Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1725: Thành chủ cho mời
Người đến Mục phủ nhanh chóng rời đi, Mục phủ lại yên tĩnh như cũ.
Trong một biệt thự cao cấp của Mục phủ.
Mục Hoa đứng trước mặt Mục thành chủ, nghiêm nghị nói: “Thành chủ, có lẽ phủ Hoài Thành sẽ không bỏ cuộc đâu!”
Mục thành chủ cười lạnh: “Nếu phủ Hoài Thành nghĩ Mục phủ dễ bị ức hiếp thì cứ việc tới đây, tôi sẽ cho họ biết hậu quả khi dám làm càn ở Mục phủ nghiêm trọng đến mức nào!”
Mục Hoa có vẻ cay đắng, thấy Mục thành chủ nói thế, lão ta cũng không dám nói thêm gì nữa.
Mục thành chủ chợt nói: “Ông ra ngoài trước đi!”
“Vâng!”
Mục Hoa nhanh chóng rời đi.
Trong phòng chỉ còn Mục thành chủ, trong mắt ông lão lóe lên ánh sáng sắc bén, ông lão chợt nói: “Ông đích thân đi một chuyến, giết Đinh Xương đi!”
“Vâng!”
Sau khi ông lão dứt lời, một cao thủ mặc áo choàng đen bước ra khỏi bóng tối, tuân lệnh rời đi.
Lúc này, Đinh Vũ đã dẫn người về tới nhà họ Đinh.
Đinh Vũ tức giận nói: “Lão già này giấu giỏi thật, không ngờ thực lực của ông ta mạnh đến thế”.
Đinh Xương ở bên cạnh hỏi: “Anh nói xem, có phải ông ta đang giả vờ không?”
Đinh Vũ hỏi: “Giả vờ ư? Sao em biết được?”
Đinh Xương nói: “Mục thành chủ có danh hiệu Thành Chủ Tàn Nhẫn, năm đó khi hai chân chưa tàn tật, ông ta ngang ngược tới mức nào? Ở Thiện Thành, có thể nói là nghe theo ông ta thì sống, còn đối đầu với ông ta thì chết, nhưng hôm nay, người bên chúng ta xông vào Mục phủ đông như thế, ông ta lại không giết người”.
Nghe thấy thế, Đinh Vũ nhướng mày, nhìn về phía Đinh Xương: “Ý em là ông ta cũng không dám tùy tiện ra tay với chúng ta?”
Đinh Xương gật đầu: “Em nghi ngờ ông ta đã dùng bí dược, hoặc sử dụng bí pháp nào đó để phát huy khí thế ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thông thường, loại bí dược và bí pháp này chỉ có thể giúp người ta phóng khí thế ra, khí thế đó cũng không phải thực lực thật sự của họ”.
Nghe thấy Đinh Xương nói thế, Đinh Vũ kinh ngạc nói: “Thế nên bây giờ, có lẽ Mục thành chủ còn không phải đối thủ của anh, hôm nay ông ta xuất hiện rồi phóng khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ra chỉ là giả vờ, từ đó gây áp lực cho chúng ta? Để chúng ta nghĩ thực lực của ông ta vẫn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nên phải lùi bước?”
Đinh Xương gật đầu: “Đương nhiên, đó chỉ là suy đoán của em, về việc thực lực của Mục thành chủ chưa khôi phục, em cũng không có chứng cứ chính xác”.
Trên mặt Đinh Vũ tràn ngập vẻ điên cuồng, lão ta nghiến răng nghiến lợi: “Nếu đã có khả năng này, tức là chúng ta có cơ hội giết Mục thành chủ, chỉ cần ông ta chết, sau này Thiện Thành sẽ nằm dưới sự quản lý của nhà họ Đinh!”
“Nếu anh có được con dao găm linh khí trong tay Dương Thanh, cho dù là thành chủ Hoài Thành, anh cũng không sợ nữa!”
Trong mắt Đinh Xương lóe lên vẻ tàn nhẫn, lão ta nhìn về phía Đinh Vũ: “Anh cả, bây giờ phải xem anh có muốn cược một lần không! Nếu thắng thì sẽ giành được thiên hạ, còn nếu thua thì sẽ là tận thế!”
Đinh Vũ không nói gì, hình như đang nghĩ đến tính khả thi của việc ra tay với Mục thành chủ.
Sau khi im lặng một lúc lâu, Đinh Vũ nói với Đinh Xương: “Dù sao chuyện này cũng liên quan tới sống chết của nhà họ Đinh, để anh suy nghĩ thêm, em đi tu luyện trước đi!”
Đinh Xương gật đầu: “Vâng, thưa anh cả! Cho dù sau cùng anh chọn gì, em cũng ủng hộ anh!”
Đinh Xương nói rồi quay người rời đi.
Đinh Vũ đứng một mình ở đó, vẫn đang nghĩ xem có nên ra tay với Mục thành chủ không.
Nhưng đúng lúc này, một luồng khí thế khủng khiếp bỗng giáng xuống nhà họ Đinh.
Đinh Vũ lập tức biến sắc, phóng khí thế ra, tức giận quát: “Ai?”
Đinh Xương vừa ra ngoài được mấy bước cũng phóng khí thế ra, lão ta bỗng cảm nhận được đối phương đang nhắm vào mình.
“Xoẹt!”
Đúng lúc Đinh Xương vừa sẵn sàng chiến đấu, ánh kiếm bỗng xẹt qua không trung, cứa vào cổ Đinh Xương.
Đinh Xương lập tức trợn tròn mắt, che vết kiếm trên cổ với vẻ tuyệt vọng.
Nhưng vết kiếm quá sâu, lão ta không thể chặn lại bằng tay được. Máu tươi lập tức ồ ạt tràn ra từ kẽ tay Đinh Xương.
Đinh Xương chậm rãi ngã xuống đất, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng, chết không nhắm mắt.
Cao thủ thần bí vừa giết Đinh Xương đã biến mất tăm.
“Đinh Xương!”
Thấy Đinh Xương ngã xuống đất, Đinh Vũ lập tức hét lớn: “Người đâu, mau cứu người! Mau cứu người!”
Nhưng ánh kiếm đã cứa đứt động mạch chủ ở cổ Đinh Xương, ngay cả Hoa Đà sống lại cũng không cứu nổi lão ta nữa.
Một tin tức đáng kinh hãi nhanh chóng được truyền khắp Thiện Thành.
Kiếm khách Ảnh Tử đã biến mất mười năm bỗng xuất hiện ở nhà họ Đinh, giết Đinh Xương trong nháy mắt.
Sau khi tin tức này được truyền ra, người của các gia tộc lớn đã đến Mục phủ với Hoài Trấn đều hết sức hoảng sợ.
Lúc này, ở Mục phủ, tại chỗ của đám người Dương Thanh.
“Kiếm khách Ảnh Tử!”
Dương Thanh chậm rãi nói, cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.
Hoài Lam đã biết tin Đinh Xương bị giết qua quan hệ bên ngoài.
Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Đinh Xương có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, khi kết hợp với bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh, ông ta có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, giờ lại bị một nhát kiếm cứa đứt cổ, kiếm khách Ảnh Tử này đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ là ít nhất”.
Dương Thanh gật đầu: “Nghe nói Đinh Vũ cũng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, kiếm khách Ảnh Tử có thể giết Đinh Xương trước mặt Đinh Vũ, rõ ràng đối phương rất tự tin về thực lực của mình, thậm chí còn mạnh hơn Đinh Vũ”.
Hoài Lam nói: “Kiếm khách Ảnh Tử là một cao thủ trong truyền thuyết, mười năm trước, ông ta đã là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng ông ta đến và đi rất lặng lẽ, không ai biết thân phận của ông ta. Tuy nhiên nghe đồn kiếm khách Ảnh Tử có quan hệ với Mục thành chủ, chỉ là không biết thật giả thế nào”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh kinh ngạc nói: “Nhà họ Đinh vừa dẫn chủ của các gia tộc lớn ở Thiện Thành tới Mục phủ, định ép Mục thành chủ giao tôi ra, kết quả bây giờ Đinh Xương lại bị người ta giết ở nhà họ Đinh, có lẽ Mục thành chủ đang giết gà dọa khỉ”.
Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Những chuyện này đều không liên quan đến chúng ta, bây giờ tôi chỉ lo cái chết của Đinh Xương sẽ khiến tin cậu có dao găm linh khí bị lộ”.
Dương Thanh nói với vẻ lo lắng: “Chắc là không đâu?”
Hoài Lam nói: “Cũng có khả năng này, kiếm khách Ảnh Tử có thể lặng lẽ giết Đinh Xương trước mặt Đinh Vũ, tức là thủ đoạn ẩn núp của ông ta vô cùng cao siêu, nhỡ khi Đinh Vũ và Đinh Xương nói về dao găm linh khí, đối phương nghe được thì sao nào?”
Nghe thấy cô ta nói thế, mặt Dương Thanh tái nhợt.
Anh đã nhận ra tầm quan trọng của dao găm linh khí, một khi tin này bị lộ, chắc chắn tình cảnh của anh sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lúc đó, Mục thành chủ còn đối xử với anh như trước ư?
Đúng lúc này, Mục Hoa tới, nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu Thanh, Mục thành chủ cho mời!”
Trong một biệt thự cao cấp của Mục phủ.
Mục Hoa đứng trước mặt Mục thành chủ, nghiêm nghị nói: “Thành chủ, có lẽ phủ Hoài Thành sẽ không bỏ cuộc đâu!”
Mục thành chủ cười lạnh: “Nếu phủ Hoài Thành nghĩ Mục phủ dễ bị ức hiếp thì cứ việc tới đây, tôi sẽ cho họ biết hậu quả khi dám làm càn ở Mục phủ nghiêm trọng đến mức nào!”
Mục Hoa có vẻ cay đắng, thấy Mục thành chủ nói thế, lão ta cũng không dám nói thêm gì nữa.
Mục thành chủ chợt nói: “Ông ra ngoài trước đi!”
“Vâng!”
Mục Hoa nhanh chóng rời đi.
Trong phòng chỉ còn Mục thành chủ, trong mắt ông lão lóe lên ánh sáng sắc bén, ông lão chợt nói: “Ông đích thân đi một chuyến, giết Đinh Xương đi!”
“Vâng!”
Sau khi ông lão dứt lời, một cao thủ mặc áo choàng đen bước ra khỏi bóng tối, tuân lệnh rời đi.
Lúc này, Đinh Vũ đã dẫn người về tới nhà họ Đinh.
Đinh Vũ tức giận nói: “Lão già này giấu giỏi thật, không ngờ thực lực của ông ta mạnh đến thế”.
Đinh Xương ở bên cạnh hỏi: “Anh nói xem, có phải ông ta đang giả vờ không?”
Đinh Vũ hỏi: “Giả vờ ư? Sao em biết được?”
Đinh Xương nói: “Mục thành chủ có danh hiệu Thành Chủ Tàn Nhẫn, năm đó khi hai chân chưa tàn tật, ông ta ngang ngược tới mức nào? Ở Thiện Thành, có thể nói là nghe theo ông ta thì sống, còn đối đầu với ông ta thì chết, nhưng hôm nay, người bên chúng ta xông vào Mục phủ đông như thế, ông ta lại không giết người”.
Nghe thấy thế, Đinh Vũ nhướng mày, nhìn về phía Đinh Xương: “Ý em là ông ta cũng không dám tùy tiện ra tay với chúng ta?”
Đinh Xương gật đầu: “Em nghi ngờ ông ta đã dùng bí dược, hoặc sử dụng bí pháp nào đó để phát huy khí thế ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thông thường, loại bí dược và bí pháp này chỉ có thể giúp người ta phóng khí thế ra, khí thế đó cũng không phải thực lực thật sự của họ”.
Nghe thấy Đinh Xương nói thế, Đinh Vũ kinh ngạc nói: “Thế nên bây giờ, có lẽ Mục thành chủ còn không phải đối thủ của anh, hôm nay ông ta xuất hiện rồi phóng khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ra chỉ là giả vờ, từ đó gây áp lực cho chúng ta? Để chúng ta nghĩ thực lực của ông ta vẫn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nên phải lùi bước?”
Đinh Xương gật đầu: “Đương nhiên, đó chỉ là suy đoán của em, về việc thực lực của Mục thành chủ chưa khôi phục, em cũng không có chứng cứ chính xác”.
Trên mặt Đinh Vũ tràn ngập vẻ điên cuồng, lão ta nghiến răng nghiến lợi: “Nếu đã có khả năng này, tức là chúng ta có cơ hội giết Mục thành chủ, chỉ cần ông ta chết, sau này Thiện Thành sẽ nằm dưới sự quản lý của nhà họ Đinh!”
“Nếu anh có được con dao găm linh khí trong tay Dương Thanh, cho dù là thành chủ Hoài Thành, anh cũng không sợ nữa!”
Trong mắt Đinh Xương lóe lên vẻ tàn nhẫn, lão ta nhìn về phía Đinh Vũ: “Anh cả, bây giờ phải xem anh có muốn cược một lần không! Nếu thắng thì sẽ giành được thiên hạ, còn nếu thua thì sẽ là tận thế!”
Đinh Vũ không nói gì, hình như đang nghĩ đến tính khả thi của việc ra tay với Mục thành chủ.
Sau khi im lặng một lúc lâu, Đinh Vũ nói với Đinh Xương: “Dù sao chuyện này cũng liên quan tới sống chết của nhà họ Đinh, để anh suy nghĩ thêm, em đi tu luyện trước đi!”
Đinh Xương gật đầu: “Vâng, thưa anh cả! Cho dù sau cùng anh chọn gì, em cũng ủng hộ anh!”
Đinh Xương nói rồi quay người rời đi.
Đinh Vũ đứng một mình ở đó, vẫn đang nghĩ xem có nên ra tay với Mục thành chủ không.
Nhưng đúng lúc này, một luồng khí thế khủng khiếp bỗng giáng xuống nhà họ Đinh.
Đinh Vũ lập tức biến sắc, phóng khí thế ra, tức giận quát: “Ai?”
Đinh Xương vừa ra ngoài được mấy bước cũng phóng khí thế ra, lão ta bỗng cảm nhận được đối phương đang nhắm vào mình.
“Xoẹt!”
Đúng lúc Đinh Xương vừa sẵn sàng chiến đấu, ánh kiếm bỗng xẹt qua không trung, cứa vào cổ Đinh Xương.
Đinh Xương lập tức trợn tròn mắt, che vết kiếm trên cổ với vẻ tuyệt vọng.
Nhưng vết kiếm quá sâu, lão ta không thể chặn lại bằng tay được. Máu tươi lập tức ồ ạt tràn ra từ kẽ tay Đinh Xương.
Đinh Xương chậm rãi ngã xuống đất, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng, chết không nhắm mắt.
Cao thủ thần bí vừa giết Đinh Xương đã biến mất tăm.
“Đinh Xương!”
Thấy Đinh Xương ngã xuống đất, Đinh Vũ lập tức hét lớn: “Người đâu, mau cứu người! Mau cứu người!”
Nhưng ánh kiếm đã cứa đứt động mạch chủ ở cổ Đinh Xương, ngay cả Hoa Đà sống lại cũng không cứu nổi lão ta nữa.
Một tin tức đáng kinh hãi nhanh chóng được truyền khắp Thiện Thành.
Kiếm khách Ảnh Tử đã biến mất mười năm bỗng xuất hiện ở nhà họ Đinh, giết Đinh Xương trong nháy mắt.
Sau khi tin tức này được truyền ra, người của các gia tộc lớn đã đến Mục phủ với Hoài Trấn đều hết sức hoảng sợ.
Lúc này, ở Mục phủ, tại chỗ của đám người Dương Thanh.
“Kiếm khách Ảnh Tử!”
Dương Thanh chậm rãi nói, cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.
Hoài Lam đã biết tin Đinh Xương bị giết qua quan hệ bên ngoài.
Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Đinh Xương có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, khi kết hợp với bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh, ông ta có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, giờ lại bị một nhát kiếm cứa đứt cổ, kiếm khách Ảnh Tử này đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ là ít nhất”.
Dương Thanh gật đầu: “Nghe nói Đinh Vũ cũng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, kiếm khách Ảnh Tử có thể giết Đinh Xương trước mặt Đinh Vũ, rõ ràng đối phương rất tự tin về thực lực của mình, thậm chí còn mạnh hơn Đinh Vũ”.
Hoài Lam nói: “Kiếm khách Ảnh Tử là một cao thủ trong truyền thuyết, mười năm trước, ông ta đã là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng ông ta đến và đi rất lặng lẽ, không ai biết thân phận của ông ta. Tuy nhiên nghe đồn kiếm khách Ảnh Tử có quan hệ với Mục thành chủ, chỉ là không biết thật giả thế nào”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh kinh ngạc nói: “Nhà họ Đinh vừa dẫn chủ của các gia tộc lớn ở Thiện Thành tới Mục phủ, định ép Mục thành chủ giao tôi ra, kết quả bây giờ Đinh Xương lại bị người ta giết ở nhà họ Đinh, có lẽ Mục thành chủ đang giết gà dọa khỉ”.
Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Những chuyện này đều không liên quan đến chúng ta, bây giờ tôi chỉ lo cái chết của Đinh Xương sẽ khiến tin cậu có dao găm linh khí bị lộ”.
Dương Thanh nói với vẻ lo lắng: “Chắc là không đâu?”
Hoài Lam nói: “Cũng có khả năng này, kiếm khách Ảnh Tử có thể lặng lẽ giết Đinh Xương trước mặt Đinh Vũ, tức là thủ đoạn ẩn núp của ông ta vô cùng cao siêu, nhỡ khi Đinh Vũ và Đinh Xương nói về dao găm linh khí, đối phương nghe được thì sao nào?”
Nghe thấy cô ta nói thế, mặt Dương Thanh tái nhợt.
Anh đã nhận ra tầm quan trọng của dao găm linh khí, một khi tin này bị lộ, chắc chắn tình cảnh của anh sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lúc đó, Mục thành chủ còn đối xử với anh như trước ư?
Đúng lúc này, Mục Hoa tới, nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu Thanh, Mục thành chủ cho mời!”
Bình luận facebook