Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1036: Vua sát thủ
Chương 1036: Vua sát thủ
Tiêu Hào chào từ biệt Cốc chủ.
Cốc Chủ mời Tiêu Hào ở lại thêm mấy ngày, chờ nửa tháng sau Cốc Chủ cũng sẽ đến thành phố Huyền Thiên, hai người có thể đi cùng nhau.
Nhưng Tiêu Hào lại từ chối.
Vì Tiêu Hào muốn về sớm một chút để chữa trị vết thương cho Tổng Các Chủ hội Trung Thành. Tiêu Hào chào tạm biệt Cốc Chủ, Cốc Chủ đích thân tiền Tiêu Hào đi.
Đến dưới chân núi Thiên Lôi, thịnh tình của Cốc Chủ, Tiêu Hào cũng không thể từ chối, khiến anh cũng vô cùng cảm động.
Sau khi Tiêu Hào rời khỏi núi Thiên Lôi, lập tức gọi xe về thành phố Huyền Thiên.
Khoảnh khắc Tiêu Hào rời khỏi núi Thiên Lôi, các sát thủ Tảng Thiên Các cũng đã đi theo anh.
Trước đó, các sát thủ của Tảng Thiên Các giữa đường chặn giết Tiêu Hào, toàn quân bị diệt, bị Ma Tôn giết chết hết.
Lần này Táng Thiên Các điều động số lượng lớn Cường giả, chỉ vì để giết được Tiêu Hào, không được phép phạm sai lầm.
Tiêu Hào ngồi trên taxi, trò chuyện vài câu với tài xế, lộ trình đến thành phố Huyền Thiên xa xôi, Tiêu Hào ngủ thiếp đi trên ghế sau. Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên có một tiếng nổ lớn, trực tiếp nổ bay chiếc taxi. Vài giây trước khi xe taxi nổ tung, Tiêu Hào đã cảm nhận được nguy hiểm.
Mặc dù đang ngủ, nhưng bản năng giúp anh cảm nhận được có nguy hiểm đang đến, lập tức mở mắt ngay.
Trong khoảnh khắc taxi nổ tung, Tiêu Hào cùng năng lượng mạnh mẽ để đưa che chắn cho tài xế, sau đó mang theo anh ta lao ra khỏi ngọn lửa đang cháy, ra xa hơn mười mét.
Đây là một đoạn đường vắng vẻ, Tiêu Hào đã đứng ở nơi an toàn.
Có hơn hai mươi Cường giả che mặt lao ra từ rừng cây gần đó, bao vây lấy Tiêu Hào.
Khí tức của những người này đều rất mạnh mẽ.
Ba người trước mặt là Cường giả cảnh giới Dương Thần, còn mười tám người còn lại, toàn bộ đều là Cường giả cảnh giới Âm Thần cấp năm trở lên.
Đội hình hùng hậu như thế, chỉ để giết một mình Tiêu Hào, thật sự là coi trọng anh quá.
Mà thông qua khí tức trên người của những người này, Tiêu Hào cũng đã cảm nhận ra được những người này cũng là người lần trước đã ám sát Tiêu Hào trên đường đến núi Thiên Lôi, nói cách khác, những người này là người của Tảng Thiên Các.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Các người thật sự là âm hồn bất tán, lại muốn giết tôi, bỏ ra tài lực rộng rãi như thế, thật sự là lợi hại.
Người áo đen dẫn đầu hừ lạnh, nói: “Trương Hồng Long các hạ, hôm nay ông nhất định phải chết, thần tiên cũng không thể cứu được ông đầu. Tiêu Hào cảm thấy rất buồn cười, nói: “Thế cơ à? Các người đã muốn đi đến chịu chết, vậy thì tôi sẽ cho các người toại nguyện” “Tôi nói cho các người biết, tôi chẳng những sẽ giết hết các người, mà tôi còn hủy luôn cả Táng Thiên Các của các người.
Những sát thủ này đều rất kinh ngạc, người cầm đầu nói: "Sao ông lại biết chúng tôi là sát thủ của Tảng Thiên Các?"
Tiêu Hào cười cười: “Nếu muốn người không biết, trừ khi mình đừng làm, hơn nữa tôi còn biết các người là sát thủ được Phó Hội trường hội Trung Thành mới đến, muốn diệt trừ tôi.”
Tiêu Hào vừa dứt lời, những tên sát thủ này đều kinh hãi. Bí mật giữa bọn họ và khách hàng, mục tiêu trước mắt này tại sao lại biết?
Người cầm đầu nói: “Nếu ông đã biết chúng tôi là ai, thì tôi cũng không che giấu nữa." “Tôi chính là Phó Các Chủ của Táng Thiên Các, Lâm Thiên Kiếm, không ai có thể cản được bao chiêu kiểm thuật của tôi cả. “Hôm nay chết dưới tay tôi, cũng chính là vinh hạnh của anh. "Ha ha ha ha!"
Tiêu Hào cười nói: “Chỉ bằng vào loại rác rưởi như các người mà cũng đòi làm tôi bị thương à?” “Các người cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian nữa.
Tiêu Hào vừa nói xong, đột nhiên có một thanh dao đâm thật mạnh từ sau lưng Tiêu Hào.
Đâm trúng sau lưng anh, đâm xuyên qua cả tim.
Người này chính là người tài xế mà Tiêu Hào cứu khi nãy.
Tài xế thấy mình đánh lén thành công, lập tức bay ngược về.
Tài xế cười lạnh, nói: “Tôi còn tưởng rằng các hạ lợi hại đến thế nào, hóa ra vẫn không thể né khỏi màn đánh lén trí mạng này của tôi.”
Những người ở đây đều cho rằng Tiêu Hào chết chắc, bởi vì trên cây dao này có kịch độc.
Đâm xuyên tim chắc chắn sẽ chết, nhưng Tiêu Hào lại chỉ cười lạnh.
Một loại năng lượng thần bí lưu chuyển lên chỗ vết thương, những độc tố kia đã bị ép ra chỉ trong nháy mắt. Vết thương của Tiêu Hào lành lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, chỉ trong chốc lát là đã khôi phục về như ban đầu.
Tiêu Hào nhìn chằm chằm gã tài xế, lạnh lùng nói: “Tôi đã biết anh là sát thủ từ sớm, anh cũng là người của Táng Thiên Các, mặc dù anh che giấu rất tốt, nhưng trong mắt tôi chỉ là một câu chuyện cười mà thôi.”
Bởi vì Tiêu Hào là Ám Dạ Vương, là vua sát thủ, là thần thoại xếp hạng nhất trong giới sát thủ toàn cầu.
Tiêu Hào vô cùng nhạy cảm với bất kì kiểu sát thủ nào, mặc dù tên tài xế nào ngụy trang rất tốt, không lộ ra bất kì sơ hở nào.
Tiêu Hào vẫn có thể nhìn ra được gã ta là sát thủ, trước đó chỉ muốn nhìn xem gã tài xế này khi nào động thú. Vừa rồi tài xế muốn giết Tiêu Hào, Tiêu Hào hoàn toàn có thể né.
Bởi vì bây giờ Tiêu Hào đã là cảnh giới Đế Vương, anh có thể cảm ứng được bất kì loại nguy hiểm nào, coi như Tiêu Hào đứng yên không nhúc nhích, đối phương cũng không thể đâm vào được cơ thể Tiêu Hào.
Tiêu Hào đây là cố ý để cho đối phương đạt được mục đích, sau đó lại vả mặt đối phương thật mạnh. “Sao lại có thể như thế?"
Tên tài xế nhìn Tiêu Hào bằng ánh mắt không thể tin được. “Tim của ông bị đâm xuyên, mà chất độc trên thanh dao có thể độc chết một cảnh giới Dương Thần chỉ trong vòng ba giây, tại sao anh không chết?” “Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Ông đến cùng là ai?”
Tiêu Hào dùng khí tức bảo phủ lấy tất cả mọi người xung quanh, nói: “Tôi là cảnh giới mà tất cả các người cũng sẽ không bao giờ chạm đến được.
Những người ở hiện trường cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Tiêu Hào, toàn bộ quỳ rạp xuống đất. Ngay cả Phó Các Chủ của Táng Thiên Các cũng phải quỳ rạp xuống, cả người run rẩy. Cho dù năng lượng của anh ta mạnh hơn nữa thì cũng không thể chống lại được năng lượng của Tiêu Hào.
Phó Các Chủ cúi đầu, mặt mũi tràn đầy sợ hãi. “Các hạ là cảnh giới Đế Vương đúng không? Nhất định là cảnh giới Để Vương" Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủ*ng hộ team nha !!!
Chỉ có Đế Vương mới có thể có khí tức cường đại như thế, khiến tất cả mọi người phải quỳ xuống thần phục, không có nửa phần sức lực phản kháng
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Không sai, tôi chính là cảnh giới Đế Vương. "Những kẻ rác rưởi các người lại dám khiêu chiến uy nghiệm của Đế Vương, thật là đáng chết"
Phó Các Chủ và những người khác của Táng Thiên Các đều hối hận đến phát điên, bọn họ không hề nghĩ rằng sẽ đắc tội một Đế Vương cao cao tại thượng.
Cảnh giới Đế Vương trong lòng họ là sự tồn tại của thần thánh. Trong cả thành Đêm Đen chỉ có một người đạt đến cảnh giới Đế Vương, chính là chủ tịch thành phố Đêm Đen.
Người của Táng Thiên Các cũng đã điều tra qua Tiêu
Hào hết sức kĩ càng.
Bọn họ từ chỗ Phó Hội trưởng hội Trung Thành biết được người này là Trương Quyền, là người của Hồn Điện, cảnh giới là Kim Đan Đại Viên Mãn.
Thế nhưng bây giờ, bọn họ biết người trước mắt là cảnh giới Đế Vương, coi như tất cả sát thủ của Táng Thiên Các đều đến, cũng không có khả năng chiến thắng sự tồn tại hùng mạnh này.
Phó Các Chủ vô cùng hối hận. "Sát thủ chúng tôi đều không sợ chết, chúng tôi cũng biết làm sát thủ cũng không có báo ứng tốt được, một ngày sao đó sẽ chết trong tay một Cường giả." “Tôi có thể chết trong tay Đế Vương cũng coi như là một loại vinh hạnh” “Đương nhiên chúng tôi là nhận tiền làm việc, tôi hi vọng sau khi các hạ giết chết chúng tôi thì cũng đừng đến tìm Tảng Thiên Các
Tiêu Hào nói: “Thật ngại quá, trước đó các người vẫn luôn đi theo tôi, lại còn suýt lấy mạng tôi." “Cho nên tôi nhất định phải trả thù, vừa rồi tôi cũng đã nói, tôi sẽ nhổ tận gốc người của Táng Thiên Các
Tiêu Hào vung tay phải lên, một luồng năng lượng Đế Vương mạnh mẽ xông vào cơ thể của mỗi người. Một giây sau.
Tim của mỗi người đều bị đâm xuyên qua, tâm mạch sụp đổ mà chết.
Tiêu Hào dùng Di Hồn đại pháp lấy đi kí ức của những kẻ này xong, đi về phía đằng xa. Tiêu Hào đi đến con đường lớn cách đó mười mấy dặm, đón một chiếc xe sau đó tiếp tục tiến lên.
Giờ phút này, ở tổng bộ Tầng Thiên Các.
Nhân viên quản lí ngọc giản bản mệnh của các sát thủ Tảng Thiên Các phát hiện, ngọc giản bản mệnh của Phó Các Chủ đã vỡ vụn, đồng thời ngọc giản bản mệnh của rất nhiều sát thủ đỉnh cấp cũng đều đã vỡ vụn.
Nhân viên đổ mồ hôi lạnh, sau khi kiểm tra không phát hiện sai sót gì, người này lập tức dùng nhẫn truyền âm hồi báo chuyện này cho Các chủ.
Sau khi Các chủ Táng Thiên Các biết chuyện này xong thì khiếp sợ vô cùng.
Không ngờ rằng Các chủ và hơn hai mươi sát thủ đỉnh cấp toàn bộ hi sinh.
Các chủ Tầng Thiên Các vô cùng tức giận, ông ta không nghĩ rằng nhiệm vụ mà Phó Hội trưởng giao cho ông ta lần này lại khó khăn như thế
Lần này Tảng Thiên Các thật sự là tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Tầng Thiên Các là tổ chức sát thủ mạnh nhất cả thành Đêm Đen này, bọn họ chấp hành nhiệm vụ rất hiếm khi thất bai.
Mà lần này chỉ là đi giết một Cường giả Kim Đan Đại
Viên Mãn, lại liên tục thất bại hai lần.
Tiêu Hào chào từ biệt Cốc chủ.
Cốc Chủ mời Tiêu Hào ở lại thêm mấy ngày, chờ nửa tháng sau Cốc Chủ cũng sẽ đến thành phố Huyền Thiên, hai người có thể đi cùng nhau.
Nhưng Tiêu Hào lại từ chối.
Vì Tiêu Hào muốn về sớm một chút để chữa trị vết thương cho Tổng Các Chủ hội Trung Thành. Tiêu Hào chào tạm biệt Cốc Chủ, Cốc Chủ đích thân tiền Tiêu Hào đi.
Đến dưới chân núi Thiên Lôi, thịnh tình của Cốc Chủ, Tiêu Hào cũng không thể từ chối, khiến anh cũng vô cùng cảm động.
Sau khi Tiêu Hào rời khỏi núi Thiên Lôi, lập tức gọi xe về thành phố Huyền Thiên.
Khoảnh khắc Tiêu Hào rời khỏi núi Thiên Lôi, các sát thủ Tảng Thiên Các cũng đã đi theo anh.
Trước đó, các sát thủ của Tảng Thiên Các giữa đường chặn giết Tiêu Hào, toàn quân bị diệt, bị Ma Tôn giết chết hết.
Lần này Táng Thiên Các điều động số lượng lớn Cường giả, chỉ vì để giết được Tiêu Hào, không được phép phạm sai lầm.
Tiêu Hào ngồi trên taxi, trò chuyện vài câu với tài xế, lộ trình đến thành phố Huyền Thiên xa xôi, Tiêu Hào ngủ thiếp đi trên ghế sau. Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên có một tiếng nổ lớn, trực tiếp nổ bay chiếc taxi. Vài giây trước khi xe taxi nổ tung, Tiêu Hào đã cảm nhận được nguy hiểm.
Mặc dù đang ngủ, nhưng bản năng giúp anh cảm nhận được có nguy hiểm đang đến, lập tức mở mắt ngay.
Trong khoảnh khắc taxi nổ tung, Tiêu Hào cùng năng lượng mạnh mẽ để đưa che chắn cho tài xế, sau đó mang theo anh ta lao ra khỏi ngọn lửa đang cháy, ra xa hơn mười mét.
Đây là một đoạn đường vắng vẻ, Tiêu Hào đã đứng ở nơi an toàn.
Có hơn hai mươi Cường giả che mặt lao ra từ rừng cây gần đó, bao vây lấy Tiêu Hào.
Khí tức của những người này đều rất mạnh mẽ.
Ba người trước mặt là Cường giả cảnh giới Dương Thần, còn mười tám người còn lại, toàn bộ đều là Cường giả cảnh giới Âm Thần cấp năm trở lên.
Đội hình hùng hậu như thế, chỉ để giết một mình Tiêu Hào, thật sự là coi trọng anh quá.
Mà thông qua khí tức trên người của những người này, Tiêu Hào cũng đã cảm nhận ra được những người này cũng là người lần trước đã ám sát Tiêu Hào trên đường đến núi Thiên Lôi, nói cách khác, những người này là người của Tảng Thiên Các.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Các người thật sự là âm hồn bất tán, lại muốn giết tôi, bỏ ra tài lực rộng rãi như thế, thật sự là lợi hại.
Người áo đen dẫn đầu hừ lạnh, nói: “Trương Hồng Long các hạ, hôm nay ông nhất định phải chết, thần tiên cũng không thể cứu được ông đầu. Tiêu Hào cảm thấy rất buồn cười, nói: “Thế cơ à? Các người đã muốn đi đến chịu chết, vậy thì tôi sẽ cho các người toại nguyện” “Tôi nói cho các người biết, tôi chẳng những sẽ giết hết các người, mà tôi còn hủy luôn cả Táng Thiên Các của các người.
Những sát thủ này đều rất kinh ngạc, người cầm đầu nói: "Sao ông lại biết chúng tôi là sát thủ của Tảng Thiên Các?"
Tiêu Hào cười cười: “Nếu muốn người không biết, trừ khi mình đừng làm, hơn nữa tôi còn biết các người là sát thủ được Phó Hội trường hội Trung Thành mới đến, muốn diệt trừ tôi.”
Tiêu Hào vừa dứt lời, những tên sát thủ này đều kinh hãi. Bí mật giữa bọn họ và khách hàng, mục tiêu trước mắt này tại sao lại biết?
Người cầm đầu nói: “Nếu ông đã biết chúng tôi là ai, thì tôi cũng không che giấu nữa." “Tôi chính là Phó Các Chủ của Táng Thiên Các, Lâm Thiên Kiếm, không ai có thể cản được bao chiêu kiểm thuật của tôi cả. “Hôm nay chết dưới tay tôi, cũng chính là vinh hạnh của anh. "Ha ha ha ha!"
Tiêu Hào cười nói: “Chỉ bằng vào loại rác rưởi như các người mà cũng đòi làm tôi bị thương à?” “Các người cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian nữa.
Tiêu Hào vừa nói xong, đột nhiên có một thanh dao đâm thật mạnh từ sau lưng Tiêu Hào.
Đâm trúng sau lưng anh, đâm xuyên qua cả tim.
Người này chính là người tài xế mà Tiêu Hào cứu khi nãy.
Tài xế thấy mình đánh lén thành công, lập tức bay ngược về.
Tài xế cười lạnh, nói: “Tôi còn tưởng rằng các hạ lợi hại đến thế nào, hóa ra vẫn không thể né khỏi màn đánh lén trí mạng này của tôi.”
Những người ở đây đều cho rằng Tiêu Hào chết chắc, bởi vì trên cây dao này có kịch độc.
Đâm xuyên tim chắc chắn sẽ chết, nhưng Tiêu Hào lại chỉ cười lạnh.
Một loại năng lượng thần bí lưu chuyển lên chỗ vết thương, những độc tố kia đã bị ép ra chỉ trong nháy mắt. Vết thương của Tiêu Hào lành lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, chỉ trong chốc lát là đã khôi phục về như ban đầu.
Tiêu Hào nhìn chằm chằm gã tài xế, lạnh lùng nói: “Tôi đã biết anh là sát thủ từ sớm, anh cũng là người của Táng Thiên Các, mặc dù anh che giấu rất tốt, nhưng trong mắt tôi chỉ là một câu chuyện cười mà thôi.”
Bởi vì Tiêu Hào là Ám Dạ Vương, là vua sát thủ, là thần thoại xếp hạng nhất trong giới sát thủ toàn cầu.
Tiêu Hào vô cùng nhạy cảm với bất kì kiểu sát thủ nào, mặc dù tên tài xế nào ngụy trang rất tốt, không lộ ra bất kì sơ hở nào.
Tiêu Hào vẫn có thể nhìn ra được gã ta là sát thủ, trước đó chỉ muốn nhìn xem gã tài xế này khi nào động thú. Vừa rồi tài xế muốn giết Tiêu Hào, Tiêu Hào hoàn toàn có thể né.
Bởi vì bây giờ Tiêu Hào đã là cảnh giới Đế Vương, anh có thể cảm ứng được bất kì loại nguy hiểm nào, coi như Tiêu Hào đứng yên không nhúc nhích, đối phương cũng không thể đâm vào được cơ thể Tiêu Hào.
Tiêu Hào đây là cố ý để cho đối phương đạt được mục đích, sau đó lại vả mặt đối phương thật mạnh. “Sao lại có thể như thế?"
Tên tài xế nhìn Tiêu Hào bằng ánh mắt không thể tin được. “Tim của ông bị đâm xuyên, mà chất độc trên thanh dao có thể độc chết một cảnh giới Dương Thần chỉ trong vòng ba giây, tại sao anh không chết?” “Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Ông đến cùng là ai?”
Tiêu Hào dùng khí tức bảo phủ lấy tất cả mọi người xung quanh, nói: “Tôi là cảnh giới mà tất cả các người cũng sẽ không bao giờ chạm đến được.
Những người ở hiện trường cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Tiêu Hào, toàn bộ quỳ rạp xuống đất. Ngay cả Phó Các Chủ của Táng Thiên Các cũng phải quỳ rạp xuống, cả người run rẩy. Cho dù năng lượng của anh ta mạnh hơn nữa thì cũng không thể chống lại được năng lượng của Tiêu Hào.
Phó Các Chủ cúi đầu, mặt mũi tràn đầy sợ hãi. “Các hạ là cảnh giới Đế Vương đúng không? Nhất định là cảnh giới Để Vương" Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủ*ng hộ team nha !!!
Chỉ có Đế Vương mới có thể có khí tức cường đại như thế, khiến tất cả mọi người phải quỳ xuống thần phục, không có nửa phần sức lực phản kháng
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Không sai, tôi chính là cảnh giới Đế Vương. "Những kẻ rác rưởi các người lại dám khiêu chiến uy nghiệm của Đế Vương, thật là đáng chết"
Phó Các Chủ và những người khác của Táng Thiên Các đều hối hận đến phát điên, bọn họ không hề nghĩ rằng sẽ đắc tội một Đế Vương cao cao tại thượng.
Cảnh giới Đế Vương trong lòng họ là sự tồn tại của thần thánh. Trong cả thành Đêm Đen chỉ có một người đạt đến cảnh giới Đế Vương, chính là chủ tịch thành phố Đêm Đen.
Người của Táng Thiên Các cũng đã điều tra qua Tiêu
Hào hết sức kĩ càng.
Bọn họ từ chỗ Phó Hội trưởng hội Trung Thành biết được người này là Trương Quyền, là người của Hồn Điện, cảnh giới là Kim Đan Đại Viên Mãn.
Thế nhưng bây giờ, bọn họ biết người trước mắt là cảnh giới Đế Vương, coi như tất cả sát thủ của Táng Thiên Các đều đến, cũng không có khả năng chiến thắng sự tồn tại hùng mạnh này.
Phó Các Chủ vô cùng hối hận. "Sát thủ chúng tôi đều không sợ chết, chúng tôi cũng biết làm sát thủ cũng không có báo ứng tốt được, một ngày sao đó sẽ chết trong tay một Cường giả." “Tôi có thể chết trong tay Đế Vương cũng coi như là một loại vinh hạnh” “Đương nhiên chúng tôi là nhận tiền làm việc, tôi hi vọng sau khi các hạ giết chết chúng tôi thì cũng đừng đến tìm Tảng Thiên Các
Tiêu Hào nói: “Thật ngại quá, trước đó các người vẫn luôn đi theo tôi, lại còn suýt lấy mạng tôi." “Cho nên tôi nhất định phải trả thù, vừa rồi tôi cũng đã nói, tôi sẽ nhổ tận gốc người của Táng Thiên Các
Tiêu Hào vung tay phải lên, một luồng năng lượng Đế Vương mạnh mẽ xông vào cơ thể của mỗi người. Một giây sau.
Tim của mỗi người đều bị đâm xuyên qua, tâm mạch sụp đổ mà chết.
Tiêu Hào dùng Di Hồn đại pháp lấy đi kí ức của những kẻ này xong, đi về phía đằng xa. Tiêu Hào đi đến con đường lớn cách đó mười mấy dặm, đón một chiếc xe sau đó tiếp tục tiến lên.
Giờ phút này, ở tổng bộ Tầng Thiên Các.
Nhân viên quản lí ngọc giản bản mệnh của các sát thủ Tảng Thiên Các phát hiện, ngọc giản bản mệnh của Phó Các Chủ đã vỡ vụn, đồng thời ngọc giản bản mệnh của rất nhiều sát thủ đỉnh cấp cũng đều đã vỡ vụn.
Nhân viên đổ mồ hôi lạnh, sau khi kiểm tra không phát hiện sai sót gì, người này lập tức dùng nhẫn truyền âm hồi báo chuyện này cho Các chủ.
Sau khi Các chủ Táng Thiên Các biết chuyện này xong thì khiếp sợ vô cùng.
Không ngờ rằng Các chủ và hơn hai mươi sát thủ đỉnh cấp toàn bộ hi sinh.
Các chủ Tầng Thiên Các vô cùng tức giận, ông ta không nghĩ rằng nhiệm vụ mà Phó Hội trưởng giao cho ông ta lần này lại khó khăn như thế
Lần này Tảng Thiên Các thật sự là tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Tầng Thiên Các là tổ chức sát thủ mạnh nhất cả thành Đêm Đen này, bọn họ chấp hành nhiệm vụ rất hiếm khi thất bai.
Mà lần này chỉ là đi giết một Cường giả Kim Đan Đại
Viên Mãn, lại liên tục thất bại hai lần.
Bình luận facebook