Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 218: Áp bức
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Ông cụ đã sớm thông báo mọi chuyện cho Lôi Thiên biết, Lôi Thiên đã biết tất cả mọi chuyện diễn ra ở đây rồi. Thật ra, vì chuyện đầu thầu này Lôi Thiên cũng không muốn ra mặt đầu. Là một nhân vật lớn của phía Bắc, lại ra mặt trước đám thương nhân này, Lôi Thiên có cảm giác tự hạ thấp mình xuống.
Nhưng nhớ tới học trò yêu thích là Liễu Kiến Phong bây giờ còn đang ở trong ngục tối đều do Tiêu Hào mà ra. Chỉ cần có thể loại bỏ Tiêu Hào, Lôi Thiên đồng ý ra mặt.
Lôi Thiên đi tới, theo như hiểu biết của ông ta với Tiêu Hào, ông ta biết đến các tin tức bên lề qua ông Liễu. Tiêu Hào đã từng ở phía Bắc, là cảnh vụ viên của Đại đô đốc Cao, cũng là quân y, việc này đã được chứng thực.
Lôi Thiên biết đến Đại đô đốc Cao, nhưng không biết đến Tiêu Hào, vì đặc thù hai ngành không giống nhau.
Giống như tất cả mọi người đều biết đến Jack Ma, nhưng không biết đến người bảo vệ đứng bên cạnh Jack Ma Lôi Thiên lớn giọng nói: "Vẫn còn có kiểu sự tình này, lại còn là giao dịch tài chính lớn nữa. "Tôi đến tra xét
Lôi Thiên đi về phía Tiêu Hào, tất cả mọi người đi theo Tiêu
Hào. "Tiêu Hào, tôi là người của quân khu chín phía Bắc Lôi Thiên, hiện giờ tôi sẽ kiểm tra Ngữ khí của Lôi Thiên chính là một câu mệnh lệnh. "Tra cái gì?" Tiêu Hào thản nhiên nói: "Tra tình hình tài chính của tôi sao? Cái này không hề có trong phạm vi quản lý của ông mà?" "Người của quân khu chín có quyền điều tra một người." Lôi
Thiên nói: "Chỉ cần là người quân khu chín chúng tôi hoài nghi trên người có nguồn tiên phi pháp, chúng tôi phải tra ra manh moi." "Ha ha..." Tiêu Hào cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Trước kia, Tiêu Hào bỏ qua cho Liễu Kiến Phong một lần là vì nề mặt quân khu chín. Hằng năm quân khu chín đều phải bồi dưỡng rất nhiều người đi tới các quốc gia khác, một nửa số người vẫn còn chưa về, có người chết ở đất nước khác...
Những chiến sĩ này chết đi, thậm chí còn không có tên, cũng không có công chết đi, bọn họ hi sinh, là vì đất nước. Tiêu Hào vô cùng phục các chiến sĩ này, họ là những người mà anh tôn kính nhất. Cho nên, Tiêu Hào mới để ý đến mặt mũi của quân khu chín.
Lôi Thiên làm phó đốc đài ở quân khu chín đã nhiều năm, tuy rằng thái độ làm người khá kiêu căng, nhưng vẫn luôn tuân thủ quy tắc. Lần này, lại ở trong này làm khó Tiêu Hào.
Đôi mắt Tiêu Hào vô cùng bình tĩnh: "Tôi là người của Đại đô đốc Cao ở phía Bắc, cũng là người được cấp năm sao về hành nghề bác sĩ." "Chỉ cần tôi là người của Đại độ đốc Cao, còn có năm sao quân ý, với hai thân phận này, dù là quân khu chín cũng không có tư cách kiểm tra tôi." Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Lôi Thiên thừa nhận Tiêu Hào làm được việc, còn trẻ lại đẹp trai, giỏi chữa bệnh.
Nhưng ông ta cũng không để Tiêu Hào vào mắt, hoàn toàn có thực lực để nghiền áp Tiêu Hào: "Theo tôi biết, anh đã rời khỏi phía Bắc, thân phận của anh ở phía Bắc đã không còn gì nữa rồi." "Lần này tôi điều tra anh cũng không có ý gì khác, chỉ muốn kiểm tra xem trong thẻ anh có tiền hay không. "Ngại quá, tôi sẽ không để ông tra." Tiêu Hào trực tiếp từ chối: "Trừ khi ông lấy ra được lệnh điều tra của phía Bắc. "Làm càn" Lôi Thiên tức giận nói: "Tôi là đốc đài của quân khu chín, có quyền lợi trực tiếp kiểm tra bất cứ lúc nào, lời của tôi chính là lệnh điều tra." "Nếu anh thức thời, ngoan ngoãn phối hợp, nếu không tôi chỉ có thể bắt anh lại rồi tra tài khoản của anh" Lôi Thiên cố tình nổi giận với Tiểu Hào.
Mọi người còn đang chăm chú nhìn vở kịch sắp diễn ra, người lần này tới chính là một người đến từ ngành thần bí ở phía Вас.
Lần này Tiêu Hào lấy cải gì ra để đấu?
Ông cụ và Liễu Vĩnh tràn đầy hứng khởi, chỉ cần Lôi Thiên tra xét tài khoản của Tiêu Hào, lại xây dựng quan hệ cùng nhà họ Châu thêm một chút là có thể lấy được hạng mục lần này.
Trong mắt Tiêu Hào xuất hiện tía chết chóc: "Lôi Thiên, ông chỉ là phó đốc đài thôi, cho dù có là đốc đài đi nữa, cũng không dám nói ông ta có quyền lợi điều tra trực tiếp." "Quân khu chín là ngành đặc thù của phía Bắc, cũng là ngành được người người kính trọng, bất cứ mệnh lệnh điều tra nào của các người đều đại biểu cho đất nước, phần lớn là để điều tra các vụ kiện đặc thù. "Từng lệnh điều tra đều có vua phía Bắc ký tên." "Xử lý án mạng cũng phải do vua sắp xếp người." "Lôi Thiên, thế mà ông nói ông có quyền lợi trực tiếp ra lệnh điều tra sao? Nếu những lời này rơi vào tại những người ở miền
Bắc, vị trí đốc đài của ông không biết có còn không" Lôi Thiên nghe được lời nói của Tiêu Hào, sắc mặt biến đổi lớn: "Tiêu Hào, sao anh biết được những chuyện này?"
Đúng là ông ta ở nơi này làm khó Tiêu Hào là không đúng, lần này ông ta đến, là muốn báo thù cho đệ tử Liễu Kiến Phong. Ông ta đem quyền lợi, thân phận ra để chèn ép Tiêu hào, đối phó với Tiêu Hào, ông ta cho rằng, dù Tiêu Hào đã từng ở miền Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Bắc, chắc chắn sẽ sợ ông ta rồi chịu thua.
Nhưng mà Tiêu Hào lại không như vậy, ngược lại còn đối chọi gay gắt.
Tiêu Hào nói: "Tôi có việc bận rồi." "Chuyện hôm nay tốt nhất ông đừng có những tay vào, ông trở về làm tốt cái chức phó đốc đài của ông, tôi xem như mọi chuyện chưa xảy ra. Nếu ông cứ cố nhúng tay vào, hậu quả ông không gánh vác nổi đâu.
Những lời của anh là muốn Lôi Thiên rời đi, uy hiếp cảnh cáo ông ta sớm cuốn gói sớm. Lôi Thiên hiểu biết sâu rộng, những người dám nói những lời như vậy với ông ta không có nhiều
Nếu là người ông ta không biết rõ nói như vậy, chắc chắn Lôi Thiên sẽ thật cẩn thận, cẩn thận điều tra chi tiết người đó rồi đối phó sau.
Nhưng ông ta biết chi tiết rõ ràng về Tiêu Hào. "Tiêu Hào, không cần khoe khoang hiểu biết của anh, trước mặt mọi người, thể hiện ra anh là người không thể trêu chọc được." "Còn không mau ngoan ngoãn để cho phó đốc đài kiểm tra. Ông cụ cũng nhìn Tiêu Hào: "Tiêu Hào, anh không cần ngang bướng, nhanh phối hợp tra xét đi "Nếu không đốc đài nổi giận lên, anh liền xong đời." Người nhà họ Liễu thất thể xong sẽ lùi vào trong góc, có chuyện hay tốt, lập tức nhảy ra cằn Tiêu Hào một cái.
Lôi Thiên thấy Tiêu Hào bất động, cũng không hề có ý muốn phối hợp ông ta liếc mắt về phía hai người đi cùng.
Hai võ giả bao vây Tiêu Hào, nhìn chăm chăm vào Tiêu Hào như hổ rình mồi. Lôi Thiên gặp áp lực cho Tiêu Hào: "Ở đây đều là những nhân vật lớn của thành Danh Nam, tôi cũng không muốn ra tay trong này." "Tiêu Hào, nhanh lấy thẻ của anh ra.
Tất cả mọi người chờ Tiêu Hào chịu thua, chờ Tiêu Hào xin tha thứ Liễu Kiến Quốc vô cùng sốt ruột, ông không ngờ mọi chuyện lại hỗn loạn đến thế này. Nhưng mà ông ấy nghĩ, chắc chắn thẻ của tiêu Hào có thể trả được ba nghìn năm trăm tỷ, chắc chắn không sao đâu. Trên mặt Liễu Nguyệt Hân chẳng có vẻ gì lo lắng, cô vô cùng tin tưởng Tiêu Hào.
Lần này là chuyện Tiêu Hào sắp xếp.
Lương Thiếu Thu cũng không mở miệng, anh cũng vô cùng mong chờ, không biết sư phụ anh sẽ mở miệng thế nào đây?
Vẻ mặt Đường Minh Tam mê man, Tiêu Hào không sợ Lôi Thiên chút nào, chút mặt mũi cũng không cho ông ta.
Chẳng lẽ bên trong thẻ thật sự có ba nghìn năm trăm tỷ sao? "Phải tra xét, cũng không phải không thể..." Tiêu Hào mở miệng: "Ai dám cả ba nghìn năm trăm tỷ với tôi, tôi sẽ cho người đó tra xét."
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Ông cụ đã sớm thông báo mọi chuyện cho Lôi Thiên biết, Lôi Thiên đã biết tất cả mọi chuyện diễn ra ở đây rồi. Thật ra, vì chuyện đầu thầu này Lôi Thiên cũng không muốn ra mặt đầu. Là một nhân vật lớn của phía Bắc, lại ra mặt trước đám thương nhân này, Lôi Thiên có cảm giác tự hạ thấp mình xuống.
Nhưng nhớ tới học trò yêu thích là Liễu Kiến Phong bây giờ còn đang ở trong ngục tối đều do Tiêu Hào mà ra. Chỉ cần có thể loại bỏ Tiêu Hào, Lôi Thiên đồng ý ra mặt.
Lôi Thiên đi tới, theo như hiểu biết của ông ta với Tiêu Hào, ông ta biết đến các tin tức bên lề qua ông Liễu. Tiêu Hào đã từng ở phía Bắc, là cảnh vụ viên của Đại đô đốc Cao, cũng là quân y, việc này đã được chứng thực.
Lôi Thiên biết đến Đại đô đốc Cao, nhưng không biết đến Tiêu Hào, vì đặc thù hai ngành không giống nhau.
Giống như tất cả mọi người đều biết đến Jack Ma, nhưng không biết đến người bảo vệ đứng bên cạnh Jack Ma Lôi Thiên lớn giọng nói: "Vẫn còn có kiểu sự tình này, lại còn là giao dịch tài chính lớn nữa. "Tôi đến tra xét
Lôi Thiên đi về phía Tiêu Hào, tất cả mọi người đi theo Tiêu
Hào. "Tiêu Hào, tôi là người của quân khu chín phía Bắc Lôi Thiên, hiện giờ tôi sẽ kiểm tra Ngữ khí của Lôi Thiên chính là một câu mệnh lệnh. "Tra cái gì?" Tiêu Hào thản nhiên nói: "Tra tình hình tài chính của tôi sao? Cái này không hề có trong phạm vi quản lý của ông mà?" "Người của quân khu chín có quyền điều tra một người." Lôi
Thiên nói: "Chỉ cần là người quân khu chín chúng tôi hoài nghi trên người có nguồn tiên phi pháp, chúng tôi phải tra ra manh moi." "Ha ha..." Tiêu Hào cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Trước kia, Tiêu Hào bỏ qua cho Liễu Kiến Phong một lần là vì nề mặt quân khu chín. Hằng năm quân khu chín đều phải bồi dưỡng rất nhiều người đi tới các quốc gia khác, một nửa số người vẫn còn chưa về, có người chết ở đất nước khác...
Những chiến sĩ này chết đi, thậm chí còn không có tên, cũng không có công chết đi, bọn họ hi sinh, là vì đất nước. Tiêu Hào vô cùng phục các chiến sĩ này, họ là những người mà anh tôn kính nhất. Cho nên, Tiêu Hào mới để ý đến mặt mũi của quân khu chín.
Lôi Thiên làm phó đốc đài ở quân khu chín đã nhiều năm, tuy rằng thái độ làm người khá kiêu căng, nhưng vẫn luôn tuân thủ quy tắc. Lần này, lại ở trong này làm khó Tiêu Hào.
Đôi mắt Tiêu Hào vô cùng bình tĩnh: "Tôi là người của Đại đô đốc Cao ở phía Bắc, cũng là người được cấp năm sao về hành nghề bác sĩ." "Chỉ cần tôi là người của Đại độ đốc Cao, còn có năm sao quân ý, với hai thân phận này, dù là quân khu chín cũng không có tư cách kiểm tra tôi." Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Lôi Thiên thừa nhận Tiêu Hào làm được việc, còn trẻ lại đẹp trai, giỏi chữa bệnh.
Nhưng ông ta cũng không để Tiêu Hào vào mắt, hoàn toàn có thực lực để nghiền áp Tiêu Hào: "Theo tôi biết, anh đã rời khỏi phía Bắc, thân phận của anh ở phía Bắc đã không còn gì nữa rồi." "Lần này tôi điều tra anh cũng không có ý gì khác, chỉ muốn kiểm tra xem trong thẻ anh có tiền hay không. "Ngại quá, tôi sẽ không để ông tra." Tiêu Hào trực tiếp từ chối: "Trừ khi ông lấy ra được lệnh điều tra của phía Bắc. "Làm càn" Lôi Thiên tức giận nói: "Tôi là đốc đài của quân khu chín, có quyền lợi trực tiếp kiểm tra bất cứ lúc nào, lời của tôi chính là lệnh điều tra." "Nếu anh thức thời, ngoan ngoãn phối hợp, nếu không tôi chỉ có thể bắt anh lại rồi tra tài khoản của anh" Lôi Thiên cố tình nổi giận với Tiểu Hào.
Mọi người còn đang chăm chú nhìn vở kịch sắp diễn ra, người lần này tới chính là một người đến từ ngành thần bí ở phía Вас.
Lần này Tiêu Hào lấy cải gì ra để đấu?
Ông cụ và Liễu Vĩnh tràn đầy hứng khởi, chỉ cần Lôi Thiên tra xét tài khoản của Tiêu Hào, lại xây dựng quan hệ cùng nhà họ Châu thêm một chút là có thể lấy được hạng mục lần này.
Trong mắt Tiêu Hào xuất hiện tía chết chóc: "Lôi Thiên, ông chỉ là phó đốc đài thôi, cho dù có là đốc đài đi nữa, cũng không dám nói ông ta có quyền lợi điều tra trực tiếp." "Quân khu chín là ngành đặc thù của phía Bắc, cũng là ngành được người người kính trọng, bất cứ mệnh lệnh điều tra nào của các người đều đại biểu cho đất nước, phần lớn là để điều tra các vụ kiện đặc thù. "Từng lệnh điều tra đều có vua phía Bắc ký tên." "Xử lý án mạng cũng phải do vua sắp xếp người." "Lôi Thiên, thế mà ông nói ông có quyền lợi trực tiếp ra lệnh điều tra sao? Nếu những lời này rơi vào tại những người ở miền
Bắc, vị trí đốc đài của ông không biết có còn không" Lôi Thiên nghe được lời nói của Tiêu Hào, sắc mặt biến đổi lớn: "Tiêu Hào, sao anh biết được những chuyện này?"
Đúng là ông ta ở nơi này làm khó Tiêu Hào là không đúng, lần này ông ta đến, là muốn báo thù cho đệ tử Liễu Kiến Phong. Ông ta đem quyền lợi, thân phận ra để chèn ép Tiêu hào, đối phó với Tiêu Hào, ông ta cho rằng, dù Tiêu Hào đã từng ở miền Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Bắc, chắc chắn sẽ sợ ông ta rồi chịu thua.
Nhưng mà Tiêu Hào lại không như vậy, ngược lại còn đối chọi gay gắt.
Tiêu Hào nói: "Tôi có việc bận rồi." "Chuyện hôm nay tốt nhất ông đừng có những tay vào, ông trở về làm tốt cái chức phó đốc đài của ông, tôi xem như mọi chuyện chưa xảy ra. Nếu ông cứ cố nhúng tay vào, hậu quả ông không gánh vác nổi đâu.
Những lời của anh là muốn Lôi Thiên rời đi, uy hiếp cảnh cáo ông ta sớm cuốn gói sớm. Lôi Thiên hiểu biết sâu rộng, những người dám nói những lời như vậy với ông ta không có nhiều
Nếu là người ông ta không biết rõ nói như vậy, chắc chắn Lôi Thiên sẽ thật cẩn thận, cẩn thận điều tra chi tiết người đó rồi đối phó sau.
Nhưng ông ta biết chi tiết rõ ràng về Tiêu Hào. "Tiêu Hào, không cần khoe khoang hiểu biết của anh, trước mặt mọi người, thể hiện ra anh là người không thể trêu chọc được." "Còn không mau ngoan ngoãn để cho phó đốc đài kiểm tra. Ông cụ cũng nhìn Tiêu Hào: "Tiêu Hào, anh không cần ngang bướng, nhanh phối hợp tra xét đi "Nếu không đốc đài nổi giận lên, anh liền xong đời." Người nhà họ Liễu thất thể xong sẽ lùi vào trong góc, có chuyện hay tốt, lập tức nhảy ra cằn Tiêu Hào một cái.
Lôi Thiên thấy Tiêu Hào bất động, cũng không hề có ý muốn phối hợp ông ta liếc mắt về phía hai người đi cùng.
Hai võ giả bao vây Tiêu Hào, nhìn chăm chăm vào Tiêu Hào như hổ rình mồi. Lôi Thiên gặp áp lực cho Tiêu Hào: "Ở đây đều là những nhân vật lớn của thành Danh Nam, tôi cũng không muốn ra tay trong này." "Tiêu Hào, nhanh lấy thẻ của anh ra.
Tất cả mọi người chờ Tiêu Hào chịu thua, chờ Tiêu Hào xin tha thứ Liễu Kiến Quốc vô cùng sốt ruột, ông không ngờ mọi chuyện lại hỗn loạn đến thế này. Nhưng mà ông ấy nghĩ, chắc chắn thẻ của tiêu Hào có thể trả được ba nghìn năm trăm tỷ, chắc chắn không sao đâu. Trên mặt Liễu Nguyệt Hân chẳng có vẻ gì lo lắng, cô vô cùng tin tưởng Tiêu Hào.
Lần này là chuyện Tiêu Hào sắp xếp.
Lương Thiếu Thu cũng không mở miệng, anh cũng vô cùng mong chờ, không biết sư phụ anh sẽ mở miệng thế nào đây?
Vẻ mặt Đường Minh Tam mê man, Tiêu Hào không sợ Lôi Thiên chút nào, chút mặt mũi cũng không cho ông ta.
Chẳng lẽ bên trong thẻ thật sự có ba nghìn năm trăm tỷ sao? "Phải tra xét, cũng không phải không thể..." Tiêu Hào mở miệng: "Ai dám cả ba nghìn năm trăm tỷ với tôi, tôi sẽ cho người đó tra xét."
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất