• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (90 Viewers)

  • Chương 1651: Suy đoán táo bạo

Lão già áo màu tro vừa dứt lời, một cơn đau kịch liệt từ miệng vết thương truyền thẳng đến trung khu thần kinh của Dương Thanh.

Sắc mặt anh trắng nhợt ra, anh có thể cảm nhận rõ ràng, trong cơ thể như đang có hàng tỉ con kiến điên cuồng gặm nhấm máu thịt của mình.

"Dương Thanh, có phải bây giờ cậu đang thấy vô cùng đau đớn? Có cảm giác như đang có vô số con kiến gặm cắn lục phủ ngũ tạng?"

Lão già kia cười lớn, nói: "Tôi có thể nói cho cậu biết điều này, đây mới chỉ là khởi đầu thôi, bảy ngày tiếp theo, mỗi ngày, nỗi đau đớn sẽ lại tăng thêm một ít".

"Con cổ trùng này tôi đã nuôi mấy chục năm rồi, tính kỹ thì có lẽ còn nhiều tuổi hơn cậu đấy, cao thủ có cảnh giới dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh, một khi trúng cổ này đều sẽ không có bất kì phương pháp nào phá giải được, chỉ có thể chờ chết".

Dương Thanh cố nén cơn đau do bị cổ trùng gặm nhấm thân thể, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào lão ta, nói: "Tốt nhất là ông giết được tôi, bằng không, một khi tôi vượt qua được chuyện này, kết cục của ông sẽ vô cùng thảm khốc".

"Đến khi đó, tôi sẽ trả lại ông gấp trăm nghìn lần tất cả những đau đớn tôi đang phải chịu đựng".

Lão già áo màu tro cười nhạt: "Tôi đang chờ đây!"

Nói xong, thân hình lão ta thoáng di động, biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.

"Cậu Thanh, cậu làm sao vậy?"

Lão già áo màu tro vừa đi mất, Tiền Bưu liền đi xuống đó, thấy Dương Thanh tái nhợt mặt mày, ông ta vội nôn nóng hỏi.

Ông ta đã nhận ra, lúc này Dương Thanh đang run rẩy cả người, sắc mặt trắng bệch, trán lấm tấm mồ hôi, như thể đang phải chịu đựng cơn đau khủng khiếp lắm.

Dương Thanh khẽ lắc đầu, hỏi: "Hạ Hà thế nào rồi?"

Tiền Bưu chỉ lắc đầu: "Tạm thời vẫn đang mê man, chưa có dấu hiệu tỉnh lại, tôi đã gọi bác sĩ tới kiểm tra, thân thể cô ấy không có chỗ nào có dấu hiệu bất thường cả".

Dương Thanh nghiêm nghị nói: "Tìm cách mời một vị thần y tới kiểm tra kĩ cho cô ấy, cô ấy bị trúng cổ độc, bác sĩ bình thường không kiểm tra ra đâu".

Hạ Hà ra tay tấn công anh là vì đã trúng cổ độc của lão già áo màu tro kia, bằng không, cô ta sẽ không kích động làm tổn thương anh như thế.

"Vâng!"

Tiền Bưu vội đáp.

Dương Thanh đứng dậy cất bước rời khỏi đó, một mình trở về dinh thự Vân Phong.

Có điều, khi anh về tới nơi, toàn thân đã ướt sũng mồ hôi lạnh, sắc mặt bệch bạc, môi cũng trắng nhợt ra.

"Cậu sao thế?"

Ngải Lâm thấy Dương Thanh như vậy, lập tức kinh sợ, vội vàng chạy tới đỡ anh.

Phùng Giai Di cũng đi ra, vừa liếc mắt nhìn Dương Thanh một cái liền nhận ngay ra vấn đề, cô ta ngạc nhiên nói: "Anh trúng cổ độc rồi, lại còn là cổ độc Vô Tâm, loại cổ trùng độc nhất nữa".

Ngải Lâm kinh ngạc: "Cổ độc Vô Tâm là cái gì?"

Mặc dù Ngải Lâm là chuyên gia trong lĩnh vực y học nhưng vẫn chưa từng tiếp xúc với cổ độc, chỉ biết tình hình hiện tại của Dương Thanh cực kì kém.

Phùng Giai Di nặng nề nói: "Cổ độc Vô Tâm được đặt tên là Vô Tâm, là bởi vì người trúng cổ này chỉ có thể sống bảy ngày, mà trong bảy ngày này, mỗi ngày đều phải chịu đựng nỗi đau đớn khi bị cổ trùng cắn xé trái tim".

"Cho đến ngày thứ bảy, cổ trùng mới hoàn toàn nuốt sạch trái tim người trúng cổ, cũng bởi vậy, cổ độc Vô Tâm mới có cái tên Vô Tâm".

Ngải Lâm nghe Phùng Giai Di nói xong, sắc mặt lập tức thay đổi: "Ý cô nói là, Dương Thanh chỉ còn tối đa bảy ngày để sống? Bảy ngày sau, nếu bệnh tình của cậu ấy không thể thuyên giảm, trái tim cậu ấy sẽ bị cổ trùng ăn sạch?"

Phùng Giai Di gật đầu: "Hơn nữa, loại cổ độc này còn không có bất kì thuốc giải nào, kể cả chính người hạ cổ cũng không giải được".

Mắt Ngải Lâm đã đỏ bừng lên, cô nhìn Dương Thanh đang cắn răng nhịn đau, nói: "Cậu Thanh, cố gắng chịu thêm chút nữa! Để tôi gọi cho Tiểu Uyển, y thuật của em ấy lợi hại như vậy, nhất định có thể chữa khỏi cho cậu".

Dương Thanh vội ngăn lại: "Yên tâm, em chưa chết được đâu! Tiểu Uyển hiện đang dốc sức tìm cách giúp Mã Siêu khôi phục trí nhớ, nếu lúc này khiến em ấy phân tâm thì sợ là chuyện gì cũng không lo được".

Ngải Lâm sốt ruột nói: "Nhưng cậu chỉ còn có bảy ngày, nếu không tìm cách chữa trị ngay, cậu sẽ chết đấy!"

Dương Thanh thoáng nở một nụ cười miễn cưỡng, anh nói với Ngải Lâm: "Chị cứ yên tâm đi, mệnh của em rất cứng, muốn chết cũng không chết được đâu".

Ngải Lâm còn muốn nói thêm điều gì, Dương Thanh đã cắt đứt: "Cứ vậy đi, em về phòng trước, những chuyện khác đợi khi nào em ra thì bàn tiếp nhé".

Nói xong, anh quay người về phòng riêng.

Hiện giờ, Ngải Lâm, Mã Siêu và Phùng Giai Di đều đang ở trong dinh thự Vân Phong.

Bọn họ ở cùng một chỗ, nếu có chuyện gì, Dương Thanh cũng có thể nhanh chóng ra tay.

Sau khi trở về phòng, Dương Thanh vội vã ngồi xếp bằng, vận hành Chiến Thần Quyết, đồng thời kích hoạt huyết mạch cuồng hóa.

Mắt Dương Thanh nhanh chóng chuyển sang màu đỏ máu, huyết mạch cuồng hóa đang sôi trào, như thể muốn thiêu đốt sạch sẽ mọi thứ bên trong nó.

Đúng lúc này, Dương Thanh kinh ngạc phát hiện, con cổ trùng vốn đang điên cuồng gặm nhấm trái tim anh bỗng vội vã dừng lại như vừa gặp khắc tinh, cuống cuồng muốn tìm chỗ trốn.

Không chỉ có vậy, những đau đớn trên người anh còn đang nhanh chóng giảm đi.

Dương Thanh lẩm bẩm: "Cổ trùng Vô Tâm sợ huyết mạch cuồng hóa à, vậy thì mình có thể thông qua huyết mạch cuồng hóa để làm suy yếu hoạt tính của nó rồi".

Nói là làm, Dương Thanh kích hoạt mức độ cuồng hóa của huyết mạch lên cao nhất, một hơi thở võ thuật khủng bố từ trên người anh tràn ra.

Hơi thở võ thuật của anh tăng lên mạnh tới nỗi anh thoáng có ảo giác sắp không khống chế được, nhưng thực tế, mọi việc vẫn đang trong tầm kiểm soát của anh.

Khi tu vi võ thuật của anh còn đang ở dưới cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, mỗi lần kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, thân thể đều sẽ chịu thương tổn cực lớn, hơn nữa, khi cường độ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa càng cao, anh càng khó khống chế bản thân.

Nhưng giờ đây, khi cảnh giới võ thuật của anh đã đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh, những thương tổn mà huyết mạch cuồng hóa gây nên cho thân thể anh đã nhỏ đến gần như không đáng kể, hơn nữa, anh càng dễ dàng khống chế được bản thân đồng thời khống chế cường độ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa.

Mọi chuyện đều đang nằm trong tầm kiểm soát của anh.

Ngay khi anh đang điên cuồng tu luyện, ở phòng ngoài, Ngải Lâm và Phùng Giai Di vô cùng lo lắng, Ngải Lâm do dự hồi lâu, cuối cùng quyết định bấm số điện thoại của Phùng Tiểu Uyển, thuật lại cho cô ta chuyện Dương Thanh mới trúng cổ độc Vô Tâm.

Nghe xong, Phùng Tiểu Uyển hết sức nghiêm nghị nói: "Giờ em sẽ về Yến Đô ngay, chỉ khi nào tự tay em chẩn bệnh cho anh ấy thì em mới có thể xác định đúng tình hình hiện tại của anh ấy được".

Ngải Lâm vội nói: "Được, vậy chị chờ em về!"

Phùng Giai Di cũng gọi đi vài cuộc điện thoại cho những thần y ở Hoàng thành Phùng, chỉ có điều, khi bọn họ biết Dương Thanh trúng cổ độc Vô Tâm thì đều nói không có cách nào cứu được đâu.

Không phải do y thuật của họ không đủ tốt mà thứ cổ độc Vô Tâm này quá lợi hại, cho tới bây giờ chưa có bất cứ biện pháp nào có thể giải quyết được nó, bất kì kẻ nào trúng cổ độc Vô Tâm này đều chỉ có thể sống tối đa bảy ngày mà thôi.

Thậm chí có một số người còn không chịu nổi qua ngày đầu tiên thì đã đau đớn mà chết.

Bởi vậy có thể thấy được, cổ độc Vô Tâm này đáng sợ nhường nào.

Dương Thanh không biết Phùng Giai Di và Ngải Lâm đang tìm cách chữa trị cho anh, lúc này anh đã tiến vào trạng thái tu luyện.

Thời gian thong thả trôi qua, Dương Thanh ngạc nhiên phát hiện, nếu cứ duy trì trạng thái cuồng hóa huyết mạch để tu luyện, kết hợp với Chiến Thần Quyết thì tốc độ tu luyện của anh tăng nhanh rất nhiều.

Nhưng điều này còn chưa phải trọng điểm, trọng điểm là, khi anh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa để tu luyện, cổ trùng Vô Tâm kia sẽ không làm tổn thương anh, thậm chí hoạt tính của nó còn suy yếu đi.

Cổ trùng Vô Tâm đáng sợ ở chỗ, sau khi tiến vào cơ thể người, nó sẽ liên tục gặm nhấm trái tim, cho đến khi nuốt sạch trái tim người trúng cổ.

Nếu như Dương Thanh cứ duy trì trạng thái kích hoạt huyết mạch cuồng hóa liên tục thì cổ trùng Vô Tâm sẽ không thể cắn nuốt trái tim anh được. Nếu anh có thể kéo dài trạng thái này, liệu cổ trùng Vô Tâm có thể chết đói vì không cách nào cắn nuốt trái tim không?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 151-155

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom