• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (92 Viewers)

  • Chương 1911-1914

Chương 1911: Cuối cùng cũng thắng

Quả nhiên họ đến vì anh, Dương Thanh lập tức sầm mặt.

Giờ tài xế mới biết những người bên ngoài đến để gây phiền phức cho Dương Thanh.

Hắn nhìn về phía Dương Thanh: “Người anh em, xin lỗi, Thần Hành Tông chúng tôi không nhúng tay vào ân oán của cao thủ Ma Sơn, nếu đối phương tìm cậu, cậu nên xuống xe thôi!”

“Nhưng cứ yên tâm, tôi sẽ chờ ở đây, nếu cậu có thể giải quyết phiền phức bên ngoài, tôi sẽ đưa cậu tới Võ Tông tiếp”.

Tài xế cũng không quá đáng, mà sự thật đúng là như thế, ở Ma Sơn, đây chính là quy tắc của Thần Hành Tông.

Chính vì Thần Hành Tông không can thiệp vào bất cứ ân oán nào giữa các cao thủ, nên không cao thủ nào có lý do để ra tay với người của Thần Hành Tông, cũng không dám ra tay.

Dương Thanh giơ cổ tay lên, xem đồng hồ rồi nói: “Chờ tôi năm phút!”

Anh nói rồi xuống xe.

Tài xế sửng sốt một lúc rồi mới hoàn hồn, không khỏi bật cười: “Đúng là ngông cuồng, chỉ năm phút mà định giải quyết bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ư? Cậu ta nghĩ mình là cao thủ Thiên Cảnh chắc?”

Tài xế không hề để tâm đến lời Dương Thanh nói.

Dương Thanh còn quá trẻ, tài xế không thể liên tưởng anh với cao thủ đỉnh cao.

Sau khi Dương Thanh xuống xe, bốn cao thủ lập tức bao vây Dương Thanh.

Ai cũng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Dương Thanh không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ dẫn đầu, lạnh lùng hỏi: “Các người biết tên tôi, nếu tôi không đoán sai, chắc các người có liên quan đến hiệp hội võ thuật nước Dương nhỉ?”

Trong khoảng thời gian này, chỉ có hiệp hội võ thuật nước Dương có thù oán với Dương Thanh, mà phía sau hiệp hội võ thuật nước Dương chính là ba thế gia lớn của nước Dương.

Những người này biết rõ hành tung của anh như thế, chắc chắn có liên quan đến hiệp hội võ thuật nước Dương.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, bốn người đều có vẻ kinh ngạc, hình như không ngờ Dương Thanh lại đoán ra lai lịch của họ ngay.

Dương Thanh chắp tay sau lưng, lạnh lùng nói: “Đường đường là cao thủ Chiêu Châu mà lại phục vụ cho người nước Dương, đúng là mất hết tôn nghiêm”.

Cả bốn người đều đỏ mặt, họ là cao thủ Chiêu Châu, nhưng giờ lại muốn giết Dương Thanh cho cao thủ nước Dương.

“Cậu chán sống rồi!”

Sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ lập tức tức giận quát, xông tới chỗ Dương Thanh đầu tiên.

Dương Thanh đứng im, không hề nhúc nhích, giờ anh đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, từng giết cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ không là gì trong mắt anh.

Tài xế lái chiếc Unimog hào hứng nhìn xung đột đang diễn ra, cười nói: “Hay cậu ta sợ ngu người luôn rồi nhỉ, còn không biết...”

Hắn còn chưa dứt lời thì đã im bặt, bởi vì chuyện xảy ra sau đó khiến hắn suýt ngoác mồm kinh ngạc.

“Rầm!”

Đòn tấn công của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ còn chưa giáng xuống, người ông ta đã bay ra xa như diều đứt dây.

Ông ta chưa rơi xuống đất thì đã bỏ mạng!

Quan trọng là Dương Thanh vẫn đứng chắp tay sau lưng, người khác không hề thấy anh ra tay thế nào, chỉ thấy sát thủ đang định giết Dương Thanh bay ra xa.

Tài xế lái Unimog mở to mắt như gặp ma, kinh ngạc nói: “Sao có thể? Cậu ta giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ với một đòn á?”

Ba sát thủ còn lại cũng sững sờ, rõ ràng họ cũng không biết sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh.

Thế nên hồi nãy, khi sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia ra tay với Dương Thanh, họ cũng không định hợp sức với nhau, vì họ nghĩ điều đó không cần thiết.

“Không hổ là thanh niên bị hiệp hội võ thuật nước Dương để mắt tới, đúng là không đơn giản”.

Sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ dẫn đầu híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Ông ta nói luôn: “Thực lực của cậu ta rất mạnh, là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, chúng ta không cần giữ thực lực nữa, cùng ra tay giết cậu ta đi!”

“Được!”

Hai sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia đáp.

Trong lúc nhất thời, khí thế của ba sát thủ bùng nổ.

Khí thế khủng khiếp đó lan ra khắp xung quanh.

Ngay cả tài xế lái Unimog đang ngồi trong xe cũng cảm nhận được áp lực khiến người ta nghẹt thở, hắn há hốc miệng, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.

Ở Ma Sơn lâu như thế, có kiểu thiên tài nào mà hắn chưa từng gặp, nhưng hắn chưa bao giờ thấy yêu nghiệt nào trẻ như Dương Thanh, có vẻ anh còn chưa đầy 30 tuổi nhỉ?

Nhưng anh lại có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, thậm chí khiến một sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ và hai sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ phải hợp sức với nhau để đối phó.

Có lẽ ngay cả cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng không chịu nổi đội hình mạnh như thế nhỉ?

Liệu Dương Thanh có chịu nổi không?

Tài xế lái Unimog bỗng cảm thấy vô cùng mong chờ, không hiểu sao hắn bỗng có linh cảm rằng trong trận chiến sắp tới, có lẽ phần thắng của Dương Thanh sẽ lớn hơn.

“Giết!”

Sát thủ dẫn đầu lao về phía Dương Thanh.

Hai sát thủ khác cũng theo sau, trên người họ đều tản ra khí thế vô cùng khủng khiếp, rõ ràng là đang tung đòn chí mạng, định đánh nhanh thắng nhanh.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí, anh hét lớn, mắt lập tức đỏ ngầu, sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khí thế của anh bỗng tăng vọt.

Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, khí thế của anh đã bằng với sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Chiến Thần Quyết cũng điên cuồng vận chuyển, khí thế cuồng bạo không ngừng bùng nổ từ người anh.

Tài xế đang ngồi trên chiếc Unimog đã sững sờ từ nãy, kể từ khi Dương Thanh giết chết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia bằng một đòn, hắn đã há hốc miệng vì kinh ngạc, đến giờ vẫn chưa ngậm lại.

Ngay sau đó, sát thủ dẫn đầu đã đấm vào ngực Dương Thanh, trong khoảnh khắc đó, rốt cuộc Dương Thanh cũng hành động, vung nắm đấm.

“Rầm!”

Nắm đấm của hai người va vào nhau, sức mạnh cuồng bạo lan ra bốn phía.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất dưới chân hai người lập tức nổ tung, đá vụn bay khắp nơi.

Hai sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ còn chưa chạm vào người Dương Thanh thì đã bị khí thế này đẩy lùi.

Sát thủ dẫn đầu lập tức biến sắc, ông ta cảm nhận rõ rằng khi nắm đấm của hai người va vào nhau, một luồng sức mạnh hủy diệt bùng nổ từ nắm đấm của ông ta, sau đó lan dọc theo cánh tay về phía người.

Cơn đau thấu tim truyền khắp người ông ta.

“Rầm!”

Đúng lúc này, nắm đấm khác của Dương Thanh vung mạnh lên, đánh vào bụng sát thủ dẫn đầu, sau tiếng va chạm nặng nề, sát thủ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ này bay ra xa như diều đứt dây.

“Rầm!”

Ngay sau đó, lại có một tiếng động lớn khác vang lên, ông ta nặng nề rơi xuống mui xe chiếc Unimog, hộc máu vào kính chắn gió của xe.

Xung quanh lặng ngắt!

Hai sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ còn chưa chạm phải quần áo Dương Thanh kia hoàn toàn sững sờ, trên mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc và sợ hãi.

Một cao thủ chưa đầy 30 tuổi có thể đánh bay một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ chỉ bằng một nắm đấm thật ư?

Có lẽ ngay cả thế hệ trẻ của gia tộc Cổ Võ cũng không có thiên tài võ thuật yêu nghiệt như thế nhỉ?

Tài xế ngồi trên chiếc Unimog cứ há hốc miệng mãi, thanh niên kia thắng thật rồi!
Chương 1912: App nhiệm vụ

Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc, sau khi đánh bay sát thủ kia, Dương Thanh bỗng di chuyển.

“Rầm!”

“Rầm!”

Hai tiếng va chạm nặng nề liên tục vang lên, hai sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ còn lại hộc máu, bay ra xa, chết ngay tại chỗ.

Có bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, bao gồm một Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, hai Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, một Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Giờ chỉ còn sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ còn sống, ba người kia đều đã chết.

Hay nói cách khác, bây giờ Dương Thanh đã có thực lực giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ chỉ với một đòn, đương nhiên, anh cũng dùng gần hết thủ đoạn.

Tức là nếu anh lấy ra linh khí Huyết Chủy ra, anh có thể đánh một trận với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thật à?

Hơn nữa còn là kiểu đấu không rõ sống chết ư?

Cuộc đối đầu với bốn sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh lần này đã giúp Dương Thanh hiểu sức chiến đấu của mình nằm ở cấp bậc nào.

Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cuối cùng chật vật đứng dậy, nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt sợ hãi, không ngừng lùi về phía sau.

Trong đôi mắt đỏ ngầu của Dương Thanh chỉ có sát khí, anh nhìn chằm chằm vào đối phương.

Anh bỗng hành động.

Sát thủ lập tức biến sắc, dứt khoát quay người định chạy trốn.

Nhưng sát thủ vừa quay đi thì một bàn tay đã tóm lấy cổ ông ta, ngay sau đó, sát thủ đã bị Dương Thanh nhấc lên bằng một tay.

Sức lực khổng lồ này khiến sát thủ gần như ngạt thở.

Dương Thanh hỏi với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Nói cho tôi biết, còn bao nhiêu sát thủ đang đuổi giết tôi? Trừ đuổi giết tôi ra, các người có nhiệm vụ nào khác không?”

“Rầm!”

Anh nói rồi bỗng vung tay, sát thủ ngã rầm xuống đất, hộc máu.

May mà cảnh giới của sát thủ cao, bằng không đã chết từ lâu rồi.

Dương Thanh giẫm một chân lên đầu sát thủ, chỉ cần anh dùng chút sức là có thể tiễn sát thủ lên đường.

Sát thủ không ngừng run rẩy, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi, sự mạnh mẽ của Dương Thanh khiến ông ta cảm nhận được hơi thở của cái chết.

Tài xế trên chiếc Unimog cũng hoàn hồn từ sự chấn động, hắn nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt sáng rực.

Hắn ở Ma Sơn lâu như thế, đã quen biết rất nhiều người, có mắt nhìn rất chuẩn, hắn tin nếu Dương Thanh cứ ở lại Ma Sơn thì chắc chắn tương lai của anh sẽ hết sức khó lường.

“Nói!”

Thấy sát thủ vẫn im lặng, Dương Thanh tức giận quát, bỗng giẫm mạnh hơn.

Sát thủ kêu lên đau đớn, vội nói: “Ở Ma Sơn, có app nhận nhiệm vụ riêng, chúng tôi nhận nhiệm vụ đuổi giết cậu từ đó, đối phương dùng danh nghĩa của hiệp hội võ thuật nước Dương để công khai ra nhiệm vụ, chỉ cần giết cậu thì sẽ có được năm viên đan dược cực phẩm, chúng tôi cũng không thông đồng với người nước Dương, vì muốn lấy được tài nguyên tu luyện nên mới nhận nhiệm vụ này, xin cậu Thanh nể tình chúng ta là đồng bào Chiêu Châu, cho tôi một con đường sống”.

Khi tiến vào Ma Sơn năm đó, Dương Thanh mới đến Thần Cảnh, ở Ma Sơn có vô số cao thủ Thần Cảnh, nên anh cũng không biết ở Ma Sơn có cả app để nhận nhiệm vụ như thế, hôm nay anh mới nghe về nó lần đầu tiên.

Lúc này, tài xế lái Unimog vội nói: “Ông ta nói không sai, đúng là ở Ma Sơn có một app nhiệm vụ, app này do Thần Hành Tông sáng lập, ai cũng có thể ra nhiệm vụ trên app”.

Sát thủ gật đầu lia lịa: “Đúng thế, chúng tôi nhận nhiệm vụ ám sát cậu qua app của Thần Hành Tông”.

“Rắc!”

Sát thủ vừa dứt lời, tiếng xương gãy thanh thúy bỗng vang lên, sát thủ bị Dương Thanh đạp gãy cổ, chết ngay tức khắc.

Nếu đối phương đã nhận nhiệm vụ ám sát qua app của Thần Hành Tông, Dương Thanh cũng không cần giữ ông ta lại nữa, đối phương đã nhận nhiệm vụ ám sát anh thì cũng nên trả giá tương ứng.

Anh lại lên xe, tài xế lái Unimog vội khởi động xe, tiếp tục chạy đến Võ Tông.

Dương Thanh chợt hỏi: “Tôi có thể tìm được nhiệm vụ ám sát tôi trên app không?”

Tài xế lắc đầu: “Chỉ những hội viên có cấp bậc tương ứng trên app mới có tư cách xem nhiệm vụ trên app, cậu chưa phải hội viên nên chưa có tư cách xem”.

Dương Thanh lại hỏi: “Phải làm thế nào mới xem được?”

Tài xế vừa lái xe vừa nói: “Hội viên trên app được chia thành bốn cấp, từ thấp đến cao, bao gồm cấp thấp, cấp trung, cấp cao và cấp S”.

“Trở thành hội viên cấp thấp là dễ nhất, chỉ cần nộp 5 triệu là có thể gia nhập, sau khi trở thành hội viên cấp thấp, có thể ra nhiệm vụ có giá trị từ 5 triệu đổ lại trên app, đồng thời cũng có thể nhận nhiệm vụ từ 5 triệu đổ lại”.

“Nếu muốn lên hội viên cấp trung, phải hoàn thành nhiệm vụ có tổng giá trị là 50 triệu, hoàn thành ở đây có thể là công bố nhiệm vụ hoặc hoàn thành nhiệm vụ”.

“Hội viên cấp cao sẽ phải công bố hoặc hoàn thành nhiệm vụ có tổng giá trị là 500 triệu, sẽ được tự động trở thành hội viên cấp cao”.

“Về việc trở thành hội viên cấp S, độ khó khá lớn, đầu tiên, nhất định phải là hội viên cao cấp, tiếp đến, phải giao dịch bằng vật phẩm đặc biệt ít nhất 5 lần thì mới được thăng cấp từ hội viên cấp cao lên hội viên cấp S”.

Nghe tài xế nói xong, Dương Thanh nhíu mày, anh không ngờ việc nhận nhiệm vụ ở Ma Sơn có thể mang lại nhiều tiền như thế.

Với thực lực của anh, nếu anh nhận nhiệm vụ ở Ma Sơn, chẳng phải một ngày có thể kiếm được cả trăm triệu à?

Tài xế như biết được suy nghĩ của Dương Thanh, cười nói: “Chỉ những người cực kỳ thiếu tiền mới đi nhận nhiệm vụ dưới cấp S, còn cao thủ có thực lực như cậu cũng không thiếu tiền, chỉ thiếu tài nguyên tu luyện thôi”.

“Cũng như bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh vừa định giết cậu, chắc chắn trong số họ có hội viên cấp S nên mới nhận nhiệm vụ ám sát cậu để lấy đan dược”.

“Nhưng ngay cả tôi cũng không ngờ mạng của cậu lại đáng tiền như thế, trị giá tận năm viên đan dược cực phẩm, phải biết rằng phần thưởng của rất nhiều nhiệm vụ cấp S chỉ có một viên đan dược cực phẩm mà thôi, hiệp hội võ thuật nước Dương lại chơi lớn như thế, treo thưởng năm viên đan dược cực phẩm chỉ trong một lần”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh chợt nhận ra tình cảnh bây giờ của mình nguy hiểm đến mức nào.

Cũng như tài xế nói, cao thủ hàng đầu thực sự không cần tiền mà chỉ cần tài nguyên tu luyện thôi, năm viên đan dược cực phẩm có thể khiến rất nhiều cao thủ đỉnh cao mạo hiểm, đến ám sát anh.

Dương Thanh chợt hỏi: “Họ sẽ không ra nhiệm vụ ám sát người nhà và bạn bè của tôi chứ?”

Đây mới là điều khiến anh lo lắng nhất, nếu hiệp hội võ thuật nước Dương ra nhiệm vụ ám sát người nhà và bạn bè anh trên app của Thần Hành Tông thì đúng là phiền to.

Tài xế mỉm cười,lắc đầu: “Cậu cứ yên tâm, app nhiệm vụ của Thần Hành Tông có người kiểm duyệt, mục tiêu nhiệm vụ chỉ có thể ở Ma Sơn, ngay cả những nơi khác tại chiến trường ngoài biên giới cũng không được”.
Chương 1913: Cậu hào phóng thật

Sau khi xác nhận rằng kẻ thù sẽ không ra nhiệm vụ ám sát người nhà và bạn bè mình qua app nhiệm vụ của Thần Hành Tông, nỗi lo trong lòng Dương Thanh mới lắng xuống.

“Trong cuộc hành trình tiếp theo, cậu vẫn phải chuẩn bị tâm lý rằng sẽ bị ám sát bất cứ lúc nào”.

Tài xế bỗng nhắc nhở, còn nói thêm: “Sát thủ vừa bị cậu giết đã nói nếu giết cậu, có thể đạt được năm viên đan dược cực phẩm chỉ trong một lần, đây chính là nhiệm vụ cấp S cực ổn, hơn nữa còn có phần thưởng gần gấp năm lần so với nhiệm vụ cùng cấp S”.

Ánh mắt Dương Thanh càng lạnh lẽo hơn, anh biết tài xế nói đúng, đừng nói là với cao thủ dưới Thiên Cảnh, cho dù là với cao thủ Thiên Cảnh, năm viên đan dược cực phẩm vẫn có sức hấp dẫn rất lớn đúng không?

Ở Ma Sơn không có cao thủ Thiên Cảnh, nhưng lại có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ra tay, anh nên đối phó thế nào?

Với thực lực của anh bây giờ, nếu dùng hết thủ đoạn thì sẽ đủ tư cách để đánh một trận với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu gặp một vài cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì cũng thôi, nhưng nhỡ liên tục gặp phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì sao chứ?

Anh có thể đối phó được chắc?

Nghĩ đến đây, anh bỗng nảy ra một ý.

Anh hỏi: “Nếu có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhận nhiệm vụ ám sát tôi, khi họ tới ám sát tôi, tôi có thể dùng phần thưởng hậu hĩnh hơn để khiến họ từ bỏ nhiệm vụ không thế?”

Tài xế lắc đầu: “Nếu làm được thế, app nhiệm vụ của Thần Hành Tông đã sập từ lâu rồi, sau khi bắt đầu nhận nhiệm vụ, các sát thủ sẽ được trang bị thẻ nhiệm vụ chính thức của app, thẻ nhiệm vụ là một thiết bị điện tử mini có thể giám sát dấu hiệu sinh tồn và cảnh tượng ở nơi làm nhiệm vụ bất cứ lúc nào”.

“Một khi có người nhận nhiệm vụ trên app, những người khác sẽ phải chờ sát thủ nhận nhiệm vụ chết thì mới có thể nhận nhiệm vụ đó, hay nói cách khác, trước khi cậu giết bốn sát thủ kia, người khác cũng không thể xem nhiệm vụ này trên app, nhưng phần thưởng của nhiệm vụ ám sát cậu quá phong phú, chắc chắn đã bị chú ý rồi, sau khi cậu giết những sát thủ kia, chắc chắn sẽ có sát thủ mới nhận nhiệm vụ này ngay đấy”.

Nghe thấy tài xế nói thế, Dương Thanh lại thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tức là cho dù có người chú ý đến nhiệm vụ ám sát anh, nhưng trước khi cướp được nhiệm vụ, chắc chắn họ sẽ không ra tay.

Bây giờ anh chính là năm viên đan dược di động, chỉ sát thủ nhận nhiệm vụ mới được giết anh, những người khác sẽ phải giành được nhiệm vụ rồi mới ra tay, bằng không, nếu giết anh trước thì sát thủ chẳng nhận được gì hết.

Lúc này tài xế mới trả lời câu hỏi mà Dương Thanh vừa đặt ra: “Vì có thẻ nhiệm vụ, cho dù cậu bằng lòng trả thưởng gấp đôi cho sát thủ, đối phương cũng sẽ không từ bỏ nhiệm vụ trên app, trừ khi sau này họ không định ở Ma Sơn nữa, bằng không sẽ không bao giờ phá vỡ quy định của Thần Hành Tông chỉ vì mấy phần thưởng”.

Dương Thanh gật nhẹ đầu, hỏi tiếp: “Tôi muốn ra nhiệm vụ cấp S, nhưng tôi không phải hội viên, có cách nào để nhanh chóng công bố nhiệm vụ không?”

Tài xế mỉm cười, lắc đầu: “Quy định là quy định, nếu muốn ra nhiệm vụ cấp S, cậu phải trở thành hội viên có cấp bậc tương ứng, hoặc hoàn thành nhiệm vụ tới cấp S, hoặc liên tục ra nhiệm vụ từ cấp thấp cho đến cấp S”.

“Ngoài cách này ra, không còn cách nào khác đâu! Nhưng nếu cậu muốn ra nhiệm vụ cấp S, tôi có thể giúp cậu”.

Dương Thanh thoáng sửng sốt: “Hả?”

Rõ ràng tài xế vừa nói không còn cách nào khác, kết quả lại bảo có thể giúp anh.

Tài xế cười gian: “Cậu đã có thể treo thưởng nhiều hơn để sát thủ từ bỏ nhiệm vụ ám sát cậu, vậy chắc chắn cậu cũng không thiếu tài nguyên tu luyện”.

“Nếu bây giờ cậu muốn công bố nhiệm vụ cấp S, nhất định phải trở thành hội viên cấp S, mà nếu muốn trở thành hội viên cấp S thì chỉ có hai cách, hoặc là không ngừng nhận nhiệm vụ, tích lũy giá trị nhiệm vụ tới cấp S sau khi trở thành hội viên cấp thấp, hoặc liên tục ra nhiệm vụ”.

“Tôi có thể giúp cậu tìm một nhóm nhiệm vụ, để cậu nhanh chóng hoàn thành, đạt tới cấp S, từ đó cậu có thể công bố nhiệm vụ cấp S rồi, có hứng thú không?”

Dương Thanh nhíu mày: “Tôi muốn công bố nhiệm vụ ngay, không có thời gian làm nhiệm vụ”.

Tài xế mỉm cười bí ẩn: “Nếu tôi nói cậu không cần làm nhiệm vụ mà vẫn có thể khiến nhiệm vụ nhanh chóng hoàn thành thì sao”

Dương Thanh lập tức sáng mắt lên, nếu có thể làm thế thật thì cũng được đấy.

Nhưng anh không thân thiết gì với tài xế, đối phương đồng ý giúp anh, chắc cũng có điều kiện tiên quyết nhỉ?

Dương Thanh thản nhiên nói: “Nói điều kiện đi!”

Tài xế cười nói: “Cậu cũng biết đấy, tôi lái xe ở Ma Sơn, nói trắng ra cũng chỉ vì tiền, theo quy định của Thần Hành Tông, nếu muốn trở thành hội viên cấp S qua việc hoàn thành nhiệm vụ, phải đạt được ít nhất 500 triệu tiền thưởng và năm vật phẩm đặc thù”.

“Phần thưởng cho những nhiệm vụ mà cậu hoàn thành phải do cậu bỏ ra, mặt khác, cậu cần đưa tôi mười vật phẩm đặc thù, tôi sẽ giúp cậu trở thành hội viên cấp S, sao nào?”

Dương Thanh lập tức nhíu mày, anh đã nghe rõ lời tài xế nói, nói trắng ra thì cũng như buff đơn ở thế tục, tài xế có con đường để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tức là sẽ có người cố tình công bố nhiệm vụ không ai nhận, sau khi Dương Thanh nhận nhiệm vụ xong, bên ra nhiệm vụ sẽ lập tức chọn nhiệm vụ đã hoàn thành, thế là Dương Thanh không cần thực hiện mà vẫn xem như hoàn thành nhiệm vụ này.

Sau khi tích lũy đủ nhiệm vụ, Dương Thanh sẽ trở thành hội viên cấp S.

Nhưng tài xế cần tận mười vật phẩm đặc thù, đúng là chặt chém.

Phải biết rằng mức thấp nhất để hoàn thành một nhiệm vụ cấp S chỉ là một vật phẩm đặc thù mà thôi, mười vật phẩm đặc thù đủ để hoàn thành mười nhiệm vụ cấp S rồi.

Dương Thanh thoáng suy nghĩ rồi nói: “Năm thôi!”

“Được!”

Điều khiến Dương Thanh không ngờ là anh vừa nói thế, tài xế đã đồng ý ngay.

Dương Thanh vô cùng ngạc nhiên, bỗng cảm thấy mình bị lỗ, có phải anh quá ngu nên mới đồng ý đưa cho đối phương năm món vật phẩm đặc thù không nhỉ.

Tài xế cười hề hề, nói với Dương Thanh: “Cậu hào phóng thật!”

Dương Thanh không nói nhảm nữa, lấy năm viên đan dược và một tấm thẻ đen của ngân hàng thế giới ra, trầm giọng nói: “Tiền và vật phẩm đặc thù đây, bây giờ có thể giải quyết vụ hội viên cấp S giúp tôi chưa?”

Tài xế cũng rất ngạc nhiên khi thấy Dương Thanh có thể lấy ra năm viên đan dược ngay, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, ở Ma Sơn lâu như thế, vẫn phải có kiến thức.

Sau khi nhận được đan dược và thẻ đen, tài xế lấy bộ đàm ra, bắt đầu sắp xếp để Dương Thanh trở thành hội viên.

Tài xế nhanh chóng sắp xếp xong, đưa thẻ ngân hàng cho Dương Thanh, cất năm viên đan dược đi rồi hớn hở nói: “Xong rồi, số chứng minh thư của cậu chính là tài khoản đăng nhập, cậu cứ tải app của Thần Hành Tông rồi đăng nhập là được, pass chỉ có một, chính là mặt cậu”.

“Trả cậu thẻ ngân hàng, tôi xin năm viên đan dược này, cậu hào phóng thật, cảm ơn nhé!”
Chương 1914: Công bố nhiệm vụ

Nhìn vẻ mặt gian thương của tài xế, Dương Thanh bỗng thấy xót của, để có thân phận hội viên cấp S, anh đã lãng phí năm viên đan dược một cách vô ích.

May mà Phùng Tiểu Uyển cho anh rất nhiều đan dược, bằng không anh sẽ thấy vô cùng xót của mất.

Về tiền trong thẻ đen, trừ phí thủ tục cho app Thần Hành Tông, cũng không bị trừ thêm gì khác.

Nói đơn giản hơn, Dương Thanh đã trả cho tài xế 500 triệu tiền nhiệm vụ, sau khi tài xế nhận nhiệm vụ trên app giúp Dương Thanh xong, thẻ ngân hàng của Dương Thanh sẽ nhận lại 80% của 500 triệu, còn 20% phí thủ tục - tức là 100 triệu sẽ bị trừ đi.

Hay nói cách khác, để trở thành hội viên cấp S, Dương Thanh đã mất năm viên đan dược và 100 triệu.

Dương Thanh chẳng muốn nói chuyện với tài xế nữa, vội lấy điện thoại ra, nhanh chóng đăng nhập vào app Thần Hành Tông, app này rất đơn giản và thiết thực, cũng không phức tạp như app của thế tục.

Nói một cách đơn giản, app Thần Hành Tông chỉ có hai mục, một là chỗ công bố nhiệm vụ, hai là chỗ nhận nhiệm vụ.

Quả nhiên ở chỗ nhiệm vụ sẽ có nhiệm vụ đủ cấp bậc, nhưng bây giờ Dương Thanh là hội viên cấp S, chỉ có thể nhận nhiệm vụ cấp S thôi, còn nhiệm vụ ám sát anh của hiệp hội võ thuật nước Dương không hiện nữa, rõ ràng đã bị người khác nhận rồi.

Dương Thanh không hề quan tâm đến chuyện này, anh lập tức công bố một nhiệm vụ, mục đích của nhiệm vụ chỉ có một, đó là tìm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã lĩnh ngộ sức mạnh Phong Ấn để giúp anh giải quyết phong ấn, nếu đối phương hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ nhận được mười viên đan dược, bằng không cũng được một viên đan dược.

Nhiệm vụ vừa được công bố đã có người nhận ngay.

Thấy Dương Thanh cứ bấm vào app Thần Hành Tông mãi, tài xế vui vẻ nói: “Cậu đừng tìm nữa, phần thưởng của nhiệm vụ ám sát cậu hậu hĩnh như thế, chắc chắn sẽ được nhận ngay, cậu định nhận nhiệm vụ ám sát mình rồi giữ mãi chứ gì?”

“Tôi có thể nói rõ cho cậu biết, không làm thế được đâu, bởi vì cậu không thể nhận nhiệm vụ liên quan đến mình”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh bỗng hơi tức giận.

Tuy anh không trở thành hội viên cấp S của app Thần Hành Tông vì nguyên nhân này, nhưng đối phương lại nghĩ thế, nên không nói cho anh biết app còn có hạn chế như vậy.

Đúng là gian thương!

Tuy Dương Thanh tức giận nhưng cũng không so đo với đối phương.

Chỉ cần có thể giúp Mã Siêu phong ấn Thị Huyết Châu trong người, có tốn nhiều hơn, anh cũng sẵn lòng.

Đúng lúc này, điện thoại của Dương Thanh bỗng có thông báo từ app Thần Hành Tông, người vừa nhận nhiệm vụ đã chủ động hỏi Dương Thanh qua app.

Dương Thanh thoáng do dự rồi bấm số Mã Siêu.

“Anh Thanh!”

Sau khi nhận điện thoại của Dương Thanh, Mã Siêu rất kinh ngạc, hỏi: “Anh đã cứu ông Đỗ khỏi Võ Tông rồi à?”

Dương Thanh nói: “Vẫn chưa đến Võ Tông, giờ cậu đang ở đâu? Tôi đã tìm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, bây giờ tôi sẽ đến chỗ cậu để giúp cậu xử lý phiền phức của mình”.

Anh cũng không nói rõ vấn đề giải quyết phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu, dù sao bên cạnh vẫn còn tài xế.

Mã Siêu hiểu ý Dương Thanh ngay, anh ta rất ngạc nhiên nhưng vẫn nói: “Để em gửi định vị cho anh”.

“Ừ!”

Sau khi cúp máy xong, Dương Thanh nhanh chóng nhận được định vị do Mã Siêu gửi tới, sau đó anh lại chuyển định vị này cho người nhận nhiệm vụ kia.

Phải giải quyết vấn đề phong ấn Thị Huyết Châu thì Dương Thanh mới yên tâm được.

Anh vừa gửi định vị xong thì xe bỗng dừng lại giữa đường.

Tài xế vui vẻ nói: “Lại có sát thủ cản đường rồi”.

Trước xe là một cao thủ mặc trang phục võ thuật nước Dương, còn đeo kiếm Nhật, ông ta đứng đó như một thanh đao nhọn, có khí thế hết sức sắc bén.

Dương Thanh còn chưa xuống xe mà đã cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của đối phương rồi.

Đây là khí thế của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong!

Tài xế có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong không hề sợ hãi, trông như đang xem trò vui.

Tuy đối phương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhưng may mà chỉ có một người, có vẻ đây là người nước Dương.

Trong mắt Dương Thanh tràn ngập sát khí, anh giơ tay xem đồng hồ, từ giờ đến 12 giờ trưa hẹn với Võ Tông chỉ còn 40 phút cuối cùng.

Nếu trong 40 phút nữa, anh không kịp thời đến Võ Tông, Đỗ Trọng sẽ gặp nguy hiểm.

Dương Thanh chợt hỏi: “Còn bao lâu nữa mới đến Võ Tông?”

Tài xế cười ha hả: “Nếu không có chướng ngại vật gì, đi hết tốc lực, ít nhất cũng phải mất 40 phút”.

Sắc mặt Dương Thanh lập tức trở nên hơi khó coi, theo lời tài xế nói, chẳng phải cho dù không có cao thủ cản đường, đi hết tốc lực đến Võ Tông thì cũng chỉ vừa khít thời gian thôi à?

“Nhưng...”

Tài xế chợt lên tiếng, nhưng không nói hết.

Dương Thanh tức giận nói: “Tôi phải đến Võ Tông trước 12 giờ, chỉ cần anh làm được, tôi sẽ cho anh thêm một viên đan dược nữa!”

Tài xế chỉ chờ anh nói câu này, đáp ngay: “10 phút! Nếu cậu có thể giải quyết sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong này trong 10 phút, tôi cam đoan sẽ đưa cậu tới Võ Tông trước 12 giờ”.

“Được!”

Dương Thanh chỉ đáp một chữ rồi xuống xe.

“Rầm!”

Vừa bước xuống xe, Dương Thanh đã dốc toàn lực, lao tới chỗ sát thủ.

Huyết mạch cuồng hóa lập tức được anh kích hoạt, Chiến Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, sức mạnh khổng lồ tràn ngập người anh.

Không những thế, anh còn cầm linh khí Huyết Chủy.

Vừa ra tay đã dùng trạng thái mạnh nhất.

Trong 10 phút, anh phải giải quyết sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trước mặt, bằng không Đỗ Trọng sẽ gặp nguy hiểm.

“Keng!”

Dương Thanh vừa lao tới trước mặt sát thủ, sát thủ đã rút kiếm ra, Huyết Chủy và kiếm Nhật va vào nhau, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Trong vụ va chạm dữ dội này, kiếm Nhật của sát thủ đã gãy đôi.

Sát thủ sững sờ, nhìn chằm chằm vào Huyết Chủy trong tay Dương Thanh, không khỏi thốt lên: “Linh khí!”

“Keng keng keng!”

Dương Thanh không muốn nói nhảm, dốc toàn lực để tấn công.

Kiếm Nhật của sát thủ chỉ còn một nửa, mỗi khi va chạm với Huyết Chủy, nó lại gãy thêm một đoạn, sau năm sáu lần tấn công, trong tay sát thủ chỉ còn mỗi chuôi kiếm.

Tài xế trên chiếc Unimog cũng sửng sốt, không nhịn được mà nói: “Mẹ nó! Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng bị cậu ta áp đảo à? Đây còn là người ư?”

Tuy hắn có kiến thức rộng rãi nhưng cũng chưa bao giờ thấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nào trẻ như thế.

Sát thủ nhìn chuôi kiếm trong tay mình, lập tức thẹn quá hoá giận, quát lớn: “Khốn kiếp! Tao sẽ chém mày thành muôn mảnh!”

Sau khi dứt lời, ông ta khua tay trong không trung, như đang lấy gì đó.

“Rầm rầm rầm!”

Ngay sau đó, mặt đất dưới chân Dương Thanh đã hóa thành gai đất, đâm về phía Dương Thanh.

“Sức mạnh nguyên tố Thổ!”

Dương Thanh lập tức biến sắc, có thể thay đổi hình dạng của đất, chắc chắn là cao thủ lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thổ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 151-155

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom