Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1127
Chương 1127:
“Sao hả? Ông còn muốn trừng phạt sếp Tần chắc?”, Diệp Hoa nhếch mép hỏi.
Diệp Thương dửng dưng nói: “Theo quy định của tập đoàn Mamba Đỏ, tất cả các lãnh đạo cấp cao từ chức vụ giám đốc trở lên, hễ đến muộn nửa tiếng trong các cuộc họp quan trọng, sẽ dựa theo quy trình mà sa thải”.
“Tần Thanh Tâm đã đến muộn nửa tiếng rồi. Cho dù nắm quyền tổng giám đốc, cô ta cũng phải tuân theo quy định của Mamba Đỏ”.
Vẻ mặt của Diệp Hoa hơi khó coi, đúng là tập đoàn Mamba Đỏ có quy định như vậy, nhưng bao nhiêu năm nay, chưa từng có lãnh đạo cấp cao nào đến muộn quá nửa giờ.
Vì vậy, quy tắc này chưa bao giờ được áp dụng cho bất kỳ ai.
“Diệp Thương, tôi biết ông rất thèm muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, nhưng đừng quên rằng Mamba Đỏ được thành lập bởi một tay chủ gia tộc ta. Đây là tài sản riêng của bà ấy”.
“Có hay không sa thải tổng giám đốc Tần thì phải để chủ gia tộc ta quyết định”.
“Hơn nữa, quy định lãnh đạo cấp cao đến muộn nửa tiếng trong cuộc họp quan trọng sẽ bị sa thải, nhưng cuộc họp hôm nay chỉ là cuộc họp đón tổng giám đốc Tần, hoàn toàn không phải là cuộc họp quan trọng”.
Diệp Hoa lạnh lùng nói: “Vì không phải cuộc họp quan trọng nên cũng không cần phải sa thải sếp Tần”.
Ông ta là tâm phúc của Diệp Mạn, đồng thời cũng là người thay thế tạm thời của nhà họ Diệp sau khi Diệp Mạn xảy ra chuyện, chỉ là trước giờ Diệp Thương vẫn luôn bất hòa với ông ta.
Hơn nữa ông ta cũng nhận được lệnh của Diệp Mạn, bất kể kẻ nào dám chống lại Tần Thanh Tâm thì tức là chống đối với bà ta.
Rõ ràng là Diệp Mạn muốn đào tạo Tần Thanh Tâm làm người kế vị, mặc dù ông ta có ý kiến về vị trí chủ nhà họ Diệp, nhưng cũng không dám không nghe theo mệnh lệnh của Diệp Mạn.
“Rất nhiều lãnh đạo cấp cao của chúng ta đều đang đợi ở tập đoàn Mamba Đỏ để chào đón cô ta, vậy mà cô ta vẫn đến muộn như vậy. Rõ ràng là cô ta không coi chúng ta ra gì mà!”
Diệp Thương lạnh lùng nói: “Vì chào đón cô ta mà bao nhiêu người đang bận ngập đầu như chúng ta cứ phải chờ đợi ở đây, lẽ nào như thế còn không được coi là cuộc họp quan trọng hay sao?”
“Tôi đề nghị Tần Thanh Tâm phải từ chức! Nếu ai đồng ý thì giơ tay!”
Diệp Thương vừa dứt lời liền giơ luôn tay phải lên.
Nhìn thấy ông ta giơ tay, những lãnh đạo cấp cao xung quanh bàn họp, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, ngay sau đó đã có người giơ tay phải lên.
Mặc dù Diệp Hoa và Diệp Thương đều là con cháu dòng chính nhà họ Diệp, còn Diệp Hoa là người của Diệp Mạn, nhưng hiện tại Diệp Mạn vẫn đang nằm trong bệnh viện, không ai có thể đảm bảo rằng lúc này Diệp Thương không thể lên kế nhiệm vị trí.
Vì vậy, bây giờ là cơ hội để họ sắp xếp lại đội ngũ.
Một khi chọn đúng đội, đó chính là vinh quang và sự giàu có, còn một khi chọn sai, đó chính là vực thẳm.
Các lãnh đạo cấp cao của công ty thực sự lo lắng không yên.
Ngay sau đó, một nửa lãnh đạo cấp cao trong phòng họp đã giơ tay.
Diệp Thương nhìn Diệp Hoa cười khẩy nói: “Diệp Hoa, ông đã nhìn thấy chưa? Hơn nửa số người đã đồng ý việc bãi miễn chức vụ tổng giám đốc của Tần Thanh Tâm, bây giờ ông còn gì để nói nữa không?”
“Xin lỗi tôi đến muộn!”
Đúng lúc này, một bóng dáng xinh đẹp đột nhiên xông vào phòng họp.
Vẻ mặt Diệp Thương lạnh lùng nói: “Tôi không quan tâm cô ta có lý do gì, đến muộn là sai rồi”.
“Sao hả? Ông còn muốn trừng phạt sếp Tần chắc?”, Diệp Hoa nhếch mép hỏi.
Diệp Thương dửng dưng nói: “Theo quy định của tập đoàn Mamba Đỏ, tất cả các lãnh đạo cấp cao từ chức vụ giám đốc trở lên, hễ đến muộn nửa tiếng trong các cuộc họp quan trọng, sẽ dựa theo quy trình mà sa thải”.
“Tần Thanh Tâm đã đến muộn nửa tiếng rồi. Cho dù nắm quyền tổng giám đốc, cô ta cũng phải tuân theo quy định của Mamba Đỏ”.
Vẻ mặt của Diệp Hoa hơi khó coi, đúng là tập đoàn Mamba Đỏ có quy định như vậy, nhưng bao nhiêu năm nay, chưa từng có lãnh đạo cấp cao nào đến muộn quá nửa giờ.
Vì vậy, quy tắc này chưa bao giờ được áp dụng cho bất kỳ ai.
“Diệp Thương, tôi biết ông rất thèm muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, nhưng đừng quên rằng Mamba Đỏ được thành lập bởi một tay chủ gia tộc ta. Đây là tài sản riêng của bà ấy”.
“Có hay không sa thải tổng giám đốc Tần thì phải để chủ gia tộc ta quyết định”.
“Hơn nữa, quy định lãnh đạo cấp cao đến muộn nửa tiếng trong cuộc họp quan trọng sẽ bị sa thải, nhưng cuộc họp hôm nay chỉ là cuộc họp đón tổng giám đốc Tần, hoàn toàn không phải là cuộc họp quan trọng”.
Diệp Hoa lạnh lùng nói: “Vì không phải cuộc họp quan trọng nên cũng không cần phải sa thải sếp Tần”.
Ông ta là tâm phúc của Diệp Mạn, đồng thời cũng là người thay thế tạm thời của nhà họ Diệp sau khi Diệp Mạn xảy ra chuyện, chỉ là trước giờ Diệp Thương vẫn luôn bất hòa với ông ta.
Hơn nữa ông ta cũng nhận được lệnh của Diệp Mạn, bất kể kẻ nào dám chống lại Tần Thanh Tâm thì tức là chống đối với bà ta.
“Sao hả? Ông còn muốn trừng phạt sếp Tần chắc?”, Diệp Hoa nhếch mép hỏi.
Diệp Thương dửng dưng nói: “Theo quy định của tập đoàn Mamba Đỏ, tất cả các lãnh đạo cấp cao từ chức vụ giám đốc trở lên, hễ đến muộn nửa tiếng trong các cuộc họp quan trọng, sẽ dựa theo quy trình mà sa thải”.
“Tần Thanh Tâm đã đến muộn nửa tiếng rồi. Cho dù nắm quyền tổng giám đốc, cô ta cũng phải tuân theo quy định của Mamba Đỏ”.
Vẻ mặt của Diệp Hoa hơi khó coi, đúng là tập đoàn Mamba Đỏ có quy định như vậy, nhưng bao nhiêu năm nay, chưa từng có lãnh đạo cấp cao nào đến muộn quá nửa giờ.
Vì vậy, quy tắc này chưa bao giờ được áp dụng cho bất kỳ ai.
“Diệp Thương, tôi biết ông rất thèm muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, nhưng đừng quên rằng Mamba Đỏ được thành lập bởi một tay chủ gia tộc ta. Đây là tài sản riêng của bà ấy”.
“Có hay không sa thải tổng giám đốc Tần thì phải để chủ gia tộc ta quyết định”.
“Hơn nữa, quy định lãnh đạo cấp cao đến muộn nửa tiếng trong cuộc họp quan trọng sẽ bị sa thải, nhưng cuộc họp hôm nay chỉ là cuộc họp đón tổng giám đốc Tần, hoàn toàn không phải là cuộc họp quan trọng”.
Diệp Hoa lạnh lùng nói: “Vì không phải cuộc họp quan trọng nên cũng không cần phải sa thải sếp Tần”.
Ông ta là tâm phúc của Diệp Mạn, đồng thời cũng là người thay thế tạm thời của nhà họ Diệp sau khi Diệp Mạn xảy ra chuyện, chỉ là trước giờ Diệp Thương vẫn luôn bất hòa với ông ta.
Hơn nữa ông ta cũng nhận được lệnh của Diệp Mạn, bất kể kẻ nào dám chống lại Tần Thanh Tâm thì tức là chống đối với bà ta.
Rõ ràng là Diệp Mạn muốn đào tạo Tần Thanh Tâm làm người kế vị, mặc dù ông ta có ý kiến về vị trí chủ nhà họ Diệp, nhưng cũng không dám không nghe theo mệnh lệnh của Diệp Mạn.
“Rất nhiều lãnh đạo cấp cao của chúng ta đều đang đợi ở tập đoàn Mamba Đỏ để chào đón cô ta, vậy mà cô ta vẫn đến muộn như vậy. Rõ ràng là cô ta không coi chúng ta ra gì mà!”
Diệp Thương lạnh lùng nói: “Vì chào đón cô ta mà bao nhiêu người đang bận ngập đầu như chúng ta cứ phải chờ đợi ở đây, lẽ nào như thế còn không được coi là cuộc họp quan trọng hay sao?”
“Tôi đề nghị Tần Thanh Tâm phải từ chức! Nếu ai đồng ý thì giơ tay!”
Diệp Thương vừa dứt lời liền giơ luôn tay phải lên.
Nhìn thấy ông ta giơ tay, những lãnh đạo cấp cao xung quanh bàn họp, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, ngay sau đó đã có người giơ tay phải lên.
Mặc dù Diệp Hoa và Diệp Thương đều là con cháu dòng chính nhà họ Diệp, còn Diệp Hoa là người của Diệp Mạn, nhưng hiện tại Diệp Mạn vẫn đang nằm trong bệnh viện, không ai có thể đảm bảo rằng lúc này Diệp Thương không thể lên kế nhiệm vị trí.
Vì vậy, bây giờ là cơ hội để họ sắp xếp lại đội ngũ.
Một khi chọn đúng đội, đó chính là vinh quang và sự giàu có, còn một khi chọn sai, đó chính là vực thẳm.
Các lãnh đạo cấp cao của công ty thực sự lo lắng không yên.
Ngay sau đó, một nửa lãnh đạo cấp cao trong phòng họp đã giơ tay.
Diệp Thương nhìn Diệp Hoa cười khẩy nói: “Diệp Hoa, ông đã nhìn thấy chưa? Hơn nửa số người đã đồng ý việc bãi miễn chức vụ tổng giám đốc của Tần Thanh Tâm, bây giờ ông còn gì để nói nữa không?”
“Xin lỗi tôi đến muộn!”
Đúng lúc này, một bóng dáng xinh đẹp đột nhiên xông vào phòng họp.
Vẻ mặt Diệp Thương lạnh lùng nói: “Tôi không quan tâm cô ta có lý do gì, đến muộn là sai rồi”.
“Sao hả? Ông còn muốn trừng phạt sếp Tần chắc?”, Diệp Hoa nhếch mép hỏi.
Diệp Thương dửng dưng nói: “Theo quy định của tập đoàn Mamba Đỏ, tất cả các lãnh đạo cấp cao từ chức vụ giám đốc trở lên, hễ đến muộn nửa tiếng trong các cuộc họp quan trọng, sẽ dựa theo quy trình mà sa thải”.
“Tần Thanh Tâm đã đến muộn nửa tiếng rồi. Cho dù nắm quyền tổng giám đốc, cô ta cũng phải tuân theo quy định của Mamba Đỏ”.
Vẻ mặt của Diệp Hoa hơi khó coi, đúng là tập đoàn Mamba Đỏ có quy định như vậy, nhưng bao nhiêu năm nay, chưa từng có lãnh đạo cấp cao nào đến muộn quá nửa giờ.
Vì vậy, quy tắc này chưa bao giờ được áp dụng cho bất kỳ ai.
“Diệp Thương, tôi biết ông rất thèm muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, nhưng đừng quên rằng Mamba Đỏ được thành lập bởi một tay chủ gia tộc ta. Đây là tài sản riêng của bà ấy”.
“Có hay không sa thải tổng giám đốc Tần thì phải để chủ gia tộc ta quyết định”.
“Hơn nữa, quy định lãnh đạo cấp cao đến muộn nửa tiếng trong cuộc họp quan trọng sẽ bị sa thải, nhưng cuộc họp hôm nay chỉ là cuộc họp đón tổng giám đốc Tần, hoàn toàn không phải là cuộc họp quan trọng”.
Diệp Hoa lạnh lùng nói: “Vì không phải cuộc họp quan trọng nên cũng không cần phải sa thải sếp Tần”.
Ông ta là tâm phúc của Diệp Mạn, đồng thời cũng là người thay thế tạm thời của nhà họ Diệp sau khi Diệp Mạn xảy ra chuyện, chỉ là trước giờ Diệp Thương vẫn luôn bất hòa với ông ta.
Hơn nữa ông ta cũng nhận được lệnh của Diệp Mạn, bất kể kẻ nào dám chống lại Tần Thanh Tâm thì tức là chống đối với bà ta.
Bình luận facebook