Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1015: Tổng Hội trưởng
Chương 1015: Tổng Hội trưởng
Tiêu Hào vừa dứt lời, không khí ở trường thi đột nhiên đóng băng lại.
Anh đã chọc giận tất cả người của hội Trung Thành một cách triệt để, trên mặt bọn họ đầy vẻ tức giận. "Láo toét! Quá sức láo toét! Quá kiêu ngạo! Trừ trước tới giờ chưa từng thấy người nào kiêu ngạo như vậy!" "Bảo vệ đầu! Bắt ông ta lại!" "Bảo vệ đâu! Đuổi ông ta ra ngoài!"
Rất nhiều vị bậc thầy nổi giận, trực tiếp gọi bảo vệ đến bắt Tiêu Hào lại rồi đuổi ra ngoài.
Thậm chí có người còn đề nghị chặt đứt hai chân của
Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói to: "Tôi chỉ muốn một cuộc thi công bằng không thiên vị, chỉ muốn được thi lại mà thôi!" "Lời tôi nói đều là sự thật, vậy mà bây giờ các anh còn định bắt tôi, cắt đứt hai chân của tôi!" "Tới đây đi! Đừng tưởng rằng tôi sợ các anh!"
Có mười mấy người xông về phía Tiêu Hào. Mỗi người đều đùng đùng nổi giận, đẳng đẳng sát khí. Bọn họ muốn bắt Tiêu Hào lại, hung hằng ném anh ra ngoài.
Giữa lúc hai bên chuẩn bị ra tay đánh nhau, một giọng nói lạnh như băng bất thình lình vang vọng bên tại của tất cả mọi người. "Chuẩn bị cho anh ta, để cho anh ta thi lại một lần nữa" Đó là giọng nói của một người phụ nữ, vô cùng trong trẻo.
Đến cùng với âm thanh này là một người phụ nữ mặc áo choàng màu đen, chậm rãi bước từ tới từ đầu kia của hành lang.
Cô ấy dần xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Tất cả các bậc thầy và học trò trong trường thi rối rít hành lễ với người vừa đến. "Chào Tổng hội trưởng!"
Mọi người đồng thanh nói.
Tiêu Hào quay sang nhìn.
Anh thấy Tổng hội trưởng là một người phụ nữ có dung mạo xinh đẹp.
Người này nhìn qua chỉ khoảng ba mươi tuổi.
Hơi thở toàn thân buốt giá như băng, lạnh lẽo như sương sớm, lạnh đến mức không có nửa điểm cảm xúc.
Tiêu Hào cảm thấy hơi bất ngờ, anh còn tưởng rằng Tổng hội trưởng của hội Trung Thành là một ông lão già nua yếu ớt, không ngờ lại là một người đẹp trẻ tuổi.
Tổng hội trưởng nhàn nhạt nói: "Tất cả đứng lên đi, không cần đa lễ."
Tất cả học trò trong trường thi đều đứng lên, các vị bậc thầy cũng thu hồi tư thế hành lễ, dùng ánh mắt sùng kính nhìn Tổng hội trưởng.
Tổng hội trưởng đi tới trước mặt mọi người.
Ánh mắt lạnh như băng của cô ấy quét qua các vị bậc thầy, cuối cùng dừng lại trên người của vị bậc thầy chủ trì cuộc thi lần này, đại sư Lý.
Cô ấy nói với giọng lạnh lùng chưa từng thay đổi: "Từ khi nào thì cuộc thi của hội Trung Thành chúng ta trở thành không có quy tắc?" đại sư Lý vội vàng nói: "Thưa Tổng hội trưởng, ban nãy cuộc thi đã kết thúc." "Hạng nhất là thí sinh Long Đình, không có vấn đề gì cả." "Thiết bị kiểm tra của thí sinh Trương Hồng Long này xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng sau khi hiển thị kết quả cái máy mới bị hỏng" "Thêm nữa là chúng tôi rất coi trọng anh Trương Hồng
Long, còn bày tỏ mong muốn rằng sau này sẽ xem trọng và bồi dưỡng cho anh ta nhưng vị này vẫn dây dưa không dứt. Phó Hội trưởng cũng lên tiếng: "Thưa Tổng hội trưởng, cuộc thi của hội Trung Thành chúng ta vẫn luôn công bằng, công chính." "Có thể là vị Trương Hồng Long này không cam tâm nhận thua nên mới tiếp tục đứng đây nói năng linh tinh " "Nhưng chúng tôi đều là người khoan dung độ lượng, chỉ cần vị này chịu xin lỗi vì những gì anh ta vừa nói thì chúng tôi sẵn lòng tha thứ cho anh ta. "Dù sao anh Trương Hồng Long đây cũng là một nhân tài, cũng là người của một chi nhánh thuộc hội Trung Thành chúng ta"
Giọng nói của Tổng hội trưởng càng trở nên lạnh lẽo hơn. "Tôi đã bí mật quan sát tất cả các vòng của cuộc thi." "Thiết bị kiểm tra đan dược của thí sinh dự thi xảy ra hỏng hóc, anh ấy chỉ có một yêu cầu rất đơn giản là được kiểm tra lại, tại sao các ông không chịu đồng ý?" "Trước đó tôi cũng đã trông thấy phần kiểm tra đan dược của vị Trương Hồng Long đây, màn hình hiển thị của máy ngừng lại ở con số 99% nhưng máy vẫn tiếp tục hoạt động." "Mọi người đều biết rõ, kết quả chính xác sẽ được hiển thị sau khi máy dừng tính toán, trên màn hình hiện bốn chữ "Kết quả cuối cùng" nhấp nháy, đó mới là kết quả cuối cùng." "Mà cái máy kia không hề hiển thị như vậy, nó vẫn đang hoạt động hết công suất, sau đó thì phát nổ." "Bây giờ lập tức đi chuẩn bị, để cho anh Trương Hồng
Long đây kiểm tra luyện đan một lần nữa."
Tổng hội trưởng nói hết câu, lời nói của cô giống như mệnh lệnh, không ai có thể phản kháng.
Vì vậy, đại sư Lý nói: "Tôi sẽ đi chuẩn bị dược liệu ngay."
Tiêu Hào nhìn về phía Tổng hội trưởng, hơi gật đầu, nói: "Cảm ơn Tổng hội trưởng đã giúp đỡ"
Nhân viên công tác lấy ra lấy ra một phần dược liệu để luyện chế Cửu Dương Đan, giao cho Tiêu Hào.
Tiêu Hào đi tới trước mặt lò luyện đan vừa rồi.
Lần này, anh không cần phải che giấu thực lực của mình.
Anh muốn làm cho những người đang ở trường thi phải bẽ mặt
Sau khi nhận được dược liệu, Tiêu Hảo không thèm kiểm tra, trực tiếp đổ tất cả vào trong lò luyện đan.
Tiếp đó anh chỉ dùng một tay để điều khiển ngọn lửa.
Thêm nữa, Tiêu Hào không hề nhìn vào đan dược bên trong lò luyện đan mà là nhìn chằm chăm vào những người khác trong trường thi.
Dưới cái nhìn khó hiểu và kinh hãi của tất cả mọi người, tất cả dược liệu bên trong lò nhanh chóng hòa tan vào với nhau.
Mọi bậc thầy đang đứng xem đều phải kinh hãi. Từ trước tới nay bọn họ chưa từng nhìn thấy kỹ thuật nào kỳ diệu đến vậy.
Bọn họ cho rằng sau khi Tiêu Hào đổ toàn bộ dược liệu vào trong lò thì quá trình luyện đan cũng đã thất bại. Nhưng không, đan dược đã mau chóng thành hình ở trong lò luyện đan
Các bậc thầy đứng xem xung quanh hoàn toàn sự ngây người. "Trời ơi, đây là kỹ thuật gì vậy?!" "Bỏ tất cả dược liệu vào cùng một lúc mà cũng có thể luyện đan thành công sao?!" "Tại sao anh ta lại không thất bại? Các ông có phát hiện ông ta chia ngọn lửa ra để luyện chế riêng các dược liệu có thuộc tỉnh khác nhau không, loại kỹ thuật này thật là quá trâu bò! "Hơn nữa, năng lượng tinh thần của anh ta mạnh mẽ một cách dị thường, có thể làm việc đa nhiệm!" Cập nhật chương mới nhất tại T*гцуeлАРР.coм
Trong sự khiếp sợ của tất cả mọi người, Tiêu Hào đã dung hợp các dược liệu một cách hoàn mỹ.
Bước tiếp theo là tinh luyện.
Quá trình Tiêu Hào tinh luyện đan dược vô cùng đơn giản, dồn toàn bộ ngọn lửa vào trong viên đạn. Tiêu Hào nói: "Viên đan dược này của tôi không giống như viên đan ban nãy tôi luyện chế" “Bởi vì viên Cửu Dương Đan lúc nãy thật sự quá hoàn hảo, cho nên thiết bị kiểm tra của các anh không thể nào đo ra được, sau cùng thì quá tải rồi phát nổ." "Bây giờ, viên đan dược này chỉ mạnh hơn đan được của Long Đình một chút xíu, chỉ hơn một đơn vị mà thôi."
Tiêu Hào vừa nói xong, đan dược đã được ra lò. Anh tự cầm đan dược đi tới trước mặt máy kiểm tra.
Sau khi đặt đan dược vào trong bên trong máy, anh nhấn nút bắt đầu, chiếc máy ngay lập tức tiến hành kiểm tra, chẳng mấy chốc đã có kết quả.
Chất lượng đặc biệt.
Ngay sau đó, kết quả kiểm tra độ tinh khiết cũng hiện ra, phần thập phân có bốn số chín, một số bảy! Độ thuần khiết của viên Cửu Dương Đan vừa nãy Long Đình luyện chế ra có phần số thập phân gồm bốn số chín, một số sáu!
Kết quả của Tiêu Hào thực sự chỉ hơn Long Đình một đơn vị.
Mọi người tại trường thi kinh ngạc đến ngày người.
Bọn họ không dám tin vào mắt mình!
Bởi vì mới vừa rồi, ở thời điểm đan dược ra lò, Tiêu Hào đã nói sẽ mạnh hơn Long Đình một đơn vị.
Làm sao anh ta làm được việc này?
Chẳng lẽ là khả năng tính toán và thủ pháp của anh ta còn mạnh hơn cả máy móc hiện đại sao?
Không cần dùng máy kiểm tra vẫn có thể biết độ tinh khiết của đan dược ư?!
Sao điều này có thể xảy ra được?! Thiết bị này chính là một siêu vi tính, không lẽ bộ não của con người còn lợi hại hơn của siêu vi tính 2.
Tiếp đó, tất cả mọi người tại trường thi đều bộc phát. "Trời ơi, sao lại có thể làm được chuyện này cơ chứ?! Thiên tài! Đây chính là một thiên tài tuyệt vời! "Có người có thể kiểm soát độ tinh khiết của đan dược như vậy ư?! Anh ta là yêu quái à?!" "Vậy là trong lần đầu tiên Trương Hồng Long luyện chế đan dược, thật sự là do máy kiểm tra của chúng ta không thể đo được sao?! Thật sự là máy của chúng ta bị quá tải sao?!" "Không ngờ rằng hội Trung Thành chúng ta lại có một vị bậc thầy luyện đan mạnh đến như vậy! Tại sao trước kia chúng ta không biết chứ?" "Quả là lợi hại! Sợ rằng Tổng hội trưởng của chúng ta cũng không thể khống chế đan được hoàn hảo như vậy!"
Tiêu Hào vừa dứt lời, không khí ở trường thi đột nhiên đóng băng lại.
Anh đã chọc giận tất cả người của hội Trung Thành một cách triệt để, trên mặt bọn họ đầy vẻ tức giận. "Láo toét! Quá sức láo toét! Quá kiêu ngạo! Trừ trước tới giờ chưa từng thấy người nào kiêu ngạo như vậy!" "Bảo vệ đầu! Bắt ông ta lại!" "Bảo vệ đâu! Đuổi ông ta ra ngoài!"
Rất nhiều vị bậc thầy nổi giận, trực tiếp gọi bảo vệ đến bắt Tiêu Hào lại rồi đuổi ra ngoài.
Thậm chí có người còn đề nghị chặt đứt hai chân của
Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói to: "Tôi chỉ muốn một cuộc thi công bằng không thiên vị, chỉ muốn được thi lại mà thôi!" "Lời tôi nói đều là sự thật, vậy mà bây giờ các anh còn định bắt tôi, cắt đứt hai chân của tôi!" "Tới đây đi! Đừng tưởng rằng tôi sợ các anh!"
Có mười mấy người xông về phía Tiêu Hào. Mỗi người đều đùng đùng nổi giận, đẳng đẳng sát khí. Bọn họ muốn bắt Tiêu Hào lại, hung hằng ném anh ra ngoài.
Giữa lúc hai bên chuẩn bị ra tay đánh nhau, một giọng nói lạnh như băng bất thình lình vang vọng bên tại của tất cả mọi người. "Chuẩn bị cho anh ta, để cho anh ta thi lại một lần nữa" Đó là giọng nói của một người phụ nữ, vô cùng trong trẻo.
Đến cùng với âm thanh này là một người phụ nữ mặc áo choàng màu đen, chậm rãi bước từ tới từ đầu kia của hành lang.
Cô ấy dần xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Tất cả các bậc thầy và học trò trong trường thi rối rít hành lễ với người vừa đến. "Chào Tổng hội trưởng!"
Mọi người đồng thanh nói.
Tiêu Hào quay sang nhìn.
Anh thấy Tổng hội trưởng là một người phụ nữ có dung mạo xinh đẹp.
Người này nhìn qua chỉ khoảng ba mươi tuổi.
Hơi thở toàn thân buốt giá như băng, lạnh lẽo như sương sớm, lạnh đến mức không có nửa điểm cảm xúc.
Tiêu Hào cảm thấy hơi bất ngờ, anh còn tưởng rằng Tổng hội trưởng của hội Trung Thành là một ông lão già nua yếu ớt, không ngờ lại là một người đẹp trẻ tuổi.
Tổng hội trưởng nhàn nhạt nói: "Tất cả đứng lên đi, không cần đa lễ."
Tất cả học trò trong trường thi đều đứng lên, các vị bậc thầy cũng thu hồi tư thế hành lễ, dùng ánh mắt sùng kính nhìn Tổng hội trưởng.
Tổng hội trưởng đi tới trước mặt mọi người.
Ánh mắt lạnh như băng của cô ấy quét qua các vị bậc thầy, cuối cùng dừng lại trên người của vị bậc thầy chủ trì cuộc thi lần này, đại sư Lý.
Cô ấy nói với giọng lạnh lùng chưa từng thay đổi: "Từ khi nào thì cuộc thi của hội Trung Thành chúng ta trở thành không có quy tắc?" đại sư Lý vội vàng nói: "Thưa Tổng hội trưởng, ban nãy cuộc thi đã kết thúc." "Hạng nhất là thí sinh Long Đình, không có vấn đề gì cả." "Thiết bị kiểm tra của thí sinh Trương Hồng Long này xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng sau khi hiển thị kết quả cái máy mới bị hỏng" "Thêm nữa là chúng tôi rất coi trọng anh Trương Hồng
Long, còn bày tỏ mong muốn rằng sau này sẽ xem trọng và bồi dưỡng cho anh ta nhưng vị này vẫn dây dưa không dứt. Phó Hội trưởng cũng lên tiếng: "Thưa Tổng hội trưởng, cuộc thi của hội Trung Thành chúng ta vẫn luôn công bằng, công chính." "Có thể là vị Trương Hồng Long này không cam tâm nhận thua nên mới tiếp tục đứng đây nói năng linh tinh " "Nhưng chúng tôi đều là người khoan dung độ lượng, chỉ cần vị này chịu xin lỗi vì những gì anh ta vừa nói thì chúng tôi sẵn lòng tha thứ cho anh ta. "Dù sao anh Trương Hồng Long đây cũng là một nhân tài, cũng là người của một chi nhánh thuộc hội Trung Thành chúng ta"
Giọng nói của Tổng hội trưởng càng trở nên lạnh lẽo hơn. "Tôi đã bí mật quan sát tất cả các vòng của cuộc thi." "Thiết bị kiểm tra đan dược của thí sinh dự thi xảy ra hỏng hóc, anh ấy chỉ có một yêu cầu rất đơn giản là được kiểm tra lại, tại sao các ông không chịu đồng ý?" "Trước đó tôi cũng đã trông thấy phần kiểm tra đan dược của vị Trương Hồng Long đây, màn hình hiển thị của máy ngừng lại ở con số 99% nhưng máy vẫn tiếp tục hoạt động." "Mọi người đều biết rõ, kết quả chính xác sẽ được hiển thị sau khi máy dừng tính toán, trên màn hình hiện bốn chữ "Kết quả cuối cùng" nhấp nháy, đó mới là kết quả cuối cùng." "Mà cái máy kia không hề hiển thị như vậy, nó vẫn đang hoạt động hết công suất, sau đó thì phát nổ." "Bây giờ lập tức đi chuẩn bị, để cho anh Trương Hồng
Long đây kiểm tra luyện đan một lần nữa."
Tổng hội trưởng nói hết câu, lời nói của cô giống như mệnh lệnh, không ai có thể phản kháng.
Vì vậy, đại sư Lý nói: "Tôi sẽ đi chuẩn bị dược liệu ngay."
Tiêu Hào nhìn về phía Tổng hội trưởng, hơi gật đầu, nói: "Cảm ơn Tổng hội trưởng đã giúp đỡ"
Nhân viên công tác lấy ra lấy ra một phần dược liệu để luyện chế Cửu Dương Đan, giao cho Tiêu Hào.
Tiêu Hào đi tới trước mặt lò luyện đan vừa rồi.
Lần này, anh không cần phải che giấu thực lực của mình.
Anh muốn làm cho những người đang ở trường thi phải bẽ mặt
Sau khi nhận được dược liệu, Tiêu Hảo không thèm kiểm tra, trực tiếp đổ tất cả vào trong lò luyện đan.
Tiếp đó anh chỉ dùng một tay để điều khiển ngọn lửa.
Thêm nữa, Tiêu Hào không hề nhìn vào đan dược bên trong lò luyện đan mà là nhìn chằm chăm vào những người khác trong trường thi.
Dưới cái nhìn khó hiểu và kinh hãi của tất cả mọi người, tất cả dược liệu bên trong lò nhanh chóng hòa tan vào với nhau.
Mọi bậc thầy đang đứng xem đều phải kinh hãi. Từ trước tới nay bọn họ chưa từng nhìn thấy kỹ thuật nào kỳ diệu đến vậy.
Bọn họ cho rằng sau khi Tiêu Hào đổ toàn bộ dược liệu vào trong lò thì quá trình luyện đan cũng đã thất bại. Nhưng không, đan dược đã mau chóng thành hình ở trong lò luyện đan
Các bậc thầy đứng xem xung quanh hoàn toàn sự ngây người. "Trời ơi, đây là kỹ thuật gì vậy?!" "Bỏ tất cả dược liệu vào cùng một lúc mà cũng có thể luyện đan thành công sao?!" "Tại sao anh ta lại không thất bại? Các ông có phát hiện ông ta chia ngọn lửa ra để luyện chế riêng các dược liệu có thuộc tỉnh khác nhau không, loại kỹ thuật này thật là quá trâu bò! "Hơn nữa, năng lượng tinh thần của anh ta mạnh mẽ một cách dị thường, có thể làm việc đa nhiệm!" Cập nhật chương mới nhất tại T*гцуeлАРР.coм
Trong sự khiếp sợ của tất cả mọi người, Tiêu Hào đã dung hợp các dược liệu một cách hoàn mỹ.
Bước tiếp theo là tinh luyện.
Quá trình Tiêu Hào tinh luyện đan dược vô cùng đơn giản, dồn toàn bộ ngọn lửa vào trong viên đạn. Tiêu Hào nói: "Viên đan dược này của tôi không giống như viên đan ban nãy tôi luyện chế" “Bởi vì viên Cửu Dương Đan lúc nãy thật sự quá hoàn hảo, cho nên thiết bị kiểm tra của các anh không thể nào đo ra được, sau cùng thì quá tải rồi phát nổ." "Bây giờ, viên đan dược này chỉ mạnh hơn đan được của Long Đình một chút xíu, chỉ hơn một đơn vị mà thôi."
Tiêu Hào vừa nói xong, đan dược đã được ra lò. Anh tự cầm đan dược đi tới trước mặt máy kiểm tra.
Sau khi đặt đan dược vào trong bên trong máy, anh nhấn nút bắt đầu, chiếc máy ngay lập tức tiến hành kiểm tra, chẳng mấy chốc đã có kết quả.
Chất lượng đặc biệt.
Ngay sau đó, kết quả kiểm tra độ tinh khiết cũng hiện ra, phần thập phân có bốn số chín, một số bảy! Độ thuần khiết của viên Cửu Dương Đan vừa nãy Long Đình luyện chế ra có phần số thập phân gồm bốn số chín, một số sáu!
Kết quả của Tiêu Hào thực sự chỉ hơn Long Đình một đơn vị.
Mọi người tại trường thi kinh ngạc đến ngày người.
Bọn họ không dám tin vào mắt mình!
Bởi vì mới vừa rồi, ở thời điểm đan dược ra lò, Tiêu Hào đã nói sẽ mạnh hơn Long Đình một đơn vị.
Làm sao anh ta làm được việc này?
Chẳng lẽ là khả năng tính toán và thủ pháp của anh ta còn mạnh hơn cả máy móc hiện đại sao?
Không cần dùng máy kiểm tra vẫn có thể biết độ tinh khiết của đan dược ư?!
Sao điều này có thể xảy ra được?! Thiết bị này chính là một siêu vi tính, không lẽ bộ não của con người còn lợi hại hơn của siêu vi tính 2.
Tiếp đó, tất cả mọi người tại trường thi đều bộc phát. "Trời ơi, sao lại có thể làm được chuyện này cơ chứ?! Thiên tài! Đây chính là một thiên tài tuyệt vời! "Có người có thể kiểm soát độ tinh khiết của đan dược như vậy ư?! Anh ta là yêu quái à?!" "Vậy là trong lần đầu tiên Trương Hồng Long luyện chế đan dược, thật sự là do máy kiểm tra của chúng ta không thể đo được sao?! Thật sự là máy của chúng ta bị quá tải sao?!" "Không ngờ rằng hội Trung Thành chúng ta lại có một vị bậc thầy luyện đan mạnh đến như vậy! Tại sao trước kia chúng ta không biết chứ?" "Quả là lợi hại! Sợ rằng Tổng hội trưởng của chúng ta cũng không thể khống chế đan được hoàn hảo như vậy!"
Bình luận facebook