Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1054
Editor: May
"Nút đồng phục của cô, bung rồi." Thẩm Chanh nhắc nhở.
Tô Cửu Y vốn chính là một người có cảm giác an toàn cực thấp, vừa nghe nói như thế trên mặt liền hoảng hồn, vội cúi đầu kiểm tra nút trên trang phục nữ hầu.
Quả nhiên, nút thứ ba từ trên hướng xuống, cũng chính là nút áo đối ứng ở vị trí ngực của Tô Cửu Y, thật sự bung ra, hơn nữa còn lộ ra nội y bên trong. Có thể là vừa rồi quá khẩn trương, vẫn luôn cúi đầu nên không phát hiện nút trên quần áo bung ra một viên.
Tô Cửu Y bỗng cảm thấy rất ngượng ngùng, vội xoay người đi cài nút, dưới tay chân luống cuống, cái nút áo đó chẳng những không có bị cô cài lên, ngược lại còn rơi đến trên mặt đất.
Trong lúc nhất thời, trong phòng ngược lại yên tĩnh lại.
Lúc Tô Cửu Y đang do dự có nên đi nhặt không, một kiện áo khoác có chứa mùi thuốc lá nhàn nhạt đã khoác ở trên người của cô, hơi thở độc hữu thuộc về trên người anh chui vào trong mũi cô.
Đúng lúc đó, Tô Cửu Y cảm giác được trên cổ tay bao trùm một bàn tay to, dùng sức lôi cô một cái, cô liền không kịp làm ra phòng ngự ngã vào một vòng tay ôm ấp.
Trong vòng một ngày, Tô Cửu Y bị Thi Ngạo Tước hôn hai lần, ôm ba lần, đối với cô mà nói, những thứ này đều giống như đang nằm mơ.
Mà giờ khắc này, cô càng thêm cảm thấy không chân thực, giống như là đứng ở trên đám mây, thấy tất cả chung quanh đều là rất hư vô phiêu bồng.
Thân thể cô mềm oặt giống như là mất đi sức lực, Thi Ngạo Tước đỡ cô đứng vững, nói với Thẩm Chanh: "Mẹ, để con giới thiệu, cô ấy tên Tô Cửu Y. Hiện giờ chúng con đang hẹn hò."
Tô Cửu Y cho là anh sẽ tạm thời giấu chuyện này, cho nên không có suy nghĩ qua phải đối mặt như thế nào sau khi công khai quan hệ với anh.
Phu nhân vừa về nước, hết thảy đều chưa thích ứng liền phải tiếp nhận sự thật con trai quen bạn gái. Có lẽ sẽ rất khó thích ứng.
"Phu nhân, thật ra là thế này." Tô Cửu Y giải thích nói: "Là cháu chủ động theo đuổi Tước thiếu."
"Tô Cửu Y." Thi Ngạo Tước nhìn cô, thản nhiên nói: "Không cho phép nói chuyện."
Tuy giọng nói của anh thấp, nhưng lại mang theo khí phách không thể khiến người khác nghi ngờ. Tô Cửu Y nhìn anh một cái, vẫn là ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không có tiếp tục nói nữa.
Thi Ngạo Tước nói cho Thẩm Chanh biết những chuyện đã phát sinh giữa anh và Tô Cửu Y, cùng với chuyện thổ lộ và xác định quan hệ yêu đương với Tô Cửu Y ở trong công viên trò chơi.
Thẩm Chanh nghe xong, lạnh nhạt nhìn Tô Cửu Y, "Cô theo tôi lên lầu."
"Vâng, phu nhân."
Hai người một trước một sau rời khỏi phòng ăn, vào thang máy, Thi Ngạo Tước bước nhanh đuổi theo, vào lúc cửa thang máy sắp hoàn toàn khép lại liền đưa tay ngăn cản.
Tô Cửu Y cho là anh muốn vào thang máy, liền chuyển mắt cho anh, ý bảo anh không cần lo cô, nhưng Thi Ngạo Tước lại bỏ qua cho cô.
Anh đứng thẳng ở ngoài thang máy, một tay cắm ở trong túi quần tây, vẫn làm ra bộ dáng lạnh băng băng.
Im lặng ngắn ngủi qua đi, anh lạnh nhạt mở miệng: "Mẹ, đừng làm khó dễ cô ấy."
Vào lúc cửa thang máy khép lại, ngăn chặt đứt tầm mắt của Tô Cửu Y, nhưng câu nói kia của anh lại như là mộng yểm quanh quẩn ở trong đầu cô, thật lâu sau đều không tản ra được.
Có lẽ không còn là một mình cô cô độc đi về phía trước, bởi vì bên cạnh của cô có anh bên cạnh, dù cho đường tương lai sẽ rất nhấp nhô, cô cũng phải đi đến cuối cùng.
Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra, dừng ở lầu bốn.
Tô Cửu Y theo sau Thẩm Chanh đi vào phòng sách xa hoa cực hạn, nhìn Thẩm Chanh ngồi xuống ở trước bàn, cô hít sâu một hơi, điều chỉnh xong tâm tình của mình.
Thẩm Chanh ném một bản kê khai lên trên bàn, nói: "Tên, chiều cao, tuổi, ba vòng, điền vào."
"Nút đồng phục của cô, bung rồi." Thẩm Chanh nhắc nhở.
Tô Cửu Y vốn chính là một người có cảm giác an toàn cực thấp, vừa nghe nói như thế trên mặt liền hoảng hồn, vội cúi đầu kiểm tra nút trên trang phục nữ hầu.
Quả nhiên, nút thứ ba từ trên hướng xuống, cũng chính là nút áo đối ứng ở vị trí ngực của Tô Cửu Y, thật sự bung ra, hơn nữa còn lộ ra nội y bên trong. Có thể là vừa rồi quá khẩn trương, vẫn luôn cúi đầu nên không phát hiện nút trên quần áo bung ra một viên.
Tô Cửu Y bỗng cảm thấy rất ngượng ngùng, vội xoay người đi cài nút, dưới tay chân luống cuống, cái nút áo đó chẳng những không có bị cô cài lên, ngược lại còn rơi đến trên mặt đất.
Trong lúc nhất thời, trong phòng ngược lại yên tĩnh lại.
Lúc Tô Cửu Y đang do dự có nên đi nhặt không, một kiện áo khoác có chứa mùi thuốc lá nhàn nhạt đã khoác ở trên người của cô, hơi thở độc hữu thuộc về trên người anh chui vào trong mũi cô.
Đúng lúc đó, Tô Cửu Y cảm giác được trên cổ tay bao trùm một bàn tay to, dùng sức lôi cô một cái, cô liền không kịp làm ra phòng ngự ngã vào một vòng tay ôm ấp.
Trong vòng một ngày, Tô Cửu Y bị Thi Ngạo Tước hôn hai lần, ôm ba lần, đối với cô mà nói, những thứ này đều giống như đang nằm mơ.
Mà giờ khắc này, cô càng thêm cảm thấy không chân thực, giống như là đứng ở trên đám mây, thấy tất cả chung quanh đều là rất hư vô phiêu bồng.
Thân thể cô mềm oặt giống như là mất đi sức lực, Thi Ngạo Tước đỡ cô đứng vững, nói với Thẩm Chanh: "Mẹ, để con giới thiệu, cô ấy tên Tô Cửu Y. Hiện giờ chúng con đang hẹn hò."
Tô Cửu Y cho là anh sẽ tạm thời giấu chuyện này, cho nên không có suy nghĩ qua phải đối mặt như thế nào sau khi công khai quan hệ với anh.
Phu nhân vừa về nước, hết thảy đều chưa thích ứng liền phải tiếp nhận sự thật con trai quen bạn gái. Có lẽ sẽ rất khó thích ứng.
"Phu nhân, thật ra là thế này." Tô Cửu Y giải thích nói: "Là cháu chủ động theo đuổi Tước thiếu."
"Tô Cửu Y." Thi Ngạo Tước nhìn cô, thản nhiên nói: "Không cho phép nói chuyện."
Tuy giọng nói của anh thấp, nhưng lại mang theo khí phách không thể khiến người khác nghi ngờ. Tô Cửu Y nhìn anh một cái, vẫn là ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không có tiếp tục nói nữa.
Thi Ngạo Tước nói cho Thẩm Chanh biết những chuyện đã phát sinh giữa anh và Tô Cửu Y, cùng với chuyện thổ lộ và xác định quan hệ yêu đương với Tô Cửu Y ở trong công viên trò chơi.
Thẩm Chanh nghe xong, lạnh nhạt nhìn Tô Cửu Y, "Cô theo tôi lên lầu."
"Vâng, phu nhân."
Hai người một trước một sau rời khỏi phòng ăn, vào thang máy, Thi Ngạo Tước bước nhanh đuổi theo, vào lúc cửa thang máy sắp hoàn toàn khép lại liền đưa tay ngăn cản.
Tô Cửu Y cho là anh muốn vào thang máy, liền chuyển mắt cho anh, ý bảo anh không cần lo cô, nhưng Thi Ngạo Tước lại bỏ qua cho cô.
Anh đứng thẳng ở ngoài thang máy, một tay cắm ở trong túi quần tây, vẫn làm ra bộ dáng lạnh băng băng.
Im lặng ngắn ngủi qua đi, anh lạnh nhạt mở miệng: "Mẹ, đừng làm khó dễ cô ấy."
Vào lúc cửa thang máy khép lại, ngăn chặt đứt tầm mắt của Tô Cửu Y, nhưng câu nói kia của anh lại như là mộng yểm quanh quẩn ở trong đầu cô, thật lâu sau đều không tản ra được.
Có lẽ không còn là một mình cô cô độc đi về phía trước, bởi vì bên cạnh của cô có anh bên cạnh, dù cho đường tương lai sẽ rất nhấp nhô, cô cũng phải đi đến cuối cùng.
Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra, dừng ở lầu bốn.
Tô Cửu Y theo sau Thẩm Chanh đi vào phòng sách xa hoa cực hạn, nhìn Thẩm Chanh ngồi xuống ở trước bàn, cô hít sâu một hơi, điều chỉnh xong tâm tình của mình.
Thẩm Chanh ném một bản kê khai lên trên bàn, nói: "Tên, chiều cao, tuổi, ba vòng, điền vào."
Bình luận facebook