giỏi hơn tôi nhiều, rất nhiều” Không biết sao ông đột nhiên lại có chút tội nghiệp cho nhà họ Long.
Họ hình như đã đắc tội sai người rồi.
Thật sự là người đấy à?
Giang Hải không nói được gì, cả người gần như tê liệt.
Trong đầu ông từ đầu tới cuối chỉ có một câu hỏi duy nhất.
Giang Ninh thật sự là người đấy à?
Khả năng võ thuật đã đạt tới cực điểm, cho đến thời điểm hiện tại, gần như không ai có thể ép anh phải dùng toàn lực để ra tay. Vậy nên cực hạn của Giang Ninh ở đâu, không ai có thể biết được.
Chuyện này đã khiến người khác tuyệt vọng.
Bình luận facebook