Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1997: Con chó trung thành
Thấy hai cao thủ nhà họ Khương đi về phía Tàng Thư Các để phá hoại thiên kiếp, Lệ Trần chỉ có thể trơ mắt nhìn, lão rất muốn giúp Dương Thanh, nhưng Ma Tông đã tổn thất rất nhiều khi giúp Dương Thanh đột phá.
Mạnh Khôn và Mục Thanh đều đã bị thương nặng, có lẽ không thể hồi phục trong thời gian ngắn, thậm chí suốt đời này không còn cơ hội bước vào Thiên Cảnh.
Tuy Ảnh Ma và Hồng Ma vẫn còn sức đánh một trận, nhưng cũng bị thương nặng.
Lệ Trần là cao thủ Thiên Cảnh nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không làm gì được, vì một khi lão ra tay, chưa bàn đến việc Thủ Hộ Minh sẽ trừng phạt lão ra sao, có lẽ ngay cả bản thân lão cũng không phải đối thủ của Khương Nguyên Long.
Đến lúc đó, cao thủ nhà họ Khương sẽ không còn mối lo gì, có lẽ đám người Ảnh Ma sẽ bị giết hết.
“Keng!”
Hai cao thủ nhà họ Khương vừa đến gần Tàng Thư Các, Võ Thần Thương đã lao đến, nặng nề rơi xuống trước mặt họ.
“Cút!”
Ngay sau đó, Đỗ Bá với cơ thể đầy máu xuất hiện ngay trước Tàng Thư Các, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận, ý chí chiến đấu dâng trào.
Phía bên kia, Hùng An vừa đánh với lão ta đã bị thương nặng, trên ngực còn có một lỗ máu khiến người khác nhìn mà giật mình, rõ ràng đây là vết thương do Võ Thần Thương gây ra.
Hùng An quỳ một gối xuống đất, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, sức sống của ông ta cũng đã hoàn toàn biến mất.
Những người đang có mặt đều khiếp sợ nhìn Hùng An vừa bị giết.
Không ai ngờ Đỗ Bá lại to gan đến thế, dám giết cả cao thủ giới Cổ Võ.
Đỗ Bá đứng trước Tàng Thư Các với cơ thể đầy máu, như một vị thần bảo vệ đang trông chừng Tàng Thư Các.
Sức mạnh lĩnh vực như có như không cũng tràn ra từ người lão ta, tuy nó rất yếu nhưng Lệ Trần và Khương Nguyên Long đều hiểu, đó là sức mạnh lĩnh vực.
Hay nói cách khác, trận đấu hồi nãy đã giúp thực lực của Đỗ Bá mạnh hơn, cách Thiên Cảnh rất gần, có lẽ thiên kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.
Khương Nguyên Long híp mắt, nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá, áp lực mạnh mẽ tới cực điểm phóng về phía lão ta.
Đỗ Bá không hề sợ hãi, nhìn về phía Khương Nguyên Long bằng đôi mắt đỏ ngầu, khí thế của lão ta không ngừng bùng nổ, muốn triệt tiêu tất cả áp lực mà Khương Nguyên Long dồn lên người mình.
Trận chiến bên Ảnh Ma và Hồng Ma cũng tạm ngừng.
Trừ Khương Nguyên Long ra, trong số năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương, có một người đã chết, giờ còn bốn người.
Ảnh Ma và Hồng Ma đánh với hai người, còn một mình Đỗ Bá thì đối mặt với hai người, vẫn chưa biết sau cùng thắng thua sẽ về phần ai.
Hai cao thủ nhà họ Khương nhìn Đỗ Bá đang hừng hực ý chí chiến đấu, có vẻ nghiêm nghị.
Họ biết rõ lúc này Đỗ Bá vô cùng đáng sợ, cảnh giới đã rất gần với Thiên Cảnh, cho dù họ hợp sức, có lẽ vẫn rất khó đánh bại đối phương.
Lệ Trần nhìn Đỗ Bá, cũng bớt lo hơn một chút.
Chỉ cần Khương Nguyên Long không ra tay, Đỗ Bá sẽ có thể ngăn cao thủ nhà họ Khương phá hoại thiên kiếp.
Thiên kiếp đã vào giai đoạn cuối cùng, uy lực giảm hẳn, có thể biến mất bất cứ lúc nào, một khi thiên kiếp hoàn toàn biến mất, Dương Thanh sẽ là cao thủ với cơ thể Thiên Cảnh hàng thật giá thật.
Đến lúc đó, cao thủ nhà họ Khương chỉ có thể rời đi.
“Thật ra tôi rất tò mò, rốt cuộc người đang đột phá có giao dịch gì với cậu, mà cậu sẵn lòng không đột phá Thiên Cảnh vì đối phương”.
Khương Nguyên Long chợt nói.
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi.
Thì ra Đỗ Bá đã đến lúc đột phá, nhưng đang cố kìm lại.
Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Thế tục không dơ bẩn như ông nghĩ đâu, giữa chúng tôi cũng không có giao dịch gì, chỉ là tôi không muốn thấy người của giới Cổ Võ ra oai ở thế tục”.
“Hừ!”
Khương Nguyên Long cười khẩy, lạnh lùng nói: “Cậu không sợ sau khi đột phá Thiên Cảnh, cậu sẽ bị cao thủ của giới Cổ Võ giết vì quá hống hách à?”
Đỗ Bá không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào Khương Nguyên Long: “Ông tưởng uy hiếp tôi thì tôi sẽ thỏa hiệp à? Tôi nói cho ông biết, không thể nào đâu! Hôm nay, ai muốn phá hoại thiên kiếp này thì phải bước qua xác tôi đã!”
Khí thế cuồng bạo lan ra từ người Đỗ Bá.
Lão ta vừa lĩnh ngộ được sức mạnh lĩnh vực, không hề do dự, cũng phóng sức mạnh lĩnh vực của mình ra ngoài.
Dưới Thiên Cảnh, rất khó để lĩnh ngộ được sức mạnh lĩnh vực, cũng rất ít người làm được điều đó.
Đỗ Bá lĩnh ngộ sức mạnh lĩnh vực ở cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đủ để thấy lão ta có thiên phú không tầm thường.
Sắc mặt Khương Nguyên Long u ám tới cực điểm, ở thế tục, Lệ Trần là người đầu tiên dám nói chuyện với lão ta như thế, còn Đỗ Bá là người thứ hai.
Trong vòng một ngày, đã có hai cao thủ thế tục dám hùng hổ trước mặt lão ta, chuyện này khiến Khương Nguyên Long vô cùng mất hứng.
Bây giờ trừ lão ta ra, nhà họ Khương chỉ còn bốn cao thủ, mà bên Ma Tông vẫn còn Ảnh Ma và Hồng Ma, tuy thực lực không đủ nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đánh với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương.
Nhưng thực lực của Đỗ Bá quá mạnh, đã bước nửa bước vào Thiên Cảnh, hơn nữa còn lĩnh ngộ sức mạnh lĩnh vực, cầm linh khí cấp cao, trong số bốn cao thủ nhà họ Khương, không ai là đối thủ của Đỗ Bá nữa.
Khương Nguyên Long bỗng nhìn về phía Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành.
Thấy vậy, hai người không khỏi run lên.
Khương Nguyên Long nói: “Tôi ban cho các cậu một cơ hội, các cậu có cần không?”
Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành đều sửng sốt, Ứng Thiên Hành nói ngay: “Chẳng biết cơ hội mà đại nhân nói là gì?”
Khương Nguyên Long nói: “Một cơ hội để các cậu thôn tính Ma Tông và Võ Tông, ngoài ra các cậu còn có cơ hội trở thành cung phụng của nhà họ Khương sau khi đột phá Thiên Cảnh”.
Nghe thấy thế, hai người đều mừng rỡ.
Thôn tính Ma Tông và Võ Tông thì cũng thôi, việc trở thành cung phụng của nhà họ Khương mới là thứ thu hút họ nhất.
Ở giới Cổ Võ, nếu trở thành cung phụng của thế lực nào đó thì sẽ nhận được tài nguyên tu luyện từ thế lực này, ở giới Cổ Võ, muốn tu luyện nhanh thì tài nguyên tu luyện là thứ không thể thiếu.
Nếu không có đủ tài nguyên tu luyện, cho dù đủ thiên phú thì cũng rất khó đột phá.
Đối với bất cứ cao thủ thế tục nào, được trở thành cung phụng của thế lực ở giới Cổ Võ cũng là chuyện cực tốt.
“Đại nhân, chúng tôi đồng ý!”
Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành liếc nhau rồi nói, cả hai đều vô cùng kích động.
Khương Nguyên Long nói: “Chỉ cần hai cậu hợp sức với cao thủ nhà họ Khương để giết người này, tôi sẽ cho các cậu cơ hội!”
Khi Khương Nguyên Long nói rằng muốn cho họ cơ hội, họ đã đoán được Khương Nguyên Long muốn mượn tay mình để đối phó Đỗ Bá và Ma Tông.
Thế nên hai người cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, họ nhìn nhau, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, thi nhau gật đầu: “Đại nhân, chúng tôi đồng ý ạ!”
“Đại nhân, còn tôi nữa, tôi cũng muốn có cơ hội này, chỉ cần đại nhân chấp nhận tôi, tôi sẵn sàng trở thành con chó trung thành nhất của đại nhân, luôn phục tùng đại nhân! Không bao giờ phản bội!”
Đúng lúc này, Cao Hùng bỗng quỳ xuống trước Khương Nguyên Long, kích động nói lớn.
Mạnh Khôn và Mục Thanh đều đã bị thương nặng, có lẽ không thể hồi phục trong thời gian ngắn, thậm chí suốt đời này không còn cơ hội bước vào Thiên Cảnh.
Tuy Ảnh Ma và Hồng Ma vẫn còn sức đánh một trận, nhưng cũng bị thương nặng.
Lệ Trần là cao thủ Thiên Cảnh nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không làm gì được, vì một khi lão ra tay, chưa bàn đến việc Thủ Hộ Minh sẽ trừng phạt lão ra sao, có lẽ ngay cả bản thân lão cũng không phải đối thủ của Khương Nguyên Long.
Đến lúc đó, cao thủ nhà họ Khương sẽ không còn mối lo gì, có lẽ đám người Ảnh Ma sẽ bị giết hết.
“Keng!”
Hai cao thủ nhà họ Khương vừa đến gần Tàng Thư Các, Võ Thần Thương đã lao đến, nặng nề rơi xuống trước mặt họ.
“Cút!”
Ngay sau đó, Đỗ Bá với cơ thể đầy máu xuất hiện ngay trước Tàng Thư Các, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận, ý chí chiến đấu dâng trào.
Phía bên kia, Hùng An vừa đánh với lão ta đã bị thương nặng, trên ngực còn có một lỗ máu khiến người khác nhìn mà giật mình, rõ ràng đây là vết thương do Võ Thần Thương gây ra.
Hùng An quỳ một gối xuống đất, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, sức sống của ông ta cũng đã hoàn toàn biến mất.
Những người đang có mặt đều khiếp sợ nhìn Hùng An vừa bị giết.
Không ai ngờ Đỗ Bá lại to gan đến thế, dám giết cả cao thủ giới Cổ Võ.
Đỗ Bá đứng trước Tàng Thư Các với cơ thể đầy máu, như một vị thần bảo vệ đang trông chừng Tàng Thư Các.
Sức mạnh lĩnh vực như có như không cũng tràn ra từ người lão ta, tuy nó rất yếu nhưng Lệ Trần và Khương Nguyên Long đều hiểu, đó là sức mạnh lĩnh vực.
Hay nói cách khác, trận đấu hồi nãy đã giúp thực lực của Đỗ Bá mạnh hơn, cách Thiên Cảnh rất gần, có lẽ thiên kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.
Khương Nguyên Long híp mắt, nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá, áp lực mạnh mẽ tới cực điểm phóng về phía lão ta.
Đỗ Bá không hề sợ hãi, nhìn về phía Khương Nguyên Long bằng đôi mắt đỏ ngầu, khí thế của lão ta không ngừng bùng nổ, muốn triệt tiêu tất cả áp lực mà Khương Nguyên Long dồn lên người mình.
Trận chiến bên Ảnh Ma và Hồng Ma cũng tạm ngừng.
Trừ Khương Nguyên Long ra, trong số năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương, có một người đã chết, giờ còn bốn người.
Ảnh Ma và Hồng Ma đánh với hai người, còn một mình Đỗ Bá thì đối mặt với hai người, vẫn chưa biết sau cùng thắng thua sẽ về phần ai.
Hai cao thủ nhà họ Khương nhìn Đỗ Bá đang hừng hực ý chí chiến đấu, có vẻ nghiêm nghị.
Họ biết rõ lúc này Đỗ Bá vô cùng đáng sợ, cảnh giới đã rất gần với Thiên Cảnh, cho dù họ hợp sức, có lẽ vẫn rất khó đánh bại đối phương.
Lệ Trần nhìn Đỗ Bá, cũng bớt lo hơn một chút.
Chỉ cần Khương Nguyên Long không ra tay, Đỗ Bá sẽ có thể ngăn cao thủ nhà họ Khương phá hoại thiên kiếp.
Thiên kiếp đã vào giai đoạn cuối cùng, uy lực giảm hẳn, có thể biến mất bất cứ lúc nào, một khi thiên kiếp hoàn toàn biến mất, Dương Thanh sẽ là cao thủ với cơ thể Thiên Cảnh hàng thật giá thật.
Đến lúc đó, cao thủ nhà họ Khương chỉ có thể rời đi.
“Thật ra tôi rất tò mò, rốt cuộc người đang đột phá có giao dịch gì với cậu, mà cậu sẵn lòng không đột phá Thiên Cảnh vì đối phương”.
Khương Nguyên Long chợt nói.
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi.
Thì ra Đỗ Bá đã đến lúc đột phá, nhưng đang cố kìm lại.
Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Thế tục không dơ bẩn như ông nghĩ đâu, giữa chúng tôi cũng không có giao dịch gì, chỉ là tôi không muốn thấy người của giới Cổ Võ ra oai ở thế tục”.
“Hừ!”
Khương Nguyên Long cười khẩy, lạnh lùng nói: “Cậu không sợ sau khi đột phá Thiên Cảnh, cậu sẽ bị cao thủ của giới Cổ Võ giết vì quá hống hách à?”
Đỗ Bá không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào Khương Nguyên Long: “Ông tưởng uy hiếp tôi thì tôi sẽ thỏa hiệp à? Tôi nói cho ông biết, không thể nào đâu! Hôm nay, ai muốn phá hoại thiên kiếp này thì phải bước qua xác tôi đã!”
Khí thế cuồng bạo lan ra từ người Đỗ Bá.
Lão ta vừa lĩnh ngộ được sức mạnh lĩnh vực, không hề do dự, cũng phóng sức mạnh lĩnh vực của mình ra ngoài.
Dưới Thiên Cảnh, rất khó để lĩnh ngộ được sức mạnh lĩnh vực, cũng rất ít người làm được điều đó.
Đỗ Bá lĩnh ngộ sức mạnh lĩnh vực ở cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đủ để thấy lão ta có thiên phú không tầm thường.
Sắc mặt Khương Nguyên Long u ám tới cực điểm, ở thế tục, Lệ Trần là người đầu tiên dám nói chuyện với lão ta như thế, còn Đỗ Bá là người thứ hai.
Trong vòng một ngày, đã có hai cao thủ thế tục dám hùng hổ trước mặt lão ta, chuyện này khiến Khương Nguyên Long vô cùng mất hứng.
Bây giờ trừ lão ta ra, nhà họ Khương chỉ còn bốn cao thủ, mà bên Ma Tông vẫn còn Ảnh Ma và Hồng Ma, tuy thực lực không đủ nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đánh với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương.
Nhưng thực lực của Đỗ Bá quá mạnh, đã bước nửa bước vào Thiên Cảnh, hơn nữa còn lĩnh ngộ sức mạnh lĩnh vực, cầm linh khí cấp cao, trong số bốn cao thủ nhà họ Khương, không ai là đối thủ của Đỗ Bá nữa.
Khương Nguyên Long bỗng nhìn về phía Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành.
Thấy vậy, hai người không khỏi run lên.
Khương Nguyên Long nói: “Tôi ban cho các cậu một cơ hội, các cậu có cần không?”
Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành đều sửng sốt, Ứng Thiên Hành nói ngay: “Chẳng biết cơ hội mà đại nhân nói là gì?”
Khương Nguyên Long nói: “Một cơ hội để các cậu thôn tính Ma Tông và Võ Tông, ngoài ra các cậu còn có cơ hội trở thành cung phụng của nhà họ Khương sau khi đột phá Thiên Cảnh”.
Nghe thấy thế, hai người đều mừng rỡ.
Thôn tính Ma Tông và Võ Tông thì cũng thôi, việc trở thành cung phụng của nhà họ Khương mới là thứ thu hút họ nhất.
Ở giới Cổ Võ, nếu trở thành cung phụng của thế lực nào đó thì sẽ nhận được tài nguyên tu luyện từ thế lực này, ở giới Cổ Võ, muốn tu luyện nhanh thì tài nguyên tu luyện là thứ không thể thiếu.
Nếu không có đủ tài nguyên tu luyện, cho dù đủ thiên phú thì cũng rất khó đột phá.
Đối với bất cứ cao thủ thế tục nào, được trở thành cung phụng của thế lực ở giới Cổ Võ cũng là chuyện cực tốt.
“Đại nhân, chúng tôi đồng ý!”
Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành liếc nhau rồi nói, cả hai đều vô cùng kích động.
Khương Nguyên Long nói: “Chỉ cần hai cậu hợp sức với cao thủ nhà họ Khương để giết người này, tôi sẽ cho các cậu cơ hội!”
Khi Khương Nguyên Long nói rằng muốn cho họ cơ hội, họ đã đoán được Khương Nguyên Long muốn mượn tay mình để đối phó Đỗ Bá và Ma Tông.
Thế nên hai người cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, họ nhìn nhau, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, thi nhau gật đầu: “Đại nhân, chúng tôi đồng ý ạ!”
“Đại nhân, còn tôi nữa, tôi cũng muốn có cơ hội này, chỉ cần đại nhân chấp nhận tôi, tôi sẵn sàng trở thành con chó trung thành nhất của đại nhân, luôn phục tùng đại nhân! Không bao giờ phản bội!”
Đúng lúc này, Cao Hùng bỗng quỳ xuống trước Khương Nguyên Long, kích động nói lớn.
Bình luận facebook