Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 87: Uy hiếp
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 87: Uy hiếp
Liễu Nguyệt Hân sực nhớ đến mấy chuyện ngày hôm nay, cực kỳ tức giận: "Vì sao không gọi điện cho em? Vì sao không cho em biết một chút tin tức nào?" "Đã vài ngày rồi, rốt cuộc anh bận làm cái gì thế? Thời gian để nhắn một cái tin báo cho em cũng không có sao?" "Vì sao lúc nào di động cũng tắt máy thế?"
Không phải Tiêu Hào không gửi tin tức, cũng không phải Tiêu Hào không muốn gọi điện thoại.
Trước đó theo kế hoạch của Tiêu Hào, muốn làm cho việc Tiêu Hào bị bắt cóc giống thật nhất, đây là kế hoạch của Tiêu Hào, anh không thể nói cho bất cứ người nào biết cả.
Chuyện này rất khó giải quyết. "Hai ngày nay không liên lạc với em là có nguyên nhân, anh tắt nguồn điện thoại của mình" "Chờ chúng ta gặp nhau anh sẽ từ từ giải thích với em." "Anh cái đồ tồi tệ này" Liễu Nguyệt Hãn nghe thấy mấy lời giải thích này của Tiêu Hào, cực kỳ không thoải mái. "Tốt nhất là anh biến luôn đi, đừng bao giờ đến đây nữa"
Liễu Nguyệt Hân tắt điện thoại. Cô thực sự tức giận, vô cùng tức giận.
Không thèm chào hỏi, không thèm nói gì liền biến mất vài ngày.
Lại còn nói tự mình tắt nguồn điện thoại nữa. "Alo. Alo." Tiêu Hào buồn bực, anh vẫn chưa nói xong mà.
Anh biết Liễu Nguyệt Hân tức giận rồi, biết hiện giờ Liễu Nguyệt Hân đang gặp chuyện khó khăn. "Liệt Diễm, tôi có việc phải đi trước."
Liệt Diễm tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn anh: "Đi gặp người thương chứ gì?"
Cũng chỉ có Liệt Diễm mới dám ở trước mặt Nam để nói mấy lời như vậy.
Tiêu Hào nói: "Mỹ nữ Băng Sương vô cùng nhớ anh, biết anh phải về đây chỉ ước được bay đến trước mặt anh ngay." "Hôm nay để Băng Sương gặp anh, hai người nói chuyện vui vẻ." "Ngoan ngoãn ở đây vài ngày rồi nhanh chóng đến kinh đô, đưa tin cho tổng bộ Ám Dạ"
Liệt Diễm liếc nhìn Tiêu Hào nói: "Con gái thật phiền mà, tôi không cần cô ấy ở cạnh đâu, tôi tự đi chơi cũng được."
Sau khi Tiêu Hào cùng Liệt Diễm tách nhau ra, anh lập tức tiến đến công ty của Liễu Nguyệt Hân.
Sau khi đã gọi điện được cho Tiêu Hào, tâm trạng của Liễu Nguyệt Hân tốt lên rất nhiều.
Nhưng mà cô vẫn còn tầng tầng lớp lớp suy nghĩ khác. Ăn bữa sáng đơn giản xong, cô đến công ty. Vừa mới đến cổng tòa nhà công ty đã gặp Liễu Kiến Hưng. "Nguyệt Hân, đúng lúc tôi cũng muốn gặp cô.
Đương nhiên là Liễu Kiến Hưng ở cửa của tòa nhà nghỉ ngợi chờ Liễu Nguyệt Hân rồi. Hai người ngồi xuống ở phòng khách lầu một, sau khi nhân viên phục vụ pha trà xong xuôi liền rời đi.
Liễu Kiến Hưng đi thẳng vào vấn đề, nói: "Nguyệt Hân, chuyện hai ngày trước chúng ta bàn bạc với nhau, cô cần nhắc thế nào rồi?"
Hôm nay là ngày dự kiến đi gặp Lương Thế Khoan. Mới sáng sớm Liễu Kiến Hưng đã tới đây hỏi Liễu Nguyệt Hân chuyện này. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Tối hôm qua, Liễu Nguyệt Hân đã suy nghĩ cả đêm, cô đã có quyết định rồi.
Cô không thể đem công ty giao cho Liễu Kiến Hưng.
Buổi sáng hôm nay gọi điện cho Tiêu Hào, cô càng thêm chắc chắn không thể giao công ty ra.
Liễu Nguyệt Hân không đồng ý, nói: "Bác à, nguy cơ lần này của công ty, tôi có thể cố gắng làm tốt." "Tôi sẽ đấu đến cùng với nhà họ Lương"
Khuôn mặt Liễu Kiến Hưng tươi cười chờ mong, ông ta còn đang nghĩ đến việc Liễu Nguyệt Hân sẽ đem công ty ra giao cho mình.
Ông ta hoàn toàn không ngờ, Liễu Nguyệt Hân định đi chặn họng nhà họ Lương. "Nguyệt Hân." Sắc mặt Liễu Kiến Hưng lạnh lùng trở lại, nói: "Lần này giao công ty cho tôi, vì mọi chuyện, vì nhà họ Liễu" "Cô làm như vậy là hủy nhà họ Liễu chúng ta."
Liễu Nguyệt Hân cất giọng tức giận nói: "Bác à, bác nghĩ rằng tôi không đoán ra bác định làm gì hay sao?" "Nếu tôi đem công ty giao cho bác, bác sẽ đưa tôi cùng công ty, một nhà chúng ta ném xuống vực sâu. "Tôi sẽ không giao cho bác, tuyệt đối không" "Ha ha..." Liễu Kiến Hưng gượng cười hai tiếng: "Cô cho rằng cô không đem công ty cho tôi, cô sẽ không bị nhốt đánh xuống vực sâu sao?" "Cô trực tiếp giao công ty cho tôi, tôi hoàn thành xong mọi thủ tục sẽ tiếp tục hợp tác với nhà họ Lương, tiến hành các hạng mục tiếp theo." "Nếu cô không giao công ty cho tôi, nhà họ Lương trực tiếp thu mua công ty nhà họ Liễu, sau đó đem công ty giao cho tôi." "Liễu Nguyệt Hân, đến bây giờ, cô còn chưa rõ ràng mọi chuyện sao?"
Lúc này Liễu Nguyệt Hân mới hiểu ra mọi chuyện: "Bác... Bác à, bác hợp tác với Lương Thế Khoan rồi đúng không?" "Tất cả mọi chuyện xảy ra đều là tính toán của bác!"
Liễu Kiến Hưng uống một ngụm trà, cười nói: "Cho nên, cô vẫn nên ngoan ngoãn giao công ty cho tôi, như vậy đối với ai cũng tốt." "Nếu cô không giao ra, sếp Lương đến đây, mọi người đều không ổn rồi. Đến lúc đó, chỉ sợ cô thân bại danh liệt, thậm chí tan cửa nát nhà."
Liễu Nguyệt Hân tức giận đến nỗi sắc mặt cô trở nên trắng bạch, cô cắn chặt răng: "Tuyệt đối tôi sẽ không giao công ty ra, chỉ cần tôi không tiếp nhận thủ tục bàn giao, tôi không ký tên, các người còn có thể làm gì chứ?" "Lên tòa án, thường xuyên gặp mặt, chỉ cần vài ba tháng thôi." "Tôi có thời gian cùng các người đấu." "Huống hồ, quy ước với nhà họ Lương chưa chắc tôi đã thất bại."
Sắc mặt Liễu Kiến Hưng càng lúc càng âm trầm, tức giận vô cùng. "Xem ra cô rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt" "Nếu đã muốn như vậy, thì cô lo mà chờ án phạt của nhà họ Lương đi." Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Sau khi Liễu Kiến Hưng rời đi, tâm trí Liễu Nguyệt Hân vô cùng loạn, cô bước vào văn phòng công ty.
Cô mở máy tính ra, trong thư điện tử có rất nhiều tin nhà họ Lương gửi đến, còn có hạng mục kia nữa, bên đó đã xảy ra vấn đề, muốn đình công rồi.
Liễu Nguyệt Hân không thể yên lòng được, cô cũng không muốn xem nội dung tin nhắn, đóng hòm thư lại. Ngay sau đó, điện thoại bên cạnh máy tính cũng vang lên.
Liễu Nguyệt Hân nghe máy, đều là chuyện của mấy hạng mục bên kia, rất nhiều thủ tục, tiến trình đang xảy ra vấn đề. Bởi vì đột nhiên hai nhà rút vốn.
Liễu Nguyệt Hân nghe xong cúp máy, cô không nghe điện thoại nữa.
Làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ! Chiêu này của nhà họ Lương đúng là đỉnh rồi.
Trực tiếp rút vốn uy hiếp, một khi hạng mục tiếp tục, không trụ nổi vài ngày, sợ rằng công nhân ở công trường sẽ làm loạn lên, nếu ông chủ bên nhận thầu biết rằng nhà họ Lương rút vốn, đương nhiên sẽ tìm đến chỗ Liễu Nguyệt Hân đòi đền bù tổn thất.
Bởi vì lần này người tổng phụ trách hạng mục là Liễu
Nguyệt Hân. Mọi chi tiết lớn nhỏ trong hợp đồng, văn kiện trong hạng mục lần này đều do Liễu Nguyệt Hân đích thân ký tên. Nếu xảy ra vấn đề, toàn bộ mọi thứ đều kéo theo như hiệu ứng cánh bướm. Hạng mục lần này, nhà họ Lương đầu tư tài chính hơn chín mươi phần trăm, công ty nhà họ Liễu chỉ chiếm một phần nhỏ thôi.
Hợp đồng lần này do Lương Thiếu Thu muốn lấy lòng Tiêu Hào nên mới ký, đáng tiếc, hiện giờ khác gì lấy hòn đá tự đập vào chân đâu.
Lòng Liễu Nguyệt Hân nóng như lửa đốt, mấy phút sau, di động riêng của Liễu Nguyệt Hân vang lên. Là Liễu Kiến Hưng gọi đến. "Nguyệt Hân, suy nghĩ thế nào rồi?" Liễu Kiến Hưng cười hỏi: "Hiện giờ có quyết định gì khác không?"
Liễu Nguyệt Hân kiên trì: "Nhà họ Lương rút vốn, là nhà họ Lương không đúng hẹn, không phải tôi." "Ha ha... Nguyệt Hân à, cô đúng là ngu ngốc." Liễu Kiến Hưng uy hiếp: "Cô cho là nhà họ Lương thực sự rút vốn, sẽ thả hạng mục tốt như vậy ra ngoài sao? Chỉ là để đối phó với cô thôi." "Nếu cô không giao công ty cho tôi, một giờ nữa, sẽ có rất nhiều nhà giàu đi vào công ty nhà họ Liễu, vọt vào văn phòng của cô đòi tiền" "Còn nữa, tiền mà lúc trước cô đầu tư, toàn bộ đều hóa thành nước." "Nhà họ Liễu ngày hôm nay sẽ không còn gì nữa." Quả thật nhà họ Lương có bản lĩnh này nhưng nếu làm vậy chính là phạm pháp.
Nhưng mà, Liễu Nguyệt Hân cắn răng không đồng ý "Tôi ở đây chờ các người đến làm loạn" "Tôi không tin trên đời này không còn pháp luật."
Nói xong, Liễu Nguyệt Hân tắt điện thoại.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 87: Uy hiếp
Liễu Nguyệt Hân sực nhớ đến mấy chuyện ngày hôm nay, cực kỳ tức giận: "Vì sao không gọi điện cho em? Vì sao không cho em biết một chút tin tức nào?" "Đã vài ngày rồi, rốt cuộc anh bận làm cái gì thế? Thời gian để nhắn một cái tin báo cho em cũng không có sao?" "Vì sao lúc nào di động cũng tắt máy thế?"
Không phải Tiêu Hào không gửi tin tức, cũng không phải Tiêu Hào không muốn gọi điện thoại.
Trước đó theo kế hoạch của Tiêu Hào, muốn làm cho việc Tiêu Hào bị bắt cóc giống thật nhất, đây là kế hoạch của Tiêu Hào, anh không thể nói cho bất cứ người nào biết cả.
Chuyện này rất khó giải quyết. "Hai ngày nay không liên lạc với em là có nguyên nhân, anh tắt nguồn điện thoại của mình" "Chờ chúng ta gặp nhau anh sẽ từ từ giải thích với em." "Anh cái đồ tồi tệ này" Liễu Nguyệt Hãn nghe thấy mấy lời giải thích này của Tiêu Hào, cực kỳ không thoải mái. "Tốt nhất là anh biến luôn đi, đừng bao giờ đến đây nữa"
Liễu Nguyệt Hân tắt điện thoại. Cô thực sự tức giận, vô cùng tức giận.
Không thèm chào hỏi, không thèm nói gì liền biến mất vài ngày.
Lại còn nói tự mình tắt nguồn điện thoại nữa. "Alo. Alo." Tiêu Hào buồn bực, anh vẫn chưa nói xong mà.
Anh biết Liễu Nguyệt Hân tức giận rồi, biết hiện giờ Liễu Nguyệt Hân đang gặp chuyện khó khăn. "Liệt Diễm, tôi có việc phải đi trước."
Liệt Diễm tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn anh: "Đi gặp người thương chứ gì?"
Cũng chỉ có Liệt Diễm mới dám ở trước mặt Nam để nói mấy lời như vậy.
Tiêu Hào nói: "Mỹ nữ Băng Sương vô cùng nhớ anh, biết anh phải về đây chỉ ước được bay đến trước mặt anh ngay." "Hôm nay để Băng Sương gặp anh, hai người nói chuyện vui vẻ." "Ngoan ngoãn ở đây vài ngày rồi nhanh chóng đến kinh đô, đưa tin cho tổng bộ Ám Dạ"
Liệt Diễm liếc nhìn Tiêu Hào nói: "Con gái thật phiền mà, tôi không cần cô ấy ở cạnh đâu, tôi tự đi chơi cũng được."
Sau khi Tiêu Hào cùng Liệt Diễm tách nhau ra, anh lập tức tiến đến công ty của Liễu Nguyệt Hân.
Sau khi đã gọi điện được cho Tiêu Hào, tâm trạng của Liễu Nguyệt Hân tốt lên rất nhiều.
Nhưng mà cô vẫn còn tầng tầng lớp lớp suy nghĩ khác. Ăn bữa sáng đơn giản xong, cô đến công ty. Vừa mới đến cổng tòa nhà công ty đã gặp Liễu Kiến Hưng. "Nguyệt Hân, đúng lúc tôi cũng muốn gặp cô.
Đương nhiên là Liễu Kiến Hưng ở cửa của tòa nhà nghỉ ngợi chờ Liễu Nguyệt Hân rồi. Hai người ngồi xuống ở phòng khách lầu một, sau khi nhân viên phục vụ pha trà xong xuôi liền rời đi.
Liễu Kiến Hưng đi thẳng vào vấn đề, nói: "Nguyệt Hân, chuyện hai ngày trước chúng ta bàn bạc với nhau, cô cần nhắc thế nào rồi?"
Hôm nay là ngày dự kiến đi gặp Lương Thế Khoan. Mới sáng sớm Liễu Kiến Hưng đã tới đây hỏi Liễu Nguyệt Hân chuyện này. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Tối hôm qua, Liễu Nguyệt Hân đã suy nghĩ cả đêm, cô đã có quyết định rồi.
Cô không thể đem công ty giao cho Liễu Kiến Hưng.
Buổi sáng hôm nay gọi điện cho Tiêu Hào, cô càng thêm chắc chắn không thể giao công ty ra.
Liễu Nguyệt Hân không đồng ý, nói: "Bác à, nguy cơ lần này của công ty, tôi có thể cố gắng làm tốt." "Tôi sẽ đấu đến cùng với nhà họ Lương"
Khuôn mặt Liễu Kiến Hưng tươi cười chờ mong, ông ta còn đang nghĩ đến việc Liễu Nguyệt Hân sẽ đem công ty ra giao cho mình.
Ông ta hoàn toàn không ngờ, Liễu Nguyệt Hân định đi chặn họng nhà họ Lương. "Nguyệt Hân." Sắc mặt Liễu Kiến Hưng lạnh lùng trở lại, nói: "Lần này giao công ty cho tôi, vì mọi chuyện, vì nhà họ Liễu" "Cô làm như vậy là hủy nhà họ Liễu chúng ta."
Liễu Nguyệt Hân cất giọng tức giận nói: "Bác à, bác nghĩ rằng tôi không đoán ra bác định làm gì hay sao?" "Nếu tôi đem công ty giao cho bác, bác sẽ đưa tôi cùng công ty, một nhà chúng ta ném xuống vực sâu. "Tôi sẽ không giao cho bác, tuyệt đối không" "Ha ha..." Liễu Kiến Hưng gượng cười hai tiếng: "Cô cho rằng cô không đem công ty cho tôi, cô sẽ không bị nhốt đánh xuống vực sâu sao?" "Cô trực tiếp giao công ty cho tôi, tôi hoàn thành xong mọi thủ tục sẽ tiếp tục hợp tác với nhà họ Lương, tiến hành các hạng mục tiếp theo." "Nếu cô không giao công ty cho tôi, nhà họ Lương trực tiếp thu mua công ty nhà họ Liễu, sau đó đem công ty giao cho tôi." "Liễu Nguyệt Hân, đến bây giờ, cô còn chưa rõ ràng mọi chuyện sao?"
Lúc này Liễu Nguyệt Hân mới hiểu ra mọi chuyện: "Bác... Bác à, bác hợp tác với Lương Thế Khoan rồi đúng không?" "Tất cả mọi chuyện xảy ra đều là tính toán của bác!"
Liễu Kiến Hưng uống một ngụm trà, cười nói: "Cho nên, cô vẫn nên ngoan ngoãn giao công ty cho tôi, như vậy đối với ai cũng tốt." "Nếu cô không giao ra, sếp Lương đến đây, mọi người đều không ổn rồi. Đến lúc đó, chỉ sợ cô thân bại danh liệt, thậm chí tan cửa nát nhà."
Liễu Nguyệt Hân tức giận đến nỗi sắc mặt cô trở nên trắng bạch, cô cắn chặt răng: "Tuyệt đối tôi sẽ không giao công ty ra, chỉ cần tôi không tiếp nhận thủ tục bàn giao, tôi không ký tên, các người còn có thể làm gì chứ?" "Lên tòa án, thường xuyên gặp mặt, chỉ cần vài ba tháng thôi." "Tôi có thời gian cùng các người đấu." "Huống hồ, quy ước với nhà họ Lương chưa chắc tôi đã thất bại."
Sắc mặt Liễu Kiến Hưng càng lúc càng âm trầm, tức giận vô cùng. "Xem ra cô rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt" "Nếu đã muốn như vậy, thì cô lo mà chờ án phạt của nhà họ Lương đi." Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Sau khi Liễu Kiến Hưng rời đi, tâm trí Liễu Nguyệt Hân vô cùng loạn, cô bước vào văn phòng công ty.
Cô mở máy tính ra, trong thư điện tử có rất nhiều tin nhà họ Lương gửi đến, còn có hạng mục kia nữa, bên đó đã xảy ra vấn đề, muốn đình công rồi.
Liễu Nguyệt Hân không thể yên lòng được, cô cũng không muốn xem nội dung tin nhắn, đóng hòm thư lại. Ngay sau đó, điện thoại bên cạnh máy tính cũng vang lên.
Liễu Nguyệt Hân nghe máy, đều là chuyện của mấy hạng mục bên kia, rất nhiều thủ tục, tiến trình đang xảy ra vấn đề. Bởi vì đột nhiên hai nhà rút vốn.
Liễu Nguyệt Hân nghe xong cúp máy, cô không nghe điện thoại nữa.
Làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ! Chiêu này của nhà họ Lương đúng là đỉnh rồi.
Trực tiếp rút vốn uy hiếp, một khi hạng mục tiếp tục, không trụ nổi vài ngày, sợ rằng công nhân ở công trường sẽ làm loạn lên, nếu ông chủ bên nhận thầu biết rằng nhà họ Lương rút vốn, đương nhiên sẽ tìm đến chỗ Liễu Nguyệt Hân đòi đền bù tổn thất.
Bởi vì lần này người tổng phụ trách hạng mục là Liễu
Nguyệt Hân. Mọi chi tiết lớn nhỏ trong hợp đồng, văn kiện trong hạng mục lần này đều do Liễu Nguyệt Hân đích thân ký tên. Nếu xảy ra vấn đề, toàn bộ mọi thứ đều kéo theo như hiệu ứng cánh bướm. Hạng mục lần này, nhà họ Lương đầu tư tài chính hơn chín mươi phần trăm, công ty nhà họ Liễu chỉ chiếm một phần nhỏ thôi.
Hợp đồng lần này do Lương Thiếu Thu muốn lấy lòng Tiêu Hào nên mới ký, đáng tiếc, hiện giờ khác gì lấy hòn đá tự đập vào chân đâu.
Lòng Liễu Nguyệt Hân nóng như lửa đốt, mấy phút sau, di động riêng của Liễu Nguyệt Hân vang lên. Là Liễu Kiến Hưng gọi đến. "Nguyệt Hân, suy nghĩ thế nào rồi?" Liễu Kiến Hưng cười hỏi: "Hiện giờ có quyết định gì khác không?"
Liễu Nguyệt Hân kiên trì: "Nhà họ Lương rút vốn, là nhà họ Lương không đúng hẹn, không phải tôi." "Ha ha... Nguyệt Hân à, cô đúng là ngu ngốc." Liễu Kiến Hưng uy hiếp: "Cô cho là nhà họ Lương thực sự rút vốn, sẽ thả hạng mục tốt như vậy ra ngoài sao? Chỉ là để đối phó với cô thôi." "Nếu cô không giao công ty cho tôi, một giờ nữa, sẽ có rất nhiều nhà giàu đi vào công ty nhà họ Liễu, vọt vào văn phòng của cô đòi tiền" "Còn nữa, tiền mà lúc trước cô đầu tư, toàn bộ đều hóa thành nước." "Nhà họ Liễu ngày hôm nay sẽ không còn gì nữa." Quả thật nhà họ Lương có bản lĩnh này nhưng nếu làm vậy chính là phạm pháp.
Nhưng mà, Liễu Nguyệt Hân cắn răng không đồng ý "Tôi ở đây chờ các người đến làm loạn" "Tôi không tin trên đời này không còn pháp luật."
Nói xong, Liễu Nguyệt Hân tắt điện thoại.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bình luận facebook