Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 169: Vừa Bị Bắt
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chương 169: Vừa Bị Bắt
Mỹ nhân ôm eo cậu Long nói: "Hẳn là nhầm cửa, mặc kệ đi."
Một mỹ nhân khác nóng lòng nói: "Đúng vậy, cậu Long, nhanh lên..."
Cậu Long nhìn mỹ nhân trong tay, mặc kệ người gõ cửa, bò lên trên người hai mỹ nữ, phô trương uy lực. Ngay khi Châu Long đang vui vẻ thì bùm một tiếng! Cửa phòng trực tiếp bị đá mở, cánh cửa đập mạnh vào tường. Tiếng vang quá lớn, trực tiếp khiến ba người trên giường kinh ngạc. Ngọn lửa mà Châu Long sắp bùng nổ đột nhiên bị dập tắt, phía dưới hoàn toàn xìu xuống. "Mẹ kiếp, ai làm ông đây mất hứng, ông sẽ giết mày" Châu Long xuống giường, không mặc quần áo, đi đến bên bàn cầm một con dao gọt hoa quả. "Tiêu Hào, hóa ra là anh." Châu Long đi qua cửa phòng, lúc nhìn thấy Tiêu Hào thì vẻ mặt ảm đạm. "Ha ha, Tiêu Hào, tôi còn chưa tìm anh tính sổ mà anh lại tự mò tới đây. Làm phiền việc tốt của ông đây, tôi sẽ cho anh biết ông đây vĩ đại như thế nào." Châu Long nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua nên tức giận, cầm dao gọt hoa quả lao tới. Tiêu Hào cười khinh thường và đá vào bụng Châu Long. Châu Long bị đá văng xa ba thước, ôm bụng đau đớn, khóe miệng có vết máu.
Châu Long không phải là yếu đuối, lần này bị va chạm rất lớn, cũng rất mạnh, tại sao Tiêu Hào lại đá được anh ta? Thậm chí, anh ta còn bị đạp xuống đất mà không nhìn rõ động tác của Tiêu Hào. Tối hôm qua, anh ta chỉ biết Giang Yến Thanh và Âu Dương Chanh Kỳ thân thủ rất tốt, cho rằng Tiêu Hào là quả hồng mềm. Bởi vì từ đầu đến cuối, Tiêu Hào hoàn toàn không làm ra chuyện gì. Châu Long cũng là một kẻ tàn nhẫn, đau bụng chỉ biết nghiến răng chịu đựng mà không kêu la. “Tiêu Hào, anh dám đánh tôi! Anh có biết hậu quả của việc đánh tôi không? Anh cho rằng Giang Yến Thanh có thể bảo vệ anh, hoặc là Âu Dương Chanh Kỳ có thể bảo vệ anh. Hôm nay anh không giết được tôi thì ngày khác tôi sẽ giết anh."
Đối mặt với những lời nói khó nghe của Châu Long, Tiêu Hào tỏ vẻ thờ ơ: "Là cậu đã đưa tin?" “Nếu tôi làm như thế nào? ” Châu Long trực tiếp thừa nhận: “Các người ngoại tình tôi muốn hủy hoại các người Châu Long cũng hiểu rằng Tiêu Hào đến gây rối cho anh ta vì tin tức. “Tốt lắm.” Tiêu Hào trực tiếp nhấc máy: “Vì cậu thích cái kiểu này, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là hư hỏng. Tiêu Hào bước tới, Châu Long nhân cơ hội lao về phía Tiêu Hào, con dao gọt hoa quả đâm thẳng vào bụng Tiêu Hào một đòn cực kỳ tàn nhẫn.
Tiêu Hào dùng dao tay lấy cổ tay Châu Long, vặn mạnh con dao rơi xuống đất. Cánh tay Châu Long bị Tiêu Hào vặn ra phía sau, sau đó anh đá vào mông Châu Long. Châu Long lại bị đá bay lên giường cách đó mấy mét. Châu Long cảm thấy toàn thân rã rời, không cử động được. Tiêu Hào không thực sự làm tổn thương Châu Long. Điều anh muốn là trả lại cho anh ta theo cách của riêng mình. Hai người phụ nữ sợ hãi co rúm lại dưới chân giường, những phụ nữ như họ đã chứng kiến nhiều cuộc tranh giành giữa nam giới hơn. Khi đàn ông giải quyết mọi chuyện, lựa chọn tốt nhất là không nói gì, chỉ cần họ ngoan ngoãn, thông thường sẽ được cho qua. Bên cạnh đó, việc đi cùng người kia đi ngủ cũng là một vấn đề lớn. Họ không ngờ Tiêu Hào lại có sức mạnh như vậy, dám khiêu chiến với con Châu Long. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tiêu Hào ra lệnh: "Hai người, cởi quần áo ra tạo dáng." "Ha ha..." Châu Long bật cười: "Tiêu Hào, anh được đấy, lại thích cùng nữ nhân của tôi chơi đùa. Chỉ cần nói một tiếng, tôi sẽ cho anh chơi." "Im lặng!" Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Cô cởi đồ, chỉ cần leo lên người Châu Long là được." Hai người phụ nữ không biết Tiêu Hào sẽ làm gì, vì vậy họ đành làm theo yêu cầu của Tiêu Hào. Mười phút sau, có tiếng bước chân gấp gáp ngoài hành lang. Sau đó, hàng chục phóng viên truyền thông lao vào với máy ảnh và micro. "Chụp ảnh đi, nào!" "Mau chụp lại!" Máy ảnh liên tục nhấp nháy! Video cũng được mở, sau đó ghi hình lại! Châu Long và hai người phụ nữ sửng sốt, vội vàng kéo chăn bông che mặt. Tuy nhiên, người bên cạnh đã xé tung chăn bông, khiến cả ba người đều không mảnh vải che thân. "Lũ khốn nạn, các người có biết tôi là ai không? Mấy dám chụp tôi. Tôi muốn công ty truyền thông của mấy người phá sản! Tôi sẽ kiện mấy người." Châu Long hét lên, những chuyện này nếu bung bét ra sẽ ảnh hưởng rất lớn đến anh ta. “Đừng phát tán những cái này.." Châu Long hét thêm vài câu, hoảng sợ nói. Lúc này, anh ta nói gì cũng không có tác dụng. Việc anh ta đe dọa mọi người trong các phương tiện truyền thông này là vô ích. Làm sao những người mà Tiêu Hào gọi đến lại sợ anh ta? Hai người phụ nữ vẫn rất thông minh, không nói lời nào, chặn phần quan trọng, muốn chụp thì có thể chụp. Tiêu Hào đã rời đi trong hỗn loạn. Tin tức về Châu Long và hai người phụ nữ này được đưa ra ánh sáng qua đêm.
Danh tính, chi tiết của Châu Long và những người phụ nữ anh ta đã ngủ trước đó, đánh nhau, đe dọa và thậm chí bắt cóc... Tất cả những tin tức tiêu cực đều bị phơi bày. Vì Châu Long thích sử dụng các phương tiện truyền thông để làm việc, vậy thì Tiêu Hào sẽ chiều anh ta tới bến. Sau khi trở về nhà, Liễu Nguyệt Hân vẫn chưa ngủ. "Anh xử lý xong rồi hả?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tiêu Hào gật đầu: "Đã xong. Nhưng sẽ còn tiếp tục vào ngày mai."
Liễu Nguyệt Hân không hỏi nhiều, chỉ nói: "Theo tin tức mà em nhận được, việc sáp nhập ba thành phố sẽ sớm bắt đầu. Nhiều nhất là một tháng, chủ tịch thành phố mới sẽ nắm quyền. Khi nào anh sẽ thành lập công ty của riêng mình? Để lựa chọn chủ tịch phòng thương mại, trước tiên anh phải thành lập công ty của chính mình và mở rộng công ty lên một cấp độ nhất định, tối thiểu phải có cấp độ công ty của nhà họ Liễu mới đủ tư cách tham gia bầu cử chủ tịch mới.”
Tiêu chuẩn và chỉ tiêu cho chủ tịch mới là có hạn, Tiêu Hào không phải lo lắng về điều này, bởi vì cha của Tiêu Hào là chủ tịch trước đó, con trai ông Tiêu Hào trực tiếp có quyền tranh cử. Điều mà Tiêu Hào phải làm là thành lập công ty, trong vòng nửa tháng sẽ biến công ty trở nên lớn mạnh như công ty của nhà họ Liễu. Theo ý kiến của Liễu Nguyệt Hân, để làm được điều này là quá khó. Nếu công ty không thể lớn như vậy, chủ tịch cạnh tranh không có cách nào so sánh với các công ty khác, và có thể bị loại trực tiếp.
Tiêu Hào nói: "Anh có kế hoạch riêng cho vấn đề này. Đừng lo lắng, kinh phí không phải là vấn đề. Trong vài ngày cuối cùng, anh sẽ thành lập một công ty.
Liễu Nguyệt Hân không hỏi nhiều mà nói: "Vì vụ án của nhà họ Tiêu, anh đã có danh tiếng lớn. Hãy thành lập công ty càng sớm càng tốt và sử dụng sức mạnh của xã hội để làm cho công ty lớn hơn. Em sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ." “Ừ” Tiêu Hào gật đầu.
Tắt đèn, để lại không gian cho hai người. Trong một thời gian dài, tuy hai người ở chung một phòng nhưng vẫn ngủ phòng riêng, không có quan hệ thân thiết. Trong sâu thẳm trái tim, họ đã nhận ra nhau rồi. Chỉ còn lại lớp giấy cuối cùng.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hào đã đến trường đại học Danh Nam. Trong phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng đang tức giận! "Hai người, các người đã làm chuyện như vậy!" "Đại học Danh Nam của chúng ta là một ngôi trường danh giá, hai người đang xúc phạm tinh thần học đường!" Trong văn phòng hiệu trưởng, có hai học sinh đang đứng, Châu Long, một học sinh năm nhất và Giang Yến Thanh, một học sinh lớp dưới.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chương 169: Vừa Bị Bắt
Mỹ nhân ôm eo cậu Long nói: "Hẳn là nhầm cửa, mặc kệ đi."
Một mỹ nhân khác nóng lòng nói: "Đúng vậy, cậu Long, nhanh lên..."
Cậu Long nhìn mỹ nhân trong tay, mặc kệ người gõ cửa, bò lên trên người hai mỹ nữ, phô trương uy lực. Ngay khi Châu Long đang vui vẻ thì bùm một tiếng! Cửa phòng trực tiếp bị đá mở, cánh cửa đập mạnh vào tường. Tiếng vang quá lớn, trực tiếp khiến ba người trên giường kinh ngạc. Ngọn lửa mà Châu Long sắp bùng nổ đột nhiên bị dập tắt, phía dưới hoàn toàn xìu xuống. "Mẹ kiếp, ai làm ông đây mất hứng, ông sẽ giết mày" Châu Long xuống giường, không mặc quần áo, đi đến bên bàn cầm một con dao gọt hoa quả. "Tiêu Hào, hóa ra là anh." Châu Long đi qua cửa phòng, lúc nhìn thấy Tiêu Hào thì vẻ mặt ảm đạm. "Ha ha, Tiêu Hào, tôi còn chưa tìm anh tính sổ mà anh lại tự mò tới đây. Làm phiền việc tốt của ông đây, tôi sẽ cho anh biết ông đây vĩ đại như thế nào." Châu Long nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua nên tức giận, cầm dao gọt hoa quả lao tới. Tiêu Hào cười khinh thường và đá vào bụng Châu Long. Châu Long bị đá văng xa ba thước, ôm bụng đau đớn, khóe miệng có vết máu.
Châu Long không phải là yếu đuối, lần này bị va chạm rất lớn, cũng rất mạnh, tại sao Tiêu Hào lại đá được anh ta? Thậm chí, anh ta còn bị đạp xuống đất mà không nhìn rõ động tác của Tiêu Hào. Tối hôm qua, anh ta chỉ biết Giang Yến Thanh và Âu Dương Chanh Kỳ thân thủ rất tốt, cho rằng Tiêu Hào là quả hồng mềm. Bởi vì từ đầu đến cuối, Tiêu Hào hoàn toàn không làm ra chuyện gì. Châu Long cũng là một kẻ tàn nhẫn, đau bụng chỉ biết nghiến răng chịu đựng mà không kêu la. “Tiêu Hào, anh dám đánh tôi! Anh có biết hậu quả của việc đánh tôi không? Anh cho rằng Giang Yến Thanh có thể bảo vệ anh, hoặc là Âu Dương Chanh Kỳ có thể bảo vệ anh. Hôm nay anh không giết được tôi thì ngày khác tôi sẽ giết anh."
Đối mặt với những lời nói khó nghe của Châu Long, Tiêu Hào tỏ vẻ thờ ơ: "Là cậu đã đưa tin?" “Nếu tôi làm như thế nào? ” Châu Long trực tiếp thừa nhận: “Các người ngoại tình tôi muốn hủy hoại các người Châu Long cũng hiểu rằng Tiêu Hào đến gây rối cho anh ta vì tin tức. “Tốt lắm.” Tiêu Hào trực tiếp nhấc máy: “Vì cậu thích cái kiểu này, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là hư hỏng. Tiêu Hào bước tới, Châu Long nhân cơ hội lao về phía Tiêu Hào, con dao gọt hoa quả đâm thẳng vào bụng Tiêu Hào một đòn cực kỳ tàn nhẫn.
Tiêu Hào dùng dao tay lấy cổ tay Châu Long, vặn mạnh con dao rơi xuống đất. Cánh tay Châu Long bị Tiêu Hào vặn ra phía sau, sau đó anh đá vào mông Châu Long. Châu Long lại bị đá bay lên giường cách đó mấy mét. Châu Long cảm thấy toàn thân rã rời, không cử động được. Tiêu Hào không thực sự làm tổn thương Châu Long. Điều anh muốn là trả lại cho anh ta theo cách của riêng mình. Hai người phụ nữ sợ hãi co rúm lại dưới chân giường, những phụ nữ như họ đã chứng kiến nhiều cuộc tranh giành giữa nam giới hơn. Khi đàn ông giải quyết mọi chuyện, lựa chọn tốt nhất là không nói gì, chỉ cần họ ngoan ngoãn, thông thường sẽ được cho qua. Bên cạnh đó, việc đi cùng người kia đi ngủ cũng là một vấn đề lớn. Họ không ngờ Tiêu Hào lại có sức mạnh như vậy, dám khiêu chiến với con Châu Long. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tiêu Hào ra lệnh: "Hai người, cởi quần áo ra tạo dáng." "Ha ha..." Châu Long bật cười: "Tiêu Hào, anh được đấy, lại thích cùng nữ nhân của tôi chơi đùa. Chỉ cần nói một tiếng, tôi sẽ cho anh chơi." "Im lặng!" Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Cô cởi đồ, chỉ cần leo lên người Châu Long là được." Hai người phụ nữ không biết Tiêu Hào sẽ làm gì, vì vậy họ đành làm theo yêu cầu của Tiêu Hào. Mười phút sau, có tiếng bước chân gấp gáp ngoài hành lang. Sau đó, hàng chục phóng viên truyền thông lao vào với máy ảnh và micro. "Chụp ảnh đi, nào!" "Mau chụp lại!" Máy ảnh liên tục nhấp nháy! Video cũng được mở, sau đó ghi hình lại! Châu Long và hai người phụ nữ sửng sốt, vội vàng kéo chăn bông che mặt. Tuy nhiên, người bên cạnh đã xé tung chăn bông, khiến cả ba người đều không mảnh vải che thân. "Lũ khốn nạn, các người có biết tôi là ai không? Mấy dám chụp tôi. Tôi muốn công ty truyền thông của mấy người phá sản! Tôi sẽ kiện mấy người." Châu Long hét lên, những chuyện này nếu bung bét ra sẽ ảnh hưởng rất lớn đến anh ta. “Đừng phát tán những cái này.." Châu Long hét thêm vài câu, hoảng sợ nói. Lúc này, anh ta nói gì cũng không có tác dụng. Việc anh ta đe dọa mọi người trong các phương tiện truyền thông này là vô ích. Làm sao những người mà Tiêu Hào gọi đến lại sợ anh ta? Hai người phụ nữ vẫn rất thông minh, không nói lời nào, chặn phần quan trọng, muốn chụp thì có thể chụp. Tiêu Hào đã rời đi trong hỗn loạn. Tin tức về Châu Long và hai người phụ nữ này được đưa ra ánh sáng qua đêm.
Danh tính, chi tiết của Châu Long và những người phụ nữ anh ta đã ngủ trước đó, đánh nhau, đe dọa và thậm chí bắt cóc... Tất cả những tin tức tiêu cực đều bị phơi bày. Vì Châu Long thích sử dụng các phương tiện truyền thông để làm việc, vậy thì Tiêu Hào sẽ chiều anh ta tới bến. Sau khi trở về nhà, Liễu Nguyệt Hân vẫn chưa ngủ. "Anh xử lý xong rồi hả?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tiêu Hào gật đầu: "Đã xong. Nhưng sẽ còn tiếp tục vào ngày mai."
Liễu Nguyệt Hân không hỏi nhiều, chỉ nói: "Theo tin tức mà em nhận được, việc sáp nhập ba thành phố sẽ sớm bắt đầu. Nhiều nhất là một tháng, chủ tịch thành phố mới sẽ nắm quyền. Khi nào anh sẽ thành lập công ty của riêng mình? Để lựa chọn chủ tịch phòng thương mại, trước tiên anh phải thành lập công ty của chính mình và mở rộng công ty lên một cấp độ nhất định, tối thiểu phải có cấp độ công ty của nhà họ Liễu mới đủ tư cách tham gia bầu cử chủ tịch mới.”
Tiêu chuẩn và chỉ tiêu cho chủ tịch mới là có hạn, Tiêu Hào không phải lo lắng về điều này, bởi vì cha của Tiêu Hào là chủ tịch trước đó, con trai ông Tiêu Hào trực tiếp có quyền tranh cử. Điều mà Tiêu Hào phải làm là thành lập công ty, trong vòng nửa tháng sẽ biến công ty trở nên lớn mạnh như công ty của nhà họ Liễu. Theo ý kiến của Liễu Nguyệt Hân, để làm được điều này là quá khó. Nếu công ty không thể lớn như vậy, chủ tịch cạnh tranh không có cách nào so sánh với các công ty khác, và có thể bị loại trực tiếp.
Tiêu Hào nói: "Anh có kế hoạch riêng cho vấn đề này. Đừng lo lắng, kinh phí không phải là vấn đề. Trong vài ngày cuối cùng, anh sẽ thành lập một công ty.
Liễu Nguyệt Hân không hỏi nhiều mà nói: "Vì vụ án của nhà họ Tiêu, anh đã có danh tiếng lớn. Hãy thành lập công ty càng sớm càng tốt và sử dụng sức mạnh của xã hội để làm cho công ty lớn hơn. Em sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ." “Ừ” Tiêu Hào gật đầu.
Tắt đèn, để lại không gian cho hai người. Trong một thời gian dài, tuy hai người ở chung một phòng nhưng vẫn ngủ phòng riêng, không có quan hệ thân thiết. Trong sâu thẳm trái tim, họ đã nhận ra nhau rồi. Chỉ còn lại lớp giấy cuối cùng.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hào đã đến trường đại học Danh Nam. Trong phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng đang tức giận! "Hai người, các người đã làm chuyện như vậy!" "Đại học Danh Nam của chúng ta là một ngôi trường danh giá, hai người đang xúc phạm tinh thần học đường!" Trong văn phòng hiệu trưởng, có hai học sinh đang đứng, Châu Long, một học sinh năm nhất và Giang Yến Thanh, một học sinh lớp dưới.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Bình luận facebook