Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Editor: May
"Aizz, thật sáu tháng thì tốt rồi, mới bốn tháng liền mất..."
"Bốn tháng? Vậy trước đó bụng cô lớn như vậy...."
"Song sinh có thể không lớn sao?"
"Cũng đúng...." Diệp Mân đồng tình thở dài, "Cô á, cũng đừng quá khổ sở, đứa nhỏ không có sau này sẽ có lại thôi!"
"Dù không có thai được, cô cũng đừng lo lắng...."
"Cô xem bây giờ khoa học phát triển mạnh như vậy, vô sinh không đẻ được hoàn toàn không tính là bệnh!"
Thẩm Chanh: "...." Mẹ cô mới vô sinh không đẻ được!
"Hơn nữa, cũng tàm tạm làm mang thai trong ống nghiệm, thuê người mang thai, một lần năm ba đứa đều không phải là vấn đề...."
Thẩm Chanh: "...."
Cô thử mang thai năm đứa thử xem! Đặc biệt sao, heo mẹ à?!
Diệp Mân nhờ men rượu, bắt đầu bát quái điên cuồng.
"Tôi nói cho cô biết, ban đầu một bạn học của tôi mang thai, bất cẩn bị Tiểu Tam đánh tới sảy thai, ba năm sau cũng không mang thai được, cuối cùng cô có biết cô ấy mang thai như thế nào không?"
"Cô ấy uống phương thuốc cổ truyền mới mang thai!"
"Cô có biết phương thuốc cổ truyền là cái gì không? Là con chuột đó...."
Phốc....
Thẩm Chanh ưu nhã phun rồi.
Cũng may bartender né tránh kịp thời, nếu không liền trúng chiêu rồi.
Thấy cô đã phun rượu uống vào trong miêng ra ngoài, Diệp Mân còn đặc biệt trượng nghĩa đưa tay vỗ vỗ vai của cô, "Dù sao sảy thai cũng không phải là chuyện lớn gì, thời đại bây giờ, cô chưa từng sảy thai sẽ không dám nói mình là sành điệu.... Về sau nếu cô thật sự không mang thai được, tới tìm tôi, tôi dẫn cô đi lấy phương thuốc cổ truyền!"
"...."
Bartender rất ngượng ngùng, bởi vì chủ đề các cô bàn luận, thật lòng không phải là thanh niên trai tráng có thể tùy tiện rối loạn nghe, rối loạn nói chen vào....
"Đúng rồi...." Diệp Mân dùng sức lắc đầu choáng váng, hỏi Thẩm Chanh, "Không phải cô vừa mới sảy thai sao? Sao lại ra đây uống rượu rồi..."
Bình thường sảy thai, không phải cần nghỉ ngơi ít nhất nửa tháng ư.
Thẩm Chanh cúi thấp đầu, lúc ngẩng đầu lên lẫn nữa thì hốc mắt đã hồng hồng.
Thấy cô như vậy, Diệp Mân lập tức hiểu ra cái gì, "Có phải là bởi vì không có giữ được đứa nhỏ, bị mẹ chồng của cô đuổi ra khỏi nhà rồi không?"
Chờ đúng là những lời này.
Thẩm Chanh liền vội vàng gật đầu, diễn giống như thật.
Diệp Mân thấy thế, động lòng trắc ẩn, mượn rượu la ầm lên: "Có phải là người không! Đáng đời nhà anh ta đoạn tử tuyệt tôn...."
Mắt thấy tâm tình Thẩm Chanh đã tốt hơn, nào ngờ một câu cố gắng lên của Diệp Mân đã ép trở về nước mắt đảo quanh ở trong vành mắt của cô!
Dựa vào!
Đến đây để nguyền rủa ai vậy hả?
Vốn muốn uống rượu thật tốt, không ngờ gặp được người như vậy.
Thẩm Chanh lo lắng mình sẽ không khống chế nổi đánh cô ta một trận, dứt khoát không để ý đến cô ta.
Diệp Mân đã ngà ngà say lại càng nói càng lớn tiếng, ngay cả âm nhạc trong sàn nhảy cũng không lấn át được giọng nói bén nhọn của cô ta.
Thẩm Chanh vuốt vuốt xúc xắc trên quầy bar, uống rượu, không nói lời nào....
Không lâu sau đó, bắt đầu có đàn ông qua đến bắt chuyện.
Có thể là bởi vì uống quá nhiều rượu, Diệp Mân xưa nay thanh cao, thỉnh thoảng lại còn nói hai câu với những người đàn ông kia.
Về phần Thẩm Chanh, thì quá mức lạnh lùng rồi.
Chưa tới nửa tiếng, đã dọa đi được mấy người đàn ông rồi.
"Nôn...."
Chợt cảm thấy dạ dày sôi trào một trận, Diệp Mân chợt đứng lên.
Cô che miệng ra hiệu xin lỗi với Thẩm Chanh, sau đó nhanh chóng phóng tới toilet.
Bartender thấy Diệp Mân vào toilet, muốn tiến lại gần đáp lời với Thẩm Chanh.
Thật không nghĩ đến....
Thẩm Chanh ngồi ở trên ghế cao của quầy bar, bị người một phát kéo ra!
Thân thể không kiềm chế được nghiêng về phía sau, ở một giây trước khi ngã sấp xuống, một bàn tay kịp thời ôm eo của cô....
"Aizz, thật sáu tháng thì tốt rồi, mới bốn tháng liền mất..."
"Bốn tháng? Vậy trước đó bụng cô lớn như vậy...."
"Song sinh có thể không lớn sao?"
"Cũng đúng...." Diệp Mân đồng tình thở dài, "Cô á, cũng đừng quá khổ sở, đứa nhỏ không có sau này sẽ có lại thôi!"
"Dù không có thai được, cô cũng đừng lo lắng...."
"Cô xem bây giờ khoa học phát triển mạnh như vậy, vô sinh không đẻ được hoàn toàn không tính là bệnh!"
Thẩm Chanh: "...." Mẹ cô mới vô sinh không đẻ được!
"Hơn nữa, cũng tàm tạm làm mang thai trong ống nghiệm, thuê người mang thai, một lần năm ba đứa đều không phải là vấn đề...."
Thẩm Chanh: "...."
Cô thử mang thai năm đứa thử xem! Đặc biệt sao, heo mẹ à?!
Diệp Mân nhờ men rượu, bắt đầu bát quái điên cuồng.
"Tôi nói cho cô biết, ban đầu một bạn học của tôi mang thai, bất cẩn bị Tiểu Tam đánh tới sảy thai, ba năm sau cũng không mang thai được, cuối cùng cô có biết cô ấy mang thai như thế nào không?"
"Cô ấy uống phương thuốc cổ truyền mới mang thai!"
"Cô có biết phương thuốc cổ truyền là cái gì không? Là con chuột đó...."
Phốc....
Thẩm Chanh ưu nhã phun rồi.
Cũng may bartender né tránh kịp thời, nếu không liền trúng chiêu rồi.
Thấy cô đã phun rượu uống vào trong miêng ra ngoài, Diệp Mân còn đặc biệt trượng nghĩa đưa tay vỗ vỗ vai của cô, "Dù sao sảy thai cũng không phải là chuyện lớn gì, thời đại bây giờ, cô chưa từng sảy thai sẽ không dám nói mình là sành điệu.... Về sau nếu cô thật sự không mang thai được, tới tìm tôi, tôi dẫn cô đi lấy phương thuốc cổ truyền!"
"...."
Bartender rất ngượng ngùng, bởi vì chủ đề các cô bàn luận, thật lòng không phải là thanh niên trai tráng có thể tùy tiện rối loạn nghe, rối loạn nói chen vào....
"Đúng rồi...." Diệp Mân dùng sức lắc đầu choáng váng, hỏi Thẩm Chanh, "Không phải cô vừa mới sảy thai sao? Sao lại ra đây uống rượu rồi..."
Bình thường sảy thai, không phải cần nghỉ ngơi ít nhất nửa tháng ư.
Thẩm Chanh cúi thấp đầu, lúc ngẩng đầu lên lẫn nữa thì hốc mắt đã hồng hồng.
Thấy cô như vậy, Diệp Mân lập tức hiểu ra cái gì, "Có phải là bởi vì không có giữ được đứa nhỏ, bị mẹ chồng của cô đuổi ra khỏi nhà rồi không?"
Chờ đúng là những lời này.
Thẩm Chanh liền vội vàng gật đầu, diễn giống như thật.
Diệp Mân thấy thế, động lòng trắc ẩn, mượn rượu la ầm lên: "Có phải là người không! Đáng đời nhà anh ta đoạn tử tuyệt tôn...."
Mắt thấy tâm tình Thẩm Chanh đã tốt hơn, nào ngờ một câu cố gắng lên của Diệp Mân đã ép trở về nước mắt đảo quanh ở trong vành mắt của cô!
Dựa vào!
Đến đây để nguyền rủa ai vậy hả?
Vốn muốn uống rượu thật tốt, không ngờ gặp được người như vậy.
Thẩm Chanh lo lắng mình sẽ không khống chế nổi đánh cô ta một trận, dứt khoát không để ý đến cô ta.
Diệp Mân đã ngà ngà say lại càng nói càng lớn tiếng, ngay cả âm nhạc trong sàn nhảy cũng không lấn át được giọng nói bén nhọn của cô ta.
Thẩm Chanh vuốt vuốt xúc xắc trên quầy bar, uống rượu, không nói lời nào....
Không lâu sau đó, bắt đầu có đàn ông qua đến bắt chuyện.
Có thể là bởi vì uống quá nhiều rượu, Diệp Mân xưa nay thanh cao, thỉnh thoảng lại còn nói hai câu với những người đàn ông kia.
Về phần Thẩm Chanh, thì quá mức lạnh lùng rồi.
Chưa tới nửa tiếng, đã dọa đi được mấy người đàn ông rồi.
"Nôn...."
Chợt cảm thấy dạ dày sôi trào một trận, Diệp Mân chợt đứng lên.
Cô che miệng ra hiệu xin lỗi với Thẩm Chanh, sau đó nhanh chóng phóng tới toilet.
Bartender thấy Diệp Mân vào toilet, muốn tiến lại gần đáp lời với Thẩm Chanh.
Thật không nghĩ đến....
Thẩm Chanh ngồi ở trên ghế cao của quầy bar, bị người một phát kéo ra!
Thân thể không kiềm chế được nghiêng về phía sau, ở một giây trước khi ngã sấp xuống, một bàn tay kịp thời ôm eo của cô....
Bình luận facebook