Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83: Tiếp nhận vụ án
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Ôn Linh Anh xem xong video, khuôn mặt cô lúc xanh lúc xám, nội tâm gào thét. Nhà họ Đường, Liễu, Trương, ba gia tộc lớn vậy mà vì lợi ích riêng hủy đi nhà họ Tiêu.
Giết người diệt khẩu, táng tận lương tâm. Nếu chuyện này bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, người dân cả thành Danh Nam đều chấn động. Ôn Linh Anh nghiến răng nghiến lợi, tâm loạn vô cùng, vụ án mạng này thật khủng khiếp.
Hiện giờ chức vị của cô là phó đội trưởng, nhưng phía sau cô còn có chống lưng, phụ trách vụ án này cũng không có vấn đề gì. Nhưng mà vụ án mạng này lại vô cùng khó giải quyết. "Đoạn video phía sau đầu?" Ôn Linh Anh ổn định cảm xúc lại hỏi: "Tiêu Hào, anh bị trói lại, làm sao thoát thân được vậy?" Cô xem trong video Tiêu Hào vẫn đang bị trói, chuyện anh phải chết là không có gì phải bàn cãi.
Tiêu Hào nhặt đoạn dây thừng đứt đoạn trên mặt đất, dài tâm nửa mét, hai tay cầm hai đầu sợi dây thừng: "Nhìn nhé." "Gì cơ?" Ôn Linh Anh nhìn Tiêu Hào: "Ý của anh là, anh kéo đứt đoạn dây thừng này á?" "Đúng thế." Tiêu Hào khẳng định chắc chắn.
Ôn Linh Anh tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Hào: "Tôi không có tâm trạng đùa giỡn với anh, tôi.." Ôn Linh Anh còn chưa dứt lời, có kinh ngạc há to miệng, giật mình nhìn thấy Tiêu Hào dùng tay kéo đứt hai đầu dây thừng. Vừa rồi Tiêu Hào vừa mạnh mẽ dùng lực kéo một cái, sợi dây thừng liền đứt thành hai phần.
Trương Hồng Long bị dọa sợ khiếp vía, lúc trước ông ta cũng đã nhìn thấy Tiêu Hào dễ dàng làm đứt tất cả các sợi dây thừng trên người anh ta. "Đây là anh làm ảo thuật sao?" Ôn Linh Anh giật lấy sợi dây thừng trong tay Tiêu Hào, cô kiểm tra lại rồi thử dùng hai tay kéo đứt nó.
Nhưng cho dù cô có kéo thể nào, sợi dây thừng văn y nguyên không ảnh hưởng gì.
Sợi dây thừng này cho dù có một con dao, chặt vài lần cũng chưa chắc đã đứt. "Đây là sức mạnh của tôi, cô nhìn xem tất cả những sợi dây thừng bị đứt này đều do tôi làm "Tôi chịu bị trói để nói chuyện với đảm Trương Hồng Long cùng Đường Tuyết Như để điều tra sự việc năm đó thôi." "Cổ tình dụ bọn họ nói ra chân tướng"
Ôn Linh Anh nhìn một đống dây thừng bị đứt nham nhở dưới mặt đất, cô không dám tin tưởng vào Tiêu Hào, cô tỉ mỉ đánh giá giống như phát hiện ra một hòn đảo mới vậy.
Sợi dây thừng thô như vậy, bằng sức người sao có thể kéo đứt được chứ, thế mà Tiêu Hào lại làm được. "Anh trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào thế? Nói cho tôi biết, sao anh có thể lợi hại được như vậy." Ôn Linh Anh vẫn nhớ rõ rành rành, sáu năm trước Tiêu Hào chỉ là một anh chàng con nhà giàu bình thường, vậy mà sáu năm sau lại trở nên có lợi hại như vậy.
Tiêu Hào cười nói: "Muốn học không, tôi dạy cho cô "Muốn." Ôn Linh Anh trả lời theo bản năng, sau đó liếc mắt nhìn Tiêu Hào: "Không học." Tiêu Hào nói: "Muốn học thì học, sau khi vụ án mạng này kết thúc, tôi dạy cho cô, cam đoan có có thể kéo đứt được một đoạn dây thừng vừa thô vừa cứng như vậy. "Chuyện của sau này để sau này nói tiếp. Trong lòng Ôn Linh Anh rất muốn học, nhưng ngoài miệng vẫn cứ từ chối, nói chung cô vẫn luôn không vừa mắt Tiêu Hào, cô cũng không biết vì sao lại như vậy. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Ôn Linh Anh nói tiếp: "Tiêu Hào, anh bắt đầu điều tra những chuyện này từ lúc nào?" "Sau khi trở về tôi liền đi điều tra luôn." Tiêu Hào nói: "Hiện tại đã tìm ra được kẻ thù, có thể kết thúc rồi. "Tiêu Hào." Ôn Linh Anh nhìn rồi lại nhìn video thêm một lần nữa, nói: "Video này chỉ có thể nhìn thấy việc anh bị trói, bị thẩm vận, sau đó bọn họ muốn giết anh." "Nhưng những chuyện trong đoạn đối thoại, bọn họ nói vô cùng rõ ràng chuyện sáu năm về trước. "Nhưng mà anh có căn cứ trực tiếp chính xác không? Phải có căn cứ chính xác để trực tiếp kết án." “Có." Tiêu Hào đã sớm tìm ra một người làm chứng: "Cô còn nhớ Thái Lệ Quyên không? Sáu năm trước đổ tội cho vợ tôi?"
Ôn Linh Anh ngạc nhiên vô cùng: "Thái Lệ Quyên? Anh tìm được Thái Lệ Quyên?" "Đúng vậy." Tiêu Hào gật đầu: "Người phụ nữ này nhất định sẽ nói giúp tôi." "Ha ha... Bên cạnh truyền đến tiếng cười to của Trương Hồng Long: "Chuyện mà Thái Lệ Quyên biết chỉ là chuyện nhà họ Liễu cưỡng bức bà ta, hãm hại Tiêu Hào thôi" "Những chuyện khác, căn bản Thái Lệ Quyên không hề biết đến. Còn nữa, chỉ có nhân chứng, không có vật chứng. Tất cả các hồ sơ vật chứng của sáu năm trước đều là Tiêu Hào ép buộc Thái Lệ Quyên, bằng chứng nhiều chất như núi. Hơn nữa, mấy năm nay tinh thần của Thái Lệ Quyên có vấn đề, bị bệnh tâm thần cấp độ nặng. Một kẻ bị tâm thần mức độ nặng lại đi làm chứng thì sao có kết quả được."
Trương Hồng Long nói sự thật, thực sự bệnh nhân tâm thân không thể đứng ra làm chứng.
Tiêu Hào lại tràn đầy tự tin nói: "Rất nhiều chuyện không có chứng cứ, nhưng chúng ta có thể tạo ra chứng cứ." "Ôn Linh Anh, việc cô cần làm là bắt hai người kia lại thẩm vấn suốt đêm. Buổi sáng ngày mai cô công khai video trên ra ngoài ánh sáng. Nhớ rằng lấy danh nghĩa của cục cảnh sát để tung video ra, cũng chính là lấy danh nghĩa của chính phủ ra để công khai chuyện này."
Ôn Linh Anh nghĩ một lúc. "Đưa chuyện này ra ngoài ảnh sáng không khó, tôi có thể làm được, nhưng mà chuyện này còn chưa điều tra rõ ràng, không có chứng cứ đủ mười phần lại đưa ra ánh sáng sớm như vậy... Chuyện lớn như vậy, trái với quy trình, chỉ sợ sẽ bị thẩm tra. Hơn nữa án mạng này lại cực kỳ phức tạp, sau khi phơi bày ra ngoài ánh sáng sợ sẽ làm cho cá thành Danh Nam rung chuyển Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Ôn Linh Anh lo lắng cho chính mình.
Cục cảnh sát đứng về phía chính phủ lại tung video phơi bày ra sẽ phải phụ trách với việc nội dung, phải cam kết nội dung đưa ra là đúng sự thật.
Nếu là những người khác phát tán ra hoặc phát tán ra theo một con đường khác, ý nghĩa sẽ không giống nhau. Tiêu Hào nói: "Ôn Linh Anh, cô tin tưởng tôi, một khi video này được đưa ra ngoài bằng danh nghĩa chính phủ sẽ tạo ra rung chuyển cực kỳ lớn." "Không riêng gì việc rung chuyển ba thành, thậm chí sẽ khiến cho bên trên chú ý, còn khiến cho cả nước chú ý đến." "Một khi chuyện này càng trở nên lớn hơn, mặt trên mới coi trọng, đến lúc đó, chẳng những sẽ không thẩm tra cô, còn ủy nhiệm cho cô toàn quyền điều tra" "Cái gì?" Ôn Linh Anh không tin tưởng Tiêu Hào: "Chuyện lớn như vậy, không điều tra kỹ càng liền tung ra, còn không xử phạt tôi sao? Còn ủy nhiệm cho tôi toàn quyền điều tra á? Để khen thưởng cho tôi à?" "Xem ra đến lúc đó là cục đem tôi ra tế, thậm chí khai trừ tôi khỏi cục đem người đến điều tra tôi mới đúng"
Tiêu Hào cẩn trọng nhìn cô: "Cô nói cũng đúng, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, lại là án mạng trọng yếu, cô vi phạm quy tắc, chắc chắn cục sẽ xử phạt cô, thẩm tra cô, thậm chí khai trừ cô. Nhưng vụ án mạng này cực lớn, khiến toàn thành rung chuyển, một khi vụ án quy mô quá lớn, còn liên lụy đến nhiều thủ, hơn nữa là án oan, có quan hệ đến ba gia tộc lớn, xin hỏi, toàn cục ai muốn đạp vào hồ nước đục này?" Tiêu Hào lại nói tiếp: "Có câu nói, ai gây ra họa người đó phụ trách. Chuyện này xảy ra ở thành Danh Nam, đương nhiên cục cảnh sát của thành Danh Nam phải phụ trách rồi. Tôi hỏi cô, trừ cô ra, trong cục ai dám nhận vụ án mạng này? Trừ nhà họ Liễu cùng với nhà họ Trương, ai dám đối đầu với nhà họ Đường đây? Cho nên, tin tôi đi, vụ án mạng này rốt cuộc vận đến chỗ cô phải điều tra thôi, cho dù kết quả tốt hay xấu có điều phải gánh vác trách nhiệm. Một khi phát video ra bên ngoài, cho dù cô không phụ trách vụ án mạng này, bên trên cũng sẽ để cho cô phụ trách"
Thậm chí chẳng những không xử phạt cô, còn thăng chức cho cô.
Giải thích một lúc, Ôn Linh Anh hiểu ra, cô nói: "Nói đơn giản một chút là vụ án này cực kỳ khó giải quyết, ai gặp rắc rối người đó đi phá án. "Nếu có thể phá được vụ án này thì tốt rồi, đương nhiên sẽ được thăng chức, nhưng nếu vụ án này không thể cứu chữa được, cuối cùng không thể hoàn thành, đương nhiên người điều tra vụ án này phải chịu trách nhiệm, chịu tiếng xấu thay cho người khác."
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Ôn Linh Anh xem xong video, khuôn mặt cô lúc xanh lúc xám, nội tâm gào thét. Nhà họ Đường, Liễu, Trương, ba gia tộc lớn vậy mà vì lợi ích riêng hủy đi nhà họ Tiêu.
Giết người diệt khẩu, táng tận lương tâm. Nếu chuyện này bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, người dân cả thành Danh Nam đều chấn động. Ôn Linh Anh nghiến răng nghiến lợi, tâm loạn vô cùng, vụ án mạng này thật khủng khiếp.
Hiện giờ chức vị của cô là phó đội trưởng, nhưng phía sau cô còn có chống lưng, phụ trách vụ án này cũng không có vấn đề gì. Nhưng mà vụ án mạng này lại vô cùng khó giải quyết. "Đoạn video phía sau đầu?" Ôn Linh Anh ổn định cảm xúc lại hỏi: "Tiêu Hào, anh bị trói lại, làm sao thoát thân được vậy?" Cô xem trong video Tiêu Hào vẫn đang bị trói, chuyện anh phải chết là không có gì phải bàn cãi.
Tiêu Hào nhặt đoạn dây thừng đứt đoạn trên mặt đất, dài tâm nửa mét, hai tay cầm hai đầu sợi dây thừng: "Nhìn nhé." "Gì cơ?" Ôn Linh Anh nhìn Tiêu Hào: "Ý của anh là, anh kéo đứt đoạn dây thừng này á?" "Đúng thế." Tiêu Hào khẳng định chắc chắn.
Ôn Linh Anh tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Hào: "Tôi không có tâm trạng đùa giỡn với anh, tôi.." Ôn Linh Anh còn chưa dứt lời, có kinh ngạc há to miệng, giật mình nhìn thấy Tiêu Hào dùng tay kéo đứt hai đầu dây thừng. Vừa rồi Tiêu Hào vừa mạnh mẽ dùng lực kéo một cái, sợi dây thừng liền đứt thành hai phần.
Trương Hồng Long bị dọa sợ khiếp vía, lúc trước ông ta cũng đã nhìn thấy Tiêu Hào dễ dàng làm đứt tất cả các sợi dây thừng trên người anh ta. "Đây là anh làm ảo thuật sao?" Ôn Linh Anh giật lấy sợi dây thừng trong tay Tiêu Hào, cô kiểm tra lại rồi thử dùng hai tay kéo đứt nó.
Nhưng cho dù cô có kéo thể nào, sợi dây thừng văn y nguyên không ảnh hưởng gì.
Sợi dây thừng này cho dù có một con dao, chặt vài lần cũng chưa chắc đã đứt. "Đây là sức mạnh của tôi, cô nhìn xem tất cả những sợi dây thừng bị đứt này đều do tôi làm "Tôi chịu bị trói để nói chuyện với đảm Trương Hồng Long cùng Đường Tuyết Như để điều tra sự việc năm đó thôi." "Cổ tình dụ bọn họ nói ra chân tướng"
Ôn Linh Anh nhìn một đống dây thừng bị đứt nham nhở dưới mặt đất, cô không dám tin tưởng vào Tiêu Hào, cô tỉ mỉ đánh giá giống như phát hiện ra một hòn đảo mới vậy.
Sợi dây thừng thô như vậy, bằng sức người sao có thể kéo đứt được chứ, thế mà Tiêu Hào lại làm được. "Anh trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào thế? Nói cho tôi biết, sao anh có thể lợi hại được như vậy." Ôn Linh Anh vẫn nhớ rõ rành rành, sáu năm trước Tiêu Hào chỉ là một anh chàng con nhà giàu bình thường, vậy mà sáu năm sau lại trở nên có lợi hại như vậy.
Tiêu Hào cười nói: "Muốn học không, tôi dạy cho cô "Muốn." Ôn Linh Anh trả lời theo bản năng, sau đó liếc mắt nhìn Tiêu Hào: "Không học." Tiêu Hào nói: "Muốn học thì học, sau khi vụ án mạng này kết thúc, tôi dạy cho cô, cam đoan có có thể kéo đứt được một đoạn dây thừng vừa thô vừa cứng như vậy. "Chuyện của sau này để sau này nói tiếp. Trong lòng Ôn Linh Anh rất muốn học, nhưng ngoài miệng vẫn cứ từ chối, nói chung cô vẫn luôn không vừa mắt Tiêu Hào, cô cũng không biết vì sao lại như vậy. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Ôn Linh Anh nói tiếp: "Tiêu Hào, anh bắt đầu điều tra những chuyện này từ lúc nào?" "Sau khi trở về tôi liền đi điều tra luôn." Tiêu Hào nói: "Hiện tại đã tìm ra được kẻ thù, có thể kết thúc rồi. "Tiêu Hào." Ôn Linh Anh nhìn rồi lại nhìn video thêm một lần nữa, nói: "Video này chỉ có thể nhìn thấy việc anh bị trói, bị thẩm vận, sau đó bọn họ muốn giết anh." "Nhưng những chuyện trong đoạn đối thoại, bọn họ nói vô cùng rõ ràng chuyện sáu năm về trước. "Nhưng mà anh có căn cứ trực tiếp chính xác không? Phải có căn cứ chính xác để trực tiếp kết án." “Có." Tiêu Hào đã sớm tìm ra một người làm chứng: "Cô còn nhớ Thái Lệ Quyên không? Sáu năm trước đổ tội cho vợ tôi?"
Ôn Linh Anh ngạc nhiên vô cùng: "Thái Lệ Quyên? Anh tìm được Thái Lệ Quyên?" "Đúng vậy." Tiêu Hào gật đầu: "Người phụ nữ này nhất định sẽ nói giúp tôi." "Ha ha... Bên cạnh truyền đến tiếng cười to của Trương Hồng Long: "Chuyện mà Thái Lệ Quyên biết chỉ là chuyện nhà họ Liễu cưỡng bức bà ta, hãm hại Tiêu Hào thôi" "Những chuyện khác, căn bản Thái Lệ Quyên không hề biết đến. Còn nữa, chỉ có nhân chứng, không có vật chứng. Tất cả các hồ sơ vật chứng của sáu năm trước đều là Tiêu Hào ép buộc Thái Lệ Quyên, bằng chứng nhiều chất như núi. Hơn nữa, mấy năm nay tinh thần của Thái Lệ Quyên có vấn đề, bị bệnh tâm thần cấp độ nặng. Một kẻ bị tâm thần mức độ nặng lại đi làm chứng thì sao có kết quả được."
Trương Hồng Long nói sự thật, thực sự bệnh nhân tâm thân không thể đứng ra làm chứng.
Tiêu Hào lại tràn đầy tự tin nói: "Rất nhiều chuyện không có chứng cứ, nhưng chúng ta có thể tạo ra chứng cứ." "Ôn Linh Anh, việc cô cần làm là bắt hai người kia lại thẩm vấn suốt đêm. Buổi sáng ngày mai cô công khai video trên ra ngoài ánh sáng. Nhớ rằng lấy danh nghĩa của cục cảnh sát để tung video ra, cũng chính là lấy danh nghĩa của chính phủ ra để công khai chuyện này."
Ôn Linh Anh nghĩ một lúc. "Đưa chuyện này ra ngoài ảnh sáng không khó, tôi có thể làm được, nhưng mà chuyện này còn chưa điều tra rõ ràng, không có chứng cứ đủ mười phần lại đưa ra ánh sáng sớm như vậy... Chuyện lớn như vậy, trái với quy trình, chỉ sợ sẽ bị thẩm tra. Hơn nữa án mạng này lại cực kỳ phức tạp, sau khi phơi bày ra ngoài ánh sáng sợ sẽ làm cho cá thành Danh Nam rung chuyển Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Ôn Linh Anh lo lắng cho chính mình.
Cục cảnh sát đứng về phía chính phủ lại tung video phơi bày ra sẽ phải phụ trách với việc nội dung, phải cam kết nội dung đưa ra là đúng sự thật.
Nếu là những người khác phát tán ra hoặc phát tán ra theo một con đường khác, ý nghĩa sẽ không giống nhau. Tiêu Hào nói: "Ôn Linh Anh, cô tin tưởng tôi, một khi video này được đưa ra ngoài bằng danh nghĩa chính phủ sẽ tạo ra rung chuyển cực kỳ lớn." "Không riêng gì việc rung chuyển ba thành, thậm chí sẽ khiến cho bên trên chú ý, còn khiến cho cả nước chú ý đến." "Một khi chuyện này càng trở nên lớn hơn, mặt trên mới coi trọng, đến lúc đó, chẳng những sẽ không thẩm tra cô, còn ủy nhiệm cho cô toàn quyền điều tra" "Cái gì?" Ôn Linh Anh không tin tưởng Tiêu Hào: "Chuyện lớn như vậy, không điều tra kỹ càng liền tung ra, còn không xử phạt tôi sao? Còn ủy nhiệm cho tôi toàn quyền điều tra á? Để khen thưởng cho tôi à?" "Xem ra đến lúc đó là cục đem tôi ra tế, thậm chí khai trừ tôi khỏi cục đem người đến điều tra tôi mới đúng"
Tiêu Hào cẩn trọng nhìn cô: "Cô nói cũng đúng, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, lại là án mạng trọng yếu, cô vi phạm quy tắc, chắc chắn cục sẽ xử phạt cô, thẩm tra cô, thậm chí khai trừ cô. Nhưng vụ án mạng này cực lớn, khiến toàn thành rung chuyển, một khi vụ án quy mô quá lớn, còn liên lụy đến nhiều thủ, hơn nữa là án oan, có quan hệ đến ba gia tộc lớn, xin hỏi, toàn cục ai muốn đạp vào hồ nước đục này?" Tiêu Hào lại nói tiếp: "Có câu nói, ai gây ra họa người đó phụ trách. Chuyện này xảy ra ở thành Danh Nam, đương nhiên cục cảnh sát của thành Danh Nam phải phụ trách rồi. Tôi hỏi cô, trừ cô ra, trong cục ai dám nhận vụ án mạng này? Trừ nhà họ Liễu cùng với nhà họ Trương, ai dám đối đầu với nhà họ Đường đây? Cho nên, tin tôi đi, vụ án mạng này rốt cuộc vận đến chỗ cô phải điều tra thôi, cho dù kết quả tốt hay xấu có điều phải gánh vác trách nhiệm. Một khi phát video ra bên ngoài, cho dù cô không phụ trách vụ án mạng này, bên trên cũng sẽ để cho cô phụ trách"
Thậm chí chẳng những không xử phạt cô, còn thăng chức cho cô.
Giải thích một lúc, Ôn Linh Anh hiểu ra, cô nói: "Nói đơn giản một chút là vụ án này cực kỳ khó giải quyết, ai gặp rắc rối người đó đi phá án. "Nếu có thể phá được vụ án này thì tốt rồi, đương nhiên sẽ được thăng chức, nhưng nếu vụ án này không thể cứu chữa được, cuối cùng không thể hoàn thành, đương nhiên người điều tra vụ án này phải chịu trách nhiệm, chịu tiếng xấu thay cho người khác."
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Bình luận facebook