Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 983: Hạ gục trong một chiêu
Chương 983: Hạ gục trong một chiêu
Anh ta nhất định không được thua, cho dù cánh tay phải đã bị phế thì anh ta cũng phải đánh bại đối thủ.
Thiết Quyền quát to: “Mấy tên khốn này mau tránh ra!” “Tôi cần mấy người bảo vệ sao? Tôi sẽ không thua, tôi nhất định sẽ không thua!” “Vừa rồi là tôi sơ xuất, chỉ mới thua một chiêu thôi, hôm nay tôi nhất định phải xé xác thằng oắt này ra thành từng mảnh nhỏ!”
Bảy, tám người này thấy Thiết Quyền còn muốn chiến đấu, nhìn cậu chủ Dương và Hiệu trưởng Lương không có ý ngăn cản, thế nên bọn họ có đi lên can ngăn cũng không có ý nghĩa gì.
Đương nhiên Hiệu trưởng Lương và cậu chủ Dương sẽ không ngăn cản, bởi vì đây là trận đấu công bằng giữa hai người bọn họ, vả lại còn có nhiều người đang nhìn.
Hơn nữa bọn họ cũng cho rằng Thiết Quyền sẽ không thua, đúng là chỉ mới thua một chiều thôi.
Sức chiến đấu của Thiết Quyền càng mạnh hơn vừa nãy, hơi thở càng dồn dập hơn trước.
Tiêu Hào thấy giật mình, cánh tay phải Thiết Quyền đã bị anh phế đi, thế mà bây giờ anh ta còn muốn tiếp tục chiến đấu.
Tiêu Hào nhìn thấy Thiết Quyền phong bế miệng vết thương trên cánh tay phải, máu ngay lập tức ngừng chảy.
Vì thế tất cả mọi người đều tránh ra.
Thiết Quyền đi ra từ phía sau nhóm người, nhìn Tiêu Hào với ánh mắt căm tức, khắp người tỏa ra hơi thở mạnh mẽ chèn ép Tiêu Hào. “Tôi là người đứng đầu cảnh giới Kim Đan, các hạ có thể phế bỏ cánh tay tôi chỉ bằng một chiêu, bây giờ tôi đã có đủ lý do hoài nghi các hạ vốn không phải cường giả Kim Đan đại viên mãn!” “Thực lực của anh nhất định cao hơn tôi hai bậc, hoặc có thể nói anh là cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên!” Anh ta vừa dứt lời, vẻ mặt của rất nhiều người ở đây đều trở nên kỳ lạ.
Bởi vì sức mạnh mà Tiêu Hào vừa sử dụng đúng thật là sức mạnh của cảnh giới Kim Đan đại viên mãn.
Có điều, Thiết Quyền nghi ngờ cũng là hợp tình hợp lý.
Tiêu Hào nói: “Thua là thua, bây giờ tìm cớ sao?” “Nếu anh nghi ngờ tôi không phải là cường giả Kim Đan đại viên mãn, vậy thì mời Hiệu trưởng Lương đến đây kiểm tra thực lực và cảnh giới của tôi.”
Một thí sinh dự thi nghi ngờ, một thí sinh dự thi khác đồng ý kiểm tra.
Hiệu trưởng Lương cũng vô cùng tò mò, bởi vì ông ta biết Thiết Quyền rất mạnh.
Tiêu Hào có thể phế cánh tay phải Thiết Quyền bằng một chiêu khiến cho Hiệu trưởng Lương hơi nghi ngờ người đàn ông trước mặt này, rốt cuộc người này có phải Kim Đan đại viên mãn hay không, hay là đã đạt cảnh giới cao hơn?
Vì thế, Hiệu trưởng Lương đi về phía Tiêu Hào.
Tiêu Hào đưa tay trái ra, Hiệu trưởng Lương cẩn thận ấn lên mạch cổ tay Tiêu Hào để kiểm tra.
Kiểm tra cảnh giới một người vô cùng đơn giản, trong tình huống bình thường, với cấp bậc của Hiệu trưởng Lương thì chỉ cần phân biệt hơi thở trên người đối phương là đã có thể nhìn ra, không cần kiểm tra thân thể.
Nhưng mà, chuyện này vô cùng quan trọng, Hiệu trưởng Lương quyết định đi đến gần để cẩn thận kiểm tra cảnh giới của Tiêu Hào.
Sau khi Hiệu trưởng Lương kiểm tra sức mạnh bên trong đan điền của Tiêu Hào, xác định anh là Kim Đan đại viên mãn, tuyệt đối không có sức mạnh nào vượt qua cảnh giới Kim Đan đại viên mãn.
Hiệu trưởng Lương còn muốn kiểm tra huyết mạch và thiên phú của Tiêu Hào, bởi vì ông ta cho rằng cảnh giới của Thiết Quyền đã là rất hoàn hảo, vậy mà lại thua thảm hại trước người đàn ông thần bí này.
Vì thế ông ta nghĩ Tiêu Hào có thể thắng, nhất định là dựa vào thiên phú hoặc là huyết mạch.
Nhưng mà Tiêu Hào lập tức rút tay lại, anh quyết không để cho Hiệu trưởng Lương kiểm tra những cái khác. Hiệu trưởng Lương nhìn thấy đối phương rút tay về, ông ta cũng thể ngang ngược đòi kiểm tra.
Ông ta tuyên bố kết quả với mọi người, nói: “Tu vi người này... Đúng là cảnh giới Kim Đan đại viên mãn!”
Kết quả này nằm trong dự đoán của phần lớn người.
Sau khi Thiết Quyền nghe kết quả, trong lòng cảm thấy sợ hãi.
Trước kia Thiết Quyền đã đấu qua với vô số người, lần nào cũng đều thắng.
Lần này, Thiết Quyền thua ngay trong một chiêu, anh ta không cam lòng, anh ta cần phải thắng.
Nhưng mà, ngay sau khi Thiết Quyền nghe thấy kết quả kiểm tra từ Hiệu trưởng Lương, nỗi sợ không tự chủ được mà dần lan ra khắp người anh ta.
Thiết Quyền vẫn luôn cho rằng anh ta đã đạt trạng thái hoàn mỹ của cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, hoàn hảo không một khuyết điểm, không có bất kỳ người nào có thể tu luyện hoàn hảo hơn anh ta.
Nhưng mà cảnh giới của người trước mặt này đã làm thay đổi nhận thức của Thiết Quyền. “Vừa rồi là tôi sơ xuất, nhất định là do tôi sơ xuất!”
Thiết Quyền thầm nói trong lòng, lần này anh ta sẽ dùng hết toàn bộ sức mạnh, dù chỉ dùng tay trái đánh bừa thì nhất định cũng có thể đánh bại đối phương.
Tiêu Hào lạnh lùng nhìn Thiết Quyền, nói: “Đã có kết quả kiểm tra, Thiết Quyền, anh còn không nhanh nhận thua, tự phế hai chân”
Thiết Quyền cắn răng, hơi thở khắp người lại bùng phát lần nữa, quát: “Tôi còn chưa thua, tôi không thể thua trước anh! Một thắng oắt con chưa có danh tiếng, tôi nhất định có thể thắng anh!”
Nói xong, phía trên cánh tay trái Thiết Quyền xuất hiện năm sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ.
Không chỉ thế, trên luồng sức mạnh quấn quanh cánh tay anh ta còn xuất hiện tia máu.
Lần này Thiết Quyền đã ngưng tụ tất cả sức mạnh huyết mạch, sức mạnh thiên phú và sức mạnh ngũ hành của Kim Đan đại viên mãn lên tay trái.
Sát khí khủng bố trên người Thiết Quyền lập tức bùng nổ, cuồn cuộn chèn ép Tiêu Hào. Cập nhật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.c*ом
Tất cả mọi người đều nhận ra lần này Thiết Quyền đã quyết tâm liều mạng.
Anh ta dùng mạng sống để bảo vệ tôn nghiêm của mình, anh ta dùng hết toàn bộ sức mạnh của mình để giết đối thủ trước mặt.
Nói cách khác, sau này anh ta không thể nào học ở học viện Huỳnh Dương được nữa, cũng không thể nào trở thành cường giả hoàn mỹ nhất Kim Đan đại viên mãn
Anh ta không muốn mất đi tất cả mọi thứ, không muốn mất đi hào quang, cho nên anh ta phải giết chết đối thủ. Không khí lập tức đông đặc lại, trái tim nhiều người đã vọt lên cổ họng.
Tiêu Vận cũng vô cùng hoảng sợ, e là sức mạnh của Thiết Quyền bây giờ đã vượt qua cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên.
Tiêu Hào cảm nhận được sát ý của đối phương, biết đối phương muốn giết mình, một khi đã vậy thì Tiêu Hào sẽ không nương tay.
Tiêu Hào nói: “Ngưng tụ toàn bộ sức mạnh lên trên tay trái, đúng là vô cùng lợi hại. “Anh khống chế sức mạnh gần như là hoàn mỹ, nhưng đáng tiếc là anh vốn không phải đối thủ của tôi!”
Vì Thiết Quyền tập trung sức mạnh trên tay trái nên Tiêu Hào không dùng tới tay phải.
Tay trái anh ngưng tụ một luồng sức mạnh cường đại, năm loại sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ vờn quanh trên tay Tiêu Hào, vẫn có lẫn một ít sức mạnh huyết mạch nhàn nhạt như trước.
Hai người cũng không so bất kỳ chiêu thức nào, giống như vừa rồi, siết nắm đấm đối đầu nhau.
Bọn họ đều sử dụng sức mạnh ngũ hành Kim Đan đại viên mãn và sức mạnh huyết mạch của mình.
Bên ngoài nhìn vào, sức mạnh của Thiết Quyền trông mạnh mẽ hơn Tiêu Hào gấp vài lần.
Giống như vừa rồi, Thiết Quyền ngưng tụ hết toàn bộ sức mạnh của anh ta sau đó vọt về phía Tiêu Hào.
Mà Tiêu Hào vẫn đứng yên tại chỗ. “Chiêu này của tôi nhất định sẽ nghiền nát anh!”
Thiết Quyền tức giận rống lên, sát khí cả người phỏng về Tiêu Hào giống như bão táp.
Sức mạnh trên nắm tay anh ta rít lên như gió biển thét gào, giống như sóng lớn làm vỡ đê, hung ác phóng về năm tay Tiêu Hào. Rất nhiều khán giả vây xem kinh ngạc đến há miệng. thần kinh mọi người căng chặt chờ đợi kết quả chiến đấu.
Ngay sau đó, một tiếng ầm vang lên!
Nháy mắt, khi sức mạnh của hai người chạm vào nhau. Không ngờ sức mạnh mạnh mẽ như sóng cuộn biển gầm của Thiết Quyền bị Tiêu Hào phá giải trong nháy mắt.
Sức mạnh của Tiêu Hào vừa nhìn không quá mạnh, nhưng đã bao vây cả người Thiết Quyền.
Nam tay và cánh tay Thiết Quyền vẫn giống như vừa rồi, nháy mắt nổ tung
Và thân thể Thiết Quyền cũng trực tiếp nổ thành thịt vụn, bởi vì sức mạnh huyết mạch và sức mạnh ngũ hành của Tiêu Hào thật sự quá mạnh, Thiết Quyền căn bản không thể chịu nổi.
Anh ta nhất định không được thua, cho dù cánh tay phải đã bị phế thì anh ta cũng phải đánh bại đối thủ.
Thiết Quyền quát to: “Mấy tên khốn này mau tránh ra!” “Tôi cần mấy người bảo vệ sao? Tôi sẽ không thua, tôi nhất định sẽ không thua!” “Vừa rồi là tôi sơ xuất, chỉ mới thua một chiêu thôi, hôm nay tôi nhất định phải xé xác thằng oắt này ra thành từng mảnh nhỏ!”
Bảy, tám người này thấy Thiết Quyền còn muốn chiến đấu, nhìn cậu chủ Dương và Hiệu trưởng Lương không có ý ngăn cản, thế nên bọn họ có đi lên can ngăn cũng không có ý nghĩa gì.
Đương nhiên Hiệu trưởng Lương và cậu chủ Dương sẽ không ngăn cản, bởi vì đây là trận đấu công bằng giữa hai người bọn họ, vả lại còn có nhiều người đang nhìn.
Hơn nữa bọn họ cũng cho rằng Thiết Quyền sẽ không thua, đúng là chỉ mới thua một chiều thôi.
Sức chiến đấu của Thiết Quyền càng mạnh hơn vừa nãy, hơi thở càng dồn dập hơn trước.
Tiêu Hào thấy giật mình, cánh tay phải Thiết Quyền đã bị anh phế đi, thế mà bây giờ anh ta còn muốn tiếp tục chiến đấu.
Tiêu Hào nhìn thấy Thiết Quyền phong bế miệng vết thương trên cánh tay phải, máu ngay lập tức ngừng chảy.
Vì thế tất cả mọi người đều tránh ra.
Thiết Quyền đi ra từ phía sau nhóm người, nhìn Tiêu Hào với ánh mắt căm tức, khắp người tỏa ra hơi thở mạnh mẽ chèn ép Tiêu Hào. “Tôi là người đứng đầu cảnh giới Kim Đan, các hạ có thể phế bỏ cánh tay tôi chỉ bằng một chiêu, bây giờ tôi đã có đủ lý do hoài nghi các hạ vốn không phải cường giả Kim Đan đại viên mãn!” “Thực lực của anh nhất định cao hơn tôi hai bậc, hoặc có thể nói anh là cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên!” Anh ta vừa dứt lời, vẻ mặt của rất nhiều người ở đây đều trở nên kỳ lạ.
Bởi vì sức mạnh mà Tiêu Hào vừa sử dụng đúng thật là sức mạnh của cảnh giới Kim Đan đại viên mãn.
Có điều, Thiết Quyền nghi ngờ cũng là hợp tình hợp lý.
Tiêu Hào nói: “Thua là thua, bây giờ tìm cớ sao?” “Nếu anh nghi ngờ tôi không phải là cường giả Kim Đan đại viên mãn, vậy thì mời Hiệu trưởng Lương đến đây kiểm tra thực lực và cảnh giới của tôi.”
Một thí sinh dự thi nghi ngờ, một thí sinh dự thi khác đồng ý kiểm tra.
Hiệu trưởng Lương cũng vô cùng tò mò, bởi vì ông ta biết Thiết Quyền rất mạnh.
Tiêu Hào có thể phế cánh tay phải Thiết Quyền bằng một chiêu khiến cho Hiệu trưởng Lương hơi nghi ngờ người đàn ông trước mặt này, rốt cuộc người này có phải Kim Đan đại viên mãn hay không, hay là đã đạt cảnh giới cao hơn?
Vì thế, Hiệu trưởng Lương đi về phía Tiêu Hào.
Tiêu Hào đưa tay trái ra, Hiệu trưởng Lương cẩn thận ấn lên mạch cổ tay Tiêu Hào để kiểm tra.
Kiểm tra cảnh giới một người vô cùng đơn giản, trong tình huống bình thường, với cấp bậc của Hiệu trưởng Lương thì chỉ cần phân biệt hơi thở trên người đối phương là đã có thể nhìn ra, không cần kiểm tra thân thể.
Nhưng mà, chuyện này vô cùng quan trọng, Hiệu trưởng Lương quyết định đi đến gần để cẩn thận kiểm tra cảnh giới của Tiêu Hào.
Sau khi Hiệu trưởng Lương kiểm tra sức mạnh bên trong đan điền của Tiêu Hào, xác định anh là Kim Đan đại viên mãn, tuyệt đối không có sức mạnh nào vượt qua cảnh giới Kim Đan đại viên mãn.
Hiệu trưởng Lương còn muốn kiểm tra huyết mạch và thiên phú của Tiêu Hào, bởi vì ông ta cho rằng cảnh giới của Thiết Quyền đã là rất hoàn hảo, vậy mà lại thua thảm hại trước người đàn ông thần bí này.
Vì thế ông ta nghĩ Tiêu Hào có thể thắng, nhất định là dựa vào thiên phú hoặc là huyết mạch.
Nhưng mà Tiêu Hào lập tức rút tay lại, anh quyết không để cho Hiệu trưởng Lương kiểm tra những cái khác. Hiệu trưởng Lương nhìn thấy đối phương rút tay về, ông ta cũng thể ngang ngược đòi kiểm tra.
Ông ta tuyên bố kết quả với mọi người, nói: “Tu vi người này... Đúng là cảnh giới Kim Đan đại viên mãn!”
Kết quả này nằm trong dự đoán của phần lớn người.
Sau khi Thiết Quyền nghe kết quả, trong lòng cảm thấy sợ hãi.
Trước kia Thiết Quyền đã đấu qua với vô số người, lần nào cũng đều thắng.
Lần này, Thiết Quyền thua ngay trong một chiêu, anh ta không cam lòng, anh ta cần phải thắng.
Nhưng mà, ngay sau khi Thiết Quyền nghe thấy kết quả kiểm tra từ Hiệu trưởng Lương, nỗi sợ không tự chủ được mà dần lan ra khắp người anh ta.
Thiết Quyền vẫn luôn cho rằng anh ta đã đạt trạng thái hoàn mỹ của cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, hoàn hảo không một khuyết điểm, không có bất kỳ người nào có thể tu luyện hoàn hảo hơn anh ta.
Nhưng mà cảnh giới của người trước mặt này đã làm thay đổi nhận thức của Thiết Quyền. “Vừa rồi là tôi sơ xuất, nhất định là do tôi sơ xuất!”
Thiết Quyền thầm nói trong lòng, lần này anh ta sẽ dùng hết toàn bộ sức mạnh, dù chỉ dùng tay trái đánh bừa thì nhất định cũng có thể đánh bại đối phương.
Tiêu Hào lạnh lùng nhìn Thiết Quyền, nói: “Đã có kết quả kiểm tra, Thiết Quyền, anh còn không nhanh nhận thua, tự phế hai chân”
Thiết Quyền cắn răng, hơi thở khắp người lại bùng phát lần nữa, quát: “Tôi còn chưa thua, tôi không thể thua trước anh! Một thắng oắt con chưa có danh tiếng, tôi nhất định có thể thắng anh!”
Nói xong, phía trên cánh tay trái Thiết Quyền xuất hiện năm sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ.
Không chỉ thế, trên luồng sức mạnh quấn quanh cánh tay anh ta còn xuất hiện tia máu.
Lần này Thiết Quyền đã ngưng tụ tất cả sức mạnh huyết mạch, sức mạnh thiên phú và sức mạnh ngũ hành của Kim Đan đại viên mãn lên tay trái.
Sát khí khủng bố trên người Thiết Quyền lập tức bùng nổ, cuồn cuộn chèn ép Tiêu Hào. Cập nhật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.c*ом
Tất cả mọi người đều nhận ra lần này Thiết Quyền đã quyết tâm liều mạng.
Anh ta dùng mạng sống để bảo vệ tôn nghiêm của mình, anh ta dùng hết toàn bộ sức mạnh của mình để giết đối thủ trước mặt.
Nói cách khác, sau này anh ta không thể nào học ở học viện Huỳnh Dương được nữa, cũng không thể nào trở thành cường giả hoàn mỹ nhất Kim Đan đại viên mãn
Anh ta không muốn mất đi tất cả mọi thứ, không muốn mất đi hào quang, cho nên anh ta phải giết chết đối thủ. Không khí lập tức đông đặc lại, trái tim nhiều người đã vọt lên cổ họng.
Tiêu Vận cũng vô cùng hoảng sợ, e là sức mạnh của Thiết Quyền bây giờ đã vượt qua cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên.
Tiêu Hào cảm nhận được sát ý của đối phương, biết đối phương muốn giết mình, một khi đã vậy thì Tiêu Hào sẽ không nương tay.
Tiêu Hào nói: “Ngưng tụ toàn bộ sức mạnh lên trên tay trái, đúng là vô cùng lợi hại. “Anh khống chế sức mạnh gần như là hoàn mỹ, nhưng đáng tiếc là anh vốn không phải đối thủ của tôi!”
Vì Thiết Quyền tập trung sức mạnh trên tay trái nên Tiêu Hào không dùng tới tay phải.
Tay trái anh ngưng tụ một luồng sức mạnh cường đại, năm loại sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ vờn quanh trên tay Tiêu Hào, vẫn có lẫn một ít sức mạnh huyết mạch nhàn nhạt như trước.
Hai người cũng không so bất kỳ chiêu thức nào, giống như vừa rồi, siết nắm đấm đối đầu nhau.
Bọn họ đều sử dụng sức mạnh ngũ hành Kim Đan đại viên mãn và sức mạnh huyết mạch của mình.
Bên ngoài nhìn vào, sức mạnh của Thiết Quyền trông mạnh mẽ hơn Tiêu Hào gấp vài lần.
Giống như vừa rồi, Thiết Quyền ngưng tụ hết toàn bộ sức mạnh của anh ta sau đó vọt về phía Tiêu Hào.
Mà Tiêu Hào vẫn đứng yên tại chỗ. “Chiêu này của tôi nhất định sẽ nghiền nát anh!”
Thiết Quyền tức giận rống lên, sát khí cả người phỏng về Tiêu Hào giống như bão táp.
Sức mạnh trên nắm tay anh ta rít lên như gió biển thét gào, giống như sóng lớn làm vỡ đê, hung ác phóng về năm tay Tiêu Hào. Rất nhiều khán giả vây xem kinh ngạc đến há miệng. thần kinh mọi người căng chặt chờ đợi kết quả chiến đấu.
Ngay sau đó, một tiếng ầm vang lên!
Nháy mắt, khi sức mạnh của hai người chạm vào nhau. Không ngờ sức mạnh mạnh mẽ như sóng cuộn biển gầm của Thiết Quyền bị Tiêu Hào phá giải trong nháy mắt.
Sức mạnh của Tiêu Hào vừa nhìn không quá mạnh, nhưng đã bao vây cả người Thiết Quyền.
Nam tay và cánh tay Thiết Quyền vẫn giống như vừa rồi, nháy mắt nổ tung
Và thân thể Thiết Quyền cũng trực tiếp nổ thành thịt vụn, bởi vì sức mạnh huyết mạch và sức mạnh ngũ hành của Tiêu Hào thật sự quá mạnh, Thiết Quyền căn bản không thể chịu nổi.
Bình luận facebook