Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 159: Cô là cái thá gì
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chương 159: Cô là cái thá gì
Đúng lúc này, ở cửa hành lang vang lên một tiếng hét lớn, mọi người xem náo nhiệt đều bị ném ra ngoài. "Bà đây có việc, còn chưa tránh ra!"
Người xem náo nhiệt đều nhường ra một con đường. Những người từ chối đều bị kéo tay và ném sang một
Cực kỳ bạo lực, người tới chính là Âu Dương Chanh Kỳ. bên.
Âu Dương Chanh Kỳ mặc quần áo thể thao đi tới, đi thẳng đến trước mặt Tiêu Hào và Giang Yến Thanh. Trang phục của Âu Dương Chanh Kỳ không phù hợp với hoàn cảnh của nơi này, đồng nhất với trang phục của Tiêu Hào.
Âu Dương Chanh Kỳ nói với Văn Nhàn: "Bất kể ở đây xảy ra chuyện gì, tôi phải mang hai người kia đi, tôi có việc gấp."
Đây hoàn toàn là mệnh lệnh. Giang Yến Thanh sửng sốt, cô hoàn toàn không biết người phụ nữ này, chuyện gì xảy ra thế? Đây cũng không phải người cô gọi tới, cô còn chưa có gọi, mà nếu có gọi cũng chưa chắc đã gọi được.
Đây là do Tiêu Hào gửi tin nhắn cho Âu Dương Chanh Kỳ, nếu tới thì thuận tiện giải quyết tình huống này. "Làm càn!” Người đàn ông bên cạnh Văn Nhàn chịu không nổi giọng điệu của Âu Dương Chanh Kỳ, trực tiếp động thủ, tấn công cô ta.
Âu Dương Chanh Kỳ thuận chân đạp một cước lên chân người đàn ông kia. Một giây tiếp theo, gã trực tiếp ôm chân, kêu thảm thiết liên tục, sau đó ngã xuống đất. Chân phải của gã bị giảm nát, năm ngón chân bị gãy hoàn toàn. Cảnh tượng này khiến mọi người khiếp sợ.
Giang Yến Thanh đã rất kinh khủng rồi, Âu Dương Chanh Kỳ lại càng khủng bố hơn!
Khóe miệng Tiêu Hào giật một cái, không phải tôi đã dạy cô Long quyền sao? Không phải cô cũng rất giỏi sao?
Đánh nhau mà trực tiếp giẫm chân người ta? Đây là chiêu số lưu manh, có điều cũng dùng được.
Văn Nhàn thấy người tới không đơn giản, cả giận nói: "Cô là ai? Dám đến Đế Hào của tôi gây chuyện!" "Người nhà Âu Dương." Âu Dương Chanh Kỳ không muốn dây dưa thêm ở đây nữa: "Tôi nói, tôi đưa hai người kia đi, đừng có dây dưa với tôi."
Âu Dương Chanh Kỳ quả thực rất gấp, muốn dẫn Tiêu Hào đến chữa bệnh cho ông nội. Nhà Âu Dương, tất cả mọi người đều nghĩ đến gia tộc đứng đầu Danh Nam, Âu Dương thế gia. Nhà Âu Dương đông người, chi nhánh cũng rất nhiều.
Tất cả mọi người đều nể mặt nhà Âu Dương, cơ bản người của nhà Âu Dương thì sẽ đều được nhà Âu Dương che chở. Âu Dương Chanh Kỳ nói mình là người nhà Âu Dương, tất cả mọi người đều bất ngờ.
Chẳng trách dám tới đây kiêu ngạo như vậy. "Hóa ra là cô Âu Dương." Văn Nhàn cũng không sợ, nhà họ Châu tuy rằng thế lực không bằng nhà Âu Dương, thế nhưng quyền thể tận trời. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Một đứa nhóc nhà Âu Dương dám đến đây quát tháo, cô ta nhất định sẽ nghiêm khắc dạy dỗ đối phương một bài học. "Hai người bạn này của cô ở chỗ tôi gây chuyện, bị tôi giữ lại. Nếu như cô Âu Dương gây sự ở chỗ tôi, tôi cũng sẽ giữ cô lại." "Nếu mấy người muốn giải quyết chuyện này ở đây, cho mấy người một con đường, quỳ xuống xin lỗi, bạn của cô tự chặt đứt tay!"
Văn Nhàn nói, giọng điệu ra lệnh, không cho phép từ chối.
Âu Dương Chanh Kỳ trực tiếp nổi giận: "Cái bà già này, cô là cái thá gì?" "Giữ tôi lại, cô giữ được sao?" "Cho dù tôi không phải người nhà Âu Dương, các người ở đây ai có thể giữ được tôi?" "Đơn giản là muốn chết!"
Âu Dương Chanh Kỳ trực tiếp vọt về phía Văn Nhàn, hung hăng tát một cái.
Bop!
Mặt Văn Nhàn nhất thời sưng lên, xuất hiện năm dấu ngón tay.
Mọi người hít một hơi lạnh.
Dám đánh bà chủ ở đây!
Mọi người đều biết, người đàn ông của Văn Nhàn là người nhà họ Châu.
Đánh Văn Nhàn, một cái tát này không khác nào tát vào mặt Châu Vương Bình!
Âu Dương Chanh Kỳ không giống với Giang Yến
Thanh. Giang Yến Thanh lợi hại, nhưng sẽ nề mặt đối phương, càng không thể nào công kích Văn Nhàn. Nhưng Âu Dương Chanh Kỳ là cháu gái của gia chủ nhà Âu Dương - Thế gia đứng đầu Danh Nam, cô ta không cần phải nể mặt ai hết.
Thế nên Âu Dương Chanh Kỳ không hề kiêng nể mà sỉ nhục Văn Nhàn, thậm chí cho cô ta một cái tát
Văn Nhàn đầu thể chịu nổi. Nhiều năm như vậy, chưa có ai dám động đến cô ta! Có nhà họ Châu che chở, bất kể ai cũng phải nể mặt cô ta.
Thế nhưng con nhóc trước mặt này không những không nể mặt cô ta còn đánh cô ta nữa. Văn Nhàn thực sự nổi giận.
Trong cơn giận dữ, ba gã đàn ông cao lớn phía sau đi về phía này. Ba người này đều là tu võ giả, có kình khí tu võ giả. "Mọi người, lên cho tôi, đánh tàn phế con nhóc này!" "Đánh tàn phế ba người này!"
Ba người đang muốn vọt tới, Tiêu Hào hét lớn: "Tôi nói cho mấy người biết, cô gái này là cháu gái của Âu Dương Thịnh, người giàu có nhất Danh Nam!" "Mấy người muốn ra tay thì ra tay đi."
Anh vừa nói dứt lời.
Tất cả mọi người đều dừng lại. Tất cả những người muốn ra tay đều dừng lại, vẻ mặt hoảng sợ!
Mặt Văn Nhàn giật giật, cô ta không thể tin được, cô ta không cam lòng, thế nhưng cô ta biết đối phương nói thật.
Nếu không, còn ai dám ở trên địa bàn của cô ta mà đánh cô ta? Cơn giận trong lòng Văn Nhàn hoàn toàn bị dập tắt bởi câu nói này. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bị dập tắt một cách ức chế, cô ta phải nhịn, phải nín lại. Cô ta có thể coi thường rất nhiều người nhà Âu Dương, thế nhưng trực hệ của Âu Dương Thịnh, cô ta không dám chọc vào.
Gia chủ nhà họ Châu cũng không dám chọc đến chứ đừng nói là Văn Nhàn
Lần này thực sự đá phải tấm sắt rồi. Nhất thời Văn Nhàn mồ hôi lạnh chảy ròng, lòng nóng như lửa đốt. Cô ta không biết làm thế nào để đối phó với tình huống lúng túng này.
Nếu như xử lý không tốt sẽ rước lấy phiền toái.
Cô ta biết, nhà Âu Dương vô cùng bao che khuyết điểm. Âu Dương Chanh Kỳ không muốn để lộ thân phận cháu gái Âu Dương Thịnh trong bất kỳ trường hợp nào.
Loại tình huống này, một mình cô ta dựa vào chính thực lực của mình hoàn toàn có thể chống lại và đánh gục cả đám người ở đây. Cô ta không biết chỗ dựa phía sau của chỗ này là ai, cô ta cũng không cần biết.
Bởi vì vô luận chỗ dựa phía sau mạnh bao nhiêu thì cũng không thể mạnh bằng thân phận của cô ta được. Thế nên Âu Dương Chanh Kỳ mới có thể không kiêng nể gì.
Giang Yến Thanh cũng vô cùng khiếp sợ. Cô hoàn toàn không ngờ cô nhóc trước mắt này thân phận lại cao quý như vậy. Có điều Giang Yến Thanh biết, Âu Dương Chanh Kỳ nhất định là do Tiêu Hào gọi tới. Chỉ có một lời giải thích hợp lý như vậy. "Thì ra là cháu gái Âu Dương Thịnh, cô Âu Dương
Chanh Kỳ." Văn Nhàn đương nhiên biết Âu Dương Thịnh chỉ có một đứa cháu gái, tên là Âu Dương Chanh Kỳ.
Có điều với thân phận của cô ta, căn bản không thể gặp được một nhân vật cấp bậc như cô Âu Dương Chanh Kỳ. "Cô Âu Dương, chuyện hôm nay đúng là thất lễ."
Văn Nhàn cười làm lành xin lỗi! "Qùy hết xuống xin lỗi cho tôi!" Văn Nhàn ra lệnh cho thuộc hạ.
Những người vẫn còn có thể di chuyển, những người khiêu khích Tiêu Hào và Giang Yến Thanh, toàn bộ đều quỳ xuống.
Văn Nhàn cúi thấp đầu nói xin lỗi: "Cô Âu Dương, cô Giang, anh Tiêu, là tôi không quản tốt thuộc hạ, là khách của tôi có mắt như mù." "Xin cô Âu Dương trách phạt!"
Tự nguyện nhận tội, thái độ thành khẩn. Khác hẳn với thái độ lạnh lùng kiêu ngạo trước đó.
Văn Nhàn rất biết cách ứng xử.
Cô ta muốn khắc phục tất cả những điều này càng sớm càng tốt.
Âu Dương Chanh Kỳ liếc Văn Nhàn: "Hôm nay tôi có việc gấp, không có thời gian để ý đến các người." "Nếu không tôi đã hủy quán karaoke của các người đi "Chúng ta đi!"
Âu Dương Chanh Kỳ dẫn theo Tiêu Hào và Giang Yến Thanh nghênh ngang rời khỏi. rol.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 159: Cô là cái thá gì
Đúng lúc này, ở cửa hành lang vang lên một tiếng hét lớn, mọi người xem náo nhiệt đều bị ném ra ngoài. "Bà đây có việc, còn chưa tránh ra!"
Người xem náo nhiệt đều nhường ra một con đường. Những người từ chối đều bị kéo tay và ném sang một
Cực kỳ bạo lực, người tới chính là Âu Dương Chanh Kỳ. bên.
Âu Dương Chanh Kỳ mặc quần áo thể thao đi tới, đi thẳng đến trước mặt Tiêu Hào và Giang Yến Thanh. Trang phục của Âu Dương Chanh Kỳ không phù hợp với hoàn cảnh của nơi này, đồng nhất với trang phục của Tiêu Hào.
Âu Dương Chanh Kỳ nói với Văn Nhàn: "Bất kể ở đây xảy ra chuyện gì, tôi phải mang hai người kia đi, tôi có việc gấp."
Đây hoàn toàn là mệnh lệnh. Giang Yến Thanh sửng sốt, cô hoàn toàn không biết người phụ nữ này, chuyện gì xảy ra thế? Đây cũng không phải người cô gọi tới, cô còn chưa có gọi, mà nếu có gọi cũng chưa chắc đã gọi được.
Đây là do Tiêu Hào gửi tin nhắn cho Âu Dương Chanh Kỳ, nếu tới thì thuận tiện giải quyết tình huống này. "Làm càn!” Người đàn ông bên cạnh Văn Nhàn chịu không nổi giọng điệu của Âu Dương Chanh Kỳ, trực tiếp động thủ, tấn công cô ta.
Âu Dương Chanh Kỳ thuận chân đạp một cước lên chân người đàn ông kia. Một giây tiếp theo, gã trực tiếp ôm chân, kêu thảm thiết liên tục, sau đó ngã xuống đất. Chân phải của gã bị giảm nát, năm ngón chân bị gãy hoàn toàn. Cảnh tượng này khiến mọi người khiếp sợ.
Giang Yến Thanh đã rất kinh khủng rồi, Âu Dương Chanh Kỳ lại càng khủng bố hơn!
Khóe miệng Tiêu Hào giật một cái, không phải tôi đã dạy cô Long quyền sao? Không phải cô cũng rất giỏi sao?
Đánh nhau mà trực tiếp giẫm chân người ta? Đây là chiêu số lưu manh, có điều cũng dùng được.
Văn Nhàn thấy người tới không đơn giản, cả giận nói: "Cô là ai? Dám đến Đế Hào của tôi gây chuyện!" "Người nhà Âu Dương." Âu Dương Chanh Kỳ không muốn dây dưa thêm ở đây nữa: "Tôi nói, tôi đưa hai người kia đi, đừng có dây dưa với tôi."
Âu Dương Chanh Kỳ quả thực rất gấp, muốn dẫn Tiêu Hào đến chữa bệnh cho ông nội. Nhà Âu Dương, tất cả mọi người đều nghĩ đến gia tộc đứng đầu Danh Nam, Âu Dương thế gia. Nhà Âu Dương đông người, chi nhánh cũng rất nhiều.
Tất cả mọi người đều nể mặt nhà Âu Dương, cơ bản người của nhà Âu Dương thì sẽ đều được nhà Âu Dương che chở. Âu Dương Chanh Kỳ nói mình là người nhà Âu Dương, tất cả mọi người đều bất ngờ.
Chẳng trách dám tới đây kiêu ngạo như vậy. "Hóa ra là cô Âu Dương." Văn Nhàn cũng không sợ, nhà họ Châu tuy rằng thế lực không bằng nhà Âu Dương, thế nhưng quyền thể tận trời. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Một đứa nhóc nhà Âu Dương dám đến đây quát tháo, cô ta nhất định sẽ nghiêm khắc dạy dỗ đối phương một bài học. "Hai người bạn này của cô ở chỗ tôi gây chuyện, bị tôi giữ lại. Nếu như cô Âu Dương gây sự ở chỗ tôi, tôi cũng sẽ giữ cô lại." "Nếu mấy người muốn giải quyết chuyện này ở đây, cho mấy người một con đường, quỳ xuống xin lỗi, bạn của cô tự chặt đứt tay!"
Văn Nhàn nói, giọng điệu ra lệnh, không cho phép từ chối.
Âu Dương Chanh Kỳ trực tiếp nổi giận: "Cái bà già này, cô là cái thá gì?" "Giữ tôi lại, cô giữ được sao?" "Cho dù tôi không phải người nhà Âu Dương, các người ở đây ai có thể giữ được tôi?" "Đơn giản là muốn chết!"
Âu Dương Chanh Kỳ trực tiếp vọt về phía Văn Nhàn, hung hăng tát một cái.
Bop!
Mặt Văn Nhàn nhất thời sưng lên, xuất hiện năm dấu ngón tay.
Mọi người hít một hơi lạnh.
Dám đánh bà chủ ở đây!
Mọi người đều biết, người đàn ông của Văn Nhàn là người nhà họ Châu.
Đánh Văn Nhàn, một cái tát này không khác nào tát vào mặt Châu Vương Bình!
Âu Dương Chanh Kỳ không giống với Giang Yến
Thanh. Giang Yến Thanh lợi hại, nhưng sẽ nề mặt đối phương, càng không thể nào công kích Văn Nhàn. Nhưng Âu Dương Chanh Kỳ là cháu gái của gia chủ nhà Âu Dương - Thế gia đứng đầu Danh Nam, cô ta không cần phải nể mặt ai hết.
Thế nên Âu Dương Chanh Kỳ không hề kiêng nể mà sỉ nhục Văn Nhàn, thậm chí cho cô ta một cái tát
Văn Nhàn đầu thể chịu nổi. Nhiều năm như vậy, chưa có ai dám động đến cô ta! Có nhà họ Châu che chở, bất kể ai cũng phải nể mặt cô ta.
Thế nhưng con nhóc trước mặt này không những không nể mặt cô ta còn đánh cô ta nữa. Văn Nhàn thực sự nổi giận.
Trong cơn giận dữ, ba gã đàn ông cao lớn phía sau đi về phía này. Ba người này đều là tu võ giả, có kình khí tu võ giả. "Mọi người, lên cho tôi, đánh tàn phế con nhóc này!" "Đánh tàn phế ba người này!"
Ba người đang muốn vọt tới, Tiêu Hào hét lớn: "Tôi nói cho mấy người biết, cô gái này là cháu gái của Âu Dương Thịnh, người giàu có nhất Danh Nam!" "Mấy người muốn ra tay thì ra tay đi."
Anh vừa nói dứt lời.
Tất cả mọi người đều dừng lại. Tất cả những người muốn ra tay đều dừng lại, vẻ mặt hoảng sợ!
Mặt Văn Nhàn giật giật, cô ta không thể tin được, cô ta không cam lòng, thế nhưng cô ta biết đối phương nói thật.
Nếu không, còn ai dám ở trên địa bàn của cô ta mà đánh cô ta? Cơn giận trong lòng Văn Nhàn hoàn toàn bị dập tắt bởi câu nói này. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bị dập tắt một cách ức chế, cô ta phải nhịn, phải nín lại. Cô ta có thể coi thường rất nhiều người nhà Âu Dương, thế nhưng trực hệ của Âu Dương Thịnh, cô ta không dám chọc vào.
Gia chủ nhà họ Châu cũng không dám chọc đến chứ đừng nói là Văn Nhàn
Lần này thực sự đá phải tấm sắt rồi. Nhất thời Văn Nhàn mồ hôi lạnh chảy ròng, lòng nóng như lửa đốt. Cô ta không biết làm thế nào để đối phó với tình huống lúng túng này.
Nếu như xử lý không tốt sẽ rước lấy phiền toái.
Cô ta biết, nhà Âu Dương vô cùng bao che khuyết điểm. Âu Dương Chanh Kỳ không muốn để lộ thân phận cháu gái Âu Dương Thịnh trong bất kỳ trường hợp nào.
Loại tình huống này, một mình cô ta dựa vào chính thực lực của mình hoàn toàn có thể chống lại và đánh gục cả đám người ở đây. Cô ta không biết chỗ dựa phía sau của chỗ này là ai, cô ta cũng không cần biết.
Bởi vì vô luận chỗ dựa phía sau mạnh bao nhiêu thì cũng không thể mạnh bằng thân phận của cô ta được. Thế nên Âu Dương Chanh Kỳ mới có thể không kiêng nể gì.
Giang Yến Thanh cũng vô cùng khiếp sợ. Cô hoàn toàn không ngờ cô nhóc trước mắt này thân phận lại cao quý như vậy. Có điều Giang Yến Thanh biết, Âu Dương Chanh Kỳ nhất định là do Tiêu Hào gọi tới. Chỉ có một lời giải thích hợp lý như vậy. "Thì ra là cháu gái Âu Dương Thịnh, cô Âu Dương
Chanh Kỳ." Văn Nhàn đương nhiên biết Âu Dương Thịnh chỉ có một đứa cháu gái, tên là Âu Dương Chanh Kỳ.
Có điều với thân phận của cô ta, căn bản không thể gặp được một nhân vật cấp bậc như cô Âu Dương Chanh Kỳ. "Cô Âu Dương, chuyện hôm nay đúng là thất lễ."
Văn Nhàn cười làm lành xin lỗi! "Qùy hết xuống xin lỗi cho tôi!" Văn Nhàn ra lệnh cho thuộc hạ.
Những người vẫn còn có thể di chuyển, những người khiêu khích Tiêu Hào và Giang Yến Thanh, toàn bộ đều quỳ xuống.
Văn Nhàn cúi thấp đầu nói xin lỗi: "Cô Âu Dương, cô Giang, anh Tiêu, là tôi không quản tốt thuộc hạ, là khách của tôi có mắt như mù." "Xin cô Âu Dương trách phạt!"
Tự nguyện nhận tội, thái độ thành khẩn. Khác hẳn với thái độ lạnh lùng kiêu ngạo trước đó.
Văn Nhàn rất biết cách ứng xử.
Cô ta muốn khắc phục tất cả những điều này càng sớm càng tốt.
Âu Dương Chanh Kỳ liếc Văn Nhàn: "Hôm nay tôi có việc gấp, không có thời gian để ý đến các người." "Nếu không tôi đã hủy quán karaoke của các người đi "Chúng ta đi!"
Âu Dương Chanh Kỳ dẫn theo Tiêu Hào và Giang Yến Thanh nghênh ngang rời khỏi. rol.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bình luận facebook