-
Chương 100: Lòng của chị đây là biển khơi
Tịch cứng đờ, máy móc nghiêng đầu sang, sau đó liền thấy Lục Đình Kiêu đang mặc quần áo thể thao đứng ngược nắng ở đó, mồ hôi đang lăn trên mặt, bộ dạng như vừa đi chạy bộ buổi sáng về.
Đánh cháu ngoại người ta còn bị người ta bắt quả tang, đôi mắt Ninh Tịch lập tức đảo một vòng, chỉ Giang Mục Dã nói: "Ngài Lục, "con hàng" này sáng sớm đã muốn đập cửa sổ nhà anh, kết quả bị tôi phát hiện, tôi đang chuẩn bị giúp anh đánh tên này một trận!"
Giang Mục Dã trừng cô: "Vô sỉ..."
"Ông dám nói là ông không đập!" Ninh Tịch chính nghĩa nói.
Lục Đình Kiêu đưa tay lấy một cọng cỏ trên tóc cô xuống, sau đó cực kì tự nhiên mà xoa xoa đầu cô, "Không cho phép đánh nhau, đi rửa mặt đi, có thể ăn sáng rồi."
"A, được!" Ninh Tịch đắc ý làm mặt quỷ với Giang Mục Dã, bạch bạch chạy đi.
Thời khắc này, Giang Mục Dã hận không thể nắm cổ Ninh Tịch mà lắc điên cuồng: "Một lần! Hai lần! Ba lần! Biểu hiện của Lục Đình Kiêu rõ ràng như thế rồi, chả lẽ mắt chó hợp kim của bà bị mù sao?
Đánh cháu ngoại người ta còn bị người ta bắt quả tang, đôi mắt Ninh Tịch lập tức đảo một vòng, chỉ Giang Mục Dã nói: "Ngài Lục, "con hàng" này sáng sớm đã muốn đập cửa sổ nhà anh, kết quả bị tôi phát hiện, tôi đang chuẩn bị giúp anh đánh tên này một trận!"
Giang Mục Dã trừng cô: "Vô sỉ..."
"Ông dám nói là ông không đập!" Ninh Tịch chính nghĩa nói.
Lục Đình Kiêu đưa tay lấy một cọng cỏ trên tóc cô xuống, sau đó cực kì tự nhiên mà xoa xoa đầu cô, "Không cho phép đánh nhau, đi rửa mặt đi, có thể ăn sáng rồi."
"A, được!" Ninh Tịch đắc ý làm mặt quỷ với Giang Mục Dã, bạch bạch chạy đi.
Thời khắc này, Giang Mục Dã hận không thể nắm cổ Ninh Tịch mà lắc điên cuồng: "Một lần! Hai lần! Ba lần! Biểu hiện của Lục Đình Kiêu rõ ràng như thế rồi, chả lẽ mắt chó hợp kim của bà bị mù sao?
Bình luận facebook