Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 96 "Em vô lý quán Vân Di
" Hừ ... Thả lỏng ra , sau sinh rồi vẫn khít vậy"
"Ưm...ưm...đau "
Khuất Vân Di bình tĩnh nhịn cơn đau mà thả lỏng cơ thể. Doãn Đình Nghiêm di chuyển nhẹ nhàng ra vào nhưng được một lúc thì con sói đói nhịn ăn lâu ngày lại xuất hiện trên người anh mà ra vào mạnh mẽ.
" Ừm ..ưm... nhẹ ..chồng "
"Ưm...ưm...ân".
"Ưm...ưm...nhẹ lại ...ưm"
" Ưm...ưm...chồng ..chậm một ...chút ...ưm".
Doãn Đình Nghiêm không còn tiếp thu lời nói nào của cô mà ra vào mạnh mẽ , những cú thúc mạnh của anh làm cô sướng đến phát điên .
Qua hơn 40 phút Doãn Đình Nghiêm chạy nước rút rồi rút ra bắn lên bụng cô , anh nằm xuống ôm lấy cơ thể của cô thỏa mãn .
"Thoải mái không bảo bối ?"
Khuất Vân Di bây giờ không thể nói được , cô liên tục thở dốc .
Doãn Đình Nghiêm không cho Khuất Vân Di nghỉ ngơi mà tiếp tục làm hiệp hai . Anh phải tranh thủ lúc tiểu Yên còn ngủ . Đợi một lúc nữa cô bé thức thì anh còn làm ăn gì được nữa.
Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di cứ như thế mà quấn lấy nhau đến hiệp thứ 5 thì tiểu Yên trong nôi khóc e lên vì đói .
* De De Oe*
"Ừm ...anh ...con khóc"
Doãn Đình Nghiêm nhằng mặt nhìn về phía chiếc nôi . Anh rất tiếc nhưng cũng phải dừng lại dỗ tiểu Yên .
Doãn Đình Nghiêm lấy quần áo dưới nền mặc vào bế tiểu Yên lên dỗ dành để cho Khuất Vân Di vào phòng tắm vệ sinh.
" Aaa ngoan ...chờ mẹ một chút , mẹ ra liền mà"
Khuất Vân Di vệ sinh sơ qua rồi nhanh chóng đi ra cho tiểu Yên bú sữa . Phía dưới của cô rất đau vì Doãn Đình Nghiêm quá mạnh mẽ.
3 năm sau.
Tiểu Yên bây giờ đã hơn 3 tuổi . Cô bé rất lanh lợi , hoạt bát và thông minh . Cô bé chính là tâm can bảo bối của Doãn Đình Nghiêm và ông nội Doãn.
Ông nội Doãn bây giờ đã già yếu hơn rất nhiều . Đi đâu cũng có người bên cạnh và bác sĩ luôn túc trực 24/24 .
Khuất Vân Di không đi làm mà ở nhà chăm sóc cho ông nội Doãn và chăm con . Những lúc rảnh rỗi thì giúp anh xem văn kiện và làm giúp anh những việc cô có thể làm được .
Ở sofa phòng khách lúc này Tiết Mặc , Tiết Khương đang chơi búp bê cùng tiểu Yên . Cô có đôi mắt to tròn , đôi môi chúm chím và nước da trắng ngần giống với Khuất Vân Di .
" Hai chú đấy , hai chú không biết chơi gì hết "
Tiểu Yên chu môi nói .
Tiết Khương , Tiết Mặc mặt những nhó . Hai anh như thế này mà chơi búp bê sao ?.
" Chú mặc đầm vào cho em ấy"
" Con chơi một mình đi , chứ không biết chơi "
Đúng lúc này Doãn Đình Nghiêm từ trong phòng của ông nội Doãn bước ra . Mỗi ngày anh đều dành một chút thời gian để ở bên cạnh , chăm sóc cho ông.
"Tiểu Yên của ba"
Doãn Đình Nghiêm hôn mấy cái vào cặp má bánh bao của cô .
"Baba"
Tiểu Yên buông con búp bê trên tay mà quay qua ôm chầm lấy Doãn Đình Nghiêm . Cô rất bám anh , đến lúc ngủ cũng phải có anh bên cạnh mới ngủ được .
"Đi vào ăn sáng"
Khuất Vân Di từ trên lầu đi xuống.
" Ba đút cho tiểu Yên "
"Không được , mẹ sẽ đút cho con"
Khuất Vân Di tức giận đi lại . Lúc nào cũng vậy , lúc nào cũng bám dính lấy Doãn Đình Nghiêm. Từ lúc sinh tiểu Yên ra là hai vợ chồng không còn có thời gian bên nhau .
" Con không chịu , huhu ba ba"
"Aaa ngoan ngoan . Ba đút mà , con đừng khóc, khóc sẽ xấu "
Doãn Đình Nghiêm bế tiểu Yên lên dỗ dành , con gái của anh rất nhõng nhẽo .
"Đưa con cho em "
Khuất Vân Di đi lại giành bế tiểu Yên . Cô hôm nay phải đánh vào mông tiểu Yên thì sau này mới biết sợ cô .
" Em thôi đi , em lớn tiếng với con để làm gì ? Con còn nhỏ , nhõng nhẽo một chút thì đã sao"
"Anh có thấy tiểu Yên ngày càng nhõng nhẽo không ? Anh không dạy thì để em dạy"
Tiết Khương, Tiết Mặc thấy hai vợ chồng Doãn Đình Nghiêm căng thẳng quá mà đi ra chỗ khác . Ở lại đây thế nào cũng bị dính đạn.
Huhu"
"Huhu
"Em vô lý quán Vân Di , em xem lại hành động của mình đi "
Doãn Đình Nghiêm thấy tiểu Yên ngày càng khóc lớn hơn mà bế lên phòng dỗ dành.
Khuất Vân Di tức điên người . Cô vô lý sao ? Chẳng lẽ dạy con anh cũng không cho cô dạy . Lúc nào cũng lấy lí do con còn nhỏ .
Qua một lúc thì tiểu Yên nín khóc . Doãn Đình Nghiêm bế cô bé xuống phòng bếp ăn sáng . Anh tự tay đút từng muỗng cháo cho tiểu Yên .
" Ngon không ?"
" Ngon ngon , ba đút cái gì cũng ngon "
Tiểu Yên ngoan ngoãn há miệng cho Doãn Đình Nghiêm đút .
Người làm đứng bên cạnh nhìn hai ba con mà nhăng mặt . Sao lúc Khuất Vân Di cho ăn thì hai mẹ con như đánh trận ,lo um sùm trong phòng bếp . Có những lúc Khuất Vân Di tức quá mà đánh vào mông tiểu Yên vì tội không chịu ăn , đòi ba về đút .
"Phu nhân đâu rồi ?"
"Ưm...ưm...đau "
Khuất Vân Di bình tĩnh nhịn cơn đau mà thả lỏng cơ thể. Doãn Đình Nghiêm di chuyển nhẹ nhàng ra vào nhưng được một lúc thì con sói đói nhịn ăn lâu ngày lại xuất hiện trên người anh mà ra vào mạnh mẽ.
" Ừm ..ưm... nhẹ ..chồng "
"Ưm...ưm...ân".
"Ưm...ưm...nhẹ lại ...ưm"
" Ưm...ưm...chồng ..chậm một ...chút ...ưm".
Doãn Đình Nghiêm không còn tiếp thu lời nói nào của cô mà ra vào mạnh mẽ , những cú thúc mạnh của anh làm cô sướng đến phát điên .
Qua hơn 40 phút Doãn Đình Nghiêm chạy nước rút rồi rút ra bắn lên bụng cô , anh nằm xuống ôm lấy cơ thể của cô thỏa mãn .
"Thoải mái không bảo bối ?"
Khuất Vân Di bây giờ không thể nói được , cô liên tục thở dốc .
Doãn Đình Nghiêm không cho Khuất Vân Di nghỉ ngơi mà tiếp tục làm hiệp hai . Anh phải tranh thủ lúc tiểu Yên còn ngủ . Đợi một lúc nữa cô bé thức thì anh còn làm ăn gì được nữa.
Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di cứ như thế mà quấn lấy nhau đến hiệp thứ 5 thì tiểu Yên trong nôi khóc e lên vì đói .
* De De Oe*
"Ừm ...anh ...con khóc"
Doãn Đình Nghiêm nhằng mặt nhìn về phía chiếc nôi . Anh rất tiếc nhưng cũng phải dừng lại dỗ tiểu Yên .
Doãn Đình Nghiêm lấy quần áo dưới nền mặc vào bế tiểu Yên lên dỗ dành để cho Khuất Vân Di vào phòng tắm vệ sinh.
" Aaa ngoan ...chờ mẹ một chút , mẹ ra liền mà"
Khuất Vân Di vệ sinh sơ qua rồi nhanh chóng đi ra cho tiểu Yên bú sữa . Phía dưới của cô rất đau vì Doãn Đình Nghiêm quá mạnh mẽ.
3 năm sau.
Tiểu Yên bây giờ đã hơn 3 tuổi . Cô bé rất lanh lợi , hoạt bát và thông minh . Cô bé chính là tâm can bảo bối của Doãn Đình Nghiêm và ông nội Doãn.
Ông nội Doãn bây giờ đã già yếu hơn rất nhiều . Đi đâu cũng có người bên cạnh và bác sĩ luôn túc trực 24/24 .
Khuất Vân Di không đi làm mà ở nhà chăm sóc cho ông nội Doãn và chăm con . Những lúc rảnh rỗi thì giúp anh xem văn kiện và làm giúp anh những việc cô có thể làm được .
Ở sofa phòng khách lúc này Tiết Mặc , Tiết Khương đang chơi búp bê cùng tiểu Yên . Cô có đôi mắt to tròn , đôi môi chúm chím và nước da trắng ngần giống với Khuất Vân Di .
" Hai chú đấy , hai chú không biết chơi gì hết "
Tiểu Yên chu môi nói .
Tiết Khương , Tiết Mặc mặt những nhó . Hai anh như thế này mà chơi búp bê sao ?.
" Chú mặc đầm vào cho em ấy"
" Con chơi một mình đi , chứ không biết chơi "
Đúng lúc này Doãn Đình Nghiêm từ trong phòng của ông nội Doãn bước ra . Mỗi ngày anh đều dành một chút thời gian để ở bên cạnh , chăm sóc cho ông.
"Tiểu Yên của ba"
Doãn Đình Nghiêm hôn mấy cái vào cặp má bánh bao của cô .
"Baba"
Tiểu Yên buông con búp bê trên tay mà quay qua ôm chầm lấy Doãn Đình Nghiêm . Cô rất bám anh , đến lúc ngủ cũng phải có anh bên cạnh mới ngủ được .
"Đi vào ăn sáng"
Khuất Vân Di từ trên lầu đi xuống.
" Ba đút cho tiểu Yên "
"Không được , mẹ sẽ đút cho con"
Khuất Vân Di tức giận đi lại . Lúc nào cũng vậy , lúc nào cũng bám dính lấy Doãn Đình Nghiêm. Từ lúc sinh tiểu Yên ra là hai vợ chồng không còn có thời gian bên nhau .
" Con không chịu , huhu ba ba"
"Aaa ngoan ngoan . Ba đút mà , con đừng khóc, khóc sẽ xấu "
Doãn Đình Nghiêm bế tiểu Yên lên dỗ dành , con gái của anh rất nhõng nhẽo .
"Đưa con cho em "
Khuất Vân Di đi lại giành bế tiểu Yên . Cô hôm nay phải đánh vào mông tiểu Yên thì sau này mới biết sợ cô .
" Em thôi đi , em lớn tiếng với con để làm gì ? Con còn nhỏ , nhõng nhẽo một chút thì đã sao"
"Anh có thấy tiểu Yên ngày càng nhõng nhẽo không ? Anh không dạy thì để em dạy"
Tiết Khương, Tiết Mặc thấy hai vợ chồng Doãn Đình Nghiêm căng thẳng quá mà đi ra chỗ khác . Ở lại đây thế nào cũng bị dính đạn.
Huhu"
"Huhu
"Em vô lý quán Vân Di , em xem lại hành động của mình đi "
Doãn Đình Nghiêm thấy tiểu Yên ngày càng khóc lớn hơn mà bế lên phòng dỗ dành.
Khuất Vân Di tức điên người . Cô vô lý sao ? Chẳng lẽ dạy con anh cũng không cho cô dạy . Lúc nào cũng lấy lí do con còn nhỏ .
Qua một lúc thì tiểu Yên nín khóc . Doãn Đình Nghiêm bế cô bé xuống phòng bếp ăn sáng . Anh tự tay đút từng muỗng cháo cho tiểu Yên .
" Ngon không ?"
" Ngon ngon , ba đút cái gì cũng ngon "
Tiểu Yên ngoan ngoãn há miệng cho Doãn Đình Nghiêm đút .
Người làm đứng bên cạnh nhìn hai ba con mà nhăng mặt . Sao lúc Khuất Vân Di cho ăn thì hai mẹ con như đánh trận ,lo um sùm trong phòng bếp . Có những lúc Khuất Vân Di tức quá mà đánh vào mông tiểu Yên vì tội không chịu ăn , đòi ba về đút .
"Phu nhân đâu rồi ?"
Bình luận facebook