• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại (1 Viewer)

  • Chương 32

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng mà vì điều này cũng làm xấu hổ một lúc.

Rốt cuộc chờ sau khi Quý Nguyên chạy vào nhà vệ sinh soi giương, trở lại là một đôi mắt nhìn chằm chằm Chu Diễn không dừng lại được.

Dưới ánh đèn nhà vệ sinh, Quý Nguyên Minh nhìn thấy trên môi mình có chỗ bị thương, thậm chí còn hơi rỉ ra vết máu. Đây mà gọi là hôn môi sao, rõ ràng cũng không khác ăn thịt người là mấy.

Chó Chu Diễn này ngứa da rồi. Mặc dù trong lòng Quý Nguyên hận không thể cho Chu Diễn một gậy, nhưng mà ngoài mặt cũng không nói gì, bình tĩnh trở lại bên cạnh ghế sa lon, chuẩn bị ăn hết chỗ anh đào còn dư lại.

Ai ngờ lúc trước không cảm thấy gì, hiện tại há miệng là cảm thấy khóe miệng hơi đau một chút, Quý Nguyên ăn một quả anh đào lại kêu mấy tiếng

Chu Diễn ở bên cạnh nhìn chằm chằm Quý Nguyên ăn anh đào, nghe Quý Nguyên xuýt xoa, lập tức ân cần hỏi: "Làm sao vậy?"

Đầu sỏ gây chuyện còn có mặt mũi hỏi cái này sao! Quý Nguyên xù lông.

"Bình thường nói em là đồ chó, thật đúng là nói không sai, quả thật là một con chó thích cắn người, không đúng," tức giận của Quý Nguyên bốc lên, tất cả những lời nói cố nén không nói ra lúc trước bây giờ tất cả đều nói ra "Chó con cũng không cắn người như thế."

"Con chó chết bầm kia yêu cái gì?" Chu Diễn cố ý hỏi Quý Nguyên.

Quý Nguyên không cảm thấy đây là Chu Diễn đào hố cho mình nhảy vào, thật sự suy nghĩ theo vấn đề mà cậu hỏi, con chó kia yêu cái gì?

Trong khoảng thời gian ngắn anh không nghĩ ra thứ gì, Chu Diễn tiền gần lại bên tai của Quý Nguyên nhẹ nhàng nói một câu, giọng điệu trầm thấp mang theo khàn khàn, "Con chó đó thích ăn sữa, yêu anh."

Trong đầu Quý Nguyên đùng một tiếng, bị Chu Diễn nói mặt lập tức đỏ lên, vốn là đôi mắt đang trừng người mạnh như rồng như hổ cũng bị một câu nói của Chu Diễn một làm cho hành quân lặng lẽ, động tác đang ngồi an toàn cũng giống như có kim đâm vào mông.

Anh không muốn thừa nhận trái tim mình bị những lời này của Chu Diễn tnóng lên, nhớ tới lần duy nhất hai người ngủ chung. Chu Diễn xác thực không có nói láo, con chó đó thích làm chuyện gì cậu cũng đều thích làm trên người Quý Nguyên.

Quý Nguyên nhớ tới một vài hình ảnh hài hòa đời trước, lập tức không thể ngồi yên. Anh đứng lên ngồi xuống, xoay người đi trở về, anh đào cũng không cần, miệng cũng nhắm thật chặc không nói.

"Em nói sai sao?" Chu Diễn ở sau lưng anh cười nói, đứng dậy đi theo cửa phòng của Quý Nguyên.

Không biết xấu hổ. Cuồng tình, mắng chết cậu cũng không uất ức, Quý Nguyên phanh một tiếng đóng cửa phòng lại.

Trường học bên kia Quý Nguyên đã xin nghỉ, trường học cũng tỏ ra hiểu, chỉ cần không làm trễ nãi việc học của Quý Nguyên là được.

Ngày hôm sau tập luyện vui vẻ lớn hơn trời, buổi chiều Quý Nguyên phải đi qua để tập luyện, lúc Trần Phàm Kiều đi tới đón người vừa liếc mặt một cái đã nhìn thấy vết thương trên miệng Quý Nguyên rồi.

Lập tức anh ta nghĩ đến chuyện ăn lẩu tối qua.

Trong phòng bếp tức giận cậu chủ lúc ăn lẩu Quý Nguyên cũng không phải là rất an phận, một lát cảm thấy chưa đủ cay sai Chu Diễn đi phòng bếp lấy chút hạt Tiêu, một lát lại bỏ cục xương mình đang gặm nhưng không vui để xuống bát của Chu Diễn.

Da đầu Trần Phàm Kiều ở bên cạnh nhìn thấy cũng run lên, nghe giọng của Chu Diễn cũng không phải là rất tốt.

Toàn bộ quá trình Chu Diễn cũng không nói qua mấy câu, tất cả đều là nói với Quý Nguyên.

"Quá cay không tốt."

"Ăn quá no rồi một lát còn ăn được trái cây sao?"

Đáp lại hai câu này, Quý Nguyên có thể nói là giống như con mèo.

"Cay hay không cay anh biết rõ em cứ đi lấy đi."

"Dù sao một lát em cũng phải rửa anh đào cho anh."

Đối với lần này, cậu chủ cũng chẳng hề nói một câu. Tầm mắt trần Phàm Kiều suy xét bầu không khí giữa hai người, vì vậy liên tiếp rơi vào trên người Quý Nguyên. Lại nhìn Quý Nguyên ăn được một miệng đầy tương ớt, nghĩ thầm có phải miệng anh rất cay không?

Cũng bởi vì liếc nhìn môi của Quý Nguyên nhiều, từ đó chú ý tới thay đổi trên người Chu Diễn, sắc mặt lúc nói chuyện với Quý Nguyên càng ngày càng đen.

Trong lòng Trần Phàm Kiều vì Quý Nguyên mà nói đôi câu a di đà Phật, sau khi ăn xong nồi lẩu không ở lại nữa, lấy cớ trong nhà có việc mà chuồn về.

Hiện tại ngồi xe trong suy nghĩ một chút, còn có chút thật xin lỗi Quý Nguyên.

Rốt cuộc nguyên nhân khóe miệng rách da là cái gì Trần Phàm Kiều cũng muốn biết, nhưng người bình thường nào hôn môi sẽ dùng sức như vậy sao? Trong lúc này phải mang theo tâm trạng tức giận.

Cái này cùng phỏng đoán ngày hôm qua của Trần Phàm Kiều không mưu mà hợp, dùng dáng vẻ này suy đoán đối với việc một mình Quý Nguyên đối mặt với cuồng phong ngày hôm qua có cảm giác áy náy vô cùng, cuối cùng khiến Trần Phàm Kiều quyết định mở miệng nói chuyện với Quý Nguyên về vấn đề này này một chút.

"Miệng em sao vậy?" Trần Phàm Kiều cũng không phải là một người thẳng thắn tiến tới thẳng thắn rút lui, để hỏi một câu cũng quanh co khúc chiết.

Quý Nguyên không ngờ anh lại hỏi cái này, vừa cảm thấy nói rõ thì không tốt, vừa cảm thấy che giấu cũng không dễ dàng, còn không bằng nói rõ một chút.

Anh nghĩ nghĩ, hay là cứ nói thật.

"Chu Diễn làm đó."

Quý Nguyên cũng không rõ rốt cuộc mình nói bốn chữ này bằng giọng gì, dù sao thì anh cũng không rõ rốt cuộc dụng ý gì mà Trần Phàm Kiều mở miệng hỏi ra cái đề tài này. Vì vậy bốn chữ này giọng có chút đều đều, nghe vào có thể là không có cảm xúc, cũng có thể là cô đơn trầm thấp.

Một cách tự nhiên Trần Phàm Kiều nghĩ tới loại cảm xúc phía sau.

"Không có việc gì, " anh ngoặt tay lái, coi như là an ủi Quý Nguyên nói, "Có thể hiểu được."

Những công tử này có mấy ai có thể thật tâm đối tốt với người? Chu Diễn như vậy còn có chút ngoài dự liệu của Trần Phàm Kiều, không phải lúc hôn dùng lực hơi lớn sao, cho hả giận sao?

Quý Nguyên lại cho rằng anh ta nói được mười thước hòa thượng không hiểu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì).

Có thể hiểu được cái gì?

Hiểu được tại sao Chu Diễn tức giận à? Quý Nguyên bên này hoàn toàn lệch sóng với Trần Phàm Kiều, anh cho là Trần Phàm Kiều nói hiểu là hiểu việc Chu Diễn ghen với việc đóng cảnh hôn.

Có thể trước kia Anh Trần đã từng dẫn dắt nghệ sĩ trải qua vấn đề yêu đương này?

Quý Nguyên suy nghĩ một chút, cho rằng hẳn là như thế, anh đối phó với Chu Diễn cũng không cho là thuận lợi, nếu như ở phương diện này Trần Phàm Kiều có kinh nghiệm đối phó, vậy nói không chừng có thể cho anh một biện pháp tốt.

Vì vậy Quý Nguyên thuận mồm hỏi "Anh Trần, ở phương diện này anh có kinh nghiệm không, giải quyết việc này như thế nào cho tốt?"

Trần Phàm Kiều nói: "Coi như là có đi, trước kia cũng có nghệ sĩ dưới tay của anh đi đường này, thật ra thì đây cũng là loại tình cảm có thời gian ngắn, cho nên không cần quan tâm về lâu về dài, mấu chốt là để cho cậu ấy hài lòng, hài lòng là có thể giải quyết rất nhiều chuyện."

Trước kia Trần Phàm Kiều có mang một nghệ sĩ ôm bắp đùi kim chủ, tuy nhiên hai người ở chung một chỗ chỉ ngắn ngủn có mấy tháng, nhưng về sau có rất nhiều chỗ gặp may.

"Nói chuyện với cậu ấy có thể nghe cậu ấy một chút, cũng đừng sai bảo người ta." Trần Phàm Kiều nói.

Có thể nói hiện tại Chu Diễn mới ở chung một chỗ với Quý Nguyên, có cảm giác mới mẽ còn có thể cưng chiều Quý Nguyên một chút, nhưng mà Trần Phàm Kiều dùng kinh nghiệm của mình cảm thấy đây là ám hiệu cách thức chung sống của Quý Nguyên và Chu Diễn đang đi xuống, cậu chủ sẽ phiền chán, đến lúc đó Quý Nguyên sẽ không có quả ngon để ăn.

Mặc dù nói cuộc sống riêng của nghệ sĩ anh không cần để ý nhiều, nhưng mà kiểu người đơn thuần như Quý Nguyên khiến cho Trần Phàm Kiều không nhịn được mà mở miệng dăn dạy nhiều hơn một chút.

"Như vầy phải không?" Quý Nguyên phát hiện có thể mình và Trần Phàm Kiều đang lệch sóng với nhau, "Bình thường em cũng không hay sai bảo em ấy mà, nhưng mà cái gì em ấy cũng không hiểu, không nói rõ với em ấy kiểu gì em ấy cũng làm sai."

Trần Phàm Kiều mím môi, cảm thấy Quý Nguyên có thể đã biết nghĩ, còn là một bộ thái độ làm thế nào để sống qua ngày với cậu chủ?

Anh ta nghĩ nghĩ một chút lại đổi góc độ nói: "Em và cậu chủ ở cùng nhau, cậu ấy có nói qua sẽ đảm bảo cái gì cho em không?"

"Cậu chủ?" Quý Nguyên ở bên cạnh đang nhắn tin với Chu Diễn trên Cầu Cầu, nghe Trần Phàm Kiều gọi Chu Diễn bằng cái này, thiếu chút nữa ngưng cười, "Anh nói Chu Diễn à?"

Trần Phàm Kiều thấy anh ngoài ý muốn, cũng có chút nghi ngờ: "Đúng vậy."

Lần này là Quý Nguyên hứng thú, anh kéo dây an toàn của bản thân, sửa lại tư thế ngồi, nửa người cũng nhìn về phía Trần Phàm Kiều: "Chu Diễn có bối cảnh gì, Anh Trần anh biết không?"

Cái này cũng không giống như một câu tự hỏi tự đáp. Trần Phàm Kiều có chút mụ mị, "Em không biết?"

Quý Nguyên lắc đầu: "Không biết, anh nói với em một chút đi?"

Trần Phàm Kiều nhìn vào khuôn mặt ngọt ngào mà ngớ ngẩn của


3445745.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

CHÓ NHỎ XÙ LÔNG THÀNH SÓI XÁM
  • Bạn Học Tiểu Trữ Là Thiếu Nữ Xinh Đẹp
Phần II End
[Zhihu] Cha chó
  • FB Mắt Nâu.
Phần 4 END
Chó Cắn Chó
  • Mang Quả Toan Nãi
Phần 6 END
CHÓ HOANG VÀ XƯƠNG
  • Hưu Đồ Thành
AI KHÔNG YÊU NGƯỜI ĐÓ LÀ CHÓ

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom