Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1889: Trong mười giây
Ở cửa trụ sở chính của Võ Minh tại Yến Đô.
Ba người đang chờ ở cửa ra vào.
“Cậu Siêu, cậu nghĩ cậu Thanh sẽ ở đây à?”
Cao thủ lớn tuổi nhất trong ba người nhìn về phía cao thủ trẻ nhất, hỏi.
Ba người này không phải ai khác, chính là Mã Siêu và anh em nhà họ Tống.
Mã Siêu nghiêm nghị nói: “Hoài Lam đã điều tra rõ, sau khi trận đấu ba ngày trước kết thúc, không ai thấy bóng dáng anh Thanh đâu. Sàn đấu Võ Thần Quán hôm đó lại nằm dưới sự kiểm soát của Võ Minh, nên chắc chắn anh Thanh đã bị người của Võ Minh đưa đi rồi”.
“Tôi tin chắc anh Thanh đang ở Võ Minh, họ đã vào báo cáo rồi còn gì? Chúng ta chờ một lát, có lẽ sẽ biết chân tướng”.
Trong lúc anh ta nói chuyện, một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh của Võ Minh bước ra, nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu Thanh không ở đây!”
Nghe thấy thế, ba người Mã Siêu lập tức biến sắc.
“Sao có thể chứ?”
Mã Siêu lập tức cuống lên, vội nói: “Ba ngày trước, sau khi trận đấu kết thúc, không ai thấy bóng dáng anh Thanh, Võ Thần Quán lại nằm dưới sự kiểm soát của Võ Minh các người, sao anh Thanh lại không ở Võ Minh được?”
Tống Tả cũng nói: “Đúng thế, chắc chắn cậu Thanh đang ở Võ Minh, chúng tôi là người thân thiết nhất với cậu ấy”.
Lão ta nói rồi chỉ vào Mã Siêu, nói với cao thủ Võ Minh kia: “Đây là anh em tốt nhất của cậu thanh - Mã Siêu. Nếu không yên tâm về chúng tôi thì các người có thể điều tra, sẽ rất dễ dàng điều tra được quan hệ giữa Mã Siêu và cậu Thanh”.
Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh kia lập tức có vẻ khó xử.
Nếu những người này không liên quan gì đến Dương Thanh thì dễ xử lý thôi, đuổi đi luôn là được, nhưng nếu họ có quan hệ thân thiết với Dương Thanh thật, sau khi hồi phục, chắc chắn Dương Thanh sẽ trở thành minh chủ Võ Minh.
Hôm nay ông ta đuổi người bên cạnh Dương Thanh đi, liệu sau này Dương Thanh có truy cứu trách nhiệm của ông ta sau khi trở thành minh chủ không thế?
Nhưng Ninh Thiên Hòa vừa nói, cho dù là ai tìm Dương Thanh thì cũng nói Dương Thanh không ở đây.
Nghĩ đến đây, ông ta cũng không quan tâm nhiều nữa, nhìn về phía Mã Siêu: “Rất xin lỗi, cậu Thanh thực sự không ở đây, sau khi trận đấu ba ngày trước kết thúc, cậu Thanh đã rời khỏi Võ Thần Quán, chúng tôi cũng không biết cậu ấy đã đi đâu”.
“Không thể nào!”
Thái độ của Mã Siêu rất kiên định, anh ta nói với đôi mắt đỏ hoe: “Chắc chắn anh Thanh đang ở đây! Ông có thể để chúng tôi vào gặp anh ấy một lần không? Chúng tôi cam đoan sẽ không gây thêm phiền phức cho ông”.
Cao thủ Võ Minh kia lắc đầu: “Rất xin lỗi! Tôi không thể để các người vào được!”
Anh em nhà họ Tống lập tức nổi giận.
Tống Hữu tức giận hỏi: “Tại sao không cho chúng tôi vào gặp cậu Thanh? Ông biết quan hệ giữa chúng tôi và cậu Thanh không? Nếu cậu ấy biết ông chặn chúng tôi ở cửa, các người gánh nổi hậu quả à?”
Trên mặt cao thủ Võ Minh tràn ngập vẻ cay đắng, ông ta không đắc tội nổi những người trước mặt này!
Nhưng Ninh Thiên Hòa đã nói, không được phép tiết lộ tin Dương Thanh đang ở Võ Minh.
Bên nào ông ta cũng không đắc tội nổi.
Thấy đối phương không nói gì, Tống Tả vội kéo Tống Hữu đang kích động, nhìn về phía đối phương: “Ông không để chúng tôi vào gặp cậu Thanh cũng được, nhưng có thể cho chúng tôi biết tình trạng bây giờ của cậu Thanh không?”
“Có phải cậu ấy đã bị thương nặng trong trận chiến với Kitano Takeshi vào ba ngày trước, nên giờ vẫn đang hôn mê không thế?”
Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh kia lập tức biến sắc, không ngờ lại bị người này đoán ra.
Ông ta phủ nhận ngay: “Không có chuyện đó!”
Tống Tả hỏi tiếp: “Ông vừa bảo cậu Thanh không ở đây, sao biết cậu ấy không hôn mê vì bị thương?”
“Tôi…”
Cao thủ Võ Minh kia lập tức nghẹn lời, có vẻ bối rối.
Ông ta không dám tiết lộ tin tức Dương Thanh đang ở đây, nhưng Tống Tả đã đoán ra gần hết rồi.
Thấy dáng vẻ bối rối của ông ta, Tống Tả biết mình đã đoán đúng.
Mã Siêu lập tức nổi giận, bước lên trước, tóm lấy cổ áo đối phương: “Anh Thanh đang ở Võ Minh đúng không? Rốt cuộc Võ Minh định làm gì? Tại sao lại nhốt anh Thanh ở đây?”
Lúc này Mã Siêu hết sức tức giận, khí thế cũng bùng nổ.
Bây giờ thực lực của anh ta đã đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, không hề có áp lực gì khi đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh này.
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của Mã Siêu, cao thủ Võ Minh kia lập tức biến sắc, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, vội nói: “Thưa cậu, xin cậu bớt giận!”
Cao thủ Võ Minh này thực sự sợ hãi, nhưng cũng hết sức kinh ngạc.
Ông ta đã là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, nhưng trước mặt Mã Siêu, ông ta chẳng khác gì sâu kiến, ông ta không hề nghi ngờ gì về việc Mã Siêu có thể dễ dàng giết mình.
Quan trọng là Mã Siêu còn trẻ như thế, có lẽ còn trẻ hơn Dương Thanh mấy tuổi?
Còn trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ đến thế ư?
Dương Thanh có thiên phú yêu nghiệt thì cũng thôi, tại sao ngay cả một người anh em bên cạnh Dương Thanh cũng có thiên phú hơn người thế?
Mã Siêu vô cùng kích động, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi cho ông cơ hội cuối, nói cho tôi biết, rốt cuộc có dẫn chúng tôi đi gặp anh Thanh không? Tốt nhất ông nên nghĩ kỹ rồi trả lời tôi, nếu ông dám nói không, đừng trách tôi không khách sáo với ông đấy!”
Lần này, anh ta muốn giết cao thủ Võ Minh này thật.
Hai anh em nhà họ Tống đứng bên cạnh Mã Siêu, cũng đằng đằng sát khí, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Cao thủ Võ Minh kia sợ đến mức suýt tè ra quần, ông ta há miệng, run rẩy, không dám nói câu nào, nếu cho Mã Siêu biết chân tướng, Ninh Thiên Hòa sẽ không bỏ qua cho ông ta, nhưng nếu không dẫn Mã Siêu đi gặp Dương Thanh, Mã Siêu cũng không tha cho ông ta, đúng là khó xử!
Đúng lúc này, áp lực đáng sợ bỗng giáng xuống.
Anh em nhà họ Tống lập tức biến sắc, cùng bước lên một bước, chắn trước mặt Mã Siêu.
Mã Siêu cũng cảm nhận được áp lực này, nó quá mạnh, chắc chắn là do cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh phóng ra.
“Ai đang gây rối ở trụ sở chính của Võ Minh?”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, một ông lão mặc quần áo truyền thống chậm rãi bước ra, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
Thấy người tới, cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong bị Mã Siêu giữ lấy lập tức kích động hô lên: “Trưởng lão Trần, cứu mạng!”
“Cậu Siêu, cẩn thận, người này rất mạnh!”
Tống Tả nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần với vẻ nghiêm nghị, bảo Mã Siêu.
Tuy biết đối phương rất mạnh, nhưng hai anh em nhà họ Tống không hề định lùi bước.
Mã Siêu cũng ngẩng đầu nhìn về phía trưởng lão Trần, lạnh lùng nói: “Bây giờ đưa chúng tôi đi gặp anh Thang ngay, bằng không tôi sẽ giết người này!”
Trưởng lão Trần nhíu mày, lạnh lùng nhìn Mã Siêu: “Cậu biết mình đang nói gì không? Bây giờ tôi cho các người một cơ hội rời khỏi Võ Minh, trong mười giây, cút khỏi nơi này, bằng không tự chịu hậu quả!”
Ba người đang chờ ở cửa ra vào.
“Cậu Siêu, cậu nghĩ cậu Thanh sẽ ở đây à?”
Cao thủ lớn tuổi nhất trong ba người nhìn về phía cao thủ trẻ nhất, hỏi.
Ba người này không phải ai khác, chính là Mã Siêu và anh em nhà họ Tống.
Mã Siêu nghiêm nghị nói: “Hoài Lam đã điều tra rõ, sau khi trận đấu ba ngày trước kết thúc, không ai thấy bóng dáng anh Thanh đâu. Sàn đấu Võ Thần Quán hôm đó lại nằm dưới sự kiểm soát của Võ Minh, nên chắc chắn anh Thanh đã bị người của Võ Minh đưa đi rồi”.
“Tôi tin chắc anh Thanh đang ở Võ Minh, họ đã vào báo cáo rồi còn gì? Chúng ta chờ một lát, có lẽ sẽ biết chân tướng”.
Trong lúc anh ta nói chuyện, một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh của Võ Minh bước ra, nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu Thanh không ở đây!”
Nghe thấy thế, ba người Mã Siêu lập tức biến sắc.
“Sao có thể chứ?”
Mã Siêu lập tức cuống lên, vội nói: “Ba ngày trước, sau khi trận đấu kết thúc, không ai thấy bóng dáng anh Thanh, Võ Thần Quán lại nằm dưới sự kiểm soát của Võ Minh các người, sao anh Thanh lại không ở Võ Minh được?”
Tống Tả cũng nói: “Đúng thế, chắc chắn cậu Thanh đang ở Võ Minh, chúng tôi là người thân thiết nhất với cậu ấy”.
Lão ta nói rồi chỉ vào Mã Siêu, nói với cao thủ Võ Minh kia: “Đây là anh em tốt nhất của cậu thanh - Mã Siêu. Nếu không yên tâm về chúng tôi thì các người có thể điều tra, sẽ rất dễ dàng điều tra được quan hệ giữa Mã Siêu và cậu Thanh”.
Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh kia lập tức có vẻ khó xử.
Nếu những người này không liên quan gì đến Dương Thanh thì dễ xử lý thôi, đuổi đi luôn là được, nhưng nếu họ có quan hệ thân thiết với Dương Thanh thật, sau khi hồi phục, chắc chắn Dương Thanh sẽ trở thành minh chủ Võ Minh.
Hôm nay ông ta đuổi người bên cạnh Dương Thanh đi, liệu sau này Dương Thanh có truy cứu trách nhiệm của ông ta sau khi trở thành minh chủ không thế?
Nhưng Ninh Thiên Hòa vừa nói, cho dù là ai tìm Dương Thanh thì cũng nói Dương Thanh không ở đây.
Nghĩ đến đây, ông ta cũng không quan tâm nhiều nữa, nhìn về phía Mã Siêu: “Rất xin lỗi, cậu Thanh thực sự không ở đây, sau khi trận đấu ba ngày trước kết thúc, cậu Thanh đã rời khỏi Võ Thần Quán, chúng tôi cũng không biết cậu ấy đã đi đâu”.
“Không thể nào!”
Thái độ của Mã Siêu rất kiên định, anh ta nói với đôi mắt đỏ hoe: “Chắc chắn anh Thanh đang ở đây! Ông có thể để chúng tôi vào gặp anh ấy một lần không? Chúng tôi cam đoan sẽ không gây thêm phiền phức cho ông”.
Cao thủ Võ Minh kia lắc đầu: “Rất xin lỗi! Tôi không thể để các người vào được!”
Anh em nhà họ Tống lập tức nổi giận.
Tống Hữu tức giận hỏi: “Tại sao không cho chúng tôi vào gặp cậu Thanh? Ông biết quan hệ giữa chúng tôi và cậu Thanh không? Nếu cậu ấy biết ông chặn chúng tôi ở cửa, các người gánh nổi hậu quả à?”
Trên mặt cao thủ Võ Minh tràn ngập vẻ cay đắng, ông ta không đắc tội nổi những người trước mặt này!
Nhưng Ninh Thiên Hòa đã nói, không được phép tiết lộ tin Dương Thanh đang ở Võ Minh.
Bên nào ông ta cũng không đắc tội nổi.
Thấy đối phương không nói gì, Tống Tả vội kéo Tống Hữu đang kích động, nhìn về phía đối phương: “Ông không để chúng tôi vào gặp cậu Thanh cũng được, nhưng có thể cho chúng tôi biết tình trạng bây giờ của cậu Thanh không?”
“Có phải cậu ấy đã bị thương nặng trong trận chiến với Kitano Takeshi vào ba ngày trước, nên giờ vẫn đang hôn mê không thế?”
Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh kia lập tức biến sắc, không ngờ lại bị người này đoán ra.
Ông ta phủ nhận ngay: “Không có chuyện đó!”
Tống Tả hỏi tiếp: “Ông vừa bảo cậu Thanh không ở đây, sao biết cậu ấy không hôn mê vì bị thương?”
“Tôi…”
Cao thủ Võ Minh kia lập tức nghẹn lời, có vẻ bối rối.
Ông ta không dám tiết lộ tin tức Dương Thanh đang ở đây, nhưng Tống Tả đã đoán ra gần hết rồi.
Thấy dáng vẻ bối rối của ông ta, Tống Tả biết mình đã đoán đúng.
Mã Siêu lập tức nổi giận, bước lên trước, tóm lấy cổ áo đối phương: “Anh Thanh đang ở Võ Minh đúng không? Rốt cuộc Võ Minh định làm gì? Tại sao lại nhốt anh Thanh ở đây?”
Lúc này Mã Siêu hết sức tức giận, khí thế cũng bùng nổ.
Bây giờ thực lực của anh ta đã đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, không hề có áp lực gì khi đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh này.
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của Mã Siêu, cao thủ Võ Minh kia lập tức biến sắc, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, vội nói: “Thưa cậu, xin cậu bớt giận!”
Cao thủ Võ Minh này thực sự sợ hãi, nhưng cũng hết sức kinh ngạc.
Ông ta đã là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, nhưng trước mặt Mã Siêu, ông ta chẳng khác gì sâu kiến, ông ta không hề nghi ngờ gì về việc Mã Siêu có thể dễ dàng giết mình.
Quan trọng là Mã Siêu còn trẻ như thế, có lẽ còn trẻ hơn Dương Thanh mấy tuổi?
Còn trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ đến thế ư?
Dương Thanh có thiên phú yêu nghiệt thì cũng thôi, tại sao ngay cả một người anh em bên cạnh Dương Thanh cũng có thiên phú hơn người thế?
Mã Siêu vô cùng kích động, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi cho ông cơ hội cuối, nói cho tôi biết, rốt cuộc có dẫn chúng tôi đi gặp anh Thanh không? Tốt nhất ông nên nghĩ kỹ rồi trả lời tôi, nếu ông dám nói không, đừng trách tôi không khách sáo với ông đấy!”
Lần này, anh ta muốn giết cao thủ Võ Minh này thật.
Hai anh em nhà họ Tống đứng bên cạnh Mã Siêu, cũng đằng đằng sát khí, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Cao thủ Võ Minh kia sợ đến mức suýt tè ra quần, ông ta há miệng, run rẩy, không dám nói câu nào, nếu cho Mã Siêu biết chân tướng, Ninh Thiên Hòa sẽ không bỏ qua cho ông ta, nhưng nếu không dẫn Mã Siêu đi gặp Dương Thanh, Mã Siêu cũng không tha cho ông ta, đúng là khó xử!
Đúng lúc này, áp lực đáng sợ bỗng giáng xuống.
Anh em nhà họ Tống lập tức biến sắc, cùng bước lên một bước, chắn trước mặt Mã Siêu.
Mã Siêu cũng cảm nhận được áp lực này, nó quá mạnh, chắc chắn là do cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh phóng ra.
“Ai đang gây rối ở trụ sở chính của Võ Minh?”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, một ông lão mặc quần áo truyền thống chậm rãi bước ra, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
Thấy người tới, cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong bị Mã Siêu giữ lấy lập tức kích động hô lên: “Trưởng lão Trần, cứu mạng!”
“Cậu Siêu, cẩn thận, người này rất mạnh!”
Tống Tả nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần với vẻ nghiêm nghị, bảo Mã Siêu.
Tuy biết đối phương rất mạnh, nhưng hai anh em nhà họ Tống không hề định lùi bước.
Mã Siêu cũng ngẩng đầu nhìn về phía trưởng lão Trần, lạnh lùng nói: “Bây giờ đưa chúng tôi đi gặp anh Thang ngay, bằng không tôi sẽ giết người này!”
Trưởng lão Trần nhíu mày, lạnh lùng nhìn Mã Siêu: “Cậu biết mình đang nói gì không? Bây giờ tôi cho các người một cơ hội rời khỏi Võ Minh, trong mười giây, cút khỏi nơi này, bằng không tự chịu hậu quả!”
Bình luận facebook