Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65
Chương 65: Các người quá độc ác
Bệnh viện cũng là một hình thức của công ty.
Hơn nữa bệnh viện khó phát triển hơn công ty bình thường, thậm chí còn khó hơn rất nhiều so với công ty thực phẩm.
Vấn đề đáng lo ngại nhất của bệnh viện chính là sự an toàn.
Nếu có bệnh viện nào đó bị lộ tin tức làm chết bệnh nhân thì coi như tiêu đời.
Còn ai dám đến bệnh viện này khám bệnh nữa chứ?
Muốn chết à?
Bây giờ tin tức này đã đẩy bệnh viện Bình An đến bờ vực sinh tử.
Dư luận trên mạng ủng hộ Lý Văn.
“Thật không ngờ bệnh viện Bình An lại làm chết hai bệnh nhân, còn đùn đẩy trách nhiệm cho bệnh nhân. Đúng là vô nhân đạo, tội không thể tha”.
“Cái loại bệnh viện rác rưởi này đáng bị chém thành trăm mảnh”.
“Lòng dạ đen tối khiến người khác nghe mà rợn cả người. Nên lôi từng người của bệnh viện Bình An ra xử bắn”.
“Thảo nào chẳng ai dám đến ủng hộ bệnh viện Bình An vào ngày khai trương, xem ra có vẻ chuyện này là thật rồi. Trước đây tôi còn đến khám viêm phổi mấy lần ở bệnh viện Bình An, bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, sau này không đến đó khám nữa”.
…
Toàn bộ cư dân mạng đều chỉ trích và lên án bệnh viện Bình An.
“Duệ Hân, chắc chắn có người cố ý nhằm vào bệnh viện Bình An, muốn hại bệnh viện”, đọc xong tin tức trên mạng, Trương Lộ nghĩ lại mà còn thấy sợ: “Ai mà tàn nhẫn vậy chứ?”
Bây giờ đầu óc Tô Duệ Hân choáng váng, tay xoa thái dương: “Sắp xảy ra chuyện lớn rồi, chỉ sợ người nhà của hai bệnh nhân sắp đến bệnh viện làm loạn rồi, hơn nữa cũng có thể sẽ kéo một đống người đã từng là bệnh nhân đến đây”.
Tô Duệ Hân là tổng giám đốc bệnh viện Bình An đã lâu rồi, nên thường gặp phải việc người nhà thường xuyên gây náo loạn. Mấy kiểu tranh chấp như vậy là khó giải quyết nhất.
Trương Lộ cũng hơi hoảng hốt: “Vậy làm sao bây giờ?”
Tô Duệ Hân kiềm chế cơn giận nói: “Trước mắt chỉ có thể tổ chức cho xong buổi lễ khai trương đã”.
Tô Duệ Hân vừa chuẩn bị hoàn thành mấy quy trình cuối cùng thì cách đó không xa đã có một đám người cầm băng rôn chạy đến.
“Bệnh viện Bình An chữa bệnh mà làm chết người rồi, trả mạng sống lại cho người nhà của tôi”.
“Bệnh viện phi pháp giết người, yêu cầu giải thích”.
“Bệnh viện độc ác ăn bớt ăn xén, sử dụng thuốc kém chất lượng để hại người”.
…
Đám người cầm đủ thứ băng rôn hò hét yêu cầu phía bệnh viện giải thích.
Tô Duệ Hân chưa từng thấy cảnh tượng náo loạn lớn đến vậy, chân cô mềm nhũn, lễ khai trương sắp kết thúc cũng phải bị gián đoạn, hơn nữa cả sân khấu đều bị đám đông vây quanh chật kín, Tô Duệ Hân có muốn đi cũng không được.
Bác sĩ, y tá và nhân viên bảo vệ của bệnh viện đều lao đến bảo vệ Tô Duệ Hân, thế nhưng người của bệnh rất ít, đâu phải là đối thủ của đám người này chứ?
Chẳng mấy chốc, hai bên đã xảy ra xung đột.
Hai bên đối đầu khá căng thẳng.
Phía sau đám đông, Tô Thần, Tô Toàn và Lý Văn cực kỳ vui mừng, cười không khép miệng được.
Nhất là Tô Thần, mặt hắn càng thêm kiêu ngạo nói: “Tô Duệ Hân ơi là Tô Duệ Hân, cô tưởng cô có được bệnh viện Bình An nhờ vào việc bán thân là có thể tách khỏi nhà họ Tô sao? Không có chuyện đó đâu. Hôm nay tôi muốn cho cô biết, không có nhà họ Tô chống lưng thì bệnh viện Bình An chẳng là cái thá gì cả”.
Lý Văn cười nói: “Lần đầu tiên bệnh viện Bình An xảy ra chuyện náo loạn lớn như vậy, bệnh viện Bình An phải ngừng hoạt động ít nhất là nửa năm. Một khi danh tiếng của bệnh viện bị hủy hoại, dù sau này có mở lại cũng chẳng có ma nào dám đến khám bệnh”.
Tô Toàn khiếp sợ âm trầm nói: “Tổng biên tập Lý đúng là có quan hệ rộng, chỉ cần một bài báo đã tiễn bệnh viện Bình An xuống địa ngục. Bây giờ dù có thần tiên ra tay giúp đỡ cũng không cứu được”.
Tô Thần thở dài: “Duệ Hân, cô cũng đừng trách gia tộc không giúp cô, đây đều là tự cô chuốc lấy”.
Ba người họ vô cùng ngạo mạn đứng nhìn càng lúc càng có nhiều người gây náo loạn xông vào cổng bệnh viện, sau đó xảy ra xung đột với nhân viên của bệnh viện với thái độ như đang xem một màn kịch đặc sắc.
Họ dường như đã nhìn thấy sắp xảy ra một trận đổ máu.
Bây giờ mặc dù tranh chấp và mâu thuẫn trong xã hội này xảy ra liên tục không dứt, có rất nhiều biện pháp giải quyết nhưng một khi xảy ra đổ máu thì tính chất vụ việc này cực kỳ nghiêm trọng.
Hiện giờ bệnh viện Bình An đang đối mặt với nguy cơ rất lớn. Nếu để xảy ra xô xát dẫn đến đổ máu thì tính chất của sự việc tăng lên, nếu giải quyết không tốt thì Tô Duệ Hân sẽ phải vào tù.
Tô Duệ Hân và Trương Lộ bị đám người xô đẩy, Tô Duệ Hân tuyệt vọng gào lên: “Dừng tay lại, dừng tay lại hết cho tôi”.
Nhưng chẳng ai để ý đến tiếng gào thét của Tô Duệ Hân, đám người đến gây náo loạn đó ngày càng kích động, thấy bác sĩ hay y tá của bệnh viện là đánh thẳng tay.
Bảo vệ tốn rất nhiều công sức mới bảo vệ được đám người Tô Duệ Hân rời khỏi hiện trường đến một nơi an toàn gần cổng bệnh viện.
Tô Duệ Hân ngây người nhìn đám người náo loạn phía trước, thấy hiện trường sắp bị mất khống chế.
Cô như nhìn thấy bệnh viện Bình An mà mình vất vả đưa vào hoạt động đang dần đi vào ngõ chết.
Nỗi đau và tuyệt vọng cùng cực này như bóp nát trái tim cô.
Hơn nửa tháng nay, Tô Duệ Hân không có ngày nào được yên giấc, cô đặt mọi tâm huyết và hy vọng vào ngày bệnh viện Bình An được mở lại. Vốn dĩ cô muốn mình có thể thành công bằng chính nỗ lực của mình.
Nhưng bây giờ cô tuyệt vọng nhận ra, dù mình cố gắng thế nào, đến cuối cùng cũng thất bại dưới sự hãm hại của người khác. Sự tuyệt vọng cuồng loạn từ tận đáy lòng khiến cô suy sụp.
“Duệ Hân, anh rất đau lòng khi nhìn thấy tình hình này, anh cũng không ngờ lại trở thành như vậy”, lúc này Tô Thần dẫn hai người Tô Toàn và Lý Văn đi đến, tỏ ra áy náy nói.
Nhìn thấy Lý Văn đằng sau Tô Thần, Trương Lộ tức giận nói: “Lý Văn, bài viết đang hot trên mạng đó là do ông viết, vậy mà ông còn dám đến đây?”
Lý Văn cho rằng đây là điều đương nhiên nói: “Tôi chỉ nói sự thật thôi, hơn nữa thân là người viết nên bài đó, dĩ nhiên tôi phải có mặt ở hiện trường để kiểm nghiệm chứ”.
Trương Lộ hét lên: “Được lắm, tôi biết rồi, chắc chắn là các người kết cấu với nhau, hợp sức lại để hại Duệ Hân, các người quá độc ác”.
Lý Văn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Dù cô có lớn tiếng nữa cũng vô dụng thôi, những năm gần đây ai mở bệnh viện mà không có người chống lưng chứ? Bệnh viện Bình An vốn dĩ dựa vào nhà họ Tô, dù xảy ra vấn đề nhỏ cũng có thể giải quyết. Bây giờ cô lại muốn tách bệnh viện Bình An ra khỏi nhà họ Tô, thì đừng trách người khác sao lại đạp lên đầu cô. Bệnh viện không có người chống lưng chưa bao giờ có kết cục tốt cả”.
Bệnh viện cũng là một hình thức của công ty.
Hơn nữa bệnh viện khó phát triển hơn công ty bình thường, thậm chí còn khó hơn rất nhiều so với công ty thực phẩm.
Vấn đề đáng lo ngại nhất của bệnh viện chính là sự an toàn.
Nếu có bệnh viện nào đó bị lộ tin tức làm chết bệnh nhân thì coi như tiêu đời.
Còn ai dám đến bệnh viện này khám bệnh nữa chứ?
Muốn chết à?
Bây giờ tin tức này đã đẩy bệnh viện Bình An đến bờ vực sinh tử.
Dư luận trên mạng ủng hộ Lý Văn.
“Thật không ngờ bệnh viện Bình An lại làm chết hai bệnh nhân, còn đùn đẩy trách nhiệm cho bệnh nhân. Đúng là vô nhân đạo, tội không thể tha”.
“Cái loại bệnh viện rác rưởi này đáng bị chém thành trăm mảnh”.
“Lòng dạ đen tối khiến người khác nghe mà rợn cả người. Nên lôi từng người của bệnh viện Bình An ra xử bắn”.
“Thảo nào chẳng ai dám đến ủng hộ bệnh viện Bình An vào ngày khai trương, xem ra có vẻ chuyện này là thật rồi. Trước đây tôi còn đến khám viêm phổi mấy lần ở bệnh viện Bình An, bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, sau này không đến đó khám nữa”.
…
Toàn bộ cư dân mạng đều chỉ trích và lên án bệnh viện Bình An.
“Duệ Hân, chắc chắn có người cố ý nhằm vào bệnh viện Bình An, muốn hại bệnh viện”, đọc xong tin tức trên mạng, Trương Lộ nghĩ lại mà còn thấy sợ: “Ai mà tàn nhẫn vậy chứ?”
Bây giờ đầu óc Tô Duệ Hân choáng váng, tay xoa thái dương: “Sắp xảy ra chuyện lớn rồi, chỉ sợ người nhà của hai bệnh nhân sắp đến bệnh viện làm loạn rồi, hơn nữa cũng có thể sẽ kéo một đống người đã từng là bệnh nhân đến đây”.
Tô Duệ Hân là tổng giám đốc bệnh viện Bình An đã lâu rồi, nên thường gặp phải việc người nhà thường xuyên gây náo loạn. Mấy kiểu tranh chấp như vậy là khó giải quyết nhất.
Trương Lộ cũng hơi hoảng hốt: “Vậy làm sao bây giờ?”
Tô Duệ Hân kiềm chế cơn giận nói: “Trước mắt chỉ có thể tổ chức cho xong buổi lễ khai trương đã”.
Tô Duệ Hân vừa chuẩn bị hoàn thành mấy quy trình cuối cùng thì cách đó không xa đã có một đám người cầm băng rôn chạy đến.
“Bệnh viện Bình An chữa bệnh mà làm chết người rồi, trả mạng sống lại cho người nhà của tôi”.
“Bệnh viện phi pháp giết người, yêu cầu giải thích”.
“Bệnh viện độc ác ăn bớt ăn xén, sử dụng thuốc kém chất lượng để hại người”.
…
Đám người cầm đủ thứ băng rôn hò hét yêu cầu phía bệnh viện giải thích.
Tô Duệ Hân chưa từng thấy cảnh tượng náo loạn lớn đến vậy, chân cô mềm nhũn, lễ khai trương sắp kết thúc cũng phải bị gián đoạn, hơn nữa cả sân khấu đều bị đám đông vây quanh chật kín, Tô Duệ Hân có muốn đi cũng không được.
Bác sĩ, y tá và nhân viên bảo vệ của bệnh viện đều lao đến bảo vệ Tô Duệ Hân, thế nhưng người của bệnh rất ít, đâu phải là đối thủ của đám người này chứ?
Chẳng mấy chốc, hai bên đã xảy ra xung đột.
Hai bên đối đầu khá căng thẳng.
Phía sau đám đông, Tô Thần, Tô Toàn và Lý Văn cực kỳ vui mừng, cười không khép miệng được.
Nhất là Tô Thần, mặt hắn càng thêm kiêu ngạo nói: “Tô Duệ Hân ơi là Tô Duệ Hân, cô tưởng cô có được bệnh viện Bình An nhờ vào việc bán thân là có thể tách khỏi nhà họ Tô sao? Không có chuyện đó đâu. Hôm nay tôi muốn cho cô biết, không có nhà họ Tô chống lưng thì bệnh viện Bình An chẳng là cái thá gì cả”.
Lý Văn cười nói: “Lần đầu tiên bệnh viện Bình An xảy ra chuyện náo loạn lớn như vậy, bệnh viện Bình An phải ngừng hoạt động ít nhất là nửa năm. Một khi danh tiếng của bệnh viện bị hủy hoại, dù sau này có mở lại cũng chẳng có ma nào dám đến khám bệnh”.
Tô Toàn khiếp sợ âm trầm nói: “Tổng biên tập Lý đúng là có quan hệ rộng, chỉ cần một bài báo đã tiễn bệnh viện Bình An xuống địa ngục. Bây giờ dù có thần tiên ra tay giúp đỡ cũng không cứu được”.
Tô Thần thở dài: “Duệ Hân, cô cũng đừng trách gia tộc không giúp cô, đây đều là tự cô chuốc lấy”.
Ba người họ vô cùng ngạo mạn đứng nhìn càng lúc càng có nhiều người gây náo loạn xông vào cổng bệnh viện, sau đó xảy ra xung đột với nhân viên của bệnh viện với thái độ như đang xem một màn kịch đặc sắc.
Họ dường như đã nhìn thấy sắp xảy ra một trận đổ máu.
Bây giờ mặc dù tranh chấp và mâu thuẫn trong xã hội này xảy ra liên tục không dứt, có rất nhiều biện pháp giải quyết nhưng một khi xảy ra đổ máu thì tính chất vụ việc này cực kỳ nghiêm trọng.
Hiện giờ bệnh viện Bình An đang đối mặt với nguy cơ rất lớn. Nếu để xảy ra xô xát dẫn đến đổ máu thì tính chất của sự việc tăng lên, nếu giải quyết không tốt thì Tô Duệ Hân sẽ phải vào tù.
Tô Duệ Hân và Trương Lộ bị đám người xô đẩy, Tô Duệ Hân tuyệt vọng gào lên: “Dừng tay lại, dừng tay lại hết cho tôi”.
Nhưng chẳng ai để ý đến tiếng gào thét của Tô Duệ Hân, đám người đến gây náo loạn đó ngày càng kích động, thấy bác sĩ hay y tá của bệnh viện là đánh thẳng tay.
Bảo vệ tốn rất nhiều công sức mới bảo vệ được đám người Tô Duệ Hân rời khỏi hiện trường đến một nơi an toàn gần cổng bệnh viện.
Tô Duệ Hân ngây người nhìn đám người náo loạn phía trước, thấy hiện trường sắp bị mất khống chế.
Cô như nhìn thấy bệnh viện Bình An mà mình vất vả đưa vào hoạt động đang dần đi vào ngõ chết.
Nỗi đau và tuyệt vọng cùng cực này như bóp nát trái tim cô.
Hơn nửa tháng nay, Tô Duệ Hân không có ngày nào được yên giấc, cô đặt mọi tâm huyết và hy vọng vào ngày bệnh viện Bình An được mở lại. Vốn dĩ cô muốn mình có thể thành công bằng chính nỗ lực của mình.
Nhưng bây giờ cô tuyệt vọng nhận ra, dù mình cố gắng thế nào, đến cuối cùng cũng thất bại dưới sự hãm hại của người khác. Sự tuyệt vọng cuồng loạn từ tận đáy lòng khiến cô suy sụp.
“Duệ Hân, anh rất đau lòng khi nhìn thấy tình hình này, anh cũng không ngờ lại trở thành như vậy”, lúc này Tô Thần dẫn hai người Tô Toàn và Lý Văn đi đến, tỏ ra áy náy nói.
Nhìn thấy Lý Văn đằng sau Tô Thần, Trương Lộ tức giận nói: “Lý Văn, bài viết đang hot trên mạng đó là do ông viết, vậy mà ông còn dám đến đây?”
Lý Văn cho rằng đây là điều đương nhiên nói: “Tôi chỉ nói sự thật thôi, hơn nữa thân là người viết nên bài đó, dĩ nhiên tôi phải có mặt ở hiện trường để kiểm nghiệm chứ”.
Trương Lộ hét lên: “Được lắm, tôi biết rồi, chắc chắn là các người kết cấu với nhau, hợp sức lại để hại Duệ Hân, các người quá độc ác”.
Lý Văn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Dù cô có lớn tiếng nữa cũng vô dụng thôi, những năm gần đây ai mở bệnh viện mà không có người chống lưng chứ? Bệnh viện Bình An vốn dĩ dựa vào nhà họ Tô, dù xảy ra vấn đề nhỏ cũng có thể giải quyết. Bây giờ cô lại muốn tách bệnh viện Bình An ra khỏi nhà họ Tô, thì đừng trách người khác sao lại đạp lên đầu cô. Bệnh viện không có người chống lưng chưa bao giờ có kết cục tốt cả”.
Bình luận facebook