Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1085: Trở mặt thành thù
Chương 1085: Trở mặt thành thù
Tổng hội trưởng đương nhiên không muốn làm tổn thương Huyết Kỳ Lân, huyết mạch của Tổng hội trưởng là hoàng tộc Yêu tộc. Huyết Kỳ Lân đối với Tổng hội trưởng mà nói nó giống vị thần của Yêu tộc. Bà ta nhất định sẽ bảo vệ Huyết Kỳ Lân.
Chủ tịch thành phố cũng bắt đầu do dự, bây giờ có nên trở mặt với Tiêu Hào hay không?
Thành Tổng hội trưởng Tiêu Hào: “Con gái tôi Đông Phương Ninh Tuyết đang ở đâu?”
Tiêu Hào trả lời: “Trước đây chúng tôi đánh nhau trong thành phố Hư Ảo khiến cho cổng lớn của thành phố Hư Ảo đóng lại. Đông Phương Ninh Tuyết bị nhốt lại trong thành phố Hư Ảo rồi.”
Chủ tịch thành phố kinh ngạc khi nghe được lời của
Tiêu Hào. “Anh nói cái gì? Con gái tôi bị nhốt ở bên trong? Trương Hồng Long, tại sao ông không đưa con gái của tôi ra ngoài?”
Đúng lúc này, một giọng nói mơ hồ truyền đến: “Cô gái này bị nhốt trong thành phố Hư Ảo vĩnh viễn sẽ không ra được. Lần này cổng lớn của thành phố Hư Ảo đóng lại, một trăm năm sau mới có thể mở ra."
Giọng nói này hóa ra là Bậc thầy trận pháp.
Một nguồn lực lượng thần bí ngưng tụ trước mặt mọi người, biến thành hình ảnh của Bậc thầy trận pháp.
Sự xuất hiện đột ngột của Bậc thầy trận pháp khiến mọi người có chút kinh ngạc. Bởi vì trước đó Bậc thầy trận pháp bị mắc kẹt trong một ảo ảnh có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ vẫn chưa thoát ra được.
Chủ tịch thành phố không dám tin khi nhìn thấy Bậc thầy trận pháp, nghe được giọng nói của ông ta.
Ông ta nói: “Ông nói gì? Con gái tôi bị nhốt ở thành hố Hư Ảo không ra được? Bị nhốt một trăm năm làm sao có thể chứ? Cứ coi thành phố Hư Ảo đóng cửa thì nhiều nhất ba tháng sau có thể mở ra
Bậc thầy trận pháp lắc đầu nói: “Tình hình hiện tại không giống với trước đây. Lần này Đế vương mạnh mẽ đánh nhau trong thành phố Hư Ảo đã phá huỷ rất nhiều cơ sở hạ tầng trong thành phố Hư ẢO. "Cơ chế bảo vệ trong thành phố Hư Ảo được kích hoạt, vì vậy cánh cổng mới tự động đóng lại, một trăm năm sau mới có thể mở ra"
Tiêu Hào không ngờ Bậc thầy trận pháp biết chuyện này. Lẽ nào trước đây Bậc thầy trận pháp vẫn luôn ở trong thành phố Hư ẢO?
Sắc mặt Chủ tịch thành phố rất khó coi, ông ta hét lớn: “Tôi không tin. Tôi không tin, bây giờ tôi phải đến thành phố Hư Ảo đưa con gái tôi ra ngoài.”
Bóng dáng của Chủ tịch thành phố loé lên, ông ta đã bay ra ngoài mấy nghìn mét.
Ông ta nhớ rõ ràng thành phố Hư Ảo vẫn luôn ở đây, ở ngay vị trí này. Đáng tiếc bây giờ trước mắt không nhìn thấy gì nữa.
Tất cả sương mù trắng xóa đã biến mất, thành phố Hư Ảo cũng biến mất trong làn không khí.
Chỗ này đã biến thành một khoảng trống rỗng. Cả người Chủ tịch thành phố như muốn phát điên.
Đông Phương Ninh Tuyết là con gái duy nhất của ông ta, cũng là người thân duy nhất của ông ta.
Bây giờ con gái bị kẹt trong thành phó Hư Ảo một trăm năm, chắc chắn nó sẽ chết ở trong đó không có cách nào ra được.
Chủ tịch thành phố quay trở lại với gương mặt đầy sát khí. Trở lại trước mặt mọi người, Thành Tổng hội trưởng Bậc thầy trận pháp: “Có cách nào tìm được thành phố Hư Ảo, tìm được con gái tôi hay không?”
Bậc thầy trận pháp lắc đầu: “Chủ tịch thành phố không có cách nào cả.” Chủ tịch thành phố nghiến răng trừng mắt nhìn Tiêu
Hào. “Trương Hồng Long, anh chạy chạy được ra ngoài nhưng lại bỏ con gái tôi ở lại trong thành phố Hư Ảo. Anh nói xem là anh cố ý phải không? Anh muốn giết con gái tôi?”
Tiêu Hào bất lực: “Tình hình khi đó tôi cũng không có cách, suýt nữa tôi cũng bị kẹt lại bên trong. Thời gian quá gấp gáp, tôi thoát được ra ngoài thì cửa thành đã đóng lại, chuyện này tôi cũng rất xin lỗi."
Mặc dù những lời này đều là sự thật nhưng Chủ tịch thành phố không tin.
Chủ tịch thành phố lạnh lùng nói: “Trương Hồng Long, tôi không muốn đôi co với anh. Bây giờ hãy giao Huyết Kỳ Lần cho tôi, đây là yêu cầu cuối cùng của tôi.
Tiêu Hào vẫn trả lời như cũ: “Chủ tịch thành phố, tôi cho rằng không nên tổn thương Huyết Kỳ Lân, cứ mang Huyết Kỳ Lân về trước rồi lên kế hoạch sau
Tổng hội trưởng cũng lên tiếng: “Chủ tịch thành phố, chuyện của cô Đông Phương Ninh Tuyết mọi người đều rất đau lòng, nhưng tôi cũng đề nghị nên mang sức mạnh Huyết Ký Lân về trước.”
Cốc chủ cũng nói: “Chủ tịch thành phố ông hãy bình tĩnh. Chúng ta về trước rồi nghĩ cách, chỗ này ở lâu không biết lại xảy ra chuyện gì”
Nhưng Chủ tịch thành phố không đồng ý.
Thành kiếm trong tay ông ta chỉ về phía Tiêu Hào: “Trương Hồng Long, tôi không tin anh. Chắc chắn anh đang nói dối, đang lừa tôi. Bây giờ tôi phải giết chết Huyết Kỳ Lân.
Bậc thầy trận pháp cũng lên tiếng: “Chủ tịch thành phố nói không sai, giết chết Huyết Kỳ Lân là lựa chọn tốt nhất. Mang Huyết Kỳ Lân về, nếu nó thu hút người của Yêu tộc thì mọi chuyện sẽ khó xử lý.
Một luồng sức mạnh mạnh mẽ xuất hiện trên người Tiêu Hào: “Nếu Chủ tịch thành phố đã muốn cướp người trong tay tôi, vậy thì Chủ tịch thành phố giết được tôi thì ông có thể mang Huyết Kỳ Lân đi.”
Lúc này Tổng hội trưởng đứng trước mặt Tiêu Hào nói: “Chủ tịch thành phố, tôi thấy Trương Hồng Long nói cũng không sai.”
Vốn dĩ cốc chủ Thiên Lôi Cốc ủng hộ Chủ tịch thành phố, nhưng tình hình trước mắt Chủ tịch thành phố muốn lật mặt với Tiêu Hào, cốc chủ Thiên Lôi Cốc nghĩ tới trước đây Tiêu Hào cứu tính mạng của ông ta và toàn bộ Thiên Lôi Cốc nên trong lòng cốc chủ đã có quyết định.
Ông đứng bên cạnh Tiêu Hào nói: “Chủ tịch thành phố, chúng ta nên nghe theo quyết định của Trương Hồng Long, mang Huyết Kỳ Lân về trước.
Chủ tịch thành phố nhìn thấy người của mình đứng hết về phía Tiêu Hào, trên mặt càng thêm tức giận. “Tôi là Chủ tịch thành phố. Bây giờ các người không nghe tôi mà đứng hết về phía Trương Hồng Long, rốt cục các người có ý gì? Các người muốn tạo phản à?” Nhớ *đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Bậc thầy trận pháp nói: “Chủ tịch thành phố, Trương Hồng Long đã bị thương nặng mà Huyết Kỳ Lân không còn sức chiến đấu nữa. Nếu Trương Hồng Long đã có ý chống đối Chủ tịch thành phố, vậy thì mong Chủ tịch thành phố hãy ra tay giết chết Trương Hồng Long “Đối với Tổng hội trưởng và cốc chủ đến giờ vẫn u mê không tỉnh, vẫn chống lại cấp trên thì loại bỏ luôn bọn họ đi. Như vậy ba thế lực lớn của thành phố Đêm Đen sẽ nằm trong tay Chủ tịch thành phố. Sau này Chủ tịch thành phố sẽ là người thống trị thực sự của thành phố Đêm Đen.
Chủ tịch thành phố vẫn luôn tin tưởng Bậc thầy trận pháp. Sở dĩ ông ta có thể tìm được Huyết Kỳ Lân, đột phá cảnh giới Đế vương đều là công của Bậc thầy trận pháp.
Sau khi Chủ tịch thành phố biết được con gái ông ta bị mắc kẹt trong thành phố Hư Ảo ông ta đã có ý định giết Tiêu Hào. Bây giờ Bậc thầy trận pháp nói như vậy càng củng cố quyết định của Chủ tịch thành phố.
Cả người Chủ tịch thành phố sát khí đằng đẳng, thành kiếm trong tay phát ra một tia sáng.
Ông ta dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm mấy người trước mặt, nói: “Nếu các người u mê không tỉnh, vậy tôi sẽ đại khai sát giới.”
Chủ tịch thành phố cầm kiểm xuất ra kiểm khí mạnh mẽ của mình, hướng về phía bốn người trước mặt
Tổng hội trưởng và cốc chủ Thiên Lôi Cốc lập tức sử dụng sức mạnh mạnh nhất của họ. Tiêu Hào và bố cũng đồng thời ra tay, bốn người liên thủ chống lại Chủ tịch thành phố. “Bùm bùm bùm.”
Cả bốn người đều bị hất tung lên không trung.
Tiêu Hào sử dụng ngọn lửa trắng, nhưng sức mạnh của Tiêu Hào quá yếu. Ngọn lửa trắng không thể chống lại sức mạnh của Chủ tịch thành phố.
Một chiêu này đánh cho Tổng hội trưởng và cốc chủ bị thương nặng, Tiêu Hào và bố ngã trên đất không đứng dậy được.
Cốc chủ Thiên Lôi Cốc bị gãy một tay, Tổng hội trưởng cũng bị gãy một chân. Tiêu Hào cũng rất thống khổ, trên ngực bị khoét một lỗ máu. Trên người Tiêu Kình máu thịt lẫn lộn vô cùng đáng sợ.
Chủ tịch thành phố từng bước tiến lại gần bốn người, ông ta cười lớn: “Huyết Kỳ Lân, năm đó tôi chặt đứt một cánh tay của ông. Lợi dụng huyết mạch trong cánh tay của ông để phát huy tối đa sức mạnh của tôi.” “Hôm nay tôi sẽ giết ông, lấy hết huyết mạch trong người, lấy cả nội đan trong người ông. Tôi nghĩ trong thời gian này tôi có thể đột phá Đế vương cấp chín, trở thành Đế vương mạnh nhất trên thế giới.
Tiêu Kình hừ lạnh một tiếng: “Ông đang nằm mơ. Ông là con người, tôi là thần thú của Yêu tộc, ông nghĩ ông có thể chịu đựng được sức mạnh của tôi sao? Ông đúng là đang nằm mơ
Chủ tịch thành phố cười lạnh: “Ông không hiểu tôi có thể từ từ hấp thu sức mạnh của ông, tinh luyện sức mạnh của ông. Có thể luyện sức mạnh của ông thành đan dược hoặc loại thuốc nào đó để dùng. Sức mạnh của con người ông không bao giờ có thể ngờ được đâu.”
Tổng hội trưởng đương nhiên không muốn làm tổn thương Huyết Kỳ Lân, huyết mạch của Tổng hội trưởng là hoàng tộc Yêu tộc. Huyết Kỳ Lân đối với Tổng hội trưởng mà nói nó giống vị thần của Yêu tộc. Bà ta nhất định sẽ bảo vệ Huyết Kỳ Lân.
Chủ tịch thành phố cũng bắt đầu do dự, bây giờ có nên trở mặt với Tiêu Hào hay không?
Thành Tổng hội trưởng Tiêu Hào: “Con gái tôi Đông Phương Ninh Tuyết đang ở đâu?”
Tiêu Hào trả lời: “Trước đây chúng tôi đánh nhau trong thành phố Hư Ảo khiến cho cổng lớn của thành phố Hư Ảo đóng lại. Đông Phương Ninh Tuyết bị nhốt lại trong thành phố Hư Ảo rồi.”
Chủ tịch thành phố kinh ngạc khi nghe được lời của
Tiêu Hào. “Anh nói cái gì? Con gái tôi bị nhốt ở bên trong? Trương Hồng Long, tại sao ông không đưa con gái của tôi ra ngoài?”
Đúng lúc này, một giọng nói mơ hồ truyền đến: “Cô gái này bị nhốt trong thành phố Hư Ảo vĩnh viễn sẽ không ra được. Lần này cổng lớn của thành phố Hư Ảo đóng lại, một trăm năm sau mới có thể mở ra."
Giọng nói này hóa ra là Bậc thầy trận pháp.
Một nguồn lực lượng thần bí ngưng tụ trước mặt mọi người, biến thành hình ảnh của Bậc thầy trận pháp.
Sự xuất hiện đột ngột của Bậc thầy trận pháp khiến mọi người có chút kinh ngạc. Bởi vì trước đó Bậc thầy trận pháp bị mắc kẹt trong một ảo ảnh có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ vẫn chưa thoát ra được.
Chủ tịch thành phố không dám tin khi nhìn thấy Bậc thầy trận pháp, nghe được giọng nói của ông ta.
Ông ta nói: “Ông nói gì? Con gái tôi bị nhốt ở thành hố Hư Ảo không ra được? Bị nhốt một trăm năm làm sao có thể chứ? Cứ coi thành phố Hư Ảo đóng cửa thì nhiều nhất ba tháng sau có thể mở ra
Bậc thầy trận pháp lắc đầu nói: “Tình hình hiện tại không giống với trước đây. Lần này Đế vương mạnh mẽ đánh nhau trong thành phố Hư Ảo đã phá huỷ rất nhiều cơ sở hạ tầng trong thành phố Hư ẢO. "Cơ chế bảo vệ trong thành phố Hư Ảo được kích hoạt, vì vậy cánh cổng mới tự động đóng lại, một trăm năm sau mới có thể mở ra"
Tiêu Hào không ngờ Bậc thầy trận pháp biết chuyện này. Lẽ nào trước đây Bậc thầy trận pháp vẫn luôn ở trong thành phố Hư ẢO?
Sắc mặt Chủ tịch thành phố rất khó coi, ông ta hét lớn: “Tôi không tin. Tôi không tin, bây giờ tôi phải đến thành phố Hư Ảo đưa con gái tôi ra ngoài.”
Bóng dáng của Chủ tịch thành phố loé lên, ông ta đã bay ra ngoài mấy nghìn mét.
Ông ta nhớ rõ ràng thành phố Hư Ảo vẫn luôn ở đây, ở ngay vị trí này. Đáng tiếc bây giờ trước mắt không nhìn thấy gì nữa.
Tất cả sương mù trắng xóa đã biến mất, thành phố Hư Ảo cũng biến mất trong làn không khí.
Chỗ này đã biến thành một khoảng trống rỗng. Cả người Chủ tịch thành phố như muốn phát điên.
Đông Phương Ninh Tuyết là con gái duy nhất của ông ta, cũng là người thân duy nhất của ông ta.
Bây giờ con gái bị kẹt trong thành phó Hư Ảo một trăm năm, chắc chắn nó sẽ chết ở trong đó không có cách nào ra được.
Chủ tịch thành phố quay trở lại với gương mặt đầy sát khí. Trở lại trước mặt mọi người, Thành Tổng hội trưởng Bậc thầy trận pháp: “Có cách nào tìm được thành phố Hư Ảo, tìm được con gái tôi hay không?”
Bậc thầy trận pháp lắc đầu: “Chủ tịch thành phố không có cách nào cả.” Chủ tịch thành phố nghiến răng trừng mắt nhìn Tiêu
Hào. “Trương Hồng Long, anh chạy chạy được ra ngoài nhưng lại bỏ con gái tôi ở lại trong thành phố Hư Ảo. Anh nói xem là anh cố ý phải không? Anh muốn giết con gái tôi?”
Tiêu Hào bất lực: “Tình hình khi đó tôi cũng không có cách, suýt nữa tôi cũng bị kẹt lại bên trong. Thời gian quá gấp gáp, tôi thoát được ra ngoài thì cửa thành đã đóng lại, chuyện này tôi cũng rất xin lỗi."
Mặc dù những lời này đều là sự thật nhưng Chủ tịch thành phố không tin.
Chủ tịch thành phố lạnh lùng nói: “Trương Hồng Long, tôi không muốn đôi co với anh. Bây giờ hãy giao Huyết Kỳ Lần cho tôi, đây là yêu cầu cuối cùng của tôi.
Tiêu Hào vẫn trả lời như cũ: “Chủ tịch thành phố, tôi cho rằng không nên tổn thương Huyết Kỳ Lân, cứ mang Huyết Kỳ Lân về trước rồi lên kế hoạch sau
Tổng hội trưởng cũng lên tiếng: “Chủ tịch thành phố, chuyện của cô Đông Phương Ninh Tuyết mọi người đều rất đau lòng, nhưng tôi cũng đề nghị nên mang sức mạnh Huyết Ký Lân về trước.”
Cốc chủ cũng nói: “Chủ tịch thành phố ông hãy bình tĩnh. Chúng ta về trước rồi nghĩ cách, chỗ này ở lâu không biết lại xảy ra chuyện gì”
Nhưng Chủ tịch thành phố không đồng ý.
Thành kiếm trong tay ông ta chỉ về phía Tiêu Hào: “Trương Hồng Long, tôi không tin anh. Chắc chắn anh đang nói dối, đang lừa tôi. Bây giờ tôi phải giết chết Huyết Kỳ Lân.
Bậc thầy trận pháp cũng lên tiếng: “Chủ tịch thành phố nói không sai, giết chết Huyết Kỳ Lân là lựa chọn tốt nhất. Mang Huyết Kỳ Lân về, nếu nó thu hút người của Yêu tộc thì mọi chuyện sẽ khó xử lý.
Một luồng sức mạnh mạnh mẽ xuất hiện trên người Tiêu Hào: “Nếu Chủ tịch thành phố đã muốn cướp người trong tay tôi, vậy thì Chủ tịch thành phố giết được tôi thì ông có thể mang Huyết Kỳ Lân đi.”
Lúc này Tổng hội trưởng đứng trước mặt Tiêu Hào nói: “Chủ tịch thành phố, tôi thấy Trương Hồng Long nói cũng không sai.”
Vốn dĩ cốc chủ Thiên Lôi Cốc ủng hộ Chủ tịch thành phố, nhưng tình hình trước mắt Chủ tịch thành phố muốn lật mặt với Tiêu Hào, cốc chủ Thiên Lôi Cốc nghĩ tới trước đây Tiêu Hào cứu tính mạng của ông ta và toàn bộ Thiên Lôi Cốc nên trong lòng cốc chủ đã có quyết định.
Ông đứng bên cạnh Tiêu Hào nói: “Chủ tịch thành phố, chúng ta nên nghe theo quyết định của Trương Hồng Long, mang Huyết Kỳ Lân về trước.
Chủ tịch thành phố nhìn thấy người của mình đứng hết về phía Tiêu Hào, trên mặt càng thêm tức giận. “Tôi là Chủ tịch thành phố. Bây giờ các người không nghe tôi mà đứng hết về phía Trương Hồng Long, rốt cục các người có ý gì? Các người muốn tạo phản à?” Nhớ *đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Bậc thầy trận pháp nói: “Chủ tịch thành phố, Trương Hồng Long đã bị thương nặng mà Huyết Kỳ Lân không còn sức chiến đấu nữa. Nếu Trương Hồng Long đã có ý chống đối Chủ tịch thành phố, vậy thì mong Chủ tịch thành phố hãy ra tay giết chết Trương Hồng Long “Đối với Tổng hội trưởng và cốc chủ đến giờ vẫn u mê không tỉnh, vẫn chống lại cấp trên thì loại bỏ luôn bọn họ đi. Như vậy ba thế lực lớn của thành phố Đêm Đen sẽ nằm trong tay Chủ tịch thành phố. Sau này Chủ tịch thành phố sẽ là người thống trị thực sự của thành phố Đêm Đen.
Chủ tịch thành phố vẫn luôn tin tưởng Bậc thầy trận pháp. Sở dĩ ông ta có thể tìm được Huyết Kỳ Lân, đột phá cảnh giới Đế vương đều là công của Bậc thầy trận pháp.
Sau khi Chủ tịch thành phố biết được con gái ông ta bị mắc kẹt trong thành phố Hư Ảo ông ta đã có ý định giết Tiêu Hào. Bây giờ Bậc thầy trận pháp nói như vậy càng củng cố quyết định của Chủ tịch thành phố.
Cả người Chủ tịch thành phố sát khí đằng đẳng, thành kiếm trong tay phát ra một tia sáng.
Ông ta dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm mấy người trước mặt, nói: “Nếu các người u mê không tỉnh, vậy tôi sẽ đại khai sát giới.”
Chủ tịch thành phố cầm kiểm xuất ra kiểm khí mạnh mẽ của mình, hướng về phía bốn người trước mặt
Tổng hội trưởng và cốc chủ Thiên Lôi Cốc lập tức sử dụng sức mạnh mạnh nhất của họ. Tiêu Hào và bố cũng đồng thời ra tay, bốn người liên thủ chống lại Chủ tịch thành phố. “Bùm bùm bùm.”
Cả bốn người đều bị hất tung lên không trung.
Tiêu Hào sử dụng ngọn lửa trắng, nhưng sức mạnh của Tiêu Hào quá yếu. Ngọn lửa trắng không thể chống lại sức mạnh của Chủ tịch thành phố.
Một chiêu này đánh cho Tổng hội trưởng và cốc chủ bị thương nặng, Tiêu Hào và bố ngã trên đất không đứng dậy được.
Cốc chủ Thiên Lôi Cốc bị gãy một tay, Tổng hội trưởng cũng bị gãy một chân. Tiêu Hào cũng rất thống khổ, trên ngực bị khoét một lỗ máu. Trên người Tiêu Kình máu thịt lẫn lộn vô cùng đáng sợ.
Chủ tịch thành phố từng bước tiến lại gần bốn người, ông ta cười lớn: “Huyết Kỳ Lân, năm đó tôi chặt đứt một cánh tay của ông. Lợi dụng huyết mạch trong cánh tay của ông để phát huy tối đa sức mạnh của tôi.” “Hôm nay tôi sẽ giết ông, lấy hết huyết mạch trong người, lấy cả nội đan trong người ông. Tôi nghĩ trong thời gian này tôi có thể đột phá Đế vương cấp chín, trở thành Đế vương mạnh nhất trên thế giới.
Tiêu Kình hừ lạnh một tiếng: “Ông đang nằm mơ. Ông là con người, tôi là thần thú của Yêu tộc, ông nghĩ ông có thể chịu đựng được sức mạnh của tôi sao? Ông đúng là đang nằm mơ
Chủ tịch thành phố cười lạnh: “Ông không hiểu tôi có thể từ từ hấp thu sức mạnh của ông, tinh luyện sức mạnh của ông. Có thể luyện sức mạnh của ông thành đan dược hoặc loại thuốc nào đó để dùng. Sức mạnh của con người ông không bao giờ có thể ngờ được đâu.”
Bình luận facebook