Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1741: Làm thế nào để đánh bại tôi
Đây là lần đầu tiên Dương Thanh được chứng kiến một cuộc chiến lớn như vậy.
Tất cả những người tham dự cuộc chiến đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, những cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh không có tư cách tham dự cuộc chiến này.
Mục thành chủ còn đang giao chiến với Dược Vương, có điều, từ sau khi Mục thành chủ không đối chiến trực diện nữa, Dược Vương càng lúc càng mất sức nhanh, sức chiến đấu rõ ràng đã không bằng ban đầu.
Đây cũng coi như một tin tốt.
Chỉ có điều, Mục thành chủ cũng xuống sức nhanh không kém, nếu không nhờ mấy viên thuốc khôi phục thể lực mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho trước đó, chỉ e Mục thành chủ cũng sẽ không duy trì được lâu như vậy.
"Không ổn rồi, có hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử gặp nguy hiểm!"
Lão Cửu bỗng khẩn trương thông báo.
Mục Hoa xanh mặt, cắn răng nói: "Nhà họ Viên, nhà họ Cung, nếu các người dám giết cao thủ của Mục phủ, Mục phủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người!"
Lão Cửu nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: "Dương Thanh, tôi đi giúp bọn họ, cậu tự chú ý an toàn đấy!"
Dương Thanh gật đầu: "Ông Cửu, ông cũng phải cẩn thận!"
"Được!"
Lão Cửu lập tức quay đầu đi ngay.
Nhìn theo bóng lão Cửu gia nhập cuộc chiến, Dương Thanh lo lắng khôn cùng.
Ngay cả hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của đội hộ vệ Ảnh Tử còn rơi vào tình thế nguy hiểm, lão Cửu lại mới chỉ tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, liệu có thể giúp được bọn họ không?
Nhưng nay, số lượng cao thủ có thể tham chiến của Mục phủ đã không còn nhiều, các cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử còn lại phải bảo đảm an toàn cho kiếm khách Ảnh Tử, không thể rời khỏi chỗ này.
"Đi chết đi!"
Lúc này, người đứng đầu nhà họ Viên là Viên Lập xách một cây trường đao, bổ xuống đầu một cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Cung Chiến, người đứng đầu nhà họ Cung cũng vung cây trường côn đập về phía cao thủ khác của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Một cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử nữa thì đang bị ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong bao vây, không thể thoát thân khỏi cuộc chiến để hỗ trợ đồng đội.
Thấy đồng đội mình sắp bị hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đánh trúng, lão ta lo lắng gầm lên giận dữ: "Chết đi!"
Lão ta điên cuồng công kích, nhưng cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung cũng liều mạng tấn công lão ta.
Lúc này, vũ khí trong tay Cung Chiến và Viên Lập đã sắp hạ xuống người hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Ngay giây phút ấy, lão Cửu phóng tới.
Ông lão không nói một lời, chỉ lập tức lao về phía người gần hơn là Viên Lập, tốc độ như một tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Viên Lập.
Nắm tay ông lão nện thật mạnh vào người Viên Lập.
"Uỳnh!"
Một tiếng động lớn vang lên, quả đấm của lão Cửu đã nện mạnh xuống lưng Viên Lập.
Vừa rồi, toàn bộ lực chú ý của Viên Lập đều đặt lên người vị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử, hoàn toàn không chú ý lão Cửu đã tới sau lưng mình, lão ta không kịp né tránh, bị đánh trúng một quyền, lập tức hộc máu.
Thanh trường đao đang vung cao trong tay lão ta cũng lệch khỏi quỹ đạo, lướt sát đầu vị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử, bổ xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, cây trường côn trong tay Cung Chiến cũng đang bổ về phía một cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử.
Vị cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử kia gầm lên một tiếng giận dữ, hai cánh tay lập tức giao chéo trước ngực.
"Uỳnh!"
Cây trường côn đánh vào cánh tay lão ta, hai chân lão ta trượt về phía sau ba, bốn mét.
"Muốn chết à!"
Lúc này, Viên Lập vừa bị lão Cửu đánh trọng thương đã quay phắt lại, mặt mũi dữ tợn, hai mắt tràn đầy ý định giết chóc ghim chặt lất lão Cửu.
Tuy lão Cửu chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhưng sức chiến đấu lại có thể ngang hàng với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, có thể nói là cực mạnh.
Cuộc chiến vừa rồi đã khiến sức lực của Viên Lập bị tiêu hao rất nhiều, lại bị lão Cửu đánh lén một đòn nặng, bấy giờ hơi thở đã không được ổn định.
Vị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử kia đi tới cạnh lão Cửu, ánh mắt nặng nề nhìn về phía Cung Chiến và Viên Lập, nói với ông lão: "Viên Lập này giao lại cho ông, tôi đi giết Cung Chiến!"
Lão Cửu gật đầu: "Được!"
Dứt lời, vị cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử và lão Cửu đồng loạt xông lên.
Viên Lập đã hoàn toàn bị lão Cửu chọc giận, thấy lão Cửu chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lại dám tấn công mình, lão ta hằn gọc gầm lên: "Đồ đáng chết!"
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Cuộc đại chiến giữa song phương tức thì bùng nổ.
Toàn bộ Mục phủ đã biến thành một bãi chiến trường hỗn loạn.
Những cao thủ do các gia tộc giàu có ở Thiện Thành phái tới, những cao thủ từ phủ Hoài Thành, thậm chí có cả những cao thủ có thân phận chưa rõ đều đang nhắm thẳng phía Mục phủ.
Toàn bộ cao thủ của Mục phủ đều đã ra trận, chỉ còn lại vài cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử đang bảo vệ kiếm khách Ảnh Tử.
Dương Thanh chứng kiến mọi việc đang diễn ra quanh mình, cảm thấy thật bất lực.
Hiện tại anh còn quá yếu, chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh, mà cuộc chiến ở Mục phủ này đã có đến bảy, tám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh giao chiến.
Siêu Phàm Bát Cảnh cũng có đến hơn hai chục người rồi.
"Uỳnh!"
Đúng lúc này, một tiếng động lớn vang lên, thân thể Dược Vương nặng nề ngã xuống đất, mặt đất lập tức lõm thành một hố sâu.
Những cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử đang bảo vệ kiếm khách Ảnh Tử thấy Dược Vương bị Mục thành chủ quật ngã, lập tức nhào lên, điên cuồng công kích Dược Vương.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Đòn tấn công của hơn chục vị cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đồng loạt rơi xuống người Dược Vương.
Cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử đã được huấn luyện nghiêm khắc, không hề ham chiến, mỗi người đánh ra một đòn mạnh nhất rồi lập tức lùi lại, ngay sau đó, lại một nhóm cao thủ nữa tiến lên tấn công.
Giờ phút này, Dược Vương thậm chí còn chẳng có sức đánh trả, chỉ đành hứng chịu những đòn tấn công cực mạnh từ phía hơn chục vị cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.
"Chết đi!"
Mục thành chủ bỗng quát lớn một tiếng, vung cây trường đao trong tay, bổ xuống phía Dược Vương, phong thái hùng dũng như vị thần binh từ trên trời giáng xuống.
"Keng!"
Trường đao bổ vào người Dược Vương, phát sinh một tiếng vang cực chói tai như tiếng kim loại va chạm.
Mọi người đều thấy, trước ngực Dược Vương xuất hiện một tấm kim loại sáng bóng.
Tất cả đều ngây người.
"Tiếp tục!"
Mục thành chủ hét lớn, lại bổ xuống một đao nữa.
"Keng keng keng!"
Hơn chục đao bổ liên tiếp xuống cùng một vị trí ở ngực Dược Vương, trường đao của ông lão đã gãy, tấm kim loại chắn ngực Dược Vương cuối cùng cũng bị chém vỡ.
Ngay sau đó, một năng lượng khổng lồ đến đáng sợ từ lồng ngực lão ta tràn ra.
"Không ổn rồi, ông ta sắp phát nổ, mọi người lùi lại ngay!"
Mục thành chủ bỗng hét lớn, lao vút về phía sau.
Các cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử nghe thấy mệnh lệnh của Mục thành chủ cũng liền lùi lại ngay lập tức.
Dương Thanh cũng nhanh nhẹn lùi lại mấy chục mét.
"Ầm!"
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất rung chuyển.
Sau vụ nổ, vị trí thân thể Dược Vương trước đó chỉ còn lại một hố sâu, Dược Vương đã hoàn toàn biến thành cát bụi sau vụ nổ này.
Ngay gần mép hố còn có thi thể của vài cao thủ Mục phủ, những người này không kịp né tránh, đều chết vì áp lực vụ nổ.
"Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi sao?"
Mục Hoa nhìn cái hố sâu hoắm, lòng còn sợ hãi.
Nhưng vào lúc này, Mục thành chủ bỗng biến sắc, quát to: "Không ổn, kiếm khách Ảnh Tử!"
Nghe thấy ông lão nói, Dương Thanh cũng lập tức biến sắc, quay đầu nhìn lại, thấy khu nhà mà kiếm khách Ảnh Tử đang ở bên trong đột phá đã bị nổ quá nửa, ban đầu, trong gian phòng kia còn có một luồng khí thế võ thuật cực kì khủng bố tràn ngập không gian.
Nhưng giờ đây, trong phòng chỉ còn lại một hơi thở võ thật cực kì yếu ớt.
Không chỉ có thế, đụn mây đen che khuất khoảng không phía trên Mục phủ cũng đã hoàn toàn tan đi.
Vụ phát nổ vừa rồi của Dược Vương mang theo một sức công phá quá lớn, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng không thể đối kháng nổi.
Mà vị trí vụ nổ lại gần sát khu nhà kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá.
Nghĩ tới đây, trái tim Dương Thanh bỗng chìm xuống, một khi kiếm khách Ảnh Tử gặp chuyện chẳng lành, Mục phủ coi như xong đời, khi đó, hẳn anh cũng sẽ mất mạng.
"Ha ha ha!
Đúng lúc này, bỗng có một tiếng cười hùng hồn sang sảng vang vọng toàn bộ Mục phủ.
Giây tiếp theo, bóng dáng thành chủ Hoài Thành đã xuất hiện ở phía trước khu nhà mà kiếm khách Ảnh Tử đã náu thân để đột phá, lão ta cười nói: "Mục thành chủ, quá trình đột phá của kiếm khách Ảnh Tử đã bị gián đoạn, thân thể bị thương nặng rồi, với cái thân tàn tật của ông thì ông định làm thế nào để đánh bại tôi đây?”
Tất cả những người tham dự cuộc chiến đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, những cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh không có tư cách tham dự cuộc chiến này.
Mục thành chủ còn đang giao chiến với Dược Vương, có điều, từ sau khi Mục thành chủ không đối chiến trực diện nữa, Dược Vương càng lúc càng mất sức nhanh, sức chiến đấu rõ ràng đã không bằng ban đầu.
Đây cũng coi như một tin tốt.
Chỉ có điều, Mục thành chủ cũng xuống sức nhanh không kém, nếu không nhờ mấy viên thuốc khôi phục thể lực mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho trước đó, chỉ e Mục thành chủ cũng sẽ không duy trì được lâu như vậy.
"Không ổn rồi, có hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử gặp nguy hiểm!"
Lão Cửu bỗng khẩn trương thông báo.
Mục Hoa xanh mặt, cắn răng nói: "Nhà họ Viên, nhà họ Cung, nếu các người dám giết cao thủ của Mục phủ, Mục phủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người!"
Lão Cửu nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: "Dương Thanh, tôi đi giúp bọn họ, cậu tự chú ý an toàn đấy!"
Dương Thanh gật đầu: "Ông Cửu, ông cũng phải cẩn thận!"
"Được!"
Lão Cửu lập tức quay đầu đi ngay.
Nhìn theo bóng lão Cửu gia nhập cuộc chiến, Dương Thanh lo lắng khôn cùng.
Ngay cả hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của đội hộ vệ Ảnh Tử còn rơi vào tình thế nguy hiểm, lão Cửu lại mới chỉ tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, liệu có thể giúp được bọn họ không?
Nhưng nay, số lượng cao thủ có thể tham chiến của Mục phủ đã không còn nhiều, các cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử còn lại phải bảo đảm an toàn cho kiếm khách Ảnh Tử, không thể rời khỏi chỗ này.
"Đi chết đi!"
Lúc này, người đứng đầu nhà họ Viên là Viên Lập xách một cây trường đao, bổ xuống đầu một cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Cung Chiến, người đứng đầu nhà họ Cung cũng vung cây trường côn đập về phía cao thủ khác của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Một cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử nữa thì đang bị ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong bao vây, không thể thoát thân khỏi cuộc chiến để hỗ trợ đồng đội.
Thấy đồng đội mình sắp bị hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đánh trúng, lão ta lo lắng gầm lên giận dữ: "Chết đi!"
Lão ta điên cuồng công kích, nhưng cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung cũng liều mạng tấn công lão ta.
Lúc này, vũ khí trong tay Cung Chiến và Viên Lập đã sắp hạ xuống người hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Ngay giây phút ấy, lão Cửu phóng tới.
Ông lão không nói một lời, chỉ lập tức lao về phía người gần hơn là Viên Lập, tốc độ như một tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Viên Lập.
Nắm tay ông lão nện thật mạnh vào người Viên Lập.
"Uỳnh!"
Một tiếng động lớn vang lên, quả đấm của lão Cửu đã nện mạnh xuống lưng Viên Lập.
Vừa rồi, toàn bộ lực chú ý của Viên Lập đều đặt lên người vị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử, hoàn toàn không chú ý lão Cửu đã tới sau lưng mình, lão ta không kịp né tránh, bị đánh trúng một quyền, lập tức hộc máu.
Thanh trường đao đang vung cao trong tay lão ta cũng lệch khỏi quỹ đạo, lướt sát đầu vị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử, bổ xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, cây trường côn trong tay Cung Chiến cũng đang bổ về phía một cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử.
Vị cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử kia gầm lên một tiếng giận dữ, hai cánh tay lập tức giao chéo trước ngực.
"Uỳnh!"
Cây trường côn đánh vào cánh tay lão ta, hai chân lão ta trượt về phía sau ba, bốn mét.
"Muốn chết à!"
Lúc này, Viên Lập vừa bị lão Cửu đánh trọng thương đã quay phắt lại, mặt mũi dữ tợn, hai mắt tràn đầy ý định giết chóc ghim chặt lất lão Cửu.
Tuy lão Cửu chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhưng sức chiến đấu lại có thể ngang hàng với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, có thể nói là cực mạnh.
Cuộc chiến vừa rồi đã khiến sức lực của Viên Lập bị tiêu hao rất nhiều, lại bị lão Cửu đánh lén một đòn nặng, bấy giờ hơi thở đã không được ổn định.
Vị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử kia đi tới cạnh lão Cửu, ánh mắt nặng nề nhìn về phía Cung Chiến và Viên Lập, nói với ông lão: "Viên Lập này giao lại cho ông, tôi đi giết Cung Chiến!"
Lão Cửu gật đầu: "Được!"
Dứt lời, vị cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử và lão Cửu đồng loạt xông lên.
Viên Lập đã hoàn toàn bị lão Cửu chọc giận, thấy lão Cửu chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lại dám tấn công mình, lão ta hằn gọc gầm lên: "Đồ đáng chết!"
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Cuộc đại chiến giữa song phương tức thì bùng nổ.
Toàn bộ Mục phủ đã biến thành một bãi chiến trường hỗn loạn.
Những cao thủ do các gia tộc giàu có ở Thiện Thành phái tới, những cao thủ từ phủ Hoài Thành, thậm chí có cả những cao thủ có thân phận chưa rõ đều đang nhắm thẳng phía Mục phủ.
Toàn bộ cao thủ của Mục phủ đều đã ra trận, chỉ còn lại vài cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử đang bảo vệ kiếm khách Ảnh Tử.
Dương Thanh chứng kiến mọi việc đang diễn ra quanh mình, cảm thấy thật bất lực.
Hiện tại anh còn quá yếu, chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh, mà cuộc chiến ở Mục phủ này đã có đến bảy, tám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh giao chiến.
Siêu Phàm Bát Cảnh cũng có đến hơn hai chục người rồi.
"Uỳnh!"
Đúng lúc này, một tiếng động lớn vang lên, thân thể Dược Vương nặng nề ngã xuống đất, mặt đất lập tức lõm thành một hố sâu.
Những cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử đang bảo vệ kiếm khách Ảnh Tử thấy Dược Vương bị Mục thành chủ quật ngã, lập tức nhào lên, điên cuồng công kích Dược Vương.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Đòn tấn công của hơn chục vị cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đồng loạt rơi xuống người Dược Vương.
Cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử đã được huấn luyện nghiêm khắc, không hề ham chiến, mỗi người đánh ra một đòn mạnh nhất rồi lập tức lùi lại, ngay sau đó, lại một nhóm cao thủ nữa tiến lên tấn công.
Giờ phút này, Dược Vương thậm chí còn chẳng có sức đánh trả, chỉ đành hứng chịu những đòn tấn công cực mạnh từ phía hơn chục vị cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.
"Chết đi!"
Mục thành chủ bỗng quát lớn một tiếng, vung cây trường đao trong tay, bổ xuống phía Dược Vương, phong thái hùng dũng như vị thần binh từ trên trời giáng xuống.
"Keng!"
Trường đao bổ vào người Dược Vương, phát sinh một tiếng vang cực chói tai như tiếng kim loại va chạm.
Mọi người đều thấy, trước ngực Dược Vương xuất hiện một tấm kim loại sáng bóng.
Tất cả đều ngây người.
"Tiếp tục!"
Mục thành chủ hét lớn, lại bổ xuống một đao nữa.
"Keng keng keng!"
Hơn chục đao bổ liên tiếp xuống cùng một vị trí ở ngực Dược Vương, trường đao của ông lão đã gãy, tấm kim loại chắn ngực Dược Vương cuối cùng cũng bị chém vỡ.
Ngay sau đó, một năng lượng khổng lồ đến đáng sợ từ lồng ngực lão ta tràn ra.
"Không ổn rồi, ông ta sắp phát nổ, mọi người lùi lại ngay!"
Mục thành chủ bỗng hét lớn, lao vút về phía sau.
Các cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử nghe thấy mệnh lệnh của Mục thành chủ cũng liền lùi lại ngay lập tức.
Dương Thanh cũng nhanh nhẹn lùi lại mấy chục mét.
"Ầm!"
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất rung chuyển.
Sau vụ nổ, vị trí thân thể Dược Vương trước đó chỉ còn lại một hố sâu, Dược Vương đã hoàn toàn biến thành cát bụi sau vụ nổ này.
Ngay gần mép hố còn có thi thể của vài cao thủ Mục phủ, những người này không kịp né tránh, đều chết vì áp lực vụ nổ.
"Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi sao?"
Mục Hoa nhìn cái hố sâu hoắm, lòng còn sợ hãi.
Nhưng vào lúc này, Mục thành chủ bỗng biến sắc, quát to: "Không ổn, kiếm khách Ảnh Tử!"
Nghe thấy ông lão nói, Dương Thanh cũng lập tức biến sắc, quay đầu nhìn lại, thấy khu nhà mà kiếm khách Ảnh Tử đang ở bên trong đột phá đã bị nổ quá nửa, ban đầu, trong gian phòng kia còn có một luồng khí thế võ thuật cực kì khủng bố tràn ngập không gian.
Nhưng giờ đây, trong phòng chỉ còn lại một hơi thở võ thật cực kì yếu ớt.
Không chỉ có thế, đụn mây đen che khuất khoảng không phía trên Mục phủ cũng đã hoàn toàn tan đi.
Vụ phát nổ vừa rồi của Dược Vương mang theo một sức công phá quá lớn, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng không thể đối kháng nổi.
Mà vị trí vụ nổ lại gần sát khu nhà kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá.
Nghĩ tới đây, trái tim Dương Thanh bỗng chìm xuống, một khi kiếm khách Ảnh Tử gặp chuyện chẳng lành, Mục phủ coi như xong đời, khi đó, hẳn anh cũng sẽ mất mạng.
"Ha ha ha!
Đúng lúc này, bỗng có một tiếng cười hùng hồn sang sảng vang vọng toàn bộ Mục phủ.
Giây tiếp theo, bóng dáng thành chủ Hoài Thành đã xuất hiện ở phía trước khu nhà mà kiếm khách Ảnh Tử đã náu thân để đột phá, lão ta cười nói: "Mục thành chủ, quá trình đột phá của kiếm khách Ảnh Tử đã bị gián đoạn, thân thể bị thương nặng rồi, với cái thân tàn tật của ông thì ông định làm thế nào để đánh bại tôi đây?”
Bình luận facebook