Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1009: Tự chém đứt hai cánh tay
Chương 1009: Tự chém đứt hai cánh tay
Lúc này, nét mặt của Hội trưởng Triệu tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Ông ta đã luyện đan được hơn sáu mươi năm, tới tận bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy kỹ thuật nào kỳ quái như thế.
Hội trưởng có cảm giác như các ngọn lửa đang khiêu vũ dưới bàn tay điều khiển của Tiêu Hào vậy.
Sắc mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh, thậm chí còn thoảng mỉm cười.
Anh tùy ý khống chế những ngọn lửa trước mắt, tựa như đang chơi đùa với chúng rất vui vẻ.
Tất cả các dược liệu trong ngọn lửa mau chóng được luyện hóa xong, sau đó dung hợp lại với nhau với tốc độ còn nhanh hơn.
Không phải đợi một loại dược liệu dung hợp xong mới thêm loại thứ hai vào, mà là làm chung toàn bộ dược liệu một lúc.
Mọi người thấy cảnh này đều cực kỳ hoảng sợ, kinh ngạc không thôi. Dung hợp dược liệu là giai đoạn quan trọng nhất khi luyện đan
Những loại dược liệu khác thuộc tính thì hoàn toàn không thể hòa hợp được với nhau, giống như nước tương khắc với lửa vậy. Cần có một loại xúc tác để giúp hai loại dược liệu có thuộc tính bất đồng có thể kết hợp với nhau.
Nhưng cách thức Tiêu Hào làm là dung hợp tất cả các loại dược liệu với nhau trong một lần duy nhất. Càng khiến cho người khác không hiểu và ngạc nhiên hơn, sau khi chúng được dung hợp với nhau hoàn toàn, một viên đan dược hình nón xuất hiện.
Không ai có thể nhìn thấy những thao tác tiếp theo của Tiêu Hào. Bởi đan dược đã trở lại trong lò luyện đan, bắt đầu được luyện chế và tinh luyện, một viên đạn hoàn hảo dần hình thành.
Đối với Tiêu Hào mà nói, việc này quá đơn giản! Tiêu Hào là một bác sĩ có y thuật cao siêu, anh có thể nâng cấp đan dược đến mức độ hoàn mỹ.
Tăng độ tinh khiết lên lên 99,99%, phía sau dấu phẩy có năm mươi chữ số chín, một trăm chữ số chín,... anh đều có thể làm được!
Dĩ nhiên, Tiêu Hào không hề làm như vậy.
Anh chỉ cần vừa đủ thắng Đại sư Mã là được rồi. Một phút sau, cuối cùng một viên Kim Long Đan hoàn mỹ đã ra lò.
Tiêu Hào lấy ra lọ ngọc đã chuẩn bị, bỏ đan dược vào bên trong, sau đó đưa chiếc lọ cho nhân viên của hội Trung Thành.
Nhân viên công tác cẩn thận nhận lấy lọ đan dược rồi đặt lên trên thiết bị kiểm tra.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều khóa chặt vào màn hình hiển thị. Khung cảnh nhất thời trở nên yên lặng như tờ, đến nỗi có thể nghe được tiếng thở dồn dập của mọi người. Máy kiểm tra nhanh chóng làm công việc của mình.
Chất lượng của đan dược đã được hiển thị: đan dược loại đặc biệt.
Điều này không khiến mọi người ngạc nhiên chút nào.
Con số chỉ tinh khiết ở bên cạnh cũng bắt đầu tăng, trong chốc lát đã đạt 99%, rồi đến 99,9% nhưng vẫn chưa có ý định dừng lại.
Cuối cùng con số trên màn hình ngừng tăng ở 99,999%! Giây phút ấy, thời gian tựa như đã ngưng lại.
Sau đó hội Trung Thành vang lên những tiếng hoan hô nhiệt liệt. "Thắng! Chúng ta chiến thắng rồi!" "Rốt cuộc chúng ta đã giành thắng lợi! Đan dược do Đại sư Mã luyện chế có độ tinh khiết là 99,998% còn của Đại sư Trương lại là 99,999%! Chúng ta cao hơn 0,001%!" "Không cần biết là bao nhiêu, chỉ cần chúng ta thắng là được!" "Hội trưởng, chúng ta thắng rồi! Hội trưởng! Đại sư Trương đã báo thù cho ngài."
Có người vui mừng, có người lại bị ai.
Ban nãy người của môn phái Vạn Kiểm giành chiến thắng liền hả hệ giễu cợt hội Trung Thành. Bây giờ người của hội Trung Thành thắng, bọn họ muốn môn phái Vạn Kiểm phải thực hiện như đã cá cược "Đại sư Mã, ông đã thua! Còn không mau giao hai cánh tay ra đây!" "Đại sư Mã, không phải ban nãy ông cho rằng ông rất lợi hại sao? Còn nói là hội Trung Thành chúng tôi không có ai tài giỏi? Giờ thì ông chịu nhận thua rồi chứ?" "Bậc thầy luyện đan của hội Trung Thành chúng tôi là người tài giỏi nhất, môn phái Vạn Kiếm các ông vốn không thể thắng nổi chúng tôi!" "Môn phái Vạn Kiếm chỉ là hạng tép riu mà thôi, bọn họ có rất nhiều thành tựu lớn trên phương diện rèn đúc nhưng xét về luyện đan thì sao có thể là đối thủ của chúng ta cơ chứ?" "Kết cục này là do bọn họ tự rước lấy vì dám đến gây chuyện ở hội Trung Thành chúng ta! Đại sư Mã, ông còn đứng im ở đấy làm gì nữa? Mọi người đang chờ ông đấy, nhanh chóng tự chém đứt cánh tay của ông đi!
Lúc này, Hội trưởng Triệu của hội Trung Thành bước từng bước tới. "Đại sư Mã, có làm có chịu, vừa rồi tôi đã bị phế bỏ hai cánh tay, giờ đến lượt ông" “Nếu ông không tiện ra tay thì để tôi tới giúp ông
Bây giờ Hội trưởng Triệu đã mất cả hai cánh tay nhưng ông ấy vẫn có thể sử dụng lực lượng để phế bỏ hai cánh tay của Đại sư Mã.
Trong lòng Đại sư Mã lạnh như băng.
Mặt của người môn phái Vạn Kiểm đều đã xám như tro tàn.
Ngay lúc này bọn họ không thể nói một lời nào cả. Từng lời giễu cợt, sỉ nhục không thương tiếc hưởng tới người của môn phái Vạn Kiếm khiến cho bọn họ vô cùng xấu hổ, phẫn nộ đến tột cùng
Nhưng cũng không còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể chịu đựng.
Đại sư Mã cắn răng nói: "Có làm có chịu, tất nhiên tôi sẽ không quỵt nợ, tay của tôi cứ để tự tôi phát
Đại sư Mã là người tàn nhẫn, ông ta lưu chuyển tất cả lực lượng của mình dồn vào hai cánh tay rồi hét to một tiếng.
Một tiếng "đùng" vang lên, hai cánh tay của Đại sư Mã lập tức vỡ nát, máu thịt lẫn lộn.
Đại sư Mã cắn chặt hai hàm răng, vài người phía sau vội lao tới bịt miệng vết thương lại và cầm máu cho ông. Đại sư Mã nhổ ra một búng máu, việc tự dùng lực lượng để phá hủy cánh tay của chính mình gây ra tổn thương rất lớn cho cơ thể.
Nhưng ông ta không muốn bị người khác làm cho tàn tật.
Đại sư Mã nghiến rằng, nhìn Tiêu Hào với ánh mắt đầy thù hận: "Tôi nói cho ông biết, tôi sẽ còn quay trở lại! Ông cứ chờ đó!" Nhớ* đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Đám người Đại sư Mã quay lưng chuẩn bị rời đi thì Hội trưởng Triệu gọi to: "Chờ một chút, ông giết chết học trò tôi mà định cứ thế bỏ đi, không cho tôi một lời giải thích nào u?"
Lúc trước, khi Đại sư Mã thắng, bác sĩ Hồ ngăn không để sư phụ ông ta bị phê tay, Đại sư Mã viện cớ đó để giết chết ông ta.
Lúc ấy Hội trưởng không thể làm gì cả vì ông là người thua.
Nhưng bây giờ Đại sư Mã đã thua, Hội trường đường nhiên phải lấy lại công bằng cho học trò của ông ấy.
Đại sư Mã nhìn cường giả vừa giết chết bác sĩ Hồ, nói một cách lạnh lùng: "Ông tự sát đi!" Trán của tên cường giả chảy đây mồ hôi lạnh, anh ta không muốn chết.
Khi nãy anh ta giết bác sĩ Hồ là do Đại sư Mã thầm chỉ đạo, anh ta không ngờ bây giờ Đại sư Mã thua còn mình thì tự rước họa vào thân
Theo tình hình hiện tại, nhất định tên cường giả này phải chết, nếu không thì chắc chắn Hội trưởng sẽ không để cho đám người Đại sư Mã rời đi. Anh ta hít sâu một hơi: "Đại sư Mã, xin hãy chăm sóc cho vợ con tôi thật tốt!"
Nói xong, anh ta lấy ra một con dao găm, tự cắt cổ mình, ngã xuống trong vũng máu.
Bấy giờ Hội trưởng mới hài lòng: "Đại sư Mã, ông có thể đi rồi!" Đại sư Mã dẫn tất cả thuộc hạ, đưa theo cả thi thể của học trò chán nản rời đi.
Người của hội Trung Thành lại hoan hồ một hồi nhưng những tiếng reo hò nhanh chóng nhỏ đi.
Bởi vì bọn họ chú ý tới hai cánh tay đã bị hủy hoại của Hội trưởng, bây giờ không phải lúc để hò reo.
Thật may là lần này có Tiêu Hào ra tay hỗ trợ, đuổi người của môn phái Vạn Kiểm đi, nếu không hôm nay hội Trung Thành chịu thua cuộc, phải nhận hết khuất nhục.
Hội trưởng cùng các thành viên cấp cao của hội Trung Thành đi tới nói lời cảm ơn với Tiêu Hào
Bọn họ vô cùng cảm kích anh, lần này hội Trung Thành nợ Tiêu Hào một ân tình lớn.
Tiêu Hào nói với Hội trưởng: "Ngài Hội trưởng, xin hãy yên tâm, chờ sức mạnh của tôi khôi phục lại, tôi có biện pháp chữa trị cho hai cánh tay của ông, khiến cho chúng mọc lại lần nữa."
Mọi người nghe được câu nói của Tiêu Hào đều vô cùng kinh ngạc, sao trên đời này có thể có loại sức mạnh khiến xương thịt mọc lại như vậy?! Hội trưởng không dám tin vào tại mình, hỏi lại Tiêu
Hào: "Đại sư Trương, anh nói thật sao?"
Tiêu Hào gật đầu một cái, tiếp tục nói: "Ngài Hội trưởng, lúc trước tôi nhờ ông ba việc, ông chỉ mới đồng ý một cái, chưa có câu trả lời cho hai cái còn lại. Chỉ cần ông đồng ý nốt hai việc kia, tôi nhất định có thể khiến hai cánh tay ông trở lại như thường"
Hội trưởng Triệu nói: "Đại sư Trương, tôi sẽ dốc toàn lực giúp anh làm những việc ấy!"
Sau đó, người của hội Trung Thành đưa Hội trưởng vào trong phòng y tế để chữa trị.
Lúc này, nét mặt của Hội trưởng Triệu tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Ông ta đã luyện đan được hơn sáu mươi năm, tới tận bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy kỹ thuật nào kỳ quái như thế.
Hội trưởng có cảm giác như các ngọn lửa đang khiêu vũ dưới bàn tay điều khiển của Tiêu Hào vậy.
Sắc mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh, thậm chí còn thoảng mỉm cười.
Anh tùy ý khống chế những ngọn lửa trước mắt, tựa như đang chơi đùa với chúng rất vui vẻ.
Tất cả các dược liệu trong ngọn lửa mau chóng được luyện hóa xong, sau đó dung hợp lại với nhau với tốc độ còn nhanh hơn.
Không phải đợi một loại dược liệu dung hợp xong mới thêm loại thứ hai vào, mà là làm chung toàn bộ dược liệu một lúc.
Mọi người thấy cảnh này đều cực kỳ hoảng sợ, kinh ngạc không thôi. Dung hợp dược liệu là giai đoạn quan trọng nhất khi luyện đan
Những loại dược liệu khác thuộc tính thì hoàn toàn không thể hòa hợp được với nhau, giống như nước tương khắc với lửa vậy. Cần có một loại xúc tác để giúp hai loại dược liệu có thuộc tính bất đồng có thể kết hợp với nhau.
Nhưng cách thức Tiêu Hào làm là dung hợp tất cả các loại dược liệu với nhau trong một lần duy nhất. Càng khiến cho người khác không hiểu và ngạc nhiên hơn, sau khi chúng được dung hợp với nhau hoàn toàn, một viên đan dược hình nón xuất hiện.
Không ai có thể nhìn thấy những thao tác tiếp theo của Tiêu Hào. Bởi đan dược đã trở lại trong lò luyện đan, bắt đầu được luyện chế và tinh luyện, một viên đạn hoàn hảo dần hình thành.
Đối với Tiêu Hào mà nói, việc này quá đơn giản! Tiêu Hào là một bác sĩ có y thuật cao siêu, anh có thể nâng cấp đan dược đến mức độ hoàn mỹ.
Tăng độ tinh khiết lên lên 99,99%, phía sau dấu phẩy có năm mươi chữ số chín, một trăm chữ số chín,... anh đều có thể làm được!
Dĩ nhiên, Tiêu Hào không hề làm như vậy.
Anh chỉ cần vừa đủ thắng Đại sư Mã là được rồi. Một phút sau, cuối cùng một viên Kim Long Đan hoàn mỹ đã ra lò.
Tiêu Hào lấy ra lọ ngọc đã chuẩn bị, bỏ đan dược vào bên trong, sau đó đưa chiếc lọ cho nhân viên của hội Trung Thành.
Nhân viên công tác cẩn thận nhận lấy lọ đan dược rồi đặt lên trên thiết bị kiểm tra.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều khóa chặt vào màn hình hiển thị. Khung cảnh nhất thời trở nên yên lặng như tờ, đến nỗi có thể nghe được tiếng thở dồn dập của mọi người. Máy kiểm tra nhanh chóng làm công việc của mình.
Chất lượng của đan dược đã được hiển thị: đan dược loại đặc biệt.
Điều này không khiến mọi người ngạc nhiên chút nào.
Con số chỉ tinh khiết ở bên cạnh cũng bắt đầu tăng, trong chốc lát đã đạt 99%, rồi đến 99,9% nhưng vẫn chưa có ý định dừng lại.
Cuối cùng con số trên màn hình ngừng tăng ở 99,999%! Giây phút ấy, thời gian tựa như đã ngưng lại.
Sau đó hội Trung Thành vang lên những tiếng hoan hô nhiệt liệt. "Thắng! Chúng ta chiến thắng rồi!" "Rốt cuộc chúng ta đã giành thắng lợi! Đan dược do Đại sư Mã luyện chế có độ tinh khiết là 99,998% còn của Đại sư Trương lại là 99,999%! Chúng ta cao hơn 0,001%!" "Không cần biết là bao nhiêu, chỉ cần chúng ta thắng là được!" "Hội trưởng, chúng ta thắng rồi! Hội trưởng! Đại sư Trương đã báo thù cho ngài."
Có người vui mừng, có người lại bị ai.
Ban nãy người của môn phái Vạn Kiểm giành chiến thắng liền hả hệ giễu cợt hội Trung Thành. Bây giờ người của hội Trung Thành thắng, bọn họ muốn môn phái Vạn Kiểm phải thực hiện như đã cá cược "Đại sư Mã, ông đã thua! Còn không mau giao hai cánh tay ra đây!" "Đại sư Mã, không phải ban nãy ông cho rằng ông rất lợi hại sao? Còn nói là hội Trung Thành chúng tôi không có ai tài giỏi? Giờ thì ông chịu nhận thua rồi chứ?" "Bậc thầy luyện đan của hội Trung Thành chúng tôi là người tài giỏi nhất, môn phái Vạn Kiếm các ông vốn không thể thắng nổi chúng tôi!" "Môn phái Vạn Kiếm chỉ là hạng tép riu mà thôi, bọn họ có rất nhiều thành tựu lớn trên phương diện rèn đúc nhưng xét về luyện đan thì sao có thể là đối thủ của chúng ta cơ chứ?" "Kết cục này là do bọn họ tự rước lấy vì dám đến gây chuyện ở hội Trung Thành chúng ta! Đại sư Mã, ông còn đứng im ở đấy làm gì nữa? Mọi người đang chờ ông đấy, nhanh chóng tự chém đứt cánh tay của ông đi!
Lúc này, Hội trưởng Triệu của hội Trung Thành bước từng bước tới. "Đại sư Mã, có làm có chịu, vừa rồi tôi đã bị phế bỏ hai cánh tay, giờ đến lượt ông" “Nếu ông không tiện ra tay thì để tôi tới giúp ông
Bây giờ Hội trưởng Triệu đã mất cả hai cánh tay nhưng ông ấy vẫn có thể sử dụng lực lượng để phế bỏ hai cánh tay của Đại sư Mã.
Trong lòng Đại sư Mã lạnh như băng.
Mặt của người môn phái Vạn Kiểm đều đã xám như tro tàn.
Ngay lúc này bọn họ không thể nói một lời nào cả. Từng lời giễu cợt, sỉ nhục không thương tiếc hưởng tới người của môn phái Vạn Kiếm khiến cho bọn họ vô cùng xấu hổ, phẫn nộ đến tột cùng
Nhưng cũng không còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể chịu đựng.
Đại sư Mã cắn răng nói: "Có làm có chịu, tất nhiên tôi sẽ không quỵt nợ, tay của tôi cứ để tự tôi phát
Đại sư Mã là người tàn nhẫn, ông ta lưu chuyển tất cả lực lượng của mình dồn vào hai cánh tay rồi hét to một tiếng.
Một tiếng "đùng" vang lên, hai cánh tay của Đại sư Mã lập tức vỡ nát, máu thịt lẫn lộn.
Đại sư Mã cắn chặt hai hàm răng, vài người phía sau vội lao tới bịt miệng vết thương lại và cầm máu cho ông. Đại sư Mã nhổ ra một búng máu, việc tự dùng lực lượng để phá hủy cánh tay của chính mình gây ra tổn thương rất lớn cho cơ thể.
Nhưng ông ta không muốn bị người khác làm cho tàn tật.
Đại sư Mã nghiến rằng, nhìn Tiêu Hào với ánh mắt đầy thù hận: "Tôi nói cho ông biết, tôi sẽ còn quay trở lại! Ông cứ chờ đó!" Nhớ* đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Đám người Đại sư Mã quay lưng chuẩn bị rời đi thì Hội trưởng Triệu gọi to: "Chờ một chút, ông giết chết học trò tôi mà định cứ thế bỏ đi, không cho tôi một lời giải thích nào u?"
Lúc trước, khi Đại sư Mã thắng, bác sĩ Hồ ngăn không để sư phụ ông ta bị phê tay, Đại sư Mã viện cớ đó để giết chết ông ta.
Lúc ấy Hội trưởng không thể làm gì cả vì ông là người thua.
Nhưng bây giờ Đại sư Mã đã thua, Hội trường đường nhiên phải lấy lại công bằng cho học trò của ông ấy.
Đại sư Mã nhìn cường giả vừa giết chết bác sĩ Hồ, nói một cách lạnh lùng: "Ông tự sát đi!" Trán của tên cường giả chảy đây mồ hôi lạnh, anh ta không muốn chết.
Khi nãy anh ta giết bác sĩ Hồ là do Đại sư Mã thầm chỉ đạo, anh ta không ngờ bây giờ Đại sư Mã thua còn mình thì tự rước họa vào thân
Theo tình hình hiện tại, nhất định tên cường giả này phải chết, nếu không thì chắc chắn Hội trưởng sẽ không để cho đám người Đại sư Mã rời đi. Anh ta hít sâu một hơi: "Đại sư Mã, xin hãy chăm sóc cho vợ con tôi thật tốt!"
Nói xong, anh ta lấy ra một con dao găm, tự cắt cổ mình, ngã xuống trong vũng máu.
Bấy giờ Hội trưởng mới hài lòng: "Đại sư Mã, ông có thể đi rồi!" Đại sư Mã dẫn tất cả thuộc hạ, đưa theo cả thi thể của học trò chán nản rời đi.
Người của hội Trung Thành lại hoan hồ một hồi nhưng những tiếng reo hò nhanh chóng nhỏ đi.
Bởi vì bọn họ chú ý tới hai cánh tay đã bị hủy hoại của Hội trưởng, bây giờ không phải lúc để hò reo.
Thật may là lần này có Tiêu Hào ra tay hỗ trợ, đuổi người của môn phái Vạn Kiểm đi, nếu không hôm nay hội Trung Thành chịu thua cuộc, phải nhận hết khuất nhục.
Hội trưởng cùng các thành viên cấp cao của hội Trung Thành đi tới nói lời cảm ơn với Tiêu Hào
Bọn họ vô cùng cảm kích anh, lần này hội Trung Thành nợ Tiêu Hào một ân tình lớn.
Tiêu Hào nói với Hội trưởng: "Ngài Hội trưởng, xin hãy yên tâm, chờ sức mạnh của tôi khôi phục lại, tôi có biện pháp chữa trị cho hai cánh tay của ông, khiến cho chúng mọc lại lần nữa."
Mọi người nghe được câu nói của Tiêu Hào đều vô cùng kinh ngạc, sao trên đời này có thể có loại sức mạnh khiến xương thịt mọc lại như vậy?! Hội trưởng không dám tin vào tại mình, hỏi lại Tiêu
Hào: "Đại sư Trương, anh nói thật sao?"
Tiêu Hào gật đầu một cái, tiếp tục nói: "Ngài Hội trưởng, lúc trước tôi nhờ ông ba việc, ông chỉ mới đồng ý một cái, chưa có câu trả lời cho hai cái còn lại. Chỉ cần ông đồng ý nốt hai việc kia, tôi nhất định có thể khiến hai cánh tay ông trở lại như thường"
Hội trưởng Triệu nói: "Đại sư Trương, tôi sẽ dốc toàn lực giúp anh làm những việc ấy!"
Sau đó, người của hội Trung Thành đưa Hội trưởng vào trong phòng y tế để chữa trị.
Bình luận facebook