Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 888
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh tới, Trần Hưng Hải vội ra tận cửa đón tiếp.
Ngoài Trần Hưng Hải còn có cả Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn.
“Chuẩn bị thế nào rồi?”
Dương Thanh vừa đi vừa hỏi.
Trần Hưng Hải vội đáp: “Cậu Thanh, cậu cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong, mười hai giờ trưa mở tiệc chiêu đãi chủ gia tộc họ Lê và các gia tộc khác trong trang viên nhà chúng tôi”.
“Nhà họ Hàn và nhà họ Quan thì sao?”
Lúc này, bọn họ đã vào trong nhà.
“Nhà họ Hàn đã chuẩn bị xong, sẵn sàng nghe theo sự sắp xếp của cậu”.
“Nhà họ Quan cũng đã chuẩn bị kĩ càng, sẵn sàng đợi lệnh của cậu”.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn nhanh nhẹn đáp.
Dương Thanh nhìn đồng hồ, nói: “Còn nửa giờ”.
Khi đang nói chuyện, Trần Hạo đã đi vào phòng, chào hỏi Dương Thanh xong mới nói với Trần Hưng Hải: “Thưa bố, người nhà họ Hồng tới rồi, Hồng Hưng nói muốn gặp bố”.
“Hả? Nhà họ Hồng?”
Trần Hưng Hải kinh ngạc, vội nhanh chóng giải thích với Dương Thanh: “Nhà họ Hồng xưa nay luôn có xích mích với nhà họ Lê, nghe nói vì muốn bám vào nhà họ Thái mà hai gia tộc này từng có xung đột rất lớn, nhà họ Hồng cũng không nằm trong danh sách đối đầu với gia tộc tôi, tôi không mời họ”.
“Vậy xem ra, nhà họ Hồng đã nhận ra điều gì đó, cho nên vội tới đây lấy lòng”.
Hàn Khiếu Thiên cười nói.
Trần Hưng Hải lại lắc đầu: “Theo những gì tôi biết về nhà họ Hồng thì hẳn không phải là lấy lòng mà là muốn hợp tác”.
Quan Chính Sơn khinh thường cười một tiếng: “Hợp tác? Cậu ta định lấy gì để hợp tác với nhà họ Trần? Có cậu Thanh ở đây, chúng ta còn cần tới nhà họ Hồng sao?”
“Nếu cậu ta đã muốn gặp tôi thì cứ để cậu ta vào đi”.
Trần Hưng Hải lên tiếng, Trần Hạo vội vàng đi thông báo.
“Hồng Hưng là chủ nhà họ Hồng, cùng lứa với Trần Hạo, là một người trẻ tuổi rất quyết đoán, đồng thời cũng rất có tài, người như thế thường sẽ khá kiêu ngạo, không thể có chuyện muốn quy phục nhà họ Trần đâu”.
Trần Hưng Hải bình tĩnh nhận xét.
Đúng lúc này, Trần Hạo đã dẫn một người đàn ông trung niên tới.
“Xin chào ông chủ Trần!”
Hồng Hưng vừa bước vào phòng liền nhìn về phía Trần Hưng Hải.
Trần Hưng Hải bình thản nhìn ông ta, hỏi: “Cậu tìm tôi có việc gì?”
“Nghe nói ông chủ Trần có mời vài gia tộc tới tụ hội, tôi đây không mời mà tới, ông chủ Trần sẽ không trách chứ?”
Quả nhiên đúng như lời Trần Hưng Hải nhận xét, thái độ của Hồng Hưng cực kì kiêu ngạo.
Trần Hưng Hải cau mày: “Nếu tôi nói có thì sao?”
Hồng Hưng sửng sốt, hiển nhiên ông ta cũng không ngờ Trần Hưng Hải sẽ trả lời như vậy.
Ông ta liếc nhìn mấy gương mặt xa lạ bên cạnh Trần Hưng Hải, đột nhiên lại nói: “Ông chủ Trần, tôi có vài chuyện muốn tâm sự riêng với ông”.
“Những người này đều là bạn tốt của tôi, không có chuyện gì mà họ không thể nghe được, cậu cứ nói đi”, Trần Hưng Hải lạnh nhạt nói.
Hồng Hưng âm thầm kinh ngạc nhìn, Trần Hạo lúc này đã là chủ gia tộc họ Trần, vậy mà còn không có tư cách ngồi cùng.
Vậy thì ba người đang ngồi với Trần Hưng Hải là những ai?
Thấy Dương Thanh tới, Trần Hưng Hải vội ra tận cửa đón tiếp.
Ngoài Trần Hưng Hải còn có cả Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn.
“Chuẩn bị thế nào rồi?”
Dương Thanh vừa đi vừa hỏi.
Trần Hưng Hải vội đáp: “Cậu Thanh, cậu cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong, mười hai giờ trưa mở tiệc chiêu đãi chủ gia tộc họ Lê và các gia tộc khác trong trang viên nhà chúng tôi”.
“Nhà họ Hàn và nhà họ Quan thì sao?”
Lúc này, bọn họ đã vào trong nhà.
“Nhà họ Hàn đã chuẩn bị xong, sẵn sàng nghe theo sự sắp xếp của cậu”.
“Nhà họ Quan cũng đã chuẩn bị kĩ càng, sẵn sàng đợi lệnh của cậu”.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn nhanh nhẹn đáp.
Dương Thanh nhìn đồng hồ, nói: “Còn nửa giờ”.
Khi đang nói chuyện, Trần Hạo đã đi vào phòng, chào hỏi Dương Thanh xong mới nói với Trần Hưng Hải: “Thưa bố, người nhà họ Hồng tới rồi, Hồng Hưng nói muốn gặp bố”.
“Hả? Nhà họ Hồng?”
Trần Hưng Hải kinh ngạc, vội nhanh chóng giải thích với Dương Thanh: “Nhà họ Hồng xưa nay luôn có xích mích với nhà họ Lê, nghe nói vì muốn bám vào nhà họ Thái mà hai gia tộc này từng có xung đột rất lớn, nhà họ Hồng cũng không nằm trong danh sách đối đầu với gia tộc tôi, tôi không mời họ”.
“Vậy xem ra, nhà họ Hồng đã nhận ra điều gì đó, cho nên vội tới đây lấy lòng”.
Hàn Khiếu Thiên cười nói.
Trần Hưng Hải lại lắc đầu: “Theo những gì tôi biết về nhà họ Hồng thì hẳn không phải là lấy lòng mà là muốn hợp tác”.
Quan Chính Sơn khinh thường cười một tiếng: “Hợp tác? Cậu ta định lấy gì để hợp tác với nhà họ Trần? Có cậu Thanh ở đây, chúng ta còn cần tới nhà họ Hồng sao?”
“Nếu cậu ta đã muốn gặp tôi thì cứ để cậu ta vào đi”.
Trần Hưng Hải lên tiếng, Trần Hạo vội vàng đi thông báo.
“Hồng Hưng là chủ nhà họ Hồng, cùng lứa với Trần Hạo, là một người trẻ tuổi rất quyết đoán, đồng thời cũng rất có tài, người như thế thường sẽ khá kiêu ngạo, không thể có chuyện muốn quy phục nhà họ Trần đâu”.
Trần Hưng Hải bình tĩnh nhận xét.
Đúng lúc này, Trần Hạo đã dẫn một người đàn ông trung niên tới.
“Xin chào ông chủ Trần!”
Hồng Hưng vừa bước vào phòng liền nhìn về phía Trần Hưng Hải.
Trần Hưng Hải bình thản nhìn ông ta, hỏi: “Cậu tìm tôi có việc gì?”
“Nghe nói ông chủ Trần có mời vài gia tộc tới tụ hội, tôi đây không mời mà tới, ông chủ Trần sẽ không trách chứ?”
Quả nhiên đúng như lời Trần Hưng Hải nhận xét, thái độ của Hồng Hưng cực kì kiêu ngạo.
Trần Hưng Hải cau mày: “Nếu tôi nói có thì sao?”
Hồng Hưng sửng sốt, hiển nhiên ông ta cũng không ngờ Trần Hưng Hải sẽ trả lời như vậy.
Ông ta liếc nhìn mấy gương mặt xa lạ bên cạnh Trần Hưng Hải, đột nhiên lại nói: “Ông chủ Trần, tôi có vài chuyện muốn tâm sự riêng với ông”.
“Những người này đều là bạn tốt của tôi, không có chuyện gì mà họ không thể nghe được, cậu cứ nói đi”, Trần Hưng Hải lạnh nhạt nói.
Hồng Hưng âm thầm kinh ngạc nhìn, Trần Hạo lúc này đã là chủ gia tộc họ Trần, vậy mà còn không có tư cách ngồi cùng.
Vậy thì ba người đang ngồi với Trần Hưng Hải là những ai?
Bình luận facebook