"Cạch cạch cạch cạch..." Tiếng dao rơi trên thớt vang liên miên không dứt, không tới năm giây sau một cây củ cải đã biến thành từng lát củ cải mỏng tang như cánh ve nằm yên trên thớt. MC với Phùng Duệ đứng gần đó hết hồn, vẻ mặt đạo diễn cũng trở nên bàng hoàng. "Này... là dao pháp? Chẳng lẽ chương trình của chúng ta cuối cùng cũng có được một người thuộc phái thực lực sao? Tiểu Vương, vừa rồi cậu có quay không!" Đạo diễn vội vàng nhìn cậu chuyên viên quay phim. Quay phim vô tội nói: "Vừa nãy vẫn luôn tập trung vào mặt của cô ấy, tôi còn chưa chuyển ống kính thì đã thái xong rồi..." "Cảnh quay xuất sắc như thế mà không quay được! Sự chuyên nghiệp của cậu chỉ có thế thôi hả!" Đạo diễn không nhịn được mắng. "Đạo diễn à... cô ấy thái một cây củ cải chỉ dùng có từ 3 đến 5 giây thôi! Em lia máy quay còn không đủ nữa là!" Đạo diễn trợn mắt nhìn cậu quay phim một cái sau đó chạy đi thương lượng với Ninh Tịch: "Ninh Tịch à, không ngờ đao pháp của cô lại khá như vậy! Chúng tôi muốn quay một cảnh đặc tả, nhưng vừa nãy cô thái nhanh quá nên quay phim chưa quay kịp! Cô có thể thái một cây nữa không? Không không, thái hai cây nữa đi, chúng tôi muốn quay một cảnh gần một cảnh xa! Cô biết đấy, bây giờ người xem khó tính lắm, cảnh xa để phòng bọn họ nói chúng tôi tìm thế thân!" "Được ạ." Ninh Tịch vô cùng phối hợp xắt hai cây củ cải khác. Lần này thì tất cả mọi người tại trường quay đều thấy rõ, bọn họ rối rít trợn mắt bàn luận, MC còn cố ý nhặt một miếng củ cải đã xắt lát đến gần trước ống kính để có thể đặc tả được miếng củ cải được xắt mỏng hoàn hảo như thế nào, quả nhiên là mỏng như cánh ve: "Đao pháp này không mất bảy tám năm tu luyện sợ rằng không làm được đâu?" Sau đó Ninh Tịch bắt tay vào làm thịt kho. Nước hàng, xì dầu, rượu, đường phèn, hoa hồi, gừng, hành khô, hạt tiêu, lá nguyệt quế… Không tới ba phút Ninh Tịch đã đem tất cả các gia vị đã chuẩn bị tốt xếp ngay ngắn qua một bên. Sau đó cô mới nhấc một miếng thịt ba chỉ bỏ vào nồi nước lạnh rồi lại bỏ thêm hoa hồi, gừng, lá nguyệt quế, hạt tiêu rồi bật lửa lên. Sau khi nước sôi Ninh Tịch vớt miếng thịt ra rồi tỉ mỉ dùng dao cạo sạch sẽ lớp váng bẩn cùng lông còn dư lại. Cuối cùng mới dùng dao cắt miếng thịt thành những miếng thịt vuông vức có cạnh là 3cm... Toàn bộ động tác đều như nước chảy mây trôi, không chút nào trúc trắc. "Ninh Tịch, tôi thấy cô mang theo loại lá này, cái này là để làm gì vậy?" "Mã liên thảo hay còn gọi mã liên, dân gian hay dùng để gói bánh chưng hay buộc các loại thịt chín, dùng nó thì lúc kho, thịt không dễ bị nát." "Vậy cái nồi đất kia thì sao?" "Thật ra thì dùng các loại nồi điện tử khác ninh cũng được, chỉ có điều tôi cảm thấy dùng nồi đất tuy sẽ tốn thời gian hơn một chút cơ mà hương vị lại thơm ngon hơn." ... Lúc Ninh Tịch nấu ăn thì vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, giống như đang tạo nên một tác phẩm nghệ thuật vô cùng trọng yếu, nên MC chỉ tùy tiện nói mấy câu xong cũng chẳng dám quấy rầy thêm. Từ đầu tới đuôi Ninh Tịch cũng không thể hiện cái gì thái quá mà chỉ chuyên tâm chế biến món ăn, nhưng chính vì thế lại có thể bất tri bất giác khiến người khác dõi theo không chớp mắt. Hóa ra không có mấy tình tiết buồn nôn, không có sự chim chuột nhau giữa nam nữ khách mời mà chỉ đơn giản là ngắm nhìn một người làm thức ăn lại có thể đẹp mắt như vậy. Thậm chí có thể nói là một loại hưởng thụ, đây chính là sức hút của sự chuyên nghiệp... Rốt cuộc thịt kho cũng ninh xong, thời khắc động lòng người cuối cùng cũng đến.
Bình luận facebook