-
Chương 224
"Tới ngay!" Tôi nhanh chóng đứng lên.
Bên trong trường quay, đạo diễn đang thảo luận với kỹ sư ánh sáng, trong tình huống này, hẳn là một hồi nữa mới bắt đầu quay, tôi liền ngồi ở bên cạnh chờ, thuận tay lấy kịch bản đọc lại lời thoại.
Đột nhiên, một bóng dáng cao lớn ngồi vào chỗ bên cạnh tôi, theo bản năng tôi quay đầu lại, chỉ thấy gò má của Tô Quân đang ở ngay trước mắt tôi, anh ta cảm nhận được ánh mắt của tôi, nhưng cũng không có quay qua nhìn tôi, chỉ từ tốn nói ba chữ: "Chúc mừng em."
"Cảm ơn." Tôi không dám nhìn mặt anh ta, giả bộ cúi đầu nghiêm túc đọc kịch bản, mãi cho đến khi đạo diễn phân công mọi người vào vị trí, tôi mới để kịch bản xuống.
Cảnh này là cảnh quay tình cảm, Mộ Dung Liệt thổ lộ với Thượng Quan Sơ Tuyết, nói những lời rất cảm động.
Tôi hét to: "Chàng không thể đối xử với ta như vậy!"
Tô Quân bắt được cổ tay của tôi: "Ta đối xử với nàng thế nào! Ta làm như vậy, cũng là vì muốn tốt cho nàng!"
"Vì tốt cho ta sao? Vì tốt cho ta mà chàng có thể tổn thương chàng ấy như vậy sao?"
"Nàng biết đau lòng vì hắn ta, vậy nàng có nghĩ tới ta không!"
"Có! Mỗi lần ta nghĩ tới chàng, đều là những hành động thô bạo, chàng luôn ra lệnh ngang ngược muốn ta phải làm theo, chàng có bao giờ bận tâm tới cảm thụ của ta chưa?"
"Đó cũng là bởi vì ta yêu nàng! Nàng có biết ta rất yêu nàng không! Mà lòng của nàng, vẫn chưa bao giờ thuộc về ta! Ta đau lòng, ta khổ sở, nàng có biết không! Nàng biết không!" Lúc nói những lời này, khuôn mặt Tô Quân giận giữ, trong mắt lại thoáng qua một vẻ đau lòng.
Tôi ngẩn người, kịch bản đâu có ghi như vậy đâu, tôi nhất thời không theo kịp rồi, chỉ có thể tiếp tục nhìn anh ta, đạo diễn cũng không có hô cắt, cả đoàn làm phim hoàn toàn yên tĩnh.
"Ta làm tất cả mọi chuyện, cũng là bởi vì nàng, bởi vì muốn tốt cho nàng, muốn nàng được vui vẻ, để nàng có thể tiếp nhận ta, nhưng còn nàng, cứ một lần lại một lần cự tuyệt ta, ghét bỏ ta, nàng có bao giờ bận tâm tới cảm nhận của ta chưa!"
"Ta..." Câu này không giống trong kịch bản!
"Nếu như nàng muốn ta cứu hắn, vậy thì phải xem biểu hiện của nàng, ngoan ngoãn nghe lời, ta tự nhiên sẽ không đả thương hắn! Nếu như nàng mà còn làm loạn nữa, việc đầu tiên ta làm, là giết chết hắn!" Nói xong, đẩy tôi té xuống đất, tức giận xoay người rời đi!
"Tốt!" Đạo diễn hô to, ánh đèn tắt, nhân viên hậu cần xung quanh cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Đạo diễn đi tới, vỗ vỗ vai Tô Quân, cười nói: "Cậu phát huy lời thoại thật là xuất sắc, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với lời thoại trong kịch bản nữa, hai người đúng là một cặp đôi màn ảnh hoàn hảo, diễn mấy cảnh tình cảm đặc biệt giàu cảm xúc! Không tệ, làm rất tốt! Đi thay quần áo đi, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo!"
Bên trong trường quay, đạo diễn đang thảo luận với kỹ sư ánh sáng, trong tình huống này, hẳn là một hồi nữa mới bắt đầu quay, tôi liền ngồi ở bên cạnh chờ, thuận tay lấy kịch bản đọc lại lời thoại.
Đột nhiên, một bóng dáng cao lớn ngồi vào chỗ bên cạnh tôi, theo bản năng tôi quay đầu lại, chỉ thấy gò má của Tô Quân đang ở ngay trước mắt tôi, anh ta cảm nhận được ánh mắt của tôi, nhưng cũng không có quay qua nhìn tôi, chỉ từ tốn nói ba chữ: "Chúc mừng em."
"Cảm ơn." Tôi không dám nhìn mặt anh ta, giả bộ cúi đầu nghiêm túc đọc kịch bản, mãi cho đến khi đạo diễn phân công mọi người vào vị trí, tôi mới để kịch bản xuống.
Cảnh này là cảnh quay tình cảm, Mộ Dung Liệt thổ lộ với Thượng Quan Sơ Tuyết, nói những lời rất cảm động.
Tôi hét to: "Chàng không thể đối xử với ta như vậy!"
Tô Quân bắt được cổ tay của tôi: "Ta đối xử với nàng thế nào! Ta làm như vậy, cũng là vì muốn tốt cho nàng!"
"Vì tốt cho ta sao? Vì tốt cho ta mà chàng có thể tổn thương chàng ấy như vậy sao?"
"Nàng biết đau lòng vì hắn ta, vậy nàng có nghĩ tới ta không!"
"Có! Mỗi lần ta nghĩ tới chàng, đều là những hành động thô bạo, chàng luôn ra lệnh ngang ngược muốn ta phải làm theo, chàng có bao giờ bận tâm tới cảm thụ của ta chưa?"
"Đó cũng là bởi vì ta yêu nàng! Nàng có biết ta rất yêu nàng không! Mà lòng của nàng, vẫn chưa bao giờ thuộc về ta! Ta đau lòng, ta khổ sở, nàng có biết không! Nàng biết không!" Lúc nói những lời này, khuôn mặt Tô Quân giận giữ, trong mắt lại thoáng qua một vẻ đau lòng.
Tôi ngẩn người, kịch bản đâu có ghi như vậy đâu, tôi nhất thời không theo kịp rồi, chỉ có thể tiếp tục nhìn anh ta, đạo diễn cũng không có hô cắt, cả đoàn làm phim hoàn toàn yên tĩnh.
"Ta làm tất cả mọi chuyện, cũng là bởi vì nàng, bởi vì muốn tốt cho nàng, muốn nàng được vui vẻ, để nàng có thể tiếp nhận ta, nhưng còn nàng, cứ một lần lại một lần cự tuyệt ta, ghét bỏ ta, nàng có bao giờ bận tâm tới cảm nhận của ta chưa!"
"Ta..." Câu này không giống trong kịch bản!
"Nếu như nàng muốn ta cứu hắn, vậy thì phải xem biểu hiện của nàng, ngoan ngoãn nghe lời, ta tự nhiên sẽ không đả thương hắn! Nếu như nàng mà còn làm loạn nữa, việc đầu tiên ta làm, là giết chết hắn!" Nói xong, đẩy tôi té xuống đất, tức giận xoay người rời đi!
"Tốt!" Đạo diễn hô to, ánh đèn tắt, nhân viên hậu cần xung quanh cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Đạo diễn đi tới, vỗ vỗ vai Tô Quân, cười nói: "Cậu phát huy lời thoại thật là xuất sắc, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với lời thoại trong kịch bản nữa, hai người đúng là một cặp đôi màn ảnh hoàn hảo, diễn mấy cảnh tình cảm đặc biệt giàu cảm xúc! Không tệ, làm rất tốt! Đi thay quần áo đi, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo!"
Bình luận facebook