-
Chương 61
Edit: Junie
"Chờ một chút!" Đầu phone bên kia, truyền đến giọng điệu tức giận!
"Có việc gì?"
"Cô cứ như vậy liền gác máy của tôi?"
"Tôi tới giờ quay rồi, đạo diễn đang tìm tôi." Thật ra Mạc Oánh đang nói dối, sau phân cảnh này mới tới lượt cô diễn, chẳng qua cô muốn mau mau kết thúc cuộc trò chuyện vô vị này.
Cứ có cảm giác trao đổi cùng anh qua điện thoại là một việc không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, nhất là ở nơi lắm thị phi này, tâm trạng cô càng thấp thỏm hơn!
"Tút…Tút…." Điện thoại bị cắt ngang!
Anh ta bị gì thế? Vô duyên vô cớ tức giận? Ngay cả cô cũng không giải thích được.
Mặc kệ, cứ cất điện thoại trước đã, Mạc Oánh mới vừa xoay người, liền đụng vào bức tường thịt, làm cô giật cả mình.
"Cô trốn ở đây lén lén lút lút cái gì đó?" Tô Quân vuốt cằm híp mắt nhìn cô.
"Con mắt nào của anh thấy tôi như vậy? Tôi đường đường chính chính gọi điện thoại không được sao?" Có hơi chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Vậy sao?" Tô Quân cười gian xảo.
"Vẻ mặt của anh là ý gì đây, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, rãnh rỗi quá." Cô đẩy anh sang một bên liền đi thẳng về phòng hóa trang.
Quay phim xong đã là hai giờ sáng rồi.
Mạc Oánh đứng bên đường chuẩn bị đón taxi về nhà, mặc dù Lục Minh Hiên cho cô chiếc xe ô tô, nhưng bây giờ còn đang mướn phòng trọ cũ, có nhiều bất tiện nên không thể lấy dùng được. Đợi sau khi thủ tục xuất viện xong xuôi, liền thu xếp chỗ ở mới, lái xe mới đón ông về.
Một tháng trước, cô chỉ hai bàn tay trắng, một tháng sau, cái gì cô cũng có!
Đã trải qua tất cả, càng ngày càng hiểu vì sao loại tiểu tam hay tình nhân đều bất chấp dựa vào đàn ông có tiền, ít nhất cuộc sống sung túc hiện tại phải phấn đấu hơn cả đời người, nay cơ hội trước mắt dại dột gì không nắm bắt?
Hơn nữa, không phải ai cũng trở thành tiểu tam được, ít nhất ngoại hình phải đạt chuẩn!
"Tin Tin!" Tiếng kèn xe phát ra sau lưng làm cô hết hồn.
Ngước mắt nhìn, chẳng biết chiếc xe màu xanh dương BMW dừng trước mặt lúc nào! Sau kiếng là khuôn mặt tuấn tú của Tô Quân "Mỹ nữ, đang đợi xe sao? Có muốn quá giang không?"
Giọng điệu đùa giỡn khiến cô bật cười, cũng không có do dự, trực tiếp ngồi vào chỗ kế bên ghế lái.
"Vẫn địa chỉ lần trước à?" Anh hỏi cô.
"Ừ, đúng vậy."
Một lát sau, Tô Quân lại hỏi, "Cô có bạn trai chưa?"
"Chờ một chút!" Đầu phone bên kia, truyền đến giọng điệu tức giận!
"Có việc gì?"
"Cô cứ như vậy liền gác máy của tôi?"
"Tôi tới giờ quay rồi, đạo diễn đang tìm tôi." Thật ra Mạc Oánh đang nói dối, sau phân cảnh này mới tới lượt cô diễn, chẳng qua cô muốn mau mau kết thúc cuộc trò chuyện vô vị này.
Cứ có cảm giác trao đổi cùng anh qua điện thoại là một việc không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, nhất là ở nơi lắm thị phi này, tâm trạng cô càng thấp thỏm hơn!
"Tút…Tút…." Điện thoại bị cắt ngang!
Anh ta bị gì thế? Vô duyên vô cớ tức giận? Ngay cả cô cũng không giải thích được.
Mặc kệ, cứ cất điện thoại trước đã, Mạc Oánh mới vừa xoay người, liền đụng vào bức tường thịt, làm cô giật cả mình.
"Cô trốn ở đây lén lén lút lút cái gì đó?" Tô Quân vuốt cằm híp mắt nhìn cô.
"Con mắt nào của anh thấy tôi như vậy? Tôi đường đường chính chính gọi điện thoại không được sao?" Có hơi chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Vậy sao?" Tô Quân cười gian xảo.
"Vẻ mặt của anh là ý gì đây, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, rãnh rỗi quá." Cô đẩy anh sang một bên liền đi thẳng về phòng hóa trang.
Quay phim xong đã là hai giờ sáng rồi.
Mạc Oánh đứng bên đường chuẩn bị đón taxi về nhà, mặc dù Lục Minh Hiên cho cô chiếc xe ô tô, nhưng bây giờ còn đang mướn phòng trọ cũ, có nhiều bất tiện nên không thể lấy dùng được. Đợi sau khi thủ tục xuất viện xong xuôi, liền thu xếp chỗ ở mới, lái xe mới đón ông về.
Một tháng trước, cô chỉ hai bàn tay trắng, một tháng sau, cái gì cô cũng có!
Đã trải qua tất cả, càng ngày càng hiểu vì sao loại tiểu tam hay tình nhân đều bất chấp dựa vào đàn ông có tiền, ít nhất cuộc sống sung túc hiện tại phải phấn đấu hơn cả đời người, nay cơ hội trước mắt dại dột gì không nắm bắt?
Hơn nữa, không phải ai cũng trở thành tiểu tam được, ít nhất ngoại hình phải đạt chuẩn!
"Tin Tin!" Tiếng kèn xe phát ra sau lưng làm cô hết hồn.
Ngước mắt nhìn, chẳng biết chiếc xe màu xanh dương BMW dừng trước mặt lúc nào! Sau kiếng là khuôn mặt tuấn tú của Tô Quân "Mỹ nữ, đang đợi xe sao? Có muốn quá giang không?"
Giọng điệu đùa giỡn khiến cô bật cười, cũng không có do dự, trực tiếp ngồi vào chỗ kế bên ghế lái.
"Vẫn địa chỉ lần trước à?" Anh hỏi cô.
"Ừ, đúng vậy."
Một lát sau, Tô Quân lại hỏi, "Cô có bạn trai chưa?"
Bình luận facebook