• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chiến Thần Ngày Trở Lại - Trần Thái Nhật (63 Viewers)

  • Chap-93

Chương 93: Sắp xếp ở Yến Kinh




Trần Thái Nhật nói xong, tiếng khóc của Ninh Yên Nhiên chợt tắt lịm.



Cô ta ngẩng đầu lên, gương mặt xinh đẹp hoàn toàn kinh ngạc, khoé mắt vẫn còn vương đầy nước mắt.



Đôi mắt mở to vô cùng hoang mang.



“Sư phụ, không phải sư phụ đang đùa con đấy chứ?”



Trần Thái Nhật nhếch miệng: “Tôi đùa cô làm gì, tôi đã nói rồi, chuyện này từ đầu tới cuối chỉ là hiểu nhầm thôi”.



Trần Thái Nhật cầm điện thoại lên và giải thích lại ngọn ngành việc mình và Vân Vũ Phi bị chụp trộm ở quán bar, cuối cùng kết luận:



“Vậy nên trong chuyện này, kẻ đầu sỏ là cái người lan truyền tin tức kia, cô giống với chúng tôi, đều không biết chuyện gì cả”.



Ninh Yên Nhiên lau nước mắt bằng cổ tay trắng nõn, ấm ức bĩu môi.



“Yên Nhiên biết rồi, chuyện này không liên quan gì đến sư nương…”



Trần Thái Nhật suýt thì phun ngụm trà vừa uống ra khỏi miệng.



Sư nương cái quái gì chứ!



“Đừng nói linh tinh, dù sao tôi sẽ giúp cô bắt được tên đầu sỏ, cô cũng không cần lo lắng về lùm xùm trong giới giải trí, tôi sẽ xử lý hết, tin tức trên mạng sẽ biến mất trong vòng hai ngày”.



Ninh Yên Nhiên bày ra vẻ mặt khó mà tin nổi.



“Sư phụ? Sư phụ ở ẩn tại An Thành mà còn có thể tạo dựng quan hệ trong giới giải trí sao? Một ông trùm bình thường mà có thể phong tỏa được tin tức trên mạng à?”



Trần Thái Nhật cầm tách trà lên, chậm rãi uống một ngụm, vẻ mặt điềm nhiên giống như tất cả mọi chuyện trên thế gian đều chỉ là phù du.



“Tôi thật sự không có quan hệ gì trong giới giải trí, nhưng nếu đã là tin tức động đến cơ mật của Hoa Quốc thì phong toả hay không cũng không phải giới giải trí quyết định là xong”.







Ninh Yên Nhiên rất có hứng thú với kiến trúc văn hoá truyền thống của Hoa Quốc.



Biệt thự nhà họ Thẩm hoàn toàn được xây dựng dựa theo bố cục của phủ đệ hoàng hậu thời cổ đại, khiến cô ta có cảm giác vô cùng mới mẻ.



Trần Thái Nhật sắp xếp cho cô ta ở lại biệt viện hai ngày để đợi tin tức.



Sáng sớm ngày thứ hai, trời đã sáng.



Reng reng reng…



Ninh Yên Nhiên đang chìm trong mộng đẹp thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.



Cô ta nhấc tấm chăn nhung sang một bên, bước ra khỏi chiếc giường gỗ lim mềm mại, mặc thêm áo ngoài cho đỡ lạnh rồi mới nhận điện thoại.



“Alo, Tiểu Vy à, chuyện gì thế?”



Tiểu Vy là cô quản lý kia, hôm qua đã chạy đến thành phố An Thành ngay trong đêm rồi ở lại một nhà nghỉ khác, sợ Trần Thái Nhật sẽ phát hiện ra cô ta.



“Yên Nhiên! Xảy ra một chuyện rất là kỳ lạ!”



“Chuyện gì thế? Lẽ nào lại có tin tức gì gây bất lợi cho em sao?”



“Không phải đâu!”, giọng nói ở đầu dây bên kia có vẻ rất hào hứng.



“Em biết không? Tất cả những thông tin và bài đăng gây bất lợi cho em đã biến mất trên mạng xã hội, truyền thông, trang tìm kiếm, báo chí,… chỉ trong một đêm!”



“Thật sao?”



Ninh Yên Nhiên liền bừng tỉnh, nhảy thẳng từ trên giường xuống, chân trần trắng nõn giẫm lên trên mặt đất cũng không cảm thấy lạnh.



“Đương nhiên là thật rồi! Chắc chắn là có nguyên nhân đặc biệt gì đó, hoặc là đã có nhân vật lớn nào đó ra tay, nếu không sẽ chẳng thể nhanh đến thế”.



“Vậy diễn đàn truyền thông không đưa ra lời giải thích gì sao, dù gì số người xem những bài đăng đó cũng không ít”.



“Chị hỏi rồi, tất cả các diễn đàn chỉ đưa ra một lời giải thích duy nhất rằng: “Nhân vật trong tin tức có liên quan đến cơ mật quốc gia!”



Ninh Yên Nhiên sững sờ.



Những lời tối qua Trần Thái Nhật nói lại văng vẳng bên tai cô ta thêm lần nữa.



Có liên quan đến cơ mật quốc gia?



Trong video quay trộm sao có thể có nhân vật cơ mật được?



Ninh Yên Nhiên càng thêm tò mò về thân phận và năng lực của Trần Thái Nhật.



Vốn dĩ còn cảm thấy không cam tâm với việc bị bắt nhận làm đồ đệ vì thua đấu võ.



Bây giờ không hiểu sao lại đột nhiên cảm thấy khá thoải mái, thậm chí còn hơi mừng thầm.



Trần Thái Nhật có võ thuật cao cường, thân phận thần bí, hơn nữa năng lực còn thâm sâu khó lường, những thứ này đều vượt xa so với tưởng tượng của cô ta.



Có một sư phụ như vậy, lẽ nào còn không hãnh diện sao?



“Alo alo, Yên Nhiên, em có đang nghe không thế? Sự việc coi như đã được giải quyết rồi, lúc nào em gặp chị để trở về Yến Kinh đây?”



Một tia ấm áp chợt lướt qua đôi mắt xinh đẹp của Ninh Yên Nhiên, trong đầu lập tức xuất hiện một bóng hình cao lớn oai phong.



“Chưa cần vội, em phải làm việc nên làm trước đã, làm xong thì em sẽ liên lạc với chị”.



“Việc nên làm gì cơ?”



“Hỏi thăm sư phụ”.







Trần Thái Nhật ở trong phòng, một tay đang gọi điện thoại, Tiêu Mai đứng bên cạnh lặng lẽ khoác lên người một chiếc áo choàng bông.



“Vi Giác Nghiệp, rốt cuộc mấy người làm việc kiểu gì thế, rõ ràng tôi đã nói không cần uy hiếp, doạ nạt, sao mấy người lại cho xe đuổi theo giữa đường?”



Gia chủ nhà họ Vi ở đầu dây bên kia muốn khóc tới nơi.



“Cậu Trần, chúng tôi sao dám làm trái ý cậu! Chúng tôi định đến để đàm phán hoà bình, lái xe đến cũng chỉ vì muốn thể hiện thành ý, muốn hộ tống cả chặng đường, giống như đón khách mà thôi”.



“Ai ngờ đám người đó lại quá nhát gan, chúng tôi còn chưa kịp đuổi theo để nói chuyện thì bọn họ đã tăng tốc phóng đi, chúng tôi sợ bọn họ xảy ra chuyện nên cũng chỉ dám bám sát theo sau”.



“Cuối cùng, bọn họ lại lao thẳng vào gần biệt thự nhà họ Thẩm, chúng tôi cũng không dám bám theo nữa”.



Trần Thái Nhật cũng cạn lời.



Bản thân đã hiểu nhầm nhân phẩm của Ninh Yên Nhiên, vậy nên mới cho gia chủ Vi sắp xếp người đi theo cảnh cáo nghiêm khắc.



Kết quả lại thành ra tiết mục đuổi xe dọc đường.



Nói như vậy thì nguyên nhân Ninh Yên Nhiên đến An Thành rồi xông vào biệt thự nhà họ Thẩm đều là vì mình.



Bởi vì hiểu nhầm tai hại này mà người đẹp nổi tiếng nhất Hoa Hạ lại biến thành đồ đệ ngoan của mình.



Chuyện này thật là…



“Ông trời đúng là biết pha trò”, Trần Thái Nhật lặng lẽ cúp điện thoại.



Cốc cốc.



Sau tiếng gõ cửa, Ninh Yên Nhiên mang theo nụ cười nhẹ nhàng bước vào trong.



Cô ta khẽ liếc mắt nhìn, phát hiện ra Tiêu Mai đang đứng đằng sau đang nhẹ nhàng bóp vai cho Trần Thái Nhật thì chợt ngẩn ra, bước chân cũng sững lại một lúc.



Cô ta mang theo vẻ mặt nghi hoặc chậm rãi bước lên trước, cúi lưng với Trần Thái Nhật.



“Chào buổi sáng, sư phụ, chào buổi sáng nhị… sư nương”.



Tiêu Mai chợt đỏ mặt, vội vàng dùng tay che mặt, không biết là do xấu hổ hay vui mừng.



Trần Thái Nhật cạn lời: “Gì mà nhị sư nương, đây là chị Tiêu Mai, bây giờ cũng là người nhà của tôi”.



Vừa nghe Trần Thái Nhật nói vậy thì ánh mắt của Tiêu Mai càng trở nên ấm áp.



Ninh Yên Nhiên mơ hồ gật đầu.



“Sư phụ, gần đây có việc gì cần đồ đệ đi làm không ạ?”



Trần Thái Nhật nghĩ ngợi rồi chậm rãi nói:



“Yên Nhiên, cô từ Yến Kinh tới đây, gia cảnh cũng không tầm thường, quả thật tôi có một chuyện cần nhờ cô lo liệu”.



Ninh Yên Nhiên cung kính hành lễ: “Yên Nhiên sẽ dốc hết toàn lực để thực hiện bất kỳ sai bảo gì của sư phụ”.



Trần Thái Nhật chậm rãi nói:



“Hôm nay cô có thể trở lại Yến Kinh, sau đó, giúp tôi thu thập thông tin trên mọi phương diện của một tổ chức bí mật, dù là vu vơ không có căn cứ cũng được”.



“Tổ chức gì cơ?”



“Hội Đông Vinh”.



Ninh Yên Nhiên khẽ cau mày nghĩ ngợi.



“Con chưa từng nghe nói đến tổ chức này ở Yến Kinh, nhưng con sẽ thử nghe ngóng”.



Trần Thái Nhật gật đầu.



“Cô phải ghi nhớ chỉ cần thu thập thông tin là được, mỗi ngày báo lại cho tôi, một khi phát hiện ra manh mối tuyệt đối không được đánh rắn động cỏ, giao cho tôi giải quyết”.



Để Ninh Yên Nhiên đến Yến Kinh thu thập tin tức của Hội Đông Vinh là ý tưởng Trần Thái Nhật đột nhiên nghĩ tới vào đêm qua.



Hội Đông Vinh có tổ chức chặt chẽ, hoạt động ngầm ở Hoa Hạ bấy lâu nay, Yến Kinh là thủ đô của Hoa Hạ, nói không chừng sẽ là là cứ điểm quan trọng của bọn chúng.



Thân phận của bản thân anh tương đối nhạy cảm, không tiện trực tiếp đến thủ đô để trắng trợn thăm dò.



Ngược lại, Ninh Yên Nhiên sống tại Yến Kinh, có thực lực và cả thế lực, rất thích hợp để làm chuyện này.



Nói xong, Trần Thái Nhật lấy từ trong túi ra một chiếc USB, ý bảo Ninh Yên Nhiên cầm lấy.



Đối phương cung kính tiếp nhận.



“Sư phụ, đây là gì thế?”



“Bên trong là một bộ công pháp cấp cao “Tố Thủ Bách Chỉ Quyết”, thích hợp với việc tập luyện của nữ giới, khá là tương thích với cô, đủ để cô đạt đến hạng bảy, coi như tôi tặng cô chút quà”.



Ninh Yên Nhiên vô cùng kinh ngạc, ánh mắt lộ ra vẻ vui sướng.



“Cảm ơn sư phụ, thứ con cần nhất chính là một bộ công pháp điểm huyệt! Thật là tốt quá ạ!”



“Sau khi trở về thì tập luyện cho tốt, đã bước lên con đường làm võ sĩ rồi thì không có cơ hội quay đầu lại đâu”.



Ninh Yên Nhiên nhìn Trần Thái Nhật, ánh mắt không giấu được vẻ cảm động.



“Sư phụ… Yên Nhiên, sẽ thường xuyên tới An Thành thăm sư phụ”.



Trần Thái Nhật bật cười: “Không thành vấn đề, nói không chừng thi thoảng tôi cũng sẽ đi Yến Kinh, cô thu xếp rồi trở về đi”.



Ninh Yên Nhiên lưu luyến, đi được một bước mà quay đầu tới ba lần, chậm rãi đi ra khỏi cửa phòng.



Tiêu Mai đứng bên cạnh khẽ mỉm cười.



“Một cô gái trẻ trung lại xinh đẹp như thế, sao anh không giữ lại bên mình?”



Trần Thái Nhật sờ mũi, cố ý đổi chủ đề.



“Hôm nay hình như không có sắp xếp gì đặc biệt nhỉ?”



Tiêu Mai cầm điện thoại của Trần Thái Nhật lên, ấn một số điện thoại.



“Đi đến Đông Hải với Vân Vũ Phi của anh, cẩn thật thất hẹn làm cô ấy tức giận…”



Nói xong, Tiêu Mai đặt điện thoại vào trong tay Trần Thái Nhật rồi quay người bước đi.



Trần Thái Nhật ngơ ngác.



Tiêu Mai dịu dàng từ lúc nào đã biến thành con giun trong bụng mình rồi.



“Cô có muốn cùng đến Đông Hải một chuyến không?”



Tiêu Mai quay người, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên.



“Tôi không muốn đi làm “bóng đèn” đâu!”



Tiếp đó lại bổ sung thêm một câu.



“Lần tới khi tôi về tỉnh Nam Hồ thì anh nhất định phải đi riêng với tôi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 151-155
Giang Long chiến thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom