Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1020: Tiến vào trong núi
Chương 1020: Tiến vào trong núi
Nhân viên phát cho mỗi người một cái thẻ, đây là một thẻ ghi số báo danh, Tiêu Hào là số 237.
Chỉ cần tới địa điểm chỉ định, giao thẻ ghi số báo danh cho nhân viên là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thông tin ghi danh ở đây sẽ được đồng bộ với thông tin ở Tổng bộ Thiên Lôi Cốc cho nên không ai có thể giả mạo thẻ ghi danh cùng thân phận của bọn họ.
Sau khi sáu người đều đã báo danh, bọn họ được chuẩn bị cho một con đường.
Con đường này là đường số bốn mươi lăm, có độ khó rèn luyện là ngang bằng nhau.
Nói cách khác, trong quá trình rèn luyện, cho dù gặp nguy hiểm gì cũng sẽ không vượt qua lực tấn công của Kim Đạn Đại viên mãn.
Còn về việc quá trình có bao nhiêu ải, nội dung cụ thể của mỗi ải là gì thì nhân viên sẽ không tiết lộ.
Sau khi ghi danh, mỗi người có ba giờ để đi mua đồ dùng hàng ngày trong nửa tháng rèn luyện.
Năm người khác đã sớm khoác một balo lớn đựng đầy đồ ăn và đồ dùng,
Hai tay Tiêu Hào trống trơn, ngay cả một vũ khí cũng không có, không hề chuẩn bị gì cả.
Thật ra thì tất cả đồ dùng của Tiêu Hào đều cất ở bên trong chiếc nhẫn không gian.
Tiêu Hào suy nghĩ một chút, vì để che giấu tại mắt người, anh vẫn ghé vào một vài siêu thị và cửa hàng gần đó để mua một ít nhu yếu phẩm hàng ngày, sau đó cùng mọi người vào núi.
Tổ đội sáu người cùng tiến lên núi.
Thời điểm bắt đầu, đường đi là một con đường rộng lớn, đi được nửa giờ đã trở thành một con đường hẹp quanh co rồi cuối cùng chỉ còn một rừng cây rậm rạp.
Mọi người đi một mạch cho đến khi trời tối, ngày thứ nhất không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì. Khoảng hơn mười giờ tối, mọi người quyết định ngồi dừng chân ở ven một con suối nhỏ, ăn một chút đồ ăn rồi nhanh chóng nghỉ ngơi để ba giờ lại tiếp tục lên đường.
Bởi vì chỉ có nửa tháng, thời gian cấp bách, mọi người đều là người tu luyện, ngủ ít mấy tiếng không gây ảnh hưởng gì đối với thân thể.
Hơn hai giờ sáng, đột nhiên, một đôi mắt màu đỏ thẫm xuất hiện từ trong bóng tối. Có sáu con yêu thú to lớn xồ ra từ lùm cây.
Mỗi con yêu thủ cao chừng ba thước, bề ngoài nhìn như con tê tê, đây là một loại yêu thủ có lực phòng ngự cực mạnh thủ Thiết Giáp.
Mỗi con thú Thiết Giáp đều mạnh một cách kỳ lạ, chắc chắn thực lực đã đạt tới Kim Đan Đại viên mãn.
Lưu xuyên quát to: "Sáu người Chúng ta phải hợp tác!" "Ba người tấn công, ba người phòng thủ, chỉ cần chọc thủng lớp phòng ngự của thủ Thiết Giáp là chúng ta có thể thuận lợi đánh chết nó!"
Lưu Phong cũng nói: "Nhược điểm của thủ Thiết Giáp là cổ họng, hai anh em chúng tôi cùng Trương Hồng Long chịu trách nhiệm tấn công, ba người còn lại phòng thủ, bảo vệ bọn tôi!"
Những người này thường xuyên thám hiểm ở núi Thiên Lôi, cực kỳ hiểu rõ về thủ Thiết Giáp.
Sáu người phối hợp vô cùng ăn ý.
Rốt cuộc sau ba phút, toàn bộ sáu con thú Thiết Giáp chết ở trong tay của mọi người.
Sáu người không hề bị thương, cuộc chiến đánh rất tuyệt.
Sau khi nghỉ ngơi hơn ba tiếng, mọi người tiếp tục tiến về phía trước.
Ba ngày đi đường, bọn họ gặp vài đợt tấn công của yêu thú.
Mọi người luôn phối hợp cùng nhau giải quyết vấn đề, không thể không nói, hai anh em Lưu Xuyên và Lưu Phong hết sức quen thuộc ngọn núi này.
Hai người bọn họ là tiên phong của đội, gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, chỉ cần nghe theo sự phân chia của bọn họ cũng sẽ bình yên vô sự, thuận lợi vượt qua một cách êm thấm.
Càng đi về phía trước, càng gặp phải yêu thú mạnh hơn nhưng chỉ cần mọi người phối hợp hoàn mỹ thì đều không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Buổi tối ngày thứ chín, mọi người đến vùng phụ cận một nghĩa trang rất lớn.
Để tiếp tục đi về phía trước thì phải đi xuyên qua nghĩa trang trước mặt.
Từng trận gió lạnh thổi tới từ bốn phía, tiếng lá cây xào xac vang vọng..
Một loại hơi thở khiến người ta sợ hãi len lỏi vào lòng của mỗi thành viên.
Bất thình lình, những nấm mồ nhìn như đang run rẩy.
Một loại hơi thở thần bí tản ra từ ngôi mộ, nhanh chóng ngưng tụ, biến thành hình người.
Ngay sau đó, những hơi thở ngày càng tập trung nhiều và mạnh mẽ hơn!
Mấy giây sau, nó đã trở thành hàng trăm ác linh! "Đó là cái thứ gì vậy?!" "Chẳng lẽ là Quỷ hồn sao?" "Tôi đã thám hiểm ở núi Thiên Lôi nhiều năm như vậy, từ trước tới giờ chưa từng thấy qua thứ gì quỷ dị như vậy!"
Tiêu Hào hét lớn một tiếng: "Mọi người cẩn thận! Những ác linh này đã vô cùng mạnh!" “Chúng chủ yếu tấn công vào năng lượng tinh thần và ý thức, mỗi người đều phải ổn định lại tinh thần của mình, đừng để bị mê muội"
Những ác linh này không thực sự là Quỷ hồn.
Thứ đó là do một vài cường giả tu luyện tà thuật đã kết hợp âm khí của nghĩa địa với sức mạnh tà ác với nhau, hóa thành một luồng năng lượng thần bí dùng để công kích năng lượng tinh thần của người khác.
Sáu người đánh về phía các ác linh.
Từng linh hồn bị đánh tan nhưng sau khi một ác linh chết sẽ biến thành hai linh hồn khác, hai cái chết đi lại biến thành bốn.
Ngày càng có nhiều ác linh, lực tấn công ngày càng mạnh.
Trong chốc lát, sáu người không có cách nào để chạy thoát khỏi nơi này. Bốn phương tám hướng đã bị vô số ác linh phong tỏa, phong tỏa qua cửa ải này thì nhất định phải giết chết tất cả ác linh.
Sức mạnh bình thường không có tác dụng với những thứ như thế này, muốn tiêu diệt ác linh cần dùng năng lượng tinh thần cường đại.
Tiêu Hào bảo tất cả mọi người ổn định tâm thần, tạm dừng chiến đấu, trực tiếp dùng năng lượng tinh thần để công kích.
Mỗi người đều từng tu luyện năng lượng tinh thần, dưới sự chỉ huy của Tiêu Hào, mọi người phối hợp vô cùng ăn ý. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập n*hật nhanh nhất
Mỗi người chỉ cần ổn định tinh thần, sau đó bộc phát năng lượng tinh thần của mình ra, tập kích những ác linh này.
Chẳng bao lâu sau, những ác linh phát ra tiếng kêu thảm thiết, từng bước từng bước bị tiêu diệt hoàn toàn.
Ngay sau đó, sáu người ngồi thành một vòng tròn, đối mặt với vô số ác linh đang ùn ùn kéo đến, mọi người giữ vững tâm tình, liên tục thúc giục năng lượng tinh thần.
Sau mười mấy phút, rốt cuộc tất cả ác linh đều biến mất, nguy hiểm bốn bề đều hóa thành hư không.
Mọi người thở dài một hơi, ngồi phịch xuống mặt đất, thở hồng hộc.
Tiêu Hào cảm nhận được tất cả nguy hiểm đều đã được giải trừ. "May mà lần này có anh Trương Hồng Long ở đây!" "Đúng! May là có anh Trương phản ứng cực nhanh, không ngờ ác linh kinh khủng như vậy lại cần dùng năng lượng tinh thần để tiêu diệt" "Nếu không có anh Trương chỉ huy thông minh, sợ rằng mọi người đều sẽ xảy ra chuyện"
Mọi người từ đàng xa uống nước, bất chợt có hai cái bỏng đen từ đằng xa vụt tới.
Tốc độ của bóng đen cực nhanh, bao phủ lấy sáu người trong nháy mắt. Tiêu Hào cảm nhận được hơi thở của hai cái bóng đen liền thất kinh, đây là cường giả cảnh giới Âm Thần!
Tiêu Hào quát to: "Không ổn! Mọi người mau tản ra!"
Năm người kia không cảm nhận được hai vị cường giả cảnh giới Âm Thần đến nhưng nghe được lời cảnh báo của Tiêu Hào bèn lập tức tản ra.
Mọi người phản ứng cực nhanh, vừa mới tách ra, nơi mà bọn họ vừa ngồi nổ "ầm" một tiếng.
Toàn bộ mộ bia bốn phía bị nổ nát vụn, phía dưới xuất hiện một cái hố sâu mười mấy thước. Mọi người lùi ra xa bốn mươi, năm mươi mét, nhìn thấy cái hố thì cực kỳ hoảng sợ.
Tiêu Hào hét lớn: "Mau! Tất cả mọi người, đừng tụ tập chung một chỗ!"
Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nghe Tiêu Hào nói vậy thì lập tức chạy trốn,
Mọi người không có cách nào chống lại được sức mạnh của một chiều vừa rồi, một chiêu đó có thể khiến tất cả mọi người nổ tan xương nát thịt.
May mắn tránh khỏi may mắn tránh khỏi phát hiện kịp thời mới giúp cho mọi người may mắn tránh khỏi tai họa. Sáu người chạy về sáu phương hướng khác nhưng hai người cảnh giới Âm Thần kia vẫn điên cuồng đuổi theo
Cường giả cảnh giới Kim Đan không thể nào so sánh với cảnh giới Âm Thần, chênh lệch ước chừng là ba cảnh giới lớn.
Rất nhanh, từ phía xa truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, có một đội viên đã bị giết chết.
Ngay sau đó là người thứ hai rồi người thứ ba.
Tiêu Hào cần răng nghiến lợi nhưng không có cách nào khác, chính anh cũng khó bảo toàn cho bản thân mình, không thể nào giúp đỡ người khác.
Tiêu Hào cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nơi này rõ ràng là chỗ rèn luyện của Kim Đan Đại viên mãn, sao lại xuất hiện cường giả Âm Thần!
Đây quả thực là muốn tiến hành tàn sát
Nhân viên phát cho mỗi người một cái thẻ, đây là một thẻ ghi số báo danh, Tiêu Hào là số 237.
Chỉ cần tới địa điểm chỉ định, giao thẻ ghi số báo danh cho nhân viên là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thông tin ghi danh ở đây sẽ được đồng bộ với thông tin ở Tổng bộ Thiên Lôi Cốc cho nên không ai có thể giả mạo thẻ ghi danh cùng thân phận của bọn họ.
Sau khi sáu người đều đã báo danh, bọn họ được chuẩn bị cho một con đường.
Con đường này là đường số bốn mươi lăm, có độ khó rèn luyện là ngang bằng nhau.
Nói cách khác, trong quá trình rèn luyện, cho dù gặp nguy hiểm gì cũng sẽ không vượt qua lực tấn công của Kim Đạn Đại viên mãn.
Còn về việc quá trình có bao nhiêu ải, nội dung cụ thể của mỗi ải là gì thì nhân viên sẽ không tiết lộ.
Sau khi ghi danh, mỗi người có ba giờ để đi mua đồ dùng hàng ngày trong nửa tháng rèn luyện.
Năm người khác đã sớm khoác một balo lớn đựng đầy đồ ăn và đồ dùng,
Hai tay Tiêu Hào trống trơn, ngay cả một vũ khí cũng không có, không hề chuẩn bị gì cả.
Thật ra thì tất cả đồ dùng của Tiêu Hào đều cất ở bên trong chiếc nhẫn không gian.
Tiêu Hào suy nghĩ một chút, vì để che giấu tại mắt người, anh vẫn ghé vào một vài siêu thị và cửa hàng gần đó để mua một ít nhu yếu phẩm hàng ngày, sau đó cùng mọi người vào núi.
Tổ đội sáu người cùng tiến lên núi.
Thời điểm bắt đầu, đường đi là một con đường rộng lớn, đi được nửa giờ đã trở thành một con đường hẹp quanh co rồi cuối cùng chỉ còn một rừng cây rậm rạp.
Mọi người đi một mạch cho đến khi trời tối, ngày thứ nhất không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì. Khoảng hơn mười giờ tối, mọi người quyết định ngồi dừng chân ở ven một con suối nhỏ, ăn một chút đồ ăn rồi nhanh chóng nghỉ ngơi để ba giờ lại tiếp tục lên đường.
Bởi vì chỉ có nửa tháng, thời gian cấp bách, mọi người đều là người tu luyện, ngủ ít mấy tiếng không gây ảnh hưởng gì đối với thân thể.
Hơn hai giờ sáng, đột nhiên, một đôi mắt màu đỏ thẫm xuất hiện từ trong bóng tối. Có sáu con yêu thú to lớn xồ ra từ lùm cây.
Mỗi con yêu thủ cao chừng ba thước, bề ngoài nhìn như con tê tê, đây là một loại yêu thủ có lực phòng ngự cực mạnh thủ Thiết Giáp.
Mỗi con thú Thiết Giáp đều mạnh một cách kỳ lạ, chắc chắn thực lực đã đạt tới Kim Đan Đại viên mãn.
Lưu xuyên quát to: "Sáu người Chúng ta phải hợp tác!" "Ba người tấn công, ba người phòng thủ, chỉ cần chọc thủng lớp phòng ngự của thủ Thiết Giáp là chúng ta có thể thuận lợi đánh chết nó!"
Lưu Phong cũng nói: "Nhược điểm của thủ Thiết Giáp là cổ họng, hai anh em chúng tôi cùng Trương Hồng Long chịu trách nhiệm tấn công, ba người còn lại phòng thủ, bảo vệ bọn tôi!"
Những người này thường xuyên thám hiểm ở núi Thiên Lôi, cực kỳ hiểu rõ về thủ Thiết Giáp.
Sáu người phối hợp vô cùng ăn ý.
Rốt cuộc sau ba phút, toàn bộ sáu con thú Thiết Giáp chết ở trong tay của mọi người.
Sáu người không hề bị thương, cuộc chiến đánh rất tuyệt.
Sau khi nghỉ ngơi hơn ba tiếng, mọi người tiếp tục tiến về phía trước.
Ba ngày đi đường, bọn họ gặp vài đợt tấn công của yêu thú.
Mọi người luôn phối hợp cùng nhau giải quyết vấn đề, không thể không nói, hai anh em Lưu Xuyên và Lưu Phong hết sức quen thuộc ngọn núi này.
Hai người bọn họ là tiên phong của đội, gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, chỉ cần nghe theo sự phân chia của bọn họ cũng sẽ bình yên vô sự, thuận lợi vượt qua một cách êm thấm.
Càng đi về phía trước, càng gặp phải yêu thú mạnh hơn nhưng chỉ cần mọi người phối hợp hoàn mỹ thì đều không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Buổi tối ngày thứ chín, mọi người đến vùng phụ cận một nghĩa trang rất lớn.
Để tiếp tục đi về phía trước thì phải đi xuyên qua nghĩa trang trước mặt.
Từng trận gió lạnh thổi tới từ bốn phía, tiếng lá cây xào xac vang vọng..
Một loại hơi thở khiến người ta sợ hãi len lỏi vào lòng của mỗi thành viên.
Bất thình lình, những nấm mồ nhìn như đang run rẩy.
Một loại hơi thở thần bí tản ra từ ngôi mộ, nhanh chóng ngưng tụ, biến thành hình người.
Ngay sau đó, những hơi thở ngày càng tập trung nhiều và mạnh mẽ hơn!
Mấy giây sau, nó đã trở thành hàng trăm ác linh! "Đó là cái thứ gì vậy?!" "Chẳng lẽ là Quỷ hồn sao?" "Tôi đã thám hiểm ở núi Thiên Lôi nhiều năm như vậy, từ trước tới giờ chưa từng thấy qua thứ gì quỷ dị như vậy!"
Tiêu Hào hét lớn một tiếng: "Mọi người cẩn thận! Những ác linh này đã vô cùng mạnh!" “Chúng chủ yếu tấn công vào năng lượng tinh thần và ý thức, mỗi người đều phải ổn định lại tinh thần của mình, đừng để bị mê muội"
Những ác linh này không thực sự là Quỷ hồn.
Thứ đó là do một vài cường giả tu luyện tà thuật đã kết hợp âm khí của nghĩa địa với sức mạnh tà ác với nhau, hóa thành một luồng năng lượng thần bí dùng để công kích năng lượng tinh thần của người khác.
Sáu người đánh về phía các ác linh.
Từng linh hồn bị đánh tan nhưng sau khi một ác linh chết sẽ biến thành hai linh hồn khác, hai cái chết đi lại biến thành bốn.
Ngày càng có nhiều ác linh, lực tấn công ngày càng mạnh.
Trong chốc lát, sáu người không có cách nào để chạy thoát khỏi nơi này. Bốn phương tám hướng đã bị vô số ác linh phong tỏa, phong tỏa qua cửa ải này thì nhất định phải giết chết tất cả ác linh.
Sức mạnh bình thường không có tác dụng với những thứ như thế này, muốn tiêu diệt ác linh cần dùng năng lượng tinh thần cường đại.
Tiêu Hào bảo tất cả mọi người ổn định tâm thần, tạm dừng chiến đấu, trực tiếp dùng năng lượng tinh thần để công kích.
Mỗi người đều từng tu luyện năng lượng tinh thần, dưới sự chỉ huy của Tiêu Hào, mọi người phối hợp vô cùng ăn ý. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập n*hật nhanh nhất
Mỗi người chỉ cần ổn định tinh thần, sau đó bộc phát năng lượng tinh thần của mình ra, tập kích những ác linh này.
Chẳng bao lâu sau, những ác linh phát ra tiếng kêu thảm thiết, từng bước từng bước bị tiêu diệt hoàn toàn.
Ngay sau đó, sáu người ngồi thành một vòng tròn, đối mặt với vô số ác linh đang ùn ùn kéo đến, mọi người giữ vững tâm tình, liên tục thúc giục năng lượng tinh thần.
Sau mười mấy phút, rốt cuộc tất cả ác linh đều biến mất, nguy hiểm bốn bề đều hóa thành hư không.
Mọi người thở dài một hơi, ngồi phịch xuống mặt đất, thở hồng hộc.
Tiêu Hào cảm nhận được tất cả nguy hiểm đều đã được giải trừ. "May mà lần này có anh Trương Hồng Long ở đây!" "Đúng! May là có anh Trương phản ứng cực nhanh, không ngờ ác linh kinh khủng như vậy lại cần dùng năng lượng tinh thần để tiêu diệt" "Nếu không có anh Trương chỉ huy thông minh, sợ rằng mọi người đều sẽ xảy ra chuyện"
Mọi người từ đàng xa uống nước, bất chợt có hai cái bỏng đen từ đằng xa vụt tới.
Tốc độ của bóng đen cực nhanh, bao phủ lấy sáu người trong nháy mắt. Tiêu Hào cảm nhận được hơi thở của hai cái bóng đen liền thất kinh, đây là cường giả cảnh giới Âm Thần!
Tiêu Hào quát to: "Không ổn! Mọi người mau tản ra!"
Năm người kia không cảm nhận được hai vị cường giả cảnh giới Âm Thần đến nhưng nghe được lời cảnh báo của Tiêu Hào bèn lập tức tản ra.
Mọi người phản ứng cực nhanh, vừa mới tách ra, nơi mà bọn họ vừa ngồi nổ "ầm" một tiếng.
Toàn bộ mộ bia bốn phía bị nổ nát vụn, phía dưới xuất hiện một cái hố sâu mười mấy thước. Mọi người lùi ra xa bốn mươi, năm mươi mét, nhìn thấy cái hố thì cực kỳ hoảng sợ.
Tiêu Hào hét lớn: "Mau! Tất cả mọi người, đừng tụ tập chung một chỗ!"
Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nghe Tiêu Hào nói vậy thì lập tức chạy trốn,
Mọi người không có cách nào chống lại được sức mạnh của một chiều vừa rồi, một chiêu đó có thể khiến tất cả mọi người nổ tan xương nát thịt.
May mắn tránh khỏi may mắn tránh khỏi phát hiện kịp thời mới giúp cho mọi người may mắn tránh khỏi tai họa. Sáu người chạy về sáu phương hướng khác nhưng hai người cảnh giới Âm Thần kia vẫn điên cuồng đuổi theo
Cường giả cảnh giới Kim Đan không thể nào so sánh với cảnh giới Âm Thần, chênh lệch ước chừng là ba cảnh giới lớn.
Rất nhanh, từ phía xa truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, có một đội viên đã bị giết chết.
Ngay sau đó là người thứ hai rồi người thứ ba.
Tiêu Hào cần răng nghiến lợi nhưng không có cách nào khác, chính anh cũng khó bảo toàn cho bản thân mình, không thể nào giúp đỡ người khác.
Tiêu Hào cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nơi này rõ ràng là chỗ rèn luyện của Kim Đan Đại viên mãn, sao lại xuất hiện cường giả Âm Thần!
Đây quả thực là muốn tiến hành tàn sát
Bình luận facebook