Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 947
Mã Siêu nhắc nhở một câu. Anh ta lo lắng Dương Thanh quá tức giận sẽ giết chết họ.
Chuyện hôm nay rất kỳ quặc.
Một mình nhà họ Lê sẽ không dám động tới vợ Dương Thanh.
Nhất là đột nhiên xuất hiện hai cao thủ mạnh như vậy. Tám gia tộc đứng đầu Yến Đô không thể có cao thủ cấp bậc này được.
Dương Thanh không đáp lời, trong mắt chỉ còn sát khí mãnh liệt.
Hai cao thủ áo vải cũng cảm thấy áp lực khủng khiếp, vẻ mặt nghiêm túc.
“Sao cậu lại trở về? Mau đi giúp Dương Thanh đi!”
Diệp Mạn thấy Mã Siêu chạy ra, vội vàng nói.
Vũ Văn Cao Dương cũng vô cùng lo lắng. Thấy Mã Siêu và hai cao thủ kia giao đấu, ông ta biết bọn họ rất mạnh.
Đến cả chủ của tám gia tộc đứng đầu Yến Đô như ông ta cũng chưa từng nghe tới hai cao thủ này.
“Mã Siêu, cậu đi giúp Dương Thanh đi!”, Vũ Văn Cao Dương cũng trầm giọng nói.
Mã Siêu đắng chát nói: “Mọi người yên tâm, anh Thanh đã ra tay, bọn họ chỉ còn đường chết!”
Thực ra Mã Siêu muốn nói vừa rồi mình đã bị thương nặng, bây giờ muốn giúp Dương Thanh cũng không thể!
“Thật sao?”
Diệp Mạn hoài nghi hỏi.
Từ khi bà ta nhận đứa con rể này vẫn luôn thấy áy náy, muốn đền bù. Bà ta rất lo lắng khi thấy một mình Dương Thanh phải đối mặt với hai cao thủ mạnh như vậy.
“Chắc chắn!”
Mã Siêu dứt lời liền ho ra máu.
Bấy giờ mọi người mới biết anh ta đã bị thương dù chỉ đánh vài giây ngắn ngủi.
“Cậu bị thương rồi sao?”
Diệp Mạn hoảng sợ hô lên.
Mã Siêu khẽ gật đầu, cảm thấy kiệt sức.
“Hay là chúng ta dùng tay súng bắn tỉa?”, Diệp Mạn hỏi Vũ Văn Cao Dương.
Vũ Văn Cao Dương thở dài nói: “Thực lực của hai cao thủ kia quá kinh khủng, súng bắn tỉa không thể khóa chặt mục tiêu, rất có thể sẽ bắn phải Dương Thanh”.
“Thế ông nói đi, phải làm thế nào bây giờ?”
Diệp Mạn không hài lòng với câu trả lời của Vũ Văn Cao Dương, đỏ mắt nói: “Nó là con trai ông, chẳng lẽ ông muốn trơ mắt đứng nhìn một mình nó nghênh chiến sao?”
Mã Siêu đứng cạnh cảm thấy bất lực.
Rõ ràng Diệp Mạn không hề tin Dương Thanh có thể đánh bại hai cao thủ áo vải kia.
Vũ Văn Cao Dương cũng lo lắng, trầm giọng nói: “Chính vì nó là con tôi nên tôi còn lo lắng hơn bà. Nhưng nó đấu với cao thủ cấp bậc này, chúng ta có tư cách tham gia không?”
“Cậu Thanh ra tay rồi!”
Đúng lúc này có người giật mình hô lên.
Diệp Mạn và Vũ Văn Cao Dương vội vàng nhìn sang.
“Bịch!”
“Bịch!”
Ngay sau đó, hai cao thủ áo vải lần lượt bay ngược ra ngoài.
Người chưa chạm đất đã phun máu.
Hai người kia ngã lăn ra đất, muốn bò dậy mà không thể.
Mọi người thấy thế đều sợ ngây người!
Diệp Mạn Và Vũ Văn Cao Dương há hốc mồm.
Dù bọn họ từng chứng kiến sự lợi hại của Dương Thanh nhưng hai cao thủ hôm nay mạnh hơn toàn bộ đối thủ lúc trước của anh.
Chuyện hôm nay rất kỳ quặc.
Một mình nhà họ Lê sẽ không dám động tới vợ Dương Thanh.
Nhất là đột nhiên xuất hiện hai cao thủ mạnh như vậy. Tám gia tộc đứng đầu Yến Đô không thể có cao thủ cấp bậc này được.
Dương Thanh không đáp lời, trong mắt chỉ còn sát khí mãnh liệt.
Hai cao thủ áo vải cũng cảm thấy áp lực khủng khiếp, vẻ mặt nghiêm túc.
“Sao cậu lại trở về? Mau đi giúp Dương Thanh đi!”
Diệp Mạn thấy Mã Siêu chạy ra, vội vàng nói.
Vũ Văn Cao Dương cũng vô cùng lo lắng. Thấy Mã Siêu và hai cao thủ kia giao đấu, ông ta biết bọn họ rất mạnh.
Đến cả chủ của tám gia tộc đứng đầu Yến Đô như ông ta cũng chưa từng nghe tới hai cao thủ này.
“Mã Siêu, cậu đi giúp Dương Thanh đi!”, Vũ Văn Cao Dương cũng trầm giọng nói.
Mã Siêu đắng chát nói: “Mọi người yên tâm, anh Thanh đã ra tay, bọn họ chỉ còn đường chết!”
Thực ra Mã Siêu muốn nói vừa rồi mình đã bị thương nặng, bây giờ muốn giúp Dương Thanh cũng không thể!
“Thật sao?”
Diệp Mạn hoài nghi hỏi.
Từ khi bà ta nhận đứa con rể này vẫn luôn thấy áy náy, muốn đền bù. Bà ta rất lo lắng khi thấy một mình Dương Thanh phải đối mặt với hai cao thủ mạnh như vậy.
“Chắc chắn!”
Mã Siêu dứt lời liền ho ra máu.
Bấy giờ mọi người mới biết anh ta đã bị thương dù chỉ đánh vài giây ngắn ngủi.
“Cậu bị thương rồi sao?”
Diệp Mạn hoảng sợ hô lên.
Mã Siêu khẽ gật đầu, cảm thấy kiệt sức.
“Hay là chúng ta dùng tay súng bắn tỉa?”, Diệp Mạn hỏi Vũ Văn Cao Dương.
Vũ Văn Cao Dương thở dài nói: “Thực lực của hai cao thủ kia quá kinh khủng, súng bắn tỉa không thể khóa chặt mục tiêu, rất có thể sẽ bắn phải Dương Thanh”.
“Thế ông nói đi, phải làm thế nào bây giờ?”
Diệp Mạn không hài lòng với câu trả lời của Vũ Văn Cao Dương, đỏ mắt nói: “Nó là con trai ông, chẳng lẽ ông muốn trơ mắt đứng nhìn một mình nó nghênh chiến sao?”
Mã Siêu đứng cạnh cảm thấy bất lực.
Rõ ràng Diệp Mạn không hề tin Dương Thanh có thể đánh bại hai cao thủ áo vải kia.
Vũ Văn Cao Dương cũng lo lắng, trầm giọng nói: “Chính vì nó là con tôi nên tôi còn lo lắng hơn bà. Nhưng nó đấu với cao thủ cấp bậc này, chúng ta có tư cách tham gia không?”
“Cậu Thanh ra tay rồi!”
Đúng lúc này có người giật mình hô lên.
Diệp Mạn và Vũ Văn Cao Dương vội vàng nhìn sang.
“Bịch!”
“Bịch!”
Ngay sau đó, hai cao thủ áo vải lần lượt bay ngược ra ngoài.
Người chưa chạm đất đã phun máu.
Hai người kia ngã lăn ra đất, muốn bò dậy mà không thể.
Mọi người thấy thế đều sợ ngây người!
Diệp Mạn Và Vũ Văn Cao Dương há hốc mồm.
Dù bọn họ từng chứng kiến sự lợi hại của Dương Thanh nhưng hai cao thủ hôm nay mạnh hơn toàn bộ đối thủ lúc trước của anh.
Bình luận facebook