Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1005: Giết đến tận cửa
Chương 1005: Giết đến tận cửa
Đúng lúc ấy, chiếc nhẫn truyền âm của Hội trưởng reo lên.
Sau khi kết nối, âm thanh vô cùng gấp gáp truyền tới từ bên kia chiếc nhẫn. "Thưa ngài Hội trưởng! Xảy ra chuyện lớn rồi! Người của môn phái Vạn Kiếm tới!"
Thần sắc Hội trưởng Triệu hơi đổi, nói: "Bọn họ tới đây làm gì?"
Người kia nói: "Ngài Hội trưởng, môn phái Vạn Kiếm mời một vị bậc thầy luyện đan cực kỳ lợi hại đến khiêu chiến ngài!" "Tôi đã nói với bọn họ rằng ngài đang bế quan, không tiếp khách. Nhưng người của Vạn Kiếm vẫn hùng hổ hăm dọa, nói nếu Hội trưởng không xuất hiện thì bọn họ sẽ không rời đi! Hơn nữa còn đứng đây gây rối, quấy nhiễu việc kinh doanh của chúng ta."
Hội trưởng Triệu hừ lạnh một tiếng, nói: "Cậu nói với người của môn phái Vạn Kiếm rằng tôi sẽ tới đó ngay lập tức! Tôi chắc chắn phải bắt bọn họ trả giá đắt vì dám có gan tới cửa gây sự
Hội trưởng vội vàng nói: "Ngài Trương Hồng Long, bây giờ tôi có chuyện quan trọng cần phải đi ngay, mong anh thứ lỗi!"
Tiêu Hào nói: "Chúng ta cùng đi qua xem một chút."
Hai người ra khỏi cửa, Niếp Vô Tình cùng thuộc hạ của anh ta cũng đi theo. Niếp Vô Tình đã biết vụ cá cược giữa Tiêu Hào và Hội trưởng Triệu.
Việc Tiêu Hào thắng khiến cho anh ta rất khiếp sợ.
Niếp Vô Tình không ngờ rằng mối quan hệ hai người tốt như thế mà Trương Hồng Long vẫn che giấu sâu đến vậy.
Từ trước đến giờ Trương Hồng Long chưa từng thể hiện y thuật cao siêu như vậy trước mặt anh ta.
Dĩ nhiên Niếp Vô Tình sẽ không nghĩ Trương Hồng
Long trước mắt anh ta là giả, mà chỉ cảm thấy Trương
Hồng Long là một người sâu không lường được.
Trong đại viện trước cửa hội Trung Thành có mười mấy người đang đứng.
Bọn họ đều mặc trang phục võ sĩ của môn phái Vạn Kiếm.
Dẫn đầu là một vị luyện đan sư chừng năm mươi tuổi, sắc mặt lạnh lùng.
Trên ngực ông ta đeo một huy hiệu, cho thấy thân phận của ông ta là một vị bậc thầy luyện đan.
Đứng từ xa đã nghe được tiếng hét của ông ta: "Chẳng lẽ hội Trung Thành các ông không có ai ở đây sao?" "Hội trưởng của các người không dám gặp người khác sao? Tôi tới hội Trung Thành là muốn thách đấu với Hội trưởng, muốn tỷ thí bình thường thôi mà." "Các người cứ trốn tránh là có ý gì? Nếu như Hội trưởng của các người không ra đây, tôi thấy hội Trung Thành nên đóng cửa luôn đi."
Những người đứng bên cạnh cũng phụ họa. "Gì mày thuật của hội Trung Thành là đứng đầu thế giới cơ chứ, thật đáng chế cười! Một lời thách đấu đơn giản cũng không dám nhận, Đại sư Mã của môn phái Vạn Kiếm chúng tôi mới là bậc thầy luyện đan chân chính" "Tôi thấy những bậc thầy kia của hội Trung Thành đều chỉ là trò cười mà thôi!” "Không sai, trốn tránh không gặp người, giống y như con rùa đen rụt đầu! Có bản lĩnh thì ra nghênh chiến đi, nếu Hội trưởng của các ông không ra, hôm nay chúng tôi liền ở đây, không đi đâu cả!" "Các người muốn đánh nhau, muốn đuổi chúng tôi ra ngoài thì cứ việc, chúng tôi sẽ tiếp đón!"
Người của môn phái Vạn Kiếm đứng xung quanh hãng hải chửi rủa.
Các học trò của hội Trung Thành đều đã nổi trận lôi đình, nhưng chưa có lệnh của Hội trưởng, bọn họ không dám ra tay.
Bọn họ chỉ có thể vây người của môn phái Vạn Kiếm lại, để cho những người đó không thể xông vào bên trong.
Những người của môn phái Vạn Kiểm bắt đầu ngo ngoe muốn xông lên, Đại sư Mã dẫn mười mấy người hùng hổ lao tới.
Bác sĩ Hồ cùng các học trò lập tức cản trở nhóm người nhưng vẫn chưa nhận được mệnh lệnh của thầy, bác sĩ Hồ không dám chỉ huy mọi người động tay chân.
Mắt thấy hai bên sắp đánh nhau, từ xa xa bỗng truyền tới một tiếng quát to. "Môn phái Vạn Kiếm các người đúng là ngang ngược đến cực điểm! Dám đến gây chuyện ở hội Trung Thành chúng tôi!"
Lúc này, Hội trưởng Triệu và nhóm người Tiêu Hào đang bước tới nơi này. Những người đứng phía sau lập tức nhường đường cho Hội trưởng dẫn người đi lên trước.
Người của môn phái Vạn Kiếm thấy cuối cùng Hội trưởng cũng chịu ra mặt liền nghênh đón. Đại sư Mã cười "Ha hả" hai tiếng, nói: "Hội trưởng, ngài cuối cùng cũng xuất hiện! Tôi còn tưởng rằng ngài thực sự không ở trong hội Trung Thành!"
Hai bên gặp mặt, đứng cách nhau hai mươi mét.
Hội trưởng tức giận nói: "Đại sư Mã, ông tới gây sự ở hội Trung Thành chúng tôi là muốn như thế nào?" Đại sư Mã cười một tiếng, nói: "Sao lại gọi là tôi tới đây gây sự? Tôi không hề có ý muốn gây rối, tôi chỉ muốn tìm
Hội trưởng Triệu đây để so kỹ thuật luyện đan thôi." "Chẳng qua là mọi người so tài với nhau, cùng nhau tiến bộ thôi mà!"
Người mù cũng nhìn ra được là người của môn phái
Vạn Kiếm tới đây gây phiền phức.
Việc lần trước xảy ra khiến cho mâu thuẫn giữa người của hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiếm ngày càng ác liệt.
Hội Trung Thành bắt mấy người đó lại, chém đứt đầu rồi đưa đến tận cửa của Tổng bộ môn phái Vạn Kiếm.
Bây giờ người của Vạn Kiếm tới trả thù, phải rất nhiều người đến hội Trung Thành thách đấu với Hội trưởng, đánh bại người của hội Trung Thành, tìm lại danh dự cho môn phái,
Đấy cũng là đòn đánh trả quyết liệt, muốn sỉ nhục hội Trung Thành.
Đương nhiên Hội trưởng hiểu rõ ý đồ của đối phương nhưng ông ta không vạch trần, nói: "Không biết tôi phải làm gì mới có thể khiến Đại sư Mã chịu nhận sai?"
Đại sư Mã cười một tiếng: "Thật ra thì rất đơn giản, tôi và ngài Hội trưởng thi đấu một trận. Nếu Hội trưởng thắng, chúng tôi sẽ rời đi ngay lập tức. Nếu ngài thua, phải bỏ lại một thứ " Тrцуe*лАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Hội trưởng hỏi: "Ông muốn thứ của tôi?"
Đại sư Mã lại cười: "Bình thường thôi, chỉ cần ngài bỏ lại một cách tay là được rồi."
Sự lạnh lẽo dần dâng lên trong mắt Hội trưởng Triệu. Bầu không khí xung quanh trở nên vô cùng ngột ngạt.
Hội trưởng nói: "Được! Nếu ông đã yêu cầu tay của tôi thì một cái sao đủ? Tôi muốn hai cánh tay của ông!"
Đại sư Mã cười lớn: "Được! Không thành vấn đề!" "Nếu ngài Hội trưởng muốn cược cả hai cánh tay, tôi sẵn sàng đồng ý! Đề tài thi đấu của chúng ta lần này sẽ do ngài Hội trưởng ra đề. Muốn thi đấu luyện chế loại đạn dược nào cũng được, chúng ta bắt đầu cuộc thi ngay bây giờ luôn đi!"
Hội trưởng rất ngạc nhiên khi nghe thấy Đại sư Mã đề cho ông ta ra đề
Ông nói: "Nếu Đại sư Mã đã mời tôi ra đề thì tôi không thể chếnh mảng với việc của mình" "Hai chúng ta luyện chế Kim Long Đan đi, quy tắc cũ đan dược của ai có chất lượng tốt hơn thì người đó giành chiến thắng"
Hai bên chỉ nói vài lời đã quyết định xong trận đấu.
Người thua sẽ phải phế bỏ hai cánh tay.
Trong những ngành nghề như luyện đan sư và thợ rèn thường xuyên có sự coi thường lẫn nhau nhưng đều đi đôi với cạnh tranh lành mạnh.
Mọi người đều từng đánh cược và chịu giẫm đạp. Ví dụ như ai thua thì mời cơm hoặc là cá tiền.
Việc đánh cược hai chân hai tay như thế này hoàn toàn là muốn hủy hoại đối thủ, mạnh mẽ sỉ nhục thế lực của đối thủ.
Ngay sau đó, người của hội Trung Thành lấy hai cái lò của bọn họ ra, lò mà mỗi người dùng đều giống nhau, nguyên liệu chế dược cũng giống nhau.
Bất cứ ai cũng không được phép gian lận, thi đấu công bằng, ngay thẳng, phải dựa toàn bộ vào khả năng của mỗi người.
Hai lò luyện đan cao hơn một mét.
Bên cạnh lò là cái giá đựng dược liệu, trên đó đặt những thành phần cần thiết để luyện Kim Long Đan, tổng cộng có tám loại.
Ngay lập tức, Hội trưởng Triệu và Đại sư Mã tiến tới xem xét dược liệu trên giả, sau khi kiểm tra đều tỏ ý dược liệu không có vấn đề gì.
Khán giả xung quanh đứng cách xa khu vực thi đấu, trong lúc hai vị bậc thầy luyện đan đang luyện đan dược, không ai được phép quấy rầy, chỉ có thể đứng ở xa nhìn. Kim Long Đan là một loại đan dược thường sử dụng để đột phá từ cảnh giới Ngưng Nguyên lên cảnh giới Lĩnh Vực.
Loại đan dược nào cũng được chia thành ba chất lượng khác nhau là cấp thấp, tầm trung và cao cấp.
Tất nhiên là trên cao cấp còn có chất lượng đặc biệt nhưng xác suất luyện chế ra đan dược đặc biệt là vô cùng thấp.
Đúng lúc ấy, chiếc nhẫn truyền âm của Hội trưởng reo lên.
Sau khi kết nối, âm thanh vô cùng gấp gáp truyền tới từ bên kia chiếc nhẫn. "Thưa ngài Hội trưởng! Xảy ra chuyện lớn rồi! Người của môn phái Vạn Kiếm tới!"
Thần sắc Hội trưởng Triệu hơi đổi, nói: "Bọn họ tới đây làm gì?"
Người kia nói: "Ngài Hội trưởng, môn phái Vạn Kiếm mời một vị bậc thầy luyện đan cực kỳ lợi hại đến khiêu chiến ngài!" "Tôi đã nói với bọn họ rằng ngài đang bế quan, không tiếp khách. Nhưng người của Vạn Kiếm vẫn hùng hổ hăm dọa, nói nếu Hội trưởng không xuất hiện thì bọn họ sẽ không rời đi! Hơn nữa còn đứng đây gây rối, quấy nhiễu việc kinh doanh của chúng ta."
Hội trưởng Triệu hừ lạnh một tiếng, nói: "Cậu nói với người của môn phái Vạn Kiếm rằng tôi sẽ tới đó ngay lập tức! Tôi chắc chắn phải bắt bọn họ trả giá đắt vì dám có gan tới cửa gây sự
Hội trưởng vội vàng nói: "Ngài Trương Hồng Long, bây giờ tôi có chuyện quan trọng cần phải đi ngay, mong anh thứ lỗi!"
Tiêu Hào nói: "Chúng ta cùng đi qua xem một chút."
Hai người ra khỏi cửa, Niếp Vô Tình cùng thuộc hạ của anh ta cũng đi theo. Niếp Vô Tình đã biết vụ cá cược giữa Tiêu Hào và Hội trưởng Triệu.
Việc Tiêu Hào thắng khiến cho anh ta rất khiếp sợ.
Niếp Vô Tình không ngờ rằng mối quan hệ hai người tốt như thế mà Trương Hồng Long vẫn che giấu sâu đến vậy.
Từ trước đến giờ Trương Hồng Long chưa từng thể hiện y thuật cao siêu như vậy trước mặt anh ta.
Dĩ nhiên Niếp Vô Tình sẽ không nghĩ Trương Hồng
Long trước mắt anh ta là giả, mà chỉ cảm thấy Trương
Hồng Long là một người sâu không lường được.
Trong đại viện trước cửa hội Trung Thành có mười mấy người đang đứng.
Bọn họ đều mặc trang phục võ sĩ của môn phái Vạn Kiếm.
Dẫn đầu là một vị luyện đan sư chừng năm mươi tuổi, sắc mặt lạnh lùng.
Trên ngực ông ta đeo một huy hiệu, cho thấy thân phận của ông ta là một vị bậc thầy luyện đan.
Đứng từ xa đã nghe được tiếng hét của ông ta: "Chẳng lẽ hội Trung Thành các ông không có ai ở đây sao?" "Hội trưởng của các người không dám gặp người khác sao? Tôi tới hội Trung Thành là muốn thách đấu với Hội trưởng, muốn tỷ thí bình thường thôi mà." "Các người cứ trốn tránh là có ý gì? Nếu như Hội trưởng của các người không ra đây, tôi thấy hội Trung Thành nên đóng cửa luôn đi."
Những người đứng bên cạnh cũng phụ họa. "Gì mày thuật của hội Trung Thành là đứng đầu thế giới cơ chứ, thật đáng chế cười! Một lời thách đấu đơn giản cũng không dám nhận, Đại sư Mã của môn phái Vạn Kiếm chúng tôi mới là bậc thầy luyện đan chân chính" "Tôi thấy những bậc thầy kia của hội Trung Thành đều chỉ là trò cười mà thôi!” "Không sai, trốn tránh không gặp người, giống y như con rùa đen rụt đầu! Có bản lĩnh thì ra nghênh chiến đi, nếu Hội trưởng của các ông không ra, hôm nay chúng tôi liền ở đây, không đi đâu cả!" "Các người muốn đánh nhau, muốn đuổi chúng tôi ra ngoài thì cứ việc, chúng tôi sẽ tiếp đón!"
Người của môn phái Vạn Kiếm đứng xung quanh hãng hải chửi rủa.
Các học trò của hội Trung Thành đều đã nổi trận lôi đình, nhưng chưa có lệnh của Hội trưởng, bọn họ không dám ra tay.
Bọn họ chỉ có thể vây người của môn phái Vạn Kiếm lại, để cho những người đó không thể xông vào bên trong.
Những người của môn phái Vạn Kiểm bắt đầu ngo ngoe muốn xông lên, Đại sư Mã dẫn mười mấy người hùng hổ lao tới.
Bác sĩ Hồ cùng các học trò lập tức cản trở nhóm người nhưng vẫn chưa nhận được mệnh lệnh của thầy, bác sĩ Hồ không dám chỉ huy mọi người động tay chân.
Mắt thấy hai bên sắp đánh nhau, từ xa xa bỗng truyền tới một tiếng quát to. "Môn phái Vạn Kiếm các người đúng là ngang ngược đến cực điểm! Dám đến gây chuyện ở hội Trung Thành chúng tôi!"
Lúc này, Hội trưởng Triệu và nhóm người Tiêu Hào đang bước tới nơi này. Những người đứng phía sau lập tức nhường đường cho Hội trưởng dẫn người đi lên trước.
Người của môn phái Vạn Kiếm thấy cuối cùng Hội trưởng cũng chịu ra mặt liền nghênh đón. Đại sư Mã cười "Ha hả" hai tiếng, nói: "Hội trưởng, ngài cuối cùng cũng xuất hiện! Tôi còn tưởng rằng ngài thực sự không ở trong hội Trung Thành!"
Hai bên gặp mặt, đứng cách nhau hai mươi mét.
Hội trưởng tức giận nói: "Đại sư Mã, ông tới gây sự ở hội Trung Thành chúng tôi là muốn như thế nào?" Đại sư Mã cười một tiếng, nói: "Sao lại gọi là tôi tới đây gây sự? Tôi không hề có ý muốn gây rối, tôi chỉ muốn tìm
Hội trưởng Triệu đây để so kỹ thuật luyện đan thôi." "Chẳng qua là mọi người so tài với nhau, cùng nhau tiến bộ thôi mà!"
Người mù cũng nhìn ra được là người của môn phái
Vạn Kiếm tới đây gây phiền phức.
Việc lần trước xảy ra khiến cho mâu thuẫn giữa người của hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiếm ngày càng ác liệt.
Hội Trung Thành bắt mấy người đó lại, chém đứt đầu rồi đưa đến tận cửa của Tổng bộ môn phái Vạn Kiếm.
Bây giờ người của Vạn Kiếm tới trả thù, phải rất nhiều người đến hội Trung Thành thách đấu với Hội trưởng, đánh bại người của hội Trung Thành, tìm lại danh dự cho môn phái,
Đấy cũng là đòn đánh trả quyết liệt, muốn sỉ nhục hội Trung Thành.
Đương nhiên Hội trưởng hiểu rõ ý đồ của đối phương nhưng ông ta không vạch trần, nói: "Không biết tôi phải làm gì mới có thể khiến Đại sư Mã chịu nhận sai?"
Đại sư Mã cười một tiếng: "Thật ra thì rất đơn giản, tôi và ngài Hội trưởng thi đấu một trận. Nếu Hội trưởng thắng, chúng tôi sẽ rời đi ngay lập tức. Nếu ngài thua, phải bỏ lại một thứ " Тrцуe*лАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Hội trưởng hỏi: "Ông muốn thứ của tôi?"
Đại sư Mã lại cười: "Bình thường thôi, chỉ cần ngài bỏ lại một cách tay là được rồi."
Sự lạnh lẽo dần dâng lên trong mắt Hội trưởng Triệu. Bầu không khí xung quanh trở nên vô cùng ngột ngạt.
Hội trưởng nói: "Được! Nếu ông đã yêu cầu tay của tôi thì một cái sao đủ? Tôi muốn hai cánh tay của ông!"
Đại sư Mã cười lớn: "Được! Không thành vấn đề!" "Nếu ngài Hội trưởng muốn cược cả hai cánh tay, tôi sẵn sàng đồng ý! Đề tài thi đấu của chúng ta lần này sẽ do ngài Hội trưởng ra đề. Muốn thi đấu luyện chế loại đạn dược nào cũng được, chúng ta bắt đầu cuộc thi ngay bây giờ luôn đi!"
Hội trưởng rất ngạc nhiên khi nghe thấy Đại sư Mã đề cho ông ta ra đề
Ông nói: "Nếu Đại sư Mã đã mời tôi ra đề thì tôi không thể chếnh mảng với việc của mình" "Hai chúng ta luyện chế Kim Long Đan đi, quy tắc cũ đan dược của ai có chất lượng tốt hơn thì người đó giành chiến thắng"
Hai bên chỉ nói vài lời đã quyết định xong trận đấu.
Người thua sẽ phải phế bỏ hai cánh tay.
Trong những ngành nghề như luyện đan sư và thợ rèn thường xuyên có sự coi thường lẫn nhau nhưng đều đi đôi với cạnh tranh lành mạnh.
Mọi người đều từng đánh cược và chịu giẫm đạp. Ví dụ như ai thua thì mời cơm hoặc là cá tiền.
Việc đánh cược hai chân hai tay như thế này hoàn toàn là muốn hủy hoại đối thủ, mạnh mẽ sỉ nhục thế lực của đối thủ.
Ngay sau đó, người của hội Trung Thành lấy hai cái lò của bọn họ ra, lò mà mỗi người dùng đều giống nhau, nguyên liệu chế dược cũng giống nhau.
Bất cứ ai cũng không được phép gian lận, thi đấu công bằng, ngay thẳng, phải dựa toàn bộ vào khả năng của mỗi người.
Hai lò luyện đan cao hơn một mét.
Bên cạnh lò là cái giá đựng dược liệu, trên đó đặt những thành phần cần thiết để luyện Kim Long Đan, tổng cộng có tám loại.
Ngay lập tức, Hội trưởng Triệu và Đại sư Mã tiến tới xem xét dược liệu trên giả, sau khi kiểm tra đều tỏ ý dược liệu không có vấn đề gì.
Khán giả xung quanh đứng cách xa khu vực thi đấu, trong lúc hai vị bậc thầy luyện đan đang luyện đan dược, không ai được phép quấy rầy, chỉ có thể đứng ở xa nhìn. Kim Long Đan là một loại đan dược thường sử dụng để đột phá từ cảnh giới Ngưng Nguyên lên cảnh giới Lĩnh Vực.
Loại đan dược nào cũng được chia thành ba chất lượng khác nhau là cấp thấp, tầm trung và cao cấp.
Tất nhiên là trên cao cấp còn có chất lượng đặc biệt nhưng xác suất luyện chế ra đan dược đặc biệt là vô cùng thấp.
Bình luận facebook