Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 251: Đại hội nhận chức
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Chương 251: Đại hội nhận chức
Liễu Nguyệt Hân mỉm cười và nói: “Chào cô Âu Dương Đường Minh Tam cũng mỉm cười chào hỏi: “Chào cô Âu Dương.
Châu Thiên Bắc và Lương Thiếu Thu cũng vội vã đứng dậy chào.
Lúc này Châu Thiên Bắc cảm thấy vô cùng kinh ngạc, anh ta không sao hiểu được Tiêu Hào đã trèo cao, thiết lập được quan hệ với nhà họ Âu Dương từ khi nào?
Nếu như nhà họ Âu Dương muốn đối phó với nhà họ
Châu... Châu Thiên Bắc không dám tưởng tượng thêm nữa, chắc chắn là nhà họ Châu sẽ không thể kháng cự nỗi! Lương Thiếu Thu lại không hề thấy bất ngờ, anh ta biết thực lực của Tiêu Hào.
Tiêu Hào không ngờ người nhà họ Âu Dương lại đến.
Thông thường thì nhà giàu bậc nhất của ba thành phố và các thế lực thượng lưu đều sẽ không tham gia vào những buổi đại hội như thế này.
Lần này đã có hai trong số ba nhà giàu bậc nhất của ba thành phố đến rồi.
Âu Dương Chanh Kỳ đã đến, cô ta đến trong sự rầm rộ và ngồi xuống bên cạnh Tiêu Hào.
Kẻ mù cũng có thể nhìn ra được Âu Dương Chanh Kỳ đến để giúp Tiêu Hào, nếu không thì cô ta cũng sẽ không đi đến bên cạnh Tiêu Hào trước mặt mọi người như thế.
Sau khi hai bên chào hỏi nhau thì Âu Dương Chanh Kỳ đã nói thẳng vào vấn đề: “Anh Tiêu, ông nội tôi nhận được tin đại hội lần này sẽ quyết định rất nhiều chức vụ quan trọng. “Ông nội ghé qua bảo tôi đến giúp anh Tiêu, chỉ cần nhà họ Âu Dương chúng tôi ra mặt thì tất cả mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết nhanh gọn hết”
Nhà họ Âu Dương rất có lòng tin nhưng dù cho không có sự giúp đỡ của nhà họ Âu Dương thì Tiêu Hào cũng có thể giải quyết xong chuyện lần này. “Ông nội cô đã có lòng rồi." Tiêu Hào mỉm cười và nói: “Quan hệ của cô và Uông Giang Cần khá tốt nhỉ?” “Ừm.” Âu Dương Chanh Kỳ gật đầu và nói: “Chúng tôi đã quen nhau từ nhỏ nhưng rất ít qua lại với nhau, chỉ có những lúc bàn chuyện làm ăn hoặc có tiệc sinh nhật, tiệc cưới các kiểu thì tôi mới gặp anh ấy thôi.” “Con người anh ấy rất được, rất dễ gần.
Âu Dương Chanh Kỳ vốn dĩ là một cô gái hoạt bát, cởi mở, có gì nói nấy, tuyệt đối không giữ điều gì trong lòng.
Tiêu Hào nói: “Nếu cô muốn giúp đỡ tôi thì cô không thể nào làm bạn với Uông Giang Cần nữa rồi.” “Ý của anh là?” Âu Dương Chanh Kỳ thấy hơi thắc mắc nên hỏi: “Với thực lực của nhà họ Uông thì nhất định anh ấy sẽ không tranh giành chức vụ tổng hội trưởng hội thương mại của ba thành phố.
Tiêu Hào mỉm cười và nói: “Anh ta có giành hay không thì lát nữa sẽ biết thôi!”
Âu Dương Chanh Kỳ đảm bảo: “Xin anh Tiêu hãy yên tâm, dù cho Uông Giang Cần có tranh với anh Tiêu thì tôi cũng sẽ ủng hộ anh Tiêu đến cùng.
Tiêu Hào và Âu Dương Chanh Kỳ nói chuyện vui vẻ với nhau, Liễu Kiến Quốc vô cùng kinh ngạc.
Ông ta không thể nào ngờ được quan hệ của Tiêu Hào và nhà họ Âu Dương lại tốt đến như thế. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đường Minh Tam cũng rất kinh ngạc, anh ta cảm thấy càng lúc càng không thể hiểu nỗi con người Tiêu Hào. Châu Thiên Bắc nghe hai người họ nói chuyện thì thấy thấp thỏm không yên, nhà họ Âu Dương thà đắc tội với nhà họ Uông cũng phải ủng hộ Tiêu Hào cho được.
Những người khác có mặt ở đó cũng cảm thấy vô cùng thắc mắc, rất nhiều người đều không dám tin vào mắt mình.
Những năm gần đây, nhà họ Âu Dương luôn rất khiêm tổn, bất luận là làm bất cứ chuyện gì họ đều không thích tranh giành với người khác, càng không thích ủng hộ thế lực nào cả.
Bây giờ người nhà họ Âu Dương lại xuất hiện và công khai ủng hộ Tiêu Hào.
Sắc mặt của Uông Giang Cần rất khó coi, Liễu Vĩnh cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, anh ta vô cùng tức giận.
Liễu Vĩnh tìm thấy được chỗ dựa là con trai của nhà giàu bậc nhất Danh Tây, nhưng anh ta không thể nào ngờ được Tiêu Hào cũng có thể tìm được chỗ dựa là cháu gái nhà giàu bậc nhất của Danh Nam.
Trước đây Liễu Vĩnh tưởng rằng trong đại hội lần này, chỉ cần có Uông Giang Cần ủng hộ thì anh ta nhất định sẽ có thể ngồi vào vị trí tổng hội trưởng hội thương mại của ba thành phố.
Bây giờ nếu nhà họ Âu Dương muốn ủng hộ Tiêu Hào thì anh ta sẽ không thể thắng nổi nữa.
Vì thực lực của nhà họ Âu Dương còn mạnh hơn cả nhà họ Uông!
Đều là nhà giàu bậc nhất nhưng so với nhà họ Âu Dương thì là họ Uông vẫn còn cách một khoảng cách rất xa.
Uông Giang Cần nhìn thấy sắc mặt tái xanh của Liễu Vĩnh thì nói: “Anh lo lắng điều gì? Chẳng phải cậu Yến của thành phố Danh Bắc vẫn còn chưa đến sao?” “Đợi cậu Yến đến thì tôi sẽ liên thủ với cậu Yến, sao Âu Dương Chanh Kỳ có thể là đối thủ của chúng tôi?” Liễu Vĩnh nghe thấy vậy thì vẻ u ám trên mặt anh ta đã biến mất hết, anh ta lại nở nụ cười đầy vẻ tự tin.
Ở Danh Bắc thì nhà họ Yến là gia đình giàu có nhất, cậu Yến đến hợp tác với Uông Giang Cần thì Âu Dương Chanh Kỳ và Tiêu Hào chắc chắn sẽ thất bại.
Mười mấy phút sau thì hội nghị đã đến lúc bắt đầu, tấm rèm che màu đỏ trên sân khấu được hai nhân viên tác nghiệp xinh đẹp kéo ra.
Người dẫn chương trình bước lên sân khấu và bắt đầu giới thiệu về những việc có liên quan trong đại hội lần này, ưu thế của việc hợp nhất ba thành phố, vân vân.
Sau đó thì cuối cùng nhân vật chính của hôm nay cũng đã xuất hiện.
Chủ tịch mới của thành phố Đế Nam với gốc gác thần bí.
Trong tiếng vỗ tay như sấm cùng với sự chờ đợi và ngước nhìn của tất cả mọi người...
Một chiến sĩ nữ dáng người cao ráo, hiên ngang xuất hiện giữa sân khấu.
Khí thế của chiến sĩ rất lớn, khuôn mặt thanh thoát đầy vẻ cương nghị, vóc dáng thì lại càng hoàn hảo hơn.
Bất luận là ngoại hình, vóc dáng hay thể chất, mặt nào cũng đều tiêu biểu cho uy phong của một chiến sĩ nữ của Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Kỳ Hạ. “Sao chủ tịch mới lại là nữ? Trẻ vậy sao?” “Trời ơi, ngầu thật, đẹp thật!” “Không ngờ trên thế giới lại có một chiến sĩ uy phong và xinh đẹp đến như thế” “Đây là tiên nữ từ trên trời xuống sao?” “Làm tôi nhớ đến một tướng quân thời cổ đại, Hoa Mộc Lan!” “Tôi muốn cưới cô ấy!
Người đang đứng giữa sân khấu là Băng Sương, cấp dưới của Tiêu Hào.
Rất nhiều người đã bị chinh phục bởi tư thế quân đội và vẻ đẹp của Băng Sương. “Cô ấy, cô ấy... Lúc Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy người phụ nữ trên sân khấu thì mắt cô đã sắp muốn trợn tròn lên.
Liễu Kiến Quốc thở gấp, trán toát mồ hôi, ông ta không dám tin chủ tịch mới lại là chiến sĩ nữ này.
Liễu Kiến Quốc và Liễu Nguyệt Hân đều đã từng gặp mặt Băng Sương.
Lúc đầu bố con Trương Hoành Vĩ và Liễu Kiến Phong muốn đào mộ tổ của Tiêu Hào và tìm một trung úy ở vùng biên giới phía bắc đến, khí thế hừng hực.
Cuối cùng, Băng Sương đã dẫn theo mười đại úy cùng đi máy bay đến, áp đảo tất cả bọn họ, bắt bố con Trương Hoành Vĩ đi.
Hai người họ vẫn luôn cho rằng người phụ nữ này làm việc cho một tướng quân kỳ cựu nào đó, nhưng... Bây giờ sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
Liễu Nguyệt Hân đang suy nghĩ về một vấn đề khác, người phụ nữ này... Có quan hệ như thế nào với Tiêu Hào? “Chào buổi sáng mọi người!” Băng Sương bước đến trước micro, cao giọng nói: “Tôi tên Băng Sương, là trợ lý của chủ tịch mới.
Băng Sương vừa dứt lời thì mọi người đã tỏ thái độ “thì ra là như vậy”. “Thì ra không phải là chủ tịch mới. “Đã nói rồi mà, làm tôi hết hồn, tôi còn tưởng sao một cô gái xinh đẹp còn trẻ như vậy mà lại trở thành chủ tịch thành phố mới của chúng ta.
Băng Sương tiếp tục nói: “Thân phận của chủ tịch mới rất cao quý, công việc bề bộn, hàng ngày phải xử lý rất nhiều việc nên không có thời gian tham gia hội nghị lần này.” “Ba thành phố lớn Danh Nam, Danh Bắc, Danh Tây hợp nhất lại với nhau, gọi chung là thành phố Đế Nam, do tôi toàn quyền đại diện cho vị trí chủ tịch. “Cũng tức là sau này tất cả mọi việc của thành phố mới sẽ do tôi phụ trách.
Cô ta vừa dứt lời thì mọi người đã nháo nhào lên!
Không phải chủ tịch, là đại diện của chủ tịch, chịu trách nhiệm tất cả mọi mặt của thành phố mới, vậy thì cũng có quyền như chủ tịch.
Rất nhiều thương gia lớn và quan chức cấp cao của ba thành phố đều thay đổi sắc mặt, ai cũng thấy không vui.
Mọi người đến đại hội nhận chức lần này để chào đón chủ tịch mới, kết quả chủ tịch mới lại không xuất hiện! "Mọi người đến là vì chủ tịch mới, chủ tịch không xuất hiện mà lại làm khí thể đến vậy sao? Thật là thiếu tôn trọng người khác quá.” “Chủ tịch mới muốn giao vị trí chủ tịch lại cho một cô nhóc trẻ tuổi như thế này thì sao được “Những trưởng bối đã lăn lộn mấy chục năm ở ba thành phố này như chúng tôi có thể phục được sao?”
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chương 251: Đại hội nhận chức
Liễu Nguyệt Hân mỉm cười và nói: “Chào cô Âu Dương Đường Minh Tam cũng mỉm cười chào hỏi: “Chào cô Âu Dương.
Châu Thiên Bắc và Lương Thiếu Thu cũng vội vã đứng dậy chào.
Lúc này Châu Thiên Bắc cảm thấy vô cùng kinh ngạc, anh ta không sao hiểu được Tiêu Hào đã trèo cao, thiết lập được quan hệ với nhà họ Âu Dương từ khi nào?
Nếu như nhà họ Âu Dương muốn đối phó với nhà họ
Châu... Châu Thiên Bắc không dám tưởng tượng thêm nữa, chắc chắn là nhà họ Châu sẽ không thể kháng cự nỗi! Lương Thiếu Thu lại không hề thấy bất ngờ, anh ta biết thực lực của Tiêu Hào.
Tiêu Hào không ngờ người nhà họ Âu Dương lại đến.
Thông thường thì nhà giàu bậc nhất của ba thành phố và các thế lực thượng lưu đều sẽ không tham gia vào những buổi đại hội như thế này.
Lần này đã có hai trong số ba nhà giàu bậc nhất của ba thành phố đến rồi.
Âu Dương Chanh Kỳ đã đến, cô ta đến trong sự rầm rộ và ngồi xuống bên cạnh Tiêu Hào.
Kẻ mù cũng có thể nhìn ra được Âu Dương Chanh Kỳ đến để giúp Tiêu Hào, nếu không thì cô ta cũng sẽ không đi đến bên cạnh Tiêu Hào trước mặt mọi người như thế.
Sau khi hai bên chào hỏi nhau thì Âu Dương Chanh Kỳ đã nói thẳng vào vấn đề: “Anh Tiêu, ông nội tôi nhận được tin đại hội lần này sẽ quyết định rất nhiều chức vụ quan trọng. “Ông nội ghé qua bảo tôi đến giúp anh Tiêu, chỉ cần nhà họ Âu Dương chúng tôi ra mặt thì tất cả mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết nhanh gọn hết”
Nhà họ Âu Dương rất có lòng tin nhưng dù cho không có sự giúp đỡ của nhà họ Âu Dương thì Tiêu Hào cũng có thể giải quyết xong chuyện lần này. “Ông nội cô đã có lòng rồi." Tiêu Hào mỉm cười và nói: “Quan hệ của cô và Uông Giang Cần khá tốt nhỉ?” “Ừm.” Âu Dương Chanh Kỳ gật đầu và nói: “Chúng tôi đã quen nhau từ nhỏ nhưng rất ít qua lại với nhau, chỉ có những lúc bàn chuyện làm ăn hoặc có tiệc sinh nhật, tiệc cưới các kiểu thì tôi mới gặp anh ấy thôi.” “Con người anh ấy rất được, rất dễ gần.
Âu Dương Chanh Kỳ vốn dĩ là một cô gái hoạt bát, cởi mở, có gì nói nấy, tuyệt đối không giữ điều gì trong lòng.
Tiêu Hào nói: “Nếu cô muốn giúp đỡ tôi thì cô không thể nào làm bạn với Uông Giang Cần nữa rồi.” “Ý của anh là?” Âu Dương Chanh Kỳ thấy hơi thắc mắc nên hỏi: “Với thực lực của nhà họ Uông thì nhất định anh ấy sẽ không tranh giành chức vụ tổng hội trưởng hội thương mại của ba thành phố.
Tiêu Hào mỉm cười và nói: “Anh ta có giành hay không thì lát nữa sẽ biết thôi!”
Âu Dương Chanh Kỳ đảm bảo: “Xin anh Tiêu hãy yên tâm, dù cho Uông Giang Cần có tranh với anh Tiêu thì tôi cũng sẽ ủng hộ anh Tiêu đến cùng.
Tiêu Hào và Âu Dương Chanh Kỳ nói chuyện vui vẻ với nhau, Liễu Kiến Quốc vô cùng kinh ngạc.
Ông ta không thể nào ngờ được quan hệ của Tiêu Hào và nhà họ Âu Dương lại tốt đến như thế. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đường Minh Tam cũng rất kinh ngạc, anh ta cảm thấy càng lúc càng không thể hiểu nỗi con người Tiêu Hào. Châu Thiên Bắc nghe hai người họ nói chuyện thì thấy thấp thỏm không yên, nhà họ Âu Dương thà đắc tội với nhà họ Uông cũng phải ủng hộ Tiêu Hào cho được.
Những người khác có mặt ở đó cũng cảm thấy vô cùng thắc mắc, rất nhiều người đều không dám tin vào mắt mình.
Những năm gần đây, nhà họ Âu Dương luôn rất khiêm tổn, bất luận là làm bất cứ chuyện gì họ đều không thích tranh giành với người khác, càng không thích ủng hộ thế lực nào cả.
Bây giờ người nhà họ Âu Dương lại xuất hiện và công khai ủng hộ Tiêu Hào.
Sắc mặt của Uông Giang Cần rất khó coi, Liễu Vĩnh cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, anh ta vô cùng tức giận.
Liễu Vĩnh tìm thấy được chỗ dựa là con trai của nhà giàu bậc nhất Danh Tây, nhưng anh ta không thể nào ngờ được Tiêu Hào cũng có thể tìm được chỗ dựa là cháu gái nhà giàu bậc nhất của Danh Nam.
Trước đây Liễu Vĩnh tưởng rằng trong đại hội lần này, chỉ cần có Uông Giang Cần ủng hộ thì anh ta nhất định sẽ có thể ngồi vào vị trí tổng hội trưởng hội thương mại của ba thành phố.
Bây giờ nếu nhà họ Âu Dương muốn ủng hộ Tiêu Hào thì anh ta sẽ không thể thắng nổi nữa.
Vì thực lực của nhà họ Âu Dương còn mạnh hơn cả nhà họ Uông!
Đều là nhà giàu bậc nhất nhưng so với nhà họ Âu Dương thì là họ Uông vẫn còn cách một khoảng cách rất xa.
Uông Giang Cần nhìn thấy sắc mặt tái xanh của Liễu Vĩnh thì nói: “Anh lo lắng điều gì? Chẳng phải cậu Yến của thành phố Danh Bắc vẫn còn chưa đến sao?” “Đợi cậu Yến đến thì tôi sẽ liên thủ với cậu Yến, sao Âu Dương Chanh Kỳ có thể là đối thủ của chúng tôi?” Liễu Vĩnh nghe thấy vậy thì vẻ u ám trên mặt anh ta đã biến mất hết, anh ta lại nở nụ cười đầy vẻ tự tin.
Ở Danh Bắc thì nhà họ Yến là gia đình giàu có nhất, cậu Yến đến hợp tác với Uông Giang Cần thì Âu Dương Chanh Kỳ và Tiêu Hào chắc chắn sẽ thất bại.
Mười mấy phút sau thì hội nghị đã đến lúc bắt đầu, tấm rèm che màu đỏ trên sân khấu được hai nhân viên tác nghiệp xinh đẹp kéo ra.
Người dẫn chương trình bước lên sân khấu và bắt đầu giới thiệu về những việc có liên quan trong đại hội lần này, ưu thế của việc hợp nhất ba thành phố, vân vân.
Sau đó thì cuối cùng nhân vật chính của hôm nay cũng đã xuất hiện.
Chủ tịch mới của thành phố Đế Nam với gốc gác thần bí.
Trong tiếng vỗ tay như sấm cùng với sự chờ đợi và ngước nhìn của tất cả mọi người...
Một chiến sĩ nữ dáng người cao ráo, hiên ngang xuất hiện giữa sân khấu.
Khí thế của chiến sĩ rất lớn, khuôn mặt thanh thoát đầy vẻ cương nghị, vóc dáng thì lại càng hoàn hảo hơn.
Bất luận là ngoại hình, vóc dáng hay thể chất, mặt nào cũng đều tiêu biểu cho uy phong của một chiến sĩ nữ của Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Kỳ Hạ. “Sao chủ tịch mới lại là nữ? Trẻ vậy sao?” “Trời ơi, ngầu thật, đẹp thật!” “Không ngờ trên thế giới lại có một chiến sĩ uy phong và xinh đẹp đến như thế” “Đây là tiên nữ từ trên trời xuống sao?” “Làm tôi nhớ đến một tướng quân thời cổ đại, Hoa Mộc Lan!” “Tôi muốn cưới cô ấy!
Người đang đứng giữa sân khấu là Băng Sương, cấp dưới của Tiêu Hào.
Rất nhiều người đã bị chinh phục bởi tư thế quân đội và vẻ đẹp của Băng Sương. “Cô ấy, cô ấy... Lúc Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy người phụ nữ trên sân khấu thì mắt cô đã sắp muốn trợn tròn lên.
Liễu Kiến Quốc thở gấp, trán toát mồ hôi, ông ta không dám tin chủ tịch mới lại là chiến sĩ nữ này.
Liễu Kiến Quốc và Liễu Nguyệt Hân đều đã từng gặp mặt Băng Sương.
Lúc đầu bố con Trương Hoành Vĩ và Liễu Kiến Phong muốn đào mộ tổ của Tiêu Hào và tìm một trung úy ở vùng biên giới phía bắc đến, khí thế hừng hực.
Cuối cùng, Băng Sương đã dẫn theo mười đại úy cùng đi máy bay đến, áp đảo tất cả bọn họ, bắt bố con Trương Hoành Vĩ đi.
Hai người họ vẫn luôn cho rằng người phụ nữ này làm việc cho một tướng quân kỳ cựu nào đó, nhưng... Bây giờ sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
Liễu Nguyệt Hân đang suy nghĩ về một vấn đề khác, người phụ nữ này... Có quan hệ như thế nào với Tiêu Hào? “Chào buổi sáng mọi người!” Băng Sương bước đến trước micro, cao giọng nói: “Tôi tên Băng Sương, là trợ lý của chủ tịch mới.
Băng Sương vừa dứt lời thì mọi người đã tỏ thái độ “thì ra là như vậy”. “Thì ra không phải là chủ tịch mới. “Đã nói rồi mà, làm tôi hết hồn, tôi còn tưởng sao một cô gái xinh đẹp còn trẻ như vậy mà lại trở thành chủ tịch thành phố mới của chúng ta.
Băng Sương tiếp tục nói: “Thân phận của chủ tịch mới rất cao quý, công việc bề bộn, hàng ngày phải xử lý rất nhiều việc nên không có thời gian tham gia hội nghị lần này.” “Ba thành phố lớn Danh Nam, Danh Bắc, Danh Tây hợp nhất lại với nhau, gọi chung là thành phố Đế Nam, do tôi toàn quyền đại diện cho vị trí chủ tịch. “Cũng tức là sau này tất cả mọi việc của thành phố mới sẽ do tôi phụ trách.
Cô ta vừa dứt lời thì mọi người đã nháo nhào lên!
Không phải chủ tịch, là đại diện của chủ tịch, chịu trách nhiệm tất cả mọi mặt của thành phố mới, vậy thì cũng có quyền như chủ tịch.
Rất nhiều thương gia lớn và quan chức cấp cao của ba thành phố đều thay đổi sắc mặt, ai cũng thấy không vui.
Mọi người đến đại hội nhận chức lần này để chào đón chủ tịch mới, kết quả chủ tịch mới lại không xuất hiện! "Mọi người đến là vì chủ tịch mới, chủ tịch không xuất hiện mà lại làm khí thể đến vậy sao? Thật là thiếu tôn trọng người khác quá.” “Chủ tịch mới muốn giao vị trí chủ tịch lại cho một cô nhóc trẻ tuổi như thế này thì sao được “Những trưởng bối đã lăn lộn mấy chục năm ở ba thành phố này như chúng tôi có thể phục được sao?”
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net