Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 980: So tài định thắng thua
Chương 980: So tài định thắng thua
Viện trưởng Lương không nghĩ đến đối phương vẫn không nể mặt ông.
Ông thật sự muốn tiến tát vỡ hàm Tiêu Hào.
Thật ra Tiêu Hào chỉ muốn đưa em gái ra khỏi nơi thị phi này, không cần thứ cứ dây dưa mãi ở đây. Còn về chuyện ân oán với cậu Dương, Tiêu Hào sẽ từ từ tính với anh ta sau.
Viện trưởng Lương nói: "Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình, những lời hai người vừa nói đã xâm phạm đến danh dự của học viện, đồng thời cũng ảnh hưởng đến danh dự của tôi.” “Cho nên hai người nhất định phải ở lại, tôi muốn điều tra thật rõ ràng:
Tiêu Hào cảm thấy viện trưởng Lương rất buồn cười, anh nói: “Tôi xâm phạm danh dự của ổng của trường học này sao?” “Tôi nói cho ông biết, viện trưởng Lương! Là học viện của các ông xâm phạm danh dự của em gái tôi trước, cách làm của các ông đã vũ nhục nghiêm trọng đến danh dự của em gái tôi!” “Không đã không so đo với học viện các ông thì thôi, bây giờ học viện còn muốn đổ ngược lại là tôi xâm phạm danh dự các ông?”
Viện trưởng Lương rốt cuộc không nhịn được nữa, ông vẫn luôn bình tĩnh mà nói chuyện, không ngờ đối phương miệng lưỡi bén nhọn, vẫn luôn mắng mình.
Viện trưởng Lương giận dữ nói: “Hai kẻ tiểu bối các người, còn dám phát ngôn bừa bãi? Tôi nói cho hai cô cậu biết, hôm nay tôi không lên lớp nữa, tôi phải giáo huấn lại hai người một chút!”
Tiêu Hào không chút lo lắng, nói: “Viện trưởng Lương, vậy thì tôi cũng muốn xem thử xem ông sẽ giáo huấn chúng tôi thế nào?”
Nói như thế chính là công khai khiêu chiến với uy quyền của viện trưởng.
Sắc mặt của cậu Dương bên cạnh càng thêm lạnh lùng.
Trong lòng anh ta đang cười thầm, anh ta đương nhiên hi vọng hai người Tiêu Hào và Tiêu Vân hoàn toàn đắc tội với viện trưởng Lương.
Đến lúc đó, không cần cậu Dương tự tay giáo huấn hai người kia thì viện trưởng Lương cũng đã thay anh ta xả giận.
Tiêu Vân nhìn thấy viện trưởng Lương nổi giận thì vô cùng lo lắng, cô sợ anh hai gây chuyện ở đây, nếu như chọc giận viên trưởng thì chuyện sẽ càng xé càng to, sẽ không thể nào ngăn cản lại được.
Thật ra chỉ cần xin lỗi là có thể lập tức đi được ngay, đó là lựa chọn tốt nhất.
Với tính cách của Tiêu Vân, cô chắc chắn cũng sẽ không xin lỗi, huống chi cục diện đã thành ra như bây giờ, có xin lỗi cũng đã muộn.
Tiêu Vân vội vàng nói: “Viện trưởng Lương, chuyện này là tôi bị hãm hại là Dương Long hãm hại tôi, anh ta còn tìm cha mình kí vào giấy đuổi học, đuổi học tôi!”
Thế là Tiêu Vân nói hết sự thật ra. “Viện trưởng Lương, tôi chỉ làm nhân viên phục vụ bình thường trong tiệm karaoke mà thôi. Tôi hôm nay đến nghe tiết của thầy, nhưng Dương Long cố ý chặn tôi, đưa cho tôi hồ sơ đuổi học. Cho nên anh tôi mới không phục, nói những lời như là học viện không có quy tắc.
Nói xong, Tiêu Vân đưa cho viện trưởng xem hồ sơ đuổi học của mình.
Đáng tiếc chính là viện trưởng Lương cũng không nhận lấy hồ sơ mà Tiêu Vân đưa, chỉ lạnh lùng nói: “Học viện Huỳnh Dương của chúng ta nếu muốn đuổi học ai, chắc chắn sẽ điều tra người đó thật kĩ. Khẳng định là tra ra người đó làm đã làm chuyện trái với quy định của trường, thậm chí có thể đã làm những việc ảnh hưởng đến danh dự trường mới có thể bị đuổi học trực tiếp. “Hiển nhiên là cô đã phạm vào lỗi không thể tha thứ mới có thể bị học viện khai trừ, thế mà bây giờ còn dám ở đây dõng dạc nói rằng mình bị oan?” “Hai người căn bản không hề để học viện vào mắt, đã làm sai thì phải trả giá đắt
Cậu Dương lúc này cũng bước đến, nói: “Viện trưởng đại nhân, việc này tôi đã điều tra rất rõ ràng, đêm qua tôi và các bạn mình đi karaoke uống rượu, mục đích chính là muốn âm thầm điều tra việc làm thêm của các học viên trong học viện “Kết quả là, tôi vừa tra đã tra ra được một học viên của học viện chúng ta, cho nên tôi mới trình bày cho viện trưởng, viện trưởng đã trực tiếp đuổi học Trần Yên Nhiên.
Viện trưởng Lương vừa rồi đã sớm nghe được một chút đối thoại của hai người, biết thừa là chuyện này có liên quan đến cậu Dương. Nhưng dù cho cậu Dương có làm gì thì học viện cũng đều sẽ ủng hộ và bảo vệ anh ta.
Bởi vì cậu Dương không những là con trai của viện trưởng, mà còn là con út của tông chủ phải Vạn Kiếm, càng là cổ đông lớn của học viện Huỳnh Dương.
Thế là viện trưởng Lương lạnh lùng nhìn Tiêu Hào và Tiêu Vũ, nói: “Chuyện bây giờ đã rất rõ ràng, Trần Yên Nhiên phạm lỗi đã bị đổi học, mà vẫn còn gây sự ở đây, chuyện bây giờ không chỉ xin lỗi đơn giản như thế nữa. “Trước hết tôi sẽ bắt hai người lại, sau đó cả hai phải công khai xin lỗi học viện, hơn nữa còn phải đóng một khoản tiền phạt kếch xù, nếu như hai người còn không nhân, tôi sẽ trực tiếp tổng hai người vào tù.
Những người vây xem đều nghe được quyết định của viện trưởng Lương, đã biết rằng Tiêu Hào và Tiêu Vân đã chọc đến phiền phức lớn.
Bởi vì chỉ sợ rằng hai người cũng chẳng có tiền đóng tiền phạt, nếu có tiền đã chẳng phải đi làm thêm ở karaoke. Cho nên kết quả sau cùng chắc chắn sẽ là ngồi tù.
Quần chúng vây xem cũng không có cách nào, cho dù chân tướng của chuyện này ra sao thì cũng không ai dám giúp Trần Yên Nhiên, bọn họ không dám. Cập nhậ*t nhanh nhất trên tamlinh247.net
Tiêu Vân nghe được quyết định của viện trưởng, sắc mặt thay đổi ngay lập tức. “Viện trưởng, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi đi làm thêm là trong sạch, tuyệt đối không hề có chuyện buồn da bán thịt đây hoàn toàn là do cậu Dương hãm hại tôi.”
Cậu Dương lạnh lùng nói: “Chứng cứ đã vô cùng xác thực, cô còn chấp mê bất ngộ? Lúc đầu tôi cũng không hề có ý làm khó hai người, hai người đi khỏi đây không phải là xong rồi sao?” “Nhưng hai người nhất quyết phải vũ nhục học viện, hiện tại còn dám chống đối viện trưởng Lương, nói năng lỗ mãng, năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của học viện Huỳnh Dương, đây chính là kết quả mà hai người nên nhận!”
Tiêu Hào có chút khinh thường mà nói: “Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lí do. Tôi còn tưởng rằng viện trưởng Lương sẽ có cao kiến gì, tưởng rằng ông ta sẽ giúp chúng tôi, không ngờ ông ta và cậu Dương đây lại là cá mè một lứa “Tôi nói cho các người biết, không có chuyện chúng tôi sẽ xin lỗi, tiền phạt cũng sẽ không có khả năng, còn ngồi tù thì quả thực là lời vô căn cứ!”
Viện trưởng Lương đã sớm không muốn nói nhiều, lạnh lùng nói: “Người đâu, mau bắt hai kẻ không biết tốt xấu này lại!”
Sau khi viện trưởng Lương ra lệnh, hai vị giáo viên cùng năm sáu nhân viên bảo vệ từ đằng xa đi đến.
Hiện trường đã có bốn mươi năm mươi học sinh vây xem, mà những học sinh này cũng có một nữa đã đứng lên, muốn đối phó với Tiêu Hào và Tiêu Vân.
Rất nhiều người biết Tiêu Vân vô tội, nhưng cũng không có cách nào khác.
Bọn họ cũng sẽ ra tay, tranh thủ biểu hiện một chút trước mặt viện trưởng, trước mặt cậu Dương.
Tiêu Vân quát: “Viện trưởng Lương, chẳng lẽ ông muốn lấy lớn hiếp bé? Mấy chục người cùng đối phó hai chúng tôi? Đây chẳng lẽ chính là tác phong của học viện? Có bản lĩnh thì để những người cùng cảnh giới đơn đấu với tôi, nếu thua, tôi tình nguyện chịu phạt, nếu tôi thắng thì phải thả tôi đi."
Lúc này cậu Dương nói: "Viện trưởng Lương, nếu Trần Yên Nhiên muốn cùng chúng ta so tài, thì chúng ta cứ cho cô ta cơ hội, để cô ta tâm phục khẩu phục.
Ban đầu, viện trưởng Lương không muốn lề mề ở đây, chỉ muốn bắt hai người lại, nếu bọn họ không công khai xin lỗi và bồi thường thì cứ tổng thẳng vào tù là được.
Dùng cách so tài để giải quyết, thì tình huống bình là có một số người làm một số chuyện không cách nào giải quyết được, mà người xử lí cũng không có cách nào ra quyết định được, thì mới phải dùng cách công khai so tài và quyết đấu để giải quyết.
Viện trưởng Lương không nghĩ đến đối phương vẫn không nể mặt ông.
Ông thật sự muốn tiến tát vỡ hàm Tiêu Hào.
Thật ra Tiêu Hào chỉ muốn đưa em gái ra khỏi nơi thị phi này, không cần thứ cứ dây dưa mãi ở đây. Còn về chuyện ân oán với cậu Dương, Tiêu Hào sẽ từ từ tính với anh ta sau.
Viện trưởng Lương nói: "Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình, những lời hai người vừa nói đã xâm phạm đến danh dự của học viện, đồng thời cũng ảnh hưởng đến danh dự của tôi.” “Cho nên hai người nhất định phải ở lại, tôi muốn điều tra thật rõ ràng:
Tiêu Hào cảm thấy viện trưởng Lương rất buồn cười, anh nói: “Tôi xâm phạm danh dự của ổng của trường học này sao?” “Tôi nói cho ông biết, viện trưởng Lương! Là học viện của các ông xâm phạm danh dự của em gái tôi trước, cách làm của các ông đã vũ nhục nghiêm trọng đến danh dự của em gái tôi!” “Không đã không so đo với học viện các ông thì thôi, bây giờ học viện còn muốn đổ ngược lại là tôi xâm phạm danh dự các ông?”
Viện trưởng Lương rốt cuộc không nhịn được nữa, ông vẫn luôn bình tĩnh mà nói chuyện, không ngờ đối phương miệng lưỡi bén nhọn, vẫn luôn mắng mình.
Viện trưởng Lương giận dữ nói: “Hai kẻ tiểu bối các người, còn dám phát ngôn bừa bãi? Tôi nói cho hai cô cậu biết, hôm nay tôi không lên lớp nữa, tôi phải giáo huấn lại hai người một chút!”
Tiêu Hào không chút lo lắng, nói: “Viện trưởng Lương, vậy thì tôi cũng muốn xem thử xem ông sẽ giáo huấn chúng tôi thế nào?”
Nói như thế chính là công khai khiêu chiến với uy quyền của viện trưởng.
Sắc mặt của cậu Dương bên cạnh càng thêm lạnh lùng.
Trong lòng anh ta đang cười thầm, anh ta đương nhiên hi vọng hai người Tiêu Hào và Tiêu Vân hoàn toàn đắc tội với viện trưởng Lương.
Đến lúc đó, không cần cậu Dương tự tay giáo huấn hai người kia thì viện trưởng Lương cũng đã thay anh ta xả giận.
Tiêu Vân nhìn thấy viện trưởng Lương nổi giận thì vô cùng lo lắng, cô sợ anh hai gây chuyện ở đây, nếu như chọc giận viên trưởng thì chuyện sẽ càng xé càng to, sẽ không thể nào ngăn cản lại được.
Thật ra chỉ cần xin lỗi là có thể lập tức đi được ngay, đó là lựa chọn tốt nhất.
Với tính cách của Tiêu Vân, cô chắc chắn cũng sẽ không xin lỗi, huống chi cục diện đã thành ra như bây giờ, có xin lỗi cũng đã muộn.
Tiêu Vân vội vàng nói: “Viện trưởng Lương, chuyện này là tôi bị hãm hại là Dương Long hãm hại tôi, anh ta còn tìm cha mình kí vào giấy đuổi học, đuổi học tôi!”
Thế là Tiêu Vân nói hết sự thật ra. “Viện trưởng Lương, tôi chỉ làm nhân viên phục vụ bình thường trong tiệm karaoke mà thôi. Tôi hôm nay đến nghe tiết của thầy, nhưng Dương Long cố ý chặn tôi, đưa cho tôi hồ sơ đuổi học. Cho nên anh tôi mới không phục, nói những lời như là học viện không có quy tắc.
Nói xong, Tiêu Vân đưa cho viện trưởng xem hồ sơ đuổi học của mình.
Đáng tiếc chính là viện trưởng Lương cũng không nhận lấy hồ sơ mà Tiêu Vân đưa, chỉ lạnh lùng nói: “Học viện Huỳnh Dương của chúng ta nếu muốn đuổi học ai, chắc chắn sẽ điều tra người đó thật kĩ. Khẳng định là tra ra người đó làm đã làm chuyện trái với quy định của trường, thậm chí có thể đã làm những việc ảnh hưởng đến danh dự trường mới có thể bị đuổi học trực tiếp. “Hiển nhiên là cô đã phạm vào lỗi không thể tha thứ mới có thể bị học viện khai trừ, thế mà bây giờ còn dám ở đây dõng dạc nói rằng mình bị oan?” “Hai người căn bản không hề để học viện vào mắt, đã làm sai thì phải trả giá đắt
Cậu Dương lúc này cũng bước đến, nói: “Viện trưởng đại nhân, việc này tôi đã điều tra rất rõ ràng, đêm qua tôi và các bạn mình đi karaoke uống rượu, mục đích chính là muốn âm thầm điều tra việc làm thêm của các học viên trong học viện “Kết quả là, tôi vừa tra đã tra ra được một học viên của học viện chúng ta, cho nên tôi mới trình bày cho viện trưởng, viện trưởng đã trực tiếp đuổi học Trần Yên Nhiên.
Viện trưởng Lương vừa rồi đã sớm nghe được một chút đối thoại của hai người, biết thừa là chuyện này có liên quan đến cậu Dương. Nhưng dù cho cậu Dương có làm gì thì học viện cũng đều sẽ ủng hộ và bảo vệ anh ta.
Bởi vì cậu Dương không những là con trai của viện trưởng, mà còn là con út của tông chủ phải Vạn Kiếm, càng là cổ đông lớn của học viện Huỳnh Dương.
Thế là viện trưởng Lương lạnh lùng nhìn Tiêu Hào và Tiêu Vũ, nói: “Chuyện bây giờ đã rất rõ ràng, Trần Yên Nhiên phạm lỗi đã bị đổi học, mà vẫn còn gây sự ở đây, chuyện bây giờ không chỉ xin lỗi đơn giản như thế nữa. “Trước hết tôi sẽ bắt hai người lại, sau đó cả hai phải công khai xin lỗi học viện, hơn nữa còn phải đóng một khoản tiền phạt kếch xù, nếu như hai người còn không nhân, tôi sẽ trực tiếp tổng hai người vào tù.
Những người vây xem đều nghe được quyết định của viện trưởng Lương, đã biết rằng Tiêu Hào và Tiêu Vân đã chọc đến phiền phức lớn.
Bởi vì chỉ sợ rằng hai người cũng chẳng có tiền đóng tiền phạt, nếu có tiền đã chẳng phải đi làm thêm ở karaoke. Cho nên kết quả sau cùng chắc chắn sẽ là ngồi tù.
Quần chúng vây xem cũng không có cách nào, cho dù chân tướng của chuyện này ra sao thì cũng không ai dám giúp Trần Yên Nhiên, bọn họ không dám. Cập nhậ*t nhanh nhất trên tamlinh247.net
Tiêu Vân nghe được quyết định của viện trưởng, sắc mặt thay đổi ngay lập tức. “Viện trưởng, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi đi làm thêm là trong sạch, tuyệt đối không hề có chuyện buồn da bán thịt đây hoàn toàn là do cậu Dương hãm hại tôi.”
Cậu Dương lạnh lùng nói: “Chứng cứ đã vô cùng xác thực, cô còn chấp mê bất ngộ? Lúc đầu tôi cũng không hề có ý làm khó hai người, hai người đi khỏi đây không phải là xong rồi sao?” “Nhưng hai người nhất quyết phải vũ nhục học viện, hiện tại còn dám chống đối viện trưởng Lương, nói năng lỗ mãng, năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của học viện Huỳnh Dương, đây chính là kết quả mà hai người nên nhận!”
Tiêu Hào có chút khinh thường mà nói: “Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lí do. Tôi còn tưởng rằng viện trưởng Lương sẽ có cao kiến gì, tưởng rằng ông ta sẽ giúp chúng tôi, không ngờ ông ta và cậu Dương đây lại là cá mè một lứa “Tôi nói cho các người biết, không có chuyện chúng tôi sẽ xin lỗi, tiền phạt cũng sẽ không có khả năng, còn ngồi tù thì quả thực là lời vô căn cứ!”
Viện trưởng Lương đã sớm không muốn nói nhiều, lạnh lùng nói: “Người đâu, mau bắt hai kẻ không biết tốt xấu này lại!”
Sau khi viện trưởng Lương ra lệnh, hai vị giáo viên cùng năm sáu nhân viên bảo vệ từ đằng xa đi đến.
Hiện trường đã có bốn mươi năm mươi học sinh vây xem, mà những học sinh này cũng có một nữa đã đứng lên, muốn đối phó với Tiêu Hào và Tiêu Vân.
Rất nhiều người biết Tiêu Vân vô tội, nhưng cũng không có cách nào khác.
Bọn họ cũng sẽ ra tay, tranh thủ biểu hiện một chút trước mặt viện trưởng, trước mặt cậu Dương.
Tiêu Vân quát: “Viện trưởng Lương, chẳng lẽ ông muốn lấy lớn hiếp bé? Mấy chục người cùng đối phó hai chúng tôi? Đây chẳng lẽ chính là tác phong của học viện? Có bản lĩnh thì để những người cùng cảnh giới đơn đấu với tôi, nếu thua, tôi tình nguyện chịu phạt, nếu tôi thắng thì phải thả tôi đi."
Lúc này cậu Dương nói: "Viện trưởng Lương, nếu Trần Yên Nhiên muốn cùng chúng ta so tài, thì chúng ta cứ cho cô ta cơ hội, để cô ta tâm phục khẩu phục.
Ban đầu, viện trưởng Lương không muốn lề mề ở đây, chỉ muốn bắt hai người lại, nếu bọn họ không công khai xin lỗi và bồi thường thì cứ tổng thẳng vào tù là được.
Dùng cách so tài để giải quyết, thì tình huống bình là có một số người làm một số chuyện không cách nào giải quyết được, mà người xử lí cũng không có cách nào ra quyết định được, thì mới phải dùng cách công khai so tài và quyết đấu để giải quyết.