Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1406-1409
Phía trên cổng một trang viên lớn ở Hoàng thành Thượng Quan có treo biển lớn với chữ dát vàng "Nhà Họ Đậu", mỗi nét bút dường như đều ẩn chứa khí thế võ đạo vô cùng sắc bén.
Nhà họ Đậu là một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Thượng Quan nổi tiếng không kém gì nhà họ Lý, đã có truyền thừa mấy trăm năm trên mảnh đất này.
Cho dù thực lực nhà họ Đậu kém hơn nhưng vẫn có thể nổi tiếng ngang với nhà họ Lý đã đủ chứng minh bọn họ mạnh mẽ không kém hơn nhà họ Lý bao nhiêu.
Lúc này, ở một phòng họp trong tòa nhà với phong cách cổ xưa, đám người đứng đầu nhà họ Đậu lần lượt ngồi ở hai bên bàn họp.
Người ngồi ở vị trí chủ tọa là một lão già tóc bạc khoảng bảy mươi tuổi, mặc trang phục đời Đường màu đen, đi đôi giày vải giản dị. Trên người lão ta mơ hồ lộ ra khí tức võ thuật ép cho mỗi người ngồi đây đều cảm giác như có ngọn núi lớn đè nặng trên vai.
Lão già này không phải là ai khác chính là chủ nhà họ Đậu, Đậu Hầu.
"Chắc mọi người đều biết chuyện giữa Hoàng tộc và nhà họ Lý? Bây giờ, các vị giơ tay biểu quyết, ai đồng ý ra tay đối phó với Hoàng tộc bây giờ thì giơ tay!"
Đậu Hầu đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó rồi chợt nói, đồng thời giơ tay phải lên.
Rõ ràng lão ta lựa chọn ra tay với Hoàng tộc.
Trong phòng họp tổng cộng có hơn mười người cầm quyền trong nhà họ Đậu. Đậu Hầu vừa nói dứt lời, mười mấy người ở đó gần như cùng giơ tay lên mà không hề do dự.
"Tất cả các phiếu đều thông qua, nếu vậy nhà họ Đậu có thể thay thế được Hoàng tộc họ Thượng Quan hay không thì phải trông cậy vào các vị. Nửa giờ sau, tất cả cao thủ Thần Cảnh cùng tới Hoàng tộc Thượng Quan!"
Đậu Hầu ra lệnh rất bình tĩnh nhưng mỗi người ở đây dường như đều có thể cảm giác được sự kích động trong lòng lão ta lúc này.
"Vâng!"
Mọi người đều cao giọng đáp.
Không chỉ Đậu Hầu, mỗi người ở đây đều vô cùng kích động.
Ở Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Đậu chính là một trong ba gia tộc lớn chỉ dưới Hoàng tộc. Bây giờ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý xảy ra cuộc chiến lớn dẫn tới tử thương vô cùng nghiêm trọng. Phóng tầm mắt ra cả Hoàng thành Thượng Quan chỉ còn lại nhà họ Thái là một trong ba gia tộc lớn miễn cưỡng có tư cách tranh được với nhà họ Đậu.
Nhưng nhà họ Thái có thực lực yếu nhất trong ba gia tộc lớn, những năm gần đây đã bị nhà họ Lý và nhà họ Đậu chèn ép đến mức sắp suy sụp.
Trong mắt người của nhà họ Lý và nhà họ Đậu, trong ba gia tộc lớn, nhà họ Thái không có tư cách ngang hàng với hai gia tộc lớn khác.
Nói cách khác, trong mắt người của nhà họ Đậu bây giờ, Hoàng thành Thượng Quan đã không còn ai là đối thủ của bọn họ.
Gần như cùng lúc đó, ở nhà họ Thái, cũng là một trong ba gia tộc lớn.
Trong phòng họp của nhà họ Thái, Thái Hiền - chủ gia tộc họ Thái ngồi ở vị trí chủ tọa, phía dưới là người trong gia tộc đã ngồi kín chỗ.
Lúc này, trên mặt mỗi người nhà họ Thái đều có vẻ nghiêm trọng.
"Chủ gia tộc, chúng ta thật sự phải tham dự vào cuộc chiến giành Hoàng tộc sao?"
Một cụ già nhà họ Thái nghiêm mặt nói: "Thực lực của nhà họ Thái bây giờ không còn mạnh như trước, tuy đây là một cơ hội tốt nhưng còn có nhà họ Đậu, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ”.
Đối phương vừa dứt lời, lại có một ông lão đứng dậy nói: "Chủ gia tộc, tôi vẫn mong ông nghĩ lại! Nhà họ Thái bây giờ giấu tài dưỡng sức mới là quan trọng nhất, chúng ta nên bỏ qua cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc đi!"
Hai người này đều là nhân vật trưởng bối trong nhà họ Thái, cũng chỉ có bọn họ dám phản bác Thái Hiền như vậy.
Hai người vừa dứt lời, những người khác đều duy trì sự im lặng, nhất thời đều nhìn về phía Thái Hiền.
Thái Hiền không phải là người kích động. Lão ta tập hợp cuộc họp khẩn cấp là muốn thương lượng với người trong gia tộc xem có nên tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc hay không.
Bây giờ, hai người có vai vế cao nhất trong nhà họ Thái đều phản đối, lão ta dường như muốn thỏa hiệp.
"Tôi biết lo lắng của các vị nhưng biến cố của Hoàng tộc lần này thật sự là cơ hội duy nhất để nhà họ Thái chúng ta tăng cấp”.
Thái Hiền nghiêm giọng nói: "Nếu bỏ qua cơ hội tốt như vậy, tôi thật sự rất không cam lòng. Nhà họ Thái đã suy yếu quá nhiều, nếu tiếp tục duy trì tình trạng hiện nay thì sợ rằng nhà họ Thái huy hoàng sẽ hoàn toàn biến mất vào một ngày nào đó mất”.
Nghe Thái Hiền nói vậy, những người khác đều không cam lòng. Nhưng trên nhà họ Thái còn có một nhà họ Đậu mạnh hơn, cho dù bọn họ tham dự cũng không có phần thắng.
"Chủ gia tộc, tôi thì lại đồng ý tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc!"
Đúng lúc này, một người trung niên đột nhiên đứng dậy nói.
Nhất thời, mọi người đều nhìn người này.
Người trung niên bình tĩnh, đôi mắt cơ trí như lóe sáng, nhìn về phía Thái Hiền nói: "Chủ gia tộc cũng biết vợ tôi là người của nhà họ Phạm - gia tộc hàng đầu ở Hoàng thành họ Diệp”.
"Không nói dối gì chủ gia tộc, ngay trước khi tôi tham dự cuộc họp, bố vợ tôi đã liên lạc với tôi, nói nếu nhà họ Thái muốn tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc, ông ấy bằng lòng trợ giúp”.
"Nhà họ Phạm là một gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành họ Diệp, xét về thực lực không kém hơn nhà họ Thái bao nhiêu. Nếu chủ gia tộc bằng lòng, nhà họ Phạm sẵn lòng phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp đỡ nhà họ Thái”.
Người trung niên vừa nói xong, ai nấy đều mừng như điên và tràn trề hi vọng.
Đội hình năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như vậy đã có thể tương đương với cả nhà họ Thái.
"Thái Cường nói thật à? Nhà họ Phạm thật sự có thể phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp sao?"
Thái Hiền luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Lão ta biết rõ thực lực của nhà họ Phạm ở Hoàng thành họ Diệp thế nào, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể ngang với nhà họ Thái, không ngờ trong một lúc lại có thể phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới, điều này quả thật hơi khó tin.
Cho dù là nhà họ Thái cũng chỉ có ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Thái Cường vội vàng gật đầu: "Bố vợ tôi đã bảo đảm, nếu chủ gia tộc lo lắng có thể đợi đến khi năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Phạm đến nhà họ Thái rồi hãy quyết định có nên tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc không”.
"Được!"
Thái Hiền mừng rỡ, vội nói: "Bây giờ cậu liên hệ với nhà họ Phạm, nói cho bọn họ biết, chỉ cần nhà họ Phạm có thể giúp nhà họ Thái trở thành Hoàng tộc, bọn họ sẽ trở thành gia tộc có ơn với nhà họ Thái, chúng ta chắc chắn sẽ không để bọn họ phải thất vọng!"
"Vâng, chủ gia tộc, tôi sẽ liên hệ ngay với bố vợ tôi!" Thái Cường vội nói.
Chẳng mấy chốc, Thái Cường đã liên lạc bố vợ của ông ta. Lão ta nói năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chắc chắn sẽ đến Hoàng thành Thượng Quan trong vòng hai giờ.
Không chỉ nhà họ Đậu và nhà họ Thái, các gia tộc có thực lực trong Hoàng thành Thượng Quan đều bắt đầu rục rịch.
Ai cũng hiểu Hoàng tộc Thượng Quan sắp bị thay thế, sợ rằng đến khi cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc bắt đầu còn có thể kéo mấy gia tộc hàng đầu xuống, bọn họ cũng có cơ hội tăng cấp.
Cho dù bọn họ không có tư cách tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc cũng có cố gắng giành lấy tư cách tăng cấp này.
Nhất thời, cả Hoàng thành Thượng Quan mơ hồ tràn ngập hơi thở của võ đạo, ai cũng cảm giác được cuồng phong bão tố sắp ập xuống.
Cùng lúc đó, trong phòng khách của Hoàng tộc Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đang tự mình tiếp đón Dương Thanh và Lý Trọng. Mà trong Hoàng tộc vẫn bình yên. Tất cả cao thủ Thần Cảnh đều sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Không chỉ vậy, cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý cũng liên tục bí mật lẻn vào Hoàng tộc Thượng Quan, cùng cao thủ Thần Cảnh Hoàng tộc tiếp nhận sự điều động của Thượng Quan Nhu.
Ở một bãi đất trống rộng rãi trước hòn giả sơn đầu phía Bắc của Hoàng phủ Thượng Quan.
Lúc này, ở đó đông nghịt người, ai nấy đều tràn ngập hơi thở của võ đạo.
Dẫn đầu là một đội hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh, trong đó còn có mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Thượng Quan Nhu mặc trang phục màu đen bó sát người, trong tay cầm hai thanh loan đao đang đứng ở trong đám người dẫn đầu, gương mặt xinh đẹp vô cùng lạnh lùng.
Lý Giang Hùng đi tới bên cạnh Thượng Quan Nhu, nói với vẻ nghiêm trọng: "Tôi vừa nhận được tin tức, Đậu Hầu chủ nhà họ Đậu đích thân đang dẫn theo cao thủ hàng đầu của gia tộc đi về phía Hoàng phủ”.
"Còn nhà họ Thái đã thông qua cuộc họp của gia tộc quyết định sẽ ra tay với Hoàng tộc cách đây không lâu”.
Nghe Lý Giang Hùng nói vậy, Thượng Quan Nhu lập tức nhíu mày: "Nhà họ Thái cũng dám mơ ước tới Hoàng tộc à?"
Lý Giang Hùng gật đầu, nghiêm giọng nói: "Thái Cường - chủ nhánh thứ hai của nhà họ Thái có vợ là con gái nhà họ Phạm - gia tộc hàng đầu ở Hoàng thành Diệp. Tôi nghe nói nhà họ Phạm hứa sẽ phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp đỡ nhà họ Thái”.
"Năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, đúng là hào phóng thật!"
Trong mắt Thượng Quan Nhu lóe lên sát khí, lạnh lùng nói: "Tôi có biết về nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp. Chỉ nhà họ Phạm không thể lập tức cử đi năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong được”.
"Nhà họ Phạm và Hoàng tộc họ Diệp qua lại rất gần, tôi sợ là trong những cao thủ do nhà họ Phạm phái tới có người của Hoàng tộc họ Diệp”.
"Bây giờ chuyện Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đấu với nhau đã được truyền khắp Chiêu Châu, chắc không chỉ Hoàng tộc họ Diệp, còn có những gia tộc khác cũng âm mưu tới đây chia một chén súp”.
"Nếu đã vậy, bất kể là ai dám đến Hoàng phủ Thượng Quan, chúng ta tất nhiên phải khiến chúng có đến mà không thể về!"
Lúc này, toàn thân Thượng Quan Nhu phát ra sát khí. Cho dù cô ta chỉ mới tới cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ lại có thể phát huy sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.
Lý Giang Hùng cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo trên người Thượng Quan Nhu thì thầm kinh ngạc. Chắc hẳn tương lai của cô gái này sẽ rộng mở lắm đây, có lẽ sẽ đạt được thành tựu vượt qua cả Thượng Quan Hoàng.
"Cô Nhu yên tâm, lần này bất kể là ai dám đến Hoàng phủ Thượng Quan, nhà họ Lý chắc chắn sẽ trợ giúp Hoàng tộc tiêu diệt tất cả kẻ địch tới đây!"
Lý Giang Hùng vội vàng tỏ thái độ.
Thượng Quan Nhu gật đầu, sau đó đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó, cao giọng nói: "Hôm nay sẽ là một trận chiến ác liệt nhất mà Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta sắp phải đối mặt trong suốt một trăm năm qua, chuyện kế tiếp phải nhờ tới các vị rồi!"
"Hoàng tộc tất thắng!"
"Hoàng tộc tất thắng!"
...
Hơn một trăm cao thủ Vương Cảnh và Thần Cảnh cùng hô lên, âm thanh vang vọng cả trời đất.
Dương Thanh đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng khách của Hoàng phủ Thượng Quan, nhìn đám người với khí thế hào hùng phía dưới nói: "Thật không ngờ nội tình Hoàng tộc thâm hậu như thế”.
Lúc này, trong hơn một trăm cao thủ phía dưới, chỉ riêng cao thủ Thần Cảnh đã lên tới năm, mươi sáu chục người. Bốn mươi, năm mươi cao thủ Vương Cảnh khác đều là cao thủ bán bộ Thần Cảnh và Vương Cảnh đỉnh phong.
Những người có thực lực dưới Vương Cảnh đỉnh phong không có tư cách tham dự vào cuộc chiến này.
Nhưng không ngờ trong năm mươi, sáu mươi cao thủ Thần Cảnh này lại có tới hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Đây là chưa tính tới mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã được thu xếp tới các ngõ ngách trong Hoàng phủ Thượng Quan.
Trước đây, Dương Thanh tưởng trong bốn Hoàng tộc lớn Chiêu Châu chỉ có Hoàng Chủ là Thần Cảnh đỉnh phong, nhiều nhất là có thể phát ra thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh.
Cho tới hôm nay anh mới biết mình còn chưa biết sâu về Hoàng tộc.
Hoàng tộc Thượng Quan nắm giữ thực lực mạnh như vậy, thậm chí một gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan cũng rất mạnh, vậy có lẽ các Hoàng tộc và gia tộc quyền thế hàng đầu trong Hoàng Thành khác cũng không đơn giản.
Thượng Quan Hoàng cũng bước tới trước cửa sổ sát đất nhìn đám người đông nghịt phía dưới, cười tự tin nói: "Lần này có nhà họ Lý trợ giúp, cho dù Hoàng tộc họ Diệp tự mình đến đây, chúng tôi cũng có thể khiến chúng vĩnh viễn ở lại Hoàng tộc Thượng Quan”.
Lý Trọng đã trăm tuổi xúc động nhìn đám người phía dưới.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, hôm nay nhà họ Lý sẽ thay thế được vị trí của Hoàng tộc Thượng Quan. Nhưng bây giờ, bọn họ lại kề vai chiến đấu cùng Hoàng tộc Thượng Quan.
Đương nhiên, lão ta cũng hiểu tất cả những điều này là do người thanh niên này.
Dương Thanh dường như cảm nhận được tâm tư của Lý Trọng, đột nhiên quay đầu nhìn lão ta.
Thấy Dương Thanh nhìn mình, Lý Trọng không khỏi run lên, vội vàng hỏi: "Cậu Thanh, cậu có gì dặn dò ạ?"
Dương Thanh đột nhiên hỏi: "Các cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý đều có thể phát huy thực lực cao hơn võ đạo của mình một cảnh giới, các ông dùng thủ đoạn gì vậy?"
Nghe Dương Thanh nói vậy, Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng.
Thượng Quan Hoàng cũng rất nghi ngờ về vấn đề này.
Trước đây, khi nhà họ Lý giao đấu với Hoàng tộc Thượng Quan, cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ của bọn họ có thể phát huy thực lực tương với Thần Cảnh trung kỳ, Thần Cảnh trung kỳ có thể phát huy thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, thậm chí ngay cả Thần Cảnh hậu kỳ cũng có thể phát huy thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.
Ba người ở đây đều hiểu thực lực càng mạnh thì khả năng sở hữu thực lực vượt cảnh giới lại càng nhỏ, đặc biệt là đến Thần Cảnh càng khó chiến đấu vượt cảnh giới được..
Nhưng cao thủ nhà họ Lý đều có thể phát huy sức chiến đấu vượt cảnh giới.
Lý Trọng im lặng một lát, cuối cùng quyết định nói: "Chuyện này vốn thuộc về cơ mật nhà họ Lý. Nhưng nếu cậu Thanh muốn biết thì tất nhiên tôi sẽ không giấu giếm”.
"Ba mươi năm trước, lúc tôi còn là chủ gia tộc họ Lý đã từng đi qua mộ của một cao thủ Siêu Phàm Cảnh và tìm được một quyển sách. Trong đó có ghi lại một phép hô hấp. Dựa vào ứng dụng thành thạo phép hô hấp này, về cơ bản, cao thủ Thần Cảnh đều có thể phát huy được thực lực vượt qua cảnh giới võ thuật của mình một cảnh giới”.
"Nhưng phép hô hấp này chỉ có tác dụng với cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh. Trước đây, sau khi tôi phá vỡ rào cản tiến vào Siêu Phàm Cảnh đã phát hiện ra nó không thể nâng cao thực lực cho mình được nữa”.
Lý Trọng vừa nói ra lời này, Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng đều kinh ngạc.
"Không ngờ trên thế gian này còn có cách lợi dụng quy luật hít thở để nâng cao thực lực như vậy”.
Thượng Quan Hoàng vô cùng kinh ngạc nói.
Lý Trọng lại lắc đầu: "Nói đúng hơn là sau khi cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh dùng phép hô hấp sẽ dần hình thành quy luật hít thở mới, sau đó sức chiến đấu của bọn họ tăng lên một cảnh giới mà không phải chỉ nâng cao thực lực trong thời gian ngắn”.
Dương Thanh nhận lấy bản chép tay, chỉ có mấy tờ giấy nhưng nội dung trên đó lại làm anh cực kỳ ngạc nhiên.
Có thể nói, đây là một cuốn sách dạy cách điều phối nhịp thở, nội dung vô cùng ngắn gọn, có ghi chú tần suất và số lần hô hấp.
Dương Thanh cảm thấy ngạc nhiên là vì sau khi hô hấp theo cách trong sách mấy giây, anh có thể rõ ràng cảm giác được tim đập vững vàng hơn.
Thậm chí máu chảy trong cơ thể dường như cũng tăng tốc độ lên.
Mà có lẽ nói "dường như" cũng không phải, mà đó là sự thật.
Cùng lúc đó, một luồng khí thế mạnh mẽ lan tỏa ra khắp cơ thể Dương Thanh.
Tuy không thể giúp cảnh giới tăng thêm một bậc, nhưng Dương Thanh có thể khẳng định khí thế sau khi áp dụng phép hô hấp đã mạnh hơn rất nhiều.
Đồng thời, vì liên tục áp dụng cách thở này mà anh cũng cảm nhận được cơn đau đớn như giằng xé cả cơ thể, tựa như mỗi một tế bào đều bị cắt ra, sau đó phân chia thành tế bào mới dồi dào sức sống hơn.
"Thực lực càng mạnh thì khi sử dụng phép hô hấp này sẽ càng thấy đau, dừng lại thì không đau nữa".
Có lẽ Lý Trọng nhận ra Dương Thanh đang thấy đau nên giải thích: "Nhưng làm quen dần rồi thì cảm giác đau cũng biến mất thôi".
Thượng Quan Hoàng không được đọc cuốn sách chép tay nhưng cũng cảm thấy chấn động. Lão ta nhận thấy được sự thay đổi của Dương Thanh, anh đã mạnh hơn trước.
Dương Thanh không dừng lại mà tiếp tục hít thở theo cách trên sách.
Lúc này đây, mỗi một vị trí trong cơ thể anh đều đang chịu cảm giác giày vò đến tận cùng, nhưng từ khi vượt qua tác dụng phụ do liều thuốc hoàn mỹ mang đến, chút nhức nhối này vẫn còn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng.
Từng giây từng phút trôi qua, hết phút thứ năm, Dương Thanh mới khôi phục nhịp thở cũ. Ngay thời điểm dừng áp dụng phép hô hấp kia lại, cơn đau trong cơ thể cũng nháy mắt tan biến.
Lòng Dương Thanh cực kỳ chấn động, mãi mà vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Đây là lần đầu tiên anh gặp và nghe được cách hít thở nào huyền diệu như vậy.
Thật ra, lời giải thích của Lý Trọng chưa được đầy đủ. Phép hô hấp này cũng có tác dụng rất lớn đối với cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Tuy không thể giúp thực lực tăng tiến một bậc, việc trải nghiệm và vượt qua cảm giác giằng xé đó trên thực tế cũng là một loại huấn luyện cho cơ thể.
Lý Trọng nói sau khi quen với cách thở mới thì sẽ không thấy đau nữa, là vì khi đó người sử dụng đã không còn mới lạ với huấn luyện, do đó cơn đau cũng biến mất.
Hay nói chính xác hơn, đây là phương pháp rèn luyện thân thể cơ bản nhất.
Trong quá trình cảnh giới tăng lên, độ mạnh thân xác của người luyện võ sẽ được tăng cường, dùng thêm phép hô hấp này sẽ giúp cơ thể đột phá đến cảnh giới cao hơn trước, vì vậy mới làm cho người ta có cảm giác thực lực đã tăng trưởng.
Có điều Dương Thanh cho rằng Lý Trọng không nói thật, hẳn là cuốn sách chép tay này chỉ là một phần, còn phần quan trọng nhất thì lão ta không nói cho anh biết.
Lý Trọng là chủ gia tộc tiền nhiệm của nhà họ Lý nhưng lại không phải thiên tài võ thuật gì. Vào ba mươi năm trước, lão ta chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng cảnh giới của ông lão bảy mươi tuổi này lại không ngừng đột phá trong vẻn vẹn ba mươi năm, đến sau khi được một trăm tuổi thì bước vào Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Có lẽ nhìn khắp Chiêu Châu cũng không mấy người có tốc độ tăng tiến thực lực kinh khủng như vậy.
Hơn nữa, trong ba mươi năm đó, Lý Trọng luôn ở trong một căn phòng bí mật của nhà họ Lý để tu luyện. Rõ ràng là trong mộ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh lúc ấy có thứ tốt gì đó nên lão ta mới một mực bế quan tu luyện trong ấy.
Bản sao chép tay hướng dẫn cách hít thở này có lẽ chỉ là một phần lấy được từ trong mộ và đang được các cao thủ của nhà họ Lý sử dụng, Lý Trọng biết không lừa được Dương Thanh nên mới lấy ra.
"Cậu Thanh, cậu không sao chứ?"
Lão ta tỏ ra lo lắng.
Dương Thanh suy ngẫm nhìn Lý Trọng mấy giây, nói một cách ẩn ý: "Lợi dụng phép hô hấp này để cảnh giới đi từ Thần Cảnh đỉnh phong lên đến Siêu Phàm Tứ Cảnh chỉ trong ba mươi năm, tiền bối cũng là thiên tài võ thuật đấy".
Người lão ta run lên, nét mặt hơi gượng gạo: "Cậu Thanh khen quá lời rồi!"
Không biết do gặp ảo giác hay là Dương Thanh đã đoán ra được gì, Lý Trọng bỗng có chút hoảng loạn.
Thượng Quan Hoàng thì không nhận ra có gì khác thường, vẫn chưa hết ngạc nhiên vì phép hô hấp này, nhìn Dương Thanh với vẻ mặt đầy mong đợi.
Không làm Thượng Quan Hoàng thất vọng, anh ném bản chép tay cho lão ta rồi nói: "Hoàng Chủ làm thử xem, có lẽ cũng giúp ích cho ông đấy. Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện hôm nay, ông có thể chọn ra những người đáng tin cậy trong Hoàng tộc của mình để tu luyện phép hô hấp này".
"Cảm ơn cậu Thanh!", Thượng Quan Hoàng vội vàng cảm ơn.
Thấy Dương Thanh tự ý đưa bản chép tay cho lão ta như thế, tuy trong lòng hơi nhức nhối nhưng Lý Trọng không dám phản bác quyết định của anh, chỉ biết cười nói: "Sau này nếu có chỗ nào không hiểu, Hoàng Chủ cứ việc tìm tôi".
"Vậy thì cảm ơn tiền bối nhé!"
Thế rồi Thượng Quan Hoàng áp dụng phép hô hấp, khí thế võ đạo lập tức tăng vọt.
Ban đầu đang ở bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau khi lão ta sử dụng phép hô hấp thì khí thế đã gần như sánh bằng cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.
"Tuyệt! Tuyệt! Thật sự là quá tuyệt vời!"
Trên mặt Thượng Quan Hoàng đầy vẻ kích động: "Tôi chưa từng nghe nói trên đời còn có phép hô hấp nào thần kỳ như thế. Nếu người trong Hoàng tộc có thể dùng nó thì thực lực tổng thể sẽ nhanh chóng tăng tiến đáng kể".
Giữa lúc đó, mấy chục hơi thở võ đạo khủng bố thình lình đáp xuống Hoàng phủ Thượng Quan.
Vừa rồi Thượng Quan Hoàng còn cực kỳ kích động, lúc này nụ cười tắt lịm, nét mặt hết sức âm trầm: "Cuối cùng cũng tới rồi sao?"
Vô số chiếc ô tô quý giá lần lượt tiến vào Hoàng phủ.
"Nơi này cấm người không phận sự, bất kì ai cũng không được phép tự ý xông vào!"
Lính canh gác ở ngoài cửa trang nghiêm nói.
Tuy nhiên, người nọ vừa dứt lời thì một cao thủ Thần Cảnh lao vọt tới, đánh bay hắn chỉ bằng một đòn, lạnh giọng nói: "Hôm nay, nhà họ Đậu tôi cứ xông vào Hoàng phủ đấy!"
Mấy chục chiếc xe ngang ngược xông vào trong.
Đậu Hầu, chủ gia tộc họ Đậu, đang ngồi trên một chiếc xe hơi, kích động nói: "Không ngờ cũng có lúc nhà họ Đậu ta có thể thay thế Hoàng tộc. Sau hôm nay, Hoàng thành Thượng Quan sẽ được đổi lại thành Hoàng thành Đậu, nhà họ Đậu được vào Hoàng cung ở, tất cả mọi thứ ở đó sẽ đều thuộc về nhà họ Đậu!"
Không lâu sau, đoàn xe trót lọt đi tới cửa Hoàng cung của Thượng Quan Hoàng. Đậu Hầu xuống xe, mấy chục cao thủ Thần Cảnh sát sao theo sau.
"Đậu Hầu, ông thật là to gan, dám tự ý xông vào Hoàng phủ Thượng Quan!"
Thượng Quan Tử Khiêm - bố của Thượng Quan Nhu, vẫn còn đang mặc bộ trang phục trong trận chiến ác liệt với nhà họ Lý. Toàn thân ông ta toàn là máu, trông nhếch nhác vô cùng.
Sau lưng Thượng Quan Tử Khiêm chỉ có hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ thoạt nhìn đã bị thương nặng, còn những người khác đều chỉ có thực lực dưới Thần Cảnh hậu kỳ.
Đội hình thế này chẳng thế nào đối đầu với nhà họ Đậu được.
Đậu Hầu cười khẩy: "Thượng Quan Tử Khiêm, nghe nói đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trong Hoàng tộc của cậu đều chết sạch rồi đúng không? Mà chắc nếu còn sống thì cũng đều bị thương nặng, vô dụng hết rồi nhỉ?"
Nét mặt lão ta cực kỳ ngông nghênh, hoàn toàn không xem Thượng Quan Tử Khiêm ra gì.
Tuy Đậu Hầu là chủ gia tộc họ Đậu, nhưng mỗi lúc gặp Thượng Quan Tử Khiêm lão ta đều khom người chào đón, thái độ hết sức khúm núm.
Dù thế nào thì Thượng Quan Tử Khiêm cũng là một trong các Hoàng tử của Hoàng tộc Thượng Quan, nhưng bây giờ Đậu Hầu chỉ xem ông ta như cá nằm trên thớt.
Thượng Quan Tử Khiêm tức khắc nổi đóa: "Đậu Hầu, ông thật láo xược, dám sỉ nhục các cao thủ của Hoàng tộc tôi!"
Nét mặt của những người bị thương đang đứng sau lưng ông ta vô cùng đau đớn, ánh mắt khi nhìn Đậu Hầu tràn trề sát ý.
Chẳng qua đám cao thủ của nhà họ Đậu chẳng để họ vào mắt.
Đối với họ, ngày hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ bị nhà họ Đậu cướp mất địa vị. Và từ nay về sau, nhà họ Đậu chính là Hoàng tộc.
Đậu Hầu khinh khỉnh liếc mắt nhìn Thượng Quan Tử Khiêm, hung hăng đe dọa: "Thượng Quan Tử Khiêm, đừng nói nhảm nữa, cậu cũng hiểu vì sao chúng tôi tới đây mà".
"Ngoan ngoãn đầu hàng nhà họ Đậu đi, thế thì sau này nhà họ Thượng Quan còn được đặt chân trong Hoàng thành, nếu không thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của mấy người!"
Lão ta dọa dẫm.
Từ khi lên đường đến Hoàng phủ Thượng Quan, Đậu Hầu đã không còn đường lui. Hoặc là thành công thay thế Hoàng tộc, hoặc là bị Hoàng tộc giết chết.
Giờ đây, đã tới Hoàng phủ Thượng Quan, đương nhiên lão ta sẽ không cho phép mình chùn bước.
Dáng vẻ ngang ngược của Đậu Hầu khiến cho các cao thủ nhà họ Đậu còn hơi e dè lấy lại bình tĩnh, bắt đầu trông mong vào tương lai.
Ai nấy đều cảm thấy máu trong người như đang sôi trào.
"Nằm mơ!"
Thượng Quan Tử Khiêm nghiến răng nghiến lợi quát.
Dù biết rõ Hoàng tộc đã bố trí xong mọi thứ, có thể tàn sát bọn nhà họ Đậu này bất cứ lúc nào, nhưng việc bị Đậu Hầu lên mặt như thế vẫn khiến ông ta cực kỳ tức giận.
"Thượng Quan Tử Khiêm, cậu chưa đủ tư cách để nói chuyện với tôi đâu, bảo Thượng Quan Hoàng, bố của cậu ra đây đi!"
Đậu Hầu ngạo mạn nói.
Câu nói này được hơi thở võ đạo kinh người mang đi, vang vọng khắp Hoàng phủ Thượng Quan.
Cảnh giới võ thuật của Đậu Hầu vậy mà đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh, điều này làm cho đám cao thủ trong Hoàng tộc Thượng Quan đều bàng hoàng.
Trong ngày thường, người đứng đầu của những gia tộc quyền quý trong Hoàng thành Thượng Quan đều giả vờ như chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí là Thần Cảnh hậu kỳ.
Hiện giờ, Hoàng tộc Thượng Quan đang trong cảnh nguy nan thì những kẻ này lại đồng loạt thể hiện ra thực lực thật sự của mình.
Sắc mặt của Thượng Quan Tử Khiêm cực kỳ khó coi. Bản thân ông ta chỉ có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, khí thế võ đạo cảm nhận được khi đối mặt với Đậu Hầu gần như sắp đè bẹp người ông ta xuống đất.
"Ông chưa đủ tư cách để gặp phụ hoàng của tôi đâu!"
Thượng Quan Tử Khiêm cắn răng nói.
"Hừ!"
Đậu Hầu sẵng giọng quát: "Nếu ông ta không chịu ra thì tôi sẽ giết cậu trước. Để xem cái chết của cậu có bắt ông ta đi ra được không".
Dứt lời, lão ta vung tay lên, ra lệnh: "Giết!"
Mệnh lệnh của Đậu Hầu vừa vang lên thì mấy cao thủ Thần Cảnh đồng loạt xông về phía Thượng Quan Tử Khiêm.
"Xông lên!"
Ông ta hét lớn, dẫn đầu lao tới chỗ các cao thủ của nhà họ Đậu.
Người đi đầu là một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, ông ta tấn công Thượng Quan Tử Khiêm không do dự.
Kẻ thù gặp nhau, ai gan hơn thì thắng!
Thượng Quan Tử Khiêm không hề nao núng, bùng nổ khí thế của cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ. Trong nháy mắt, ông ta lao thẳng tới trước người tên cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia, đá chân.
"Bốp!"
Hai người gần như ra chiêu cùng một lúc. Lấy nơi va chạm của hai chân làm trung tâm, một tràng khí thế võ đạo khủng bố lan ra xung quanh.
Vẻ mặt Thượng Quan Tử Khiêm nặng nề. Ông ta là Hoàng tử của Hoàng tộc họ Thượng Quan, tuy thiên phú không cao như Thượng Quan Nhu nhưng cũng là mạnh nhất trong số các Hoàng tử đồng lứa.
Thế mà lúc này, sau khi chạm trán với cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Đậu, ông ta lại có cảm giác như bị áp đảo.
Rõ ràng là đối phương mạnh hơn.
"Hoàng tử Thượng Quan Tử Khiêm, lẽ nào thực lực của ông chỉ có vậy?"
Người của nhà họ Đậu nhếch mép, hiện ra một đường cong đầy trào phúng.
Dứt lời, khí thế trên người ông ta đột nhiên tăng cao, chân kia của ông ta như lò xo mạnh mẽ tấn công về phía Thượng Quan Tử Khiêm.
Sắc mặt Thượng Quan Tử Khiêm nháy mắt thay đổi, vội vã ra chiêu.
"Bành bành bành!"
Cuộc chiến của hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ làm cho cả Hoàng phủ như bị nhấn chìm trong khí thế võ đạo đáng sợ.
Thượng Quan Tử Khiêm không dám lơi lỏng, mỗi một chiêu đều dùng hết sức lực để công kích.
Việc giao chiến với người có thực lực chỉ nhỉnh hơn mình một chút sẽ giúp ích cho ông ta rất nhiều.
Các cao thủ trong Hoàng tộc cũng đang bùng nổ thực lực mạnh nhất của mình để giao đấu với người bên nhà họ Đậu.
Dường như Đậu Hầu không hề sốt ruột, chỉ đứng ở cách đó không xa thích thú nhìn Thượng Quan Tử Khiêm đang chiến đấu quyết liệt.
"Hoàng tử có thiên phú võ thuật bậc nhất Hoàng tộc Thượng Quan có vẻ cũng không tệ. Đậu Chấn Hoa đã giậm chân ở Thần Cảnh hậu kỳ được mười năm, chỉ còn một bước nữa là đến Thần Cảnh đỉnh phong".
"Nghe nói Thượng Quan Tử Khiêm chỉ mất nửa năm để đột phá đến Thần Cảnh hậu kỳ nhỉ?"
Đậu Hầu cười híp mắt, nói: "Có thể bộc phát ra sức chiến đấu này, đúng là tuyệt vời".
"Cơ mà, có vẻ thực lực như Thượng Quan Tử Khiêm đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan rồi đúng không?"
Theo cái nhìn của lão ta, các cao thủ ở cấp bậc Thần Cảnh đỉnh phong trong trận chiến giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã bị giết hoặc bị thương nặng, không còn sức để chiến đấu thêm nữa.
Nói cách khác, Đậu Hầu cho rằng tu vi Thần Cảnh hậu kỳ đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan.
Nếu thám tử của nhà họ Đậu ẩn náu ở Hoàng tộc Thượng Quan không chính mắt nhìn thấy các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của hai gia tộc kia đều đã chết, lão ta sẽ không mạo hiểm mang các cao thủ hàng đầu trong gia tộc đến đây.
Không chỉ Đậu Hầu, có lẽ ngay cả người của hai phe Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều không ngờ cuộc chiến đó sẽ khiến nhiều cao thủ của mình chết như vậy, giờ lại phải hợp tác với nhau.
Cùng lúc đó, tại căn nhà sâu nhất phía Bắc trong vườn sau của Hoàng phủ, hơn một trăm cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều cực kỳ phẫn nộ, cố gắng ghìm cơn giận của mình xuống.
Bọn họ đã nhìn thấy mọi thứ xảy ra ở lối ra vào Hoàng phủ thông qua tivi cỡ lớn. Sự ngạo mạn của Đậu Hầu làm cho ai cũng như sắp bùng nổ.
"Cô Nhu, giờ đã đến lúc hành động rồi chứ?"
Lý Giang Hùng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Tử Khiêm nãy giờ luôn bị áp chế trong tivi, hỏi Thượng Quan Nhu.
Nhà họ Đậu là một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Thượng Quan nổi tiếng không kém gì nhà họ Lý, đã có truyền thừa mấy trăm năm trên mảnh đất này.
Cho dù thực lực nhà họ Đậu kém hơn nhưng vẫn có thể nổi tiếng ngang với nhà họ Lý đã đủ chứng minh bọn họ mạnh mẽ không kém hơn nhà họ Lý bao nhiêu.
Lúc này, ở một phòng họp trong tòa nhà với phong cách cổ xưa, đám người đứng đầu nhà họ Đậu lần lượt ngồi ở hai bên bàn họp.
Người ngồi ở vị trí chủ tọa là một lão già tóc bạc khoảng bảy mươi tuổi, mặc trang phục đời Đường màu đen, đi đôi giày vải giản dị. Trên người lão ta mơ hồ lộ ra khí tức võ thuật ép cho mỗi người ngồi đây đều cảm giác như có ngọn núi lớn đè nặng trên vai.
Lão già này không phải là ai khác chính là chủ nhà họ Đậu, Đậu Hầu.
"Chắc mọi người đều biết chuyện giữa Hoàng tộc và nhà họ Lý? Bây giờ, các vị giơ tay biểu quyết, ai đồng ý ra tay đối phó với Hoàng tộc bây giờ thì giơ tay!"
Đậu Hầu đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó rồi chợt nói, đồng thời giơ tay phải lên.
Rõ ràng lão ta lựa chọn ra tay với Hoàng tộc.
Trong phòng họp tổng cộng có hơn mười người cầm quyền trong nhà họ Đậu. Đậu Hầu vừa nói dứt lời, mười mấy người ở đó gần như cùng giơ tay lên mà không hề do dự.
"Tất cả các phiếu đều thông qua, nếu vậy nhà họ Đậu có thể thay thế được Hoàng tộc họ Thượng Quan hay không thì phải trông cậy vào các vị. Nửa giờ sau, tất cả cao thủ Thần Cảnh cùng tới Hoàng tộc Thượng Quan!"
Đậu Hầu ra lệnh rất bình tĩnh nhưng mỗi người ở đây dường như đều có thể cảm giác được sự kích động trong lòng lão ta lúc này.
"Vâng!"
Mọi người đều cao giọng đáp.
Không chỉ Đậu Hầu, mỗi người ở đây đều vô cùng kích động.
Ở Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Đậu chính là một trong ba gia tộc lớn chỉ dưới Hoàng tộc. Bây giờ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý xảy ra cuộc chiến lớn dẫn tới tử thương vô cùng nghiêm trọng. Phóng tầm mắt ra cả Hoàng thành Thượng Quan chỉ còn lại nhà họ Thái là một trong ba gia tộc lớn miễn cưỡng có tư cách tranh được với nhà họ Đậu.
Nhưng nhà họ Thái có thực lực yếu nhất trong ba gia tộc lớn, những năm gần đây đã bị nhà họ Lý và nhà họ Đậu chèn ép đến mức sắp suy sụp.
Trong mắt người của nhà họ Lý và nhà họ Đậu, trong ba gia tộc lớn, nhà họ Thái không có tư cách ngang hàng với hai gia tộc lớn khác.
Nói cách khác, trong mắt người của nhà họ Đậu bây giờ, Hoàng thành Thượng Quan đã không còn ai là đối thủ của bọn họ.
Gần như cùng lúc đó, ở nhà họ Thái, cũng là một trong ba gia tộc lớn.
Trong phòng họp của nhà họ Thái, Thái Hiền - chủ gia tộc họ Thái ngồi ở vị trí chủ tọa, phía dưới là người trong gia tộc đã ngồi kín chỗ.
Lúc này, trên mặt mỗi người nhà họ Thái đều có vẻ nghiêm trọng.
"Chủ gia tộc, chúng ta thật sự phải tham dự vào cuộc chiến giành Hoàng tộc sao?"
Một cụ già nhà họ Thái nghiêm mặt nói: "Thực lực của nhà họ Thái bây giờ không còn mạnh như trước, tuy đây là một cơ hội tốt nhưng còn có nhà họ Đậu, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ”.
Đối phương vừa dứt lời, lại có một ông lão đứng dậy nói: "Chủ gia tộc, tôi vẫn mong ông nghĩ lại! Nhà họ Thái bây giờ giấu tài dưỡng sức mới là quan trọng nhất, chúng ta nên bỏ qua cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc đi!"
Hai người này đều là nhân vật trưởng bối trong nhà họ Thái, cũng chỉ có bọn họ dám phản bác Thái Hiền như vậy.
Hai người vừa dứt lời, những người khác đều duy trì sự im lặng, nhất thời đều nhìn về phía Thái Hiền.
Thái Hiền không phải là người kích động. Lão ta tập hợp cuộc họp khẩn cấp là muốn thương lượng với người trong gia tộc xem có nên tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc hay không.
Bây giờ, hai người có vai vế cao nhất trong nhà họ Thái đều phản đối, lão ta dường như muốn thỏa hiệp.
"Tôi biết lo lắng của các vị nhưng biến cố của Hoàng tộc lần này thật sự là cơ hội duy nhất để nhà họ Thái chúng ta tăng cấp”.
Thái Hiền nghiêm giọng nói: "Nếu bỏ qua cơ hội tốt như vậy, tôi thật sự rất không cam lòng. Nhà họ Thái đã suy yếu quá nhiều, nếu tiếp tục duy trì tình trạng hiện nay thì sợ rằng nhà họ Thái huy hoàng sẽ hoàn toàn biến mất vào một ngày nào đó mất”.
Nghe Thái Hiền nói vậy, những người khác đều không cam lòng. Nhưng trên nhà họ Thái còn có một nhà họ Đậu mạnh hơn, cho dù bọn họ tham dự cũng không có phần thắng.
"Chủ gia tộc, tôi thì lại đồng ý tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc!"
Đúng lúc này, một người trung niên đột nhiên đứng dậy nói.
Nhất thời, mọi người đều nhìn người này.
Người trung niên bình tĩnh, đôi mắt cơ trí như lóe sáng, nhìn về phía Thái Hiền nói: "Chủ gia tộc cũng biết vợ tôi là người của nhà họ Phạm - gia tộc hàng đầu ở Hoàng thành họ Diệp”.
"Không nói dối gì chủ gia tộc, ngay trước khi tôi tham dự cuộc họp, bố vợ tôi đã liên lạc với tôi, nói nếu nhà họ Thái muốn tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc, ông ấy bằng lòng trợ giúp”.
"Nhà họ Phạm là một gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành họ Diệp, xét về thực lực không kém hơn nhà họ Thái bao nhiêu. Nếu chủ gia tộc bằng lòng, nhà họ Phạm sẵn lòng phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp đỡ nhà họ Thái”.
Người trung niên vừa nói xong, ai nấy đều mừng như điên và tràn trề hi vọng.
Đội hình năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như vậy đã có thể tương đương với cả nhà họ Thái.
"Thái Cường nói thật à? Nhà họ Phạm thật sự có thể phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp sao?"
Thái Hiền luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Lão ta biết rõ thực lực của nhà họ Phạm ở Hoàng thành họ Diệp thế nào, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể ngang với nhà họ Thái, không ngờ trong một lúc lại có thể phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới, điều này quả thật hơi khó tin.
Cho dù là nhà họ Thái cũng chỉ có ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Thái Cường vội vàng gật đầu: "Bố vợ tôi đã bảo đảm, nếu chủ gia tộc lo lắng có thể đợi đến khi năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Phạm đến nhà họ Thái rồi hãy quyết định có nên tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc không”.
"Được!"
Thái Hiền mừng rỡ, vội nói: "Bây giờ cậu liên hệ với nhà họ Phạm, nói cho bọn họ biết, chỉ cần nhà họ Phạm có thể giúp nhà họ Thái trở thành Hoàng tộc, bọn họ sẽ trở thành gia tộc có ơn với nhà họ Thái, chúng ta chắc chắn sẽ không để bọn họ phải thất vọng!"
"Vâng, chủ gia tộc, tôi sẽ liên hệ ngay với bố vợ tôi!" Thái Cường vội nói.
Chẳng mấy chốc, Thái Cường đã liên lạc bố vợ của ông ta. Lão ta nói năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chắc chắn sẽ đến Hoàng thành Thượng Quan trong vòng hai giờ.
Không chỉ nhà họ Đậu và nhà họ Thái, các gia tộc có thực lực trong Hoàng thành Thượng Quan đều bắt đầu rục rịch.
Ai cũng hiểu Hoàng tộc Thượng Quan sắp bị thay thế, sợ rằng đến khi cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc bắt đầu còn có thể kéo mấy gia tộc hàng đầu xuống, bọn họ cũng có cơ hội tăng cấp.
Cho dù bọn họ không có tư cách tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc cũng có cố gắng giành lấy tư cách tăng cấp này.
Nhất thời, cả Hoàng thành Thượng Quan mơ hồ tràn ngập hơi thở của võ đạo, ai cũng cảm giác được cuồng phong bão tố sắp ập xuống.
Cùng lúc đó, trong phòng khách của Hoàng tộc Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đang tự mình tiếp đón Dương Thanh và Lý Trọng. Mà trong Hoàng tộc vẫn bình yên. Tất cả cao thủ Thần Cảnh đều sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Không chỉ vậy, cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý cũng liên tục bí mật lẻn vào Hoàng tộc Thượng Quan, cùng cao thủ Thần Cảnh Hoàng tộc tiếp nhận sự điều động của Thượng Quan Nhu.
Ở một bãi đất trống rộng rãi trước hòn giả sơn đầu phía Bắc của Hoàng phủ Thượng Quan.
Lúc này, ở đó đông nghịt người, ai nấy đều tràn ngập hơi thở của võ đạo.
Dẫn đầu là một đội hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh, trong đó còn có mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Thượng Quan Nhu mặc trang phục màu đen bó sát người, trong tay cầm hai thanh loan đao đang đứng ở trong đám người dẫn đầu, gương mặt xinh đẹp vô cùng lạnh lùng.
Lý Giang Hùng đi tới bên cạnh Thượng Quan Nhu, nói với vẻ nghiêm trọng: "Tôi vừa nhận được tin tức, Đậu Hầu chủ nhà họ Đậu đích thân đang dẫn theo cao thủ hàng đầu của gia tộc đi về phía Hoàng phủ”.
"Còn nhà họ Thái đã thông qua cuộc họp của gia tộc quyết định sẽ ra tay với Hoàng tộc cách đây không lâu”.
Nghe Lý Giang Hùng nói vậy, Thượng Quan Nhu lập tức nhíu mày: "Nhà họ Thái cũng dám mơ ước tới Hoàng tộc à?"
Lý Giang Hùng gật đầu, nghiêm giọng nói: "Thái Cường - chủ nhánh thứ hai của nhà họ Thái có vợ là con gái nhà họ Phạm - gia tộc hàng đầu ở Hoàng thành Diệp. Tôi nghe nói nhà họ Phạm hứa sẽ phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp đỡ nhà họ Thái”.
"Năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, đúng là hào phóng thật!"
Trong mắt Thượng Quan Nhu lóe lên sát khí, lạnh lùng nói: "Tôi có biết về nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp. Chỉ nhà họ Phạm không thể lập tức cử đi năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong được”.
"Nhà họ Phạm và Hoàng tộc họ Diệp qua lại rất gần, tôi sợ là trong những cao thủ do nhà họ Phạm phái tới có người của Hoàng tộc họ Diệp”.
"Bây giờ chuyện Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đấu với nhau đã được truyền khắp Chiêu Châu, chắc không chỉ Hoàng tộc họ Diệp, còn có những gia tộc khác cũng âm mưu tới đây chia một chén súp”.
"Nếu đã vậy, bất kể là ai dám đến Hoàng phủ Thượng Quan, chúng ta tất nhiên phải khiến chúng có đến mà không thể về!"
Lúc này, toàn thân Thượng Quan Nhu phát ra sát khí. Cho dù cô ta chỉ mới tới cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ lại có thể phát huy sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.
Lý Giang Hùng cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo trên người Thượng Quan Nhu thì thầm kinh ngạc. Chắc hẳn tương lai của cô gái này sẽ rộng mở lắm đây, có lẽ sẽ đạt được thành tựu vượt qua cả Thượng Quan Hoàng.
"Cô Nhu yên tâm, lần này bất kể là ai dám đến Hoàng phủ Thượng Quan, nhà họ Lý chắc chắn sẽ trợ giúp Hoàng tộc tiêu diệt tất cả kẻ địch tới đây!"
Lý Giang Hùng vội vàng tỏ thái độ.
Thượng Quan Nhu gật đầu, sau đó đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó, cao giọng nói: "Hôm nay sẽ là một trận chiến ác liệt nhất mà Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta sắp phải đối mặt trong suốt một trăm năm qua, chuyện kế tiếp phải nhờ tới các vị rồi!"
"Hoàng tộc tất thắng!"
"Hoàng tộc tất thắng!"
...
Hơn một trăm cao thủ Vương Cảnh và Thần Cảnh cùng hô lên, âm thanh vang vọng cả trời đất.
Dương Thanh đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng khách của Hoàng phủ Thượng Quan, nhìn đám người với khí thế hào hùng phía dưới nói: "Thật không ngờ nội tình Hoàng tộc thâm hậu như thế”.
Lúc này, trong hơn một trăm cao thủ phía dưới, chỉ riêng cao thủ Thần Cảnh đã lên tới năm, mươi sáu chục người. Bốn mươi, năm mươi cao thủ Vương Cảnh khác đều là cao thủ bán bộ Thần Cảnh và Vương Cảnh đỉnh phong.
Những người có thực lực dưới Vương Cảnh đỉnh phong không có tư cách tham dự vào cuộc chiến này.
Nhưng không ngờ trong năm mươi, sáu mươi cao thủ Thần Cảnh này lại có tới hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Đây là chưa tính tới mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã được thu xếp tới các ngõ ngách trong Hoàng phủ Thượng Quan.
Trước đây, Dương Thanh tưởng trong bốn Hoàng tộc lớn Chiêu Châu chỉ có Hoàng Chủ là Thần Cảnh đỉnh phong, nhiều nhất là có thể phát ra thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh.
Cho tới hôm nay anh mới biết mình còn chưa biết sâu về Hoàng tộc.
Hoàng tộc Thượng Quan nắm giữ thực lực mạnh như vậy, thậm chí một gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan cũng rất mạnh, vậy có lẽ các Hoàng tộc và gia tộc quyền thế hàng đầu trong Hoàng Thành khác cũng không đơn giản.
Thượng Quan Hoàng cũng bước tới trước cửa sổ sát đất nhìn đám người đông nghịt phía dưới, cười tự tin nói: "Lần này có nhà họ Lý trợ giúp, cho dù Hoàng tộc họ Diệp tự mình đến đây, chúng tôi cũng có thể khiến chúng vĩnh viễn ở lại Hoàng tộc Thượng Quan”.
Lý Trọng đã trăm tuổi xúc động nhìn đám người phía dưới.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, hôm nay nhà họ Lý sẽ thay thế được vị trí của Hoàng tộc Thượng Quan. Nhưng bây giờ, bọn họ lại kề vai chiến đấu cùng Hoàng tộc Thượng Quan.
Đương nhiên, lão ta cũng hiểu tất cả những điều này là do người thanh niên này.
Dương Thanh dường như cảm nhận được tâm tư của Lý Trọng, đột nhiên quay đầu nhìn lão ta.
Thấy Dương Thanh nhìn mình, Lý Trọng không khỏi run lên, vội vàng hỏi: "Cậu Thanh, cậu có gì dặn dò ạ?"
Dương Thanh đột nhiên hỏi: "Các cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý đều có thể phát huy thực lực cao hơn võ đạo của mình một cảnh giới, các ông dùng thủ đoạn gì vậy?"
Nghe Dương Thanh nói vậy, Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng.
Thượng Quan Hoàng cũng rất nghi ngờ về vấn đề này.
Trước đây, khi nhà họ Lý giao đấu với Hoàng tộc Thượng Quan, cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ của bọn họ có thể phát huy thực lực tương với Thần Cảnh trung kỳ, Thần Cảnh trung kỳ có thể phát huy thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, thậm chí ngay cả Thần Cảnh hậu kỳ cũng có thể phát huy thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.
Ba người ở đây đều hiểu thực lực càng mạnh thì khả năng sở hữu thực lực vượt cảnh giới lại càng nhỏ, đặc biệt là đến Thần Cảnh càng khó chiến đấu vượt cảnh giới được..
Nhưng cao thủ nhà họ Lý đều có thể phát huy sức chiến đấu vượt cảnh giới.
Lý Trọng im lặng một lát, cuối cùng quyết định nói: "Chuyện này vốn thuộc về cơ mật nhà họ Lý. Nhưng nếu cậu Thanh muốn biết thì tất nhiên tôi sẽ không giấu giếm”.
"Ba mươi năm trước, lúc tôi còn là chủ gia tộc họ Lý đã từng đi qua mộ của một cao thủ Siêu Phàm Cảnh và tìm được một quyển sách. Trong đó có ghi lại một phép hô hấp. Dựa vào ứng dụng thành thạo phép hô hấp này, về cơ bản, cao thủ Thần Cảnh đều có thể phát huy được thực lực vượt qua cảnh giới võ thuật của mình một cảnh giới”.
"Nhưng phép hô hấp này chỉ có tác dụng với cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh. Trước đây, sau khi tôi phá vỡ rào cản tiến vào Siêu Phàm Cảnh đã phát hiện ra nó không thể nâng cao thực lực cho mình được nữa”.
Lý Trọng vừa nói ra lời này, Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng đều kinh ngạc.
"Không ngờ trên thế gian này còn có cách lợi dụng quy luật hít thở để nâng cao thực lực như vậy”.
Thượng Quan Hoàng vô cùng kinh ngạc nói.
Lý Trọng lại lắc đầu: "Nói đúng hơn là sau khi cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh dùng phép hô hấp sẽ dần hình thành quy luật hít thở mới, sau đó sức chiến đấu của bọn họ tăng lên một cảnh giới mà không phải chỉ nâng cao thực lực trong thời gian ngắn”.
Dương Thanh nhận lấy bản chép tay, chỉ có mấy tờ giấy nhưng nội dung trên đó lại làm anh cực kỳ ngạc nhiên.
Có thể nói, đây là một cuốn sách dạy cách điều phối nhịp thở, nội dung vô cùng ngắn gọn, có ghi chú tần suất và số lần hô hấp.
Dương Thanh cảm thấy ngạc nhiên là vì sau khi hô hấp theo cách trong sách mấy giây, anh có thể rõ ràng cảm giác được tim đập vững vàng hơn.
Thậm chí máu chảy trong cơ thể dường như cũng tăng tốc độ lên.
Mà có lẽ nói "dường như" cũng không phải, mà đó là sự thật.
Cùng lúc đó, một luồng khí thế mạnh mẽ lan tỏa ra khắp cơ thể Dương Thanh.
Tuy không thể giúp cảnh giới tăng thêm một bậc, nhưng Dương Thanh có thể khẳng định khí thế sau khi áp dụng phép hô hấp đã mạnh hơn rất nhiều.
Đồng thời, vì liên tục áp dụng cách thở này mà anh cũng cảm nhận được cơn đau đớn như giằng xé cả cơ thể, tựa như mỗi một tế bào đều bị cắt ra, sau đó phân chia thành tế bào mới dồi dào sức sống hơn.
"Thực lực càng mạnh thì khi sử dụng phép hô hấp này sẽ càng thấy đau, dừng lại thì không đau nữa".
Có lẽ Lý Trọng nhận ra Dương Thanh đang thấy đau nên giải thích: "Nhưng làm quen dần rồi thì cảm giác đau cũng biến mất thôi".
Thượng Quan Hoàng không được đọc cuốn sách chép tay nhưng cũng cảm thấy chấn động. Lão ta nhận thấy được sự thay đổi của Dương Thanh, anh đã mạnh hơn trước.
Dương Thanh không dừng lại mà tiếp tục hít thở theo cách trên sách.
Lúc này đây, mỗi một vị trí trong cơ thể anh đều đang chịu cảm giác giày vò đến tận cùng, nhưng từ khi vượt qua tác dụng phụ do liều thuốc hoàn mỹ mang đến, chút nhức nhối này vẫn còn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng.
Từng giây từng phút trôi qua, hết phút thứ năm, Dương Thanh mới khôi phục nhịp thở cũ. Ngay thời điểm dừng áp dụng phép hô hấp kia lại, cơn đau trong cơ thể cũng nháy mắt tan biến.
Lòng Dương Thanh cực kỳ chấn động, mãi mà vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Đây là lần đầu tiên anh gặp và nghe được cách hít thở nào huyền diệu như vậy.
Thật ra, lời giải thích của Lý Trọng chưa được đầy đủ. Phép hô hấp này cũng có tác dụng rất lớn đối với cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Tuy không thể giúp thực lực tăng tiến một bậc, việc trải nghiệm và vượt qua cảm giác giằng xé đó trên thực tế cũng là một loại huấn luyện cho cơ thể.
Lý Trọng nói sau khi quen với cách thở mới thì sẽ không thấy đau nữa, là vì khi đó người sử dụng đã không còn mới lạ với huấn luyện, do đó cơn đau cũng biến mất.
Hay nói chính xác hơn, đây là phương pháp rèn luyện thân thể cơ bản nhất.
Trong quá trình cảnh giới tăng lên, độ mạnh thân xác của người luyện võ sẽ được tăng cường, dùng thêm phép hô hấp này sẽ giúp cơ thể đột phá đến cảnh giới cao hơn trước, vì vậy mới làm cho người ta có cảm giác thực lực đã tăng trưởng.
Có điều Dương Thanh cho rằng Lý Trọng không nói thật, hẳn là cuốn sách chép tay này chỉ là một phần, còn phần quan trọng nhất thì lão ta không nói cho anh biết.
Lý Trọng là chủ gia tộc tiền nhiệm của nhà họ Lý nhưng lại không phải thiên tài võ thuật gì. Vào ba mươi năm trước, lão ta chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng cảnh giới của ông lão bảy mươi tuổi này lại không ngừng đột phá trong vẻn vẹn ba mươi năm, đến sau khi được một trăm tuổi thì bước vào Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Có lẽ nhìn khắp Chiêu Châu cũng không mấy người có tốc độ tăng tiến thực lực kinh khủng như vậy.
Hơn nữa, trong ba mươi năm đó, Lý Trọng luôn ở trong một căn phòng bí mật của nhà họ Lý để tu luyện. Rõ ràng là trong mộ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh lúc ấy có thứ tốt gì đó nên lão ta mới một mực bế quan tu luyện trong ấy.
Bản sao chép tay hướng dẫn cách hít thở này có lẽ chỉ là một phần lấy được từ trong mộ và đang được các cao thủ của nhà họ Lý sử dụng, Lý Trọng biết không lừa được Dương Thanh nên mới lấy ra.
"Cậu Thanh, cậu không sao chứ?"
Lão ta tỏ ra lo lắng.
Dương Thanh suy ngẫm nhìn Lý Trọng mấy giây, nói một cách ẩn ý: "Lợi dụng phép hô hấp này để cảnh giới đi từ Thần Cảnh đỉnh phong lên đến Siêu Phàm Tứ Cảnh chỉ trong ba mươi năm, tiền bối cũng là thiên tài võ thuật đấy".
Người lão ta run lên, nét mặt hơi gượng gạo: "Cậu Thanh khen quá lời rồi!"
Không biết do gặp ảo giác hay là Dương Thanh đã đoán ra được gì, Lý Trọng bỗng có chút hoảng loạn.
Thượng Quan Hoàng thì không nhận ra có gì khác thường, vẫn chưa hết ngạc nhiên vì phép hô hấp này, nhìn Dương Thanh với vẻ mặt đầy mong đợi.
Không làm Thượng Quan Hoàng thất vọng, anh ném bản chép tay cho lão ta rồi nói: "Hoàng Chủ làm thử xem, có lẽ cũng giúp ích cho ông đấy. Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện hôm nay, ông có thể chọn ra những người đáng tin cậy trong Hoàng tộc của mình để tu luyện phép hô hấp này".
"Cảm ơn cậu Thanh!", Thượng Quan Hoàng vội vàng cảm ơn.
Thấy Dương Thanh tự ý đưa bản chép tay cho lão ta như thế, tuy trong lòng hơi nhức nhối nhưng Lý Trọng không dám phản bác quyết định của anh, chỉ biết cười nói: "Sau này nếu có chỗ nào không hiểu, Hoàng Chủ cứ việc tìm tôi".
"Vậy thì cảm ơn tiền bối nhé!"
Thế rồi Thượng Quan Hoàng áp dụng phép hô hấp, khí thế võ đạo lập tức tăng vọt.
Ban đầu đang ở bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau khi lão ta sử dụng phép hô hấp thì khí thế đã gần như sánh bằng cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.
"Tuyệt! Tuyệt! Thật sự là quá tuyệt vời!"
Trên mặt Thượng Quan Hoàng đầy vẻ kích động: "Tôi chưa từng nghe nói trên đời còn có phép hô hấp nào thần kỳ như thế. Nếu người trong Hoàng tộc có thể dùng nó thì thực lực tổng thể sẽ nhanh chóng tăng tiến đáng kể".
Giữa lúc đó, mấy chục hơi thở võ đạo khủng bố thình lình đáp xuống Hoàng phủ Thượng Quan.
Vừa rồi Thượng Quan Hoàng còn cực kỳ kích động, lúc này nụ cười tắt lịm, nét mặt hết sức âm trầm: "Cuối cùng cũng tới rồi sao?"
Vô số chiếc ô tô quý giá lần lượt tiến vào Hoàng phủ.
"Nơi này cấm người không phận sự, bất kì ai cũng không được phép tự ý xông vào!"
Lính canh gác ở ngoài cửa trang nghiêm nói.
Tuy nhiên, người nọ vừa dứt lời thì một cao thủ Thần Cảnh lao vọt tới, đánh bay hắn chỉ bằng một đòn, lạnh giọng nói: "Hôm nay, nhà họ Đậu tôi cứ xông vào Hoàng phủ đấy!"
Mấy chục chiếc xe ngang ngược xông vào trong.
Đậu Hầu, chủ gia tộc họ Đậu, đang ngồi trên một chiếc xe hơi, kích động nói: "Không ngờ cũng có lúc nhà họ Đậu ta có thể thay thế Hoàng tộc. Sau hôm nay, Hoàng thành Thượng Quan sẽ được đổi lại thành Hoàng thành Đậu, nhà họ Đậu được vào Hoàng cung ở, tất cả mọi thứ ở đó sẽ đều thuộc về nhà họ Đậu!"
Không lâu sau, đoàn xe trót lọt đi tới cửa Hoàng cung của Thượng Quan Hoàng. Đậu Hầu xuống xe, mấy chục cao thủ Thần Cảnh sát sao theo sau.
"Đậu Hầu, ông thật là to gan, dám tự ý xông vào Hoàng phủ Thượng Quan!"
Thượng Quan Tử Khiêm - bố của Thượng Quan Nhu, vẫn còn đang mặc bộ trang phục trong trận chiến ác liệt với nhà họ Lý. Toàn thân ông ta toàn là máu, trông nhếch nhác vô cùng.
Sau lưng Thượng Quan Tử Khiêm chỉ có hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ thoạt nhìn đã bị thương nặng, còn những người khác đều chỉ có thực lực dưới Thần Cảnh hậu kỳ.
Đội hình thế này chẳng thế nào đối đầu với nhà họ Đậu được.
Đậu Hầu cười khẩy: "Thượng Quan Tử Khiêm, nghe nói đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trong Hoàng tộc của cậu đều chết sạch rồi đúng không? Mà chắc nếu còn sống thì cũng đều bị thương nặng, vô dụng hết rồi nhỉ?"
Nét mặt lão ta cực kỳ ngông nghênh, hoàn toàn không xem Thượng Quan Tử Khiêm ra gì.
Tuy Đậu Hầu là chủ gia tộc họ Đậu, nhưng mỗi lúc gặp Thượng Quan Tử Khiêm lão ta đều khom người chào đón, thái độ hết sức khúm núm.
Dù thế nào thì Thượng Quan Tử Khiêm cũng là một trong các Hoàng tử của Hoàng tộc Thượng Quan, nhưng bây giờ Đậu Hầu chỉ xem ông ta như cá nằm trên thớt.
Thượng Quan Tử Khiêm tức khắc nổi đóa: "Đậu Hầu, ông thật láo xược, dám sỉ nhục các cao thủ của Hoàng tộc tôi!"
Nét mặt của những người bị thương đang đứng sau lưng ông ta vô cùng đau đớn, ánh mắt khi nhìn Đậu Hầu tràn trề sát ý.
Chẳng qua đám cao thủ của nhà họ Đậu chẳng để họ vào mắt.
Đối với họ, ngày hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ bị nhà họ Đậu cướp mất địa vị. Và từ nay về sau, nhà họ Đậu chính là Hoàng tộc.
Đậu Hầu khinh khỉnh liếc mắt nhìn Thượng Quan Tử Khiêm, hung hăng đe dọa: "Thượng Quan Tử Khiêm, đừng nói nhảm nữa, cậu cũng hiểu vì sao chúng tôi tới đây mà".
"Ngoan ngoãn đầu hàng nhà họ Đậu đi, thế thì sau này nhà họ Thượng Quan còn được đặt chân trong Hoàng thành, nếu không thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của mấy người!"
Lão ta dọa dẫm.
Từ khi lên đường đến Hoàng phủ Thượng Quan, Đậu Hầu đã không còn đường lui. Hoặc là thành công thay thế Hoàng tộc, hoặc là bị Hoàng tộc giết chết.
Giờ đây, đã tới Hoàng phủ Thượng Quan, đương nhiên lão ta sẽ không cho phép mình chùn bước.
Dáng vẻ ngang ngược của Đậu Hầu khiến cho các cao thủ nhà họ Đậu còn hơi e dè lấy lại bình tĩnh, bắt đầu trông mong vào tương lai.
Ai nấy đều cảm thấy máu trong người như đang sôi trào.
"Nằm mơ!"
Thượng Quan Tử Khiêm nghiến răng nghiến lợi quát.
Dù biết rõ Hoàng tộc đã bố trí xong mọi thứ, có thể tàn sát bọn nhà họ Đậu này bất cứ lúc nào, nhưng việc bị Đậu Hầu lên mặt như thế vẫn khiến ông ta cực kỳ tức giận.
"Thượng Quan Tử Khiêm, cậu chưa đủ tư cách để nói chuyện với tôi đâu, bảo Thượng Quan Hoàng, bố của cậu ra đây đi!"
Đậu Hầu ngạo mạn nói.
Câu nói này được hơi thở võ đạo kinh người mang đi, vang vọng khắp Hoàng phủ Thượng Quan.
Cảnh giới võ thuật của Đậu Hầu vậy mà đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh, điều này làm cho đám cao thủ trong Hoàng tộc Thượng Quan đều bàng hoàng.
Trong ngày thường, người đứng đầu của những gia tộc quyền quý trong Hoàng thành Thượng Quan đều giả vờ như chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí là Thần Cảnh hậu kỳ.
Hiện giờ, Hoàng tộc Thượng Quan đang trong cảnh nguy nan thì những kẻ này lại đồng loạt thể hiện ra thực lực thật sự của mình.
Sắc mặt của Thượng Quan Tử Khiêm cực kỳ khó coi. Bản thân ông ta chỉ có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, khí thế võ đạo cảm nhận được khi đối mặt với Đậu Hầu gần như sắp đè bẹp người ông ta xuống đất.
"Ông chưa đủ tư cách để gặp phụ hoàng của tôi đâu!"
Thượng Quan Tử Khiêm cắn răng nói.
"Hừ!"
Đậu Hầu sẵng giọng quát: "Nếu ông ta không chịu ra thì tôi sẽ giết cậu trước. Để xem cái chết của cậu có bắt ông ta đi ra được không".
Dứt lời, lão ta vung tay lên, ra lệnh: "Giết!"
Mệnh lệnh của Đậu Hầu vừa vang lên thì mấy cao thủ Thần Cảnh đồng loạt xông về phía Thượng Quan Tử Khiêm.
"Xông lên!"
Ông ta hét lớn, dẫn đầu lao tới chỗ các cao thủ của nhà họ Đậu.
Người đi đầu là một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, ông ta tấn công Thượng Quan Tử Khiêm không do dự.
Kẻ thù gặp nhau, ai gan hơn thì thắng!
Thượng Quan Tử Khiêm không hề nao núng, bùng nổ khí thế của cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ. Trong nháy mắt, ông ta lao thẳng tới trước người tên cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia, đá chân.
"Bốp!"
Hai người gần như ra chiêu cùng một lúc. Lấy nơi va chạm của hai chân làm trung tâm, một tràng khí thế võ đạo khủng bố lan ra xung quanh.
Vẻ mặt Thượng Quan Tử Khiêm nặng nề. Ông ta là Hoàng tử của Hoàng tộc họ Thượng Quan, tuy thiên phú không cao như Thượng Quan Nhu nhưng cũng là mạnh nhất trong số các Hoàng tử đồng lứa.
Thế mà lúc này, sau khi chạm trán với cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Đậu, ông ta lại có cảm giác như bị áp đảo.
Rõ ràng là đối phương mạnh hơn.
"Hoàng tử Thượng Quan Tử Khiêm, lẽ nào thực lực của ông chỉ có vậy?"
Người của nhà họ Đậu nhếch mép, hiện ra một đường cong đầy trào phúng.
Dứt lời, khí thế trên người ông ta đột nhiên tăng cao, chân kia của ông ta như lò xo mạnh mẽ tấn công về phía Thượng Quan Tử Khiêm.
Sắc mặt Thượng Quan Tử Khiêm nháy mắt thay đổi, vội vã ra chiêu.
"Bành bành bành!"
Cuộc chiến của hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ làm cho cả Hoàng phủ như bị nhấn chìm trong khí thế võ đạo đáng sợ.
Thượng Quan Tử Khiêm không dám lơi lỏng, mỗi một chiêu đều dùng hết sức lực để công kích.
Việc giao chiến với người có thực lực chỉ nhỉnh hơn mình một chút sẽ giúp ích cho ông ta rất nhiều.
Các cao thủ trong Hoàng tộc cũng đang bùng nổ thực lực mạnh nhất của mình để giao đấu với người bên nhà họ Đậu.
Dường như Đậu Hầu không hề sốt ruột, chỉ đứng ở cách đó không xa thích thú nhìn Thượng Quan Tử Khiêm đang chiến đấu quyết liệt.
"Hoàng tử có thiên phú võ thuật bậc nhất Hoàng tộc Thượng Quan có vẻ cũng không tệ. Đậu Chấn Hoa đã giậm chân ở Thần Cảnh hậu kỳ được mười năm, chỉ còn một bước nữa là đến Thần Cảnh đỉnh phong".
"Nghe nói Thượng Quan Tử Khiêm chỉ mất nửa năm để đột phá đến Thần Cảnh hậu kỳ nhỉ?"
Đậu Hầu cười híp mắt, nói: "Có thể bộc phát ra sức chiến đấu này, đúng là tuyệt vời".
"Cơ mà, có vẻ thực lực như Thượng Quan Tử Khiêm đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan rồi đúng không?"
Theo cái nhìn của lão ta, các cao thủ ở cấp bậc Thần Cảnh đỉnh phong trong trận chiến giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã bị giết hoặc bị thương nặng, không còn sức để chiến đấu thêm nữa.
Nói cách khác, Đậu Hầu cho rằng tu vi Thần Cảnh hậu kỳ đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan.
Nếu thám tử của nhà họ Đậu ẩn náu ở Hoàng tộc Thượng Quan không chính mắt nhìn thấy các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của hai gia tộc kia đều đã chết, lão ta sẽ không mạo hiểm mang các cao thủ hàng đầu trong gia tộc đến đây.
Không chỉ Đậu Hầu, có lẽ ngay cả người của hai phe Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều không ngờ cuộc chiến đó sẽ khiến nhiều cao thủ của mình chết như vậy, giờ lại phải hợp tác với nhau.
Cùng lúc đó, tại căn nhà sâu nhất phía Bắc trong vườn sau của Hoàng phủ, hơn một trăm cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều cực kỳ phẫn nộ, cố gắng ghìm cơn giận của mình xuống.
Bọn họ đã nhìn thấy mọi thứ xảy ra ở lối ra vào Hoàng phủ thông qua tivi cỡ lớn. Sự ngạo mạn của Đậu Hầu làm cho ai cũng như sắp bùng nổ.
"Cô Nhu, giờ đã đến lúc hành động rồi chứ?"
Lý Giang Hùng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Tử Khiêm nãy giờ luôn bị áp chế trong tivi, hỏi Thượng Quan Nhu.
Bình luận facebook