-
Chương 1378
Căn nhà nhỏ trong nào đó trong khu bình dân. Ninh Thiên Tâm vẻ mặt bất đắc dĩ ngồi thừ người trên ghế salon. Những ngày qua cô vẫn luôn tìm bệnh viện làm phẫu thuật, nhưng mà hình như phía Mạc gia đã động tay động chần nên mấy cái bệnh viện cô tìm đến đều lấy lí do cơ thể cô không đủ điều kiện phẫu thuật để từ chối, hoặc là nói phải xếp số đến tận nửa tháng sau. Đang muốn tìm biện pháp khác thì cha mẹ Mạc Lăng Thiên đã tìm tới cửa. Ninh Thiên Tâm thấy hai vợ chồng trung niên khí chất không tầm thường ngoài cửa nhà mình thì rất ngạc nhiên: "Hai vị là..." "Cháu chính là Thiên Tâm đi, hai bác là ba mẹ của Lăng Thiên! Thực xin lỗi cháu vì hai bác tới đây đột ngột thế này! Chúng ta có thể vào nhà rồi nói chuyện không?" Khang Thục Huệ vừa nói chuyện vừa đánh giá Ninh Thiên Tâm. Bà ta thấy cô mặc bộ đồ ở nhà đơn giản, không trang điểm cầu kì nhất thời hảo cảm lại tăng lên không ít. Quả nhiên em gái bà nói không sai, cô bé này không giống mấy người đàn bà trước đây. "Ồ, tất nhiên rồi, mời hai bác vào ạ." Dù thê nào Ninh Thiên Tâm cũng chẳng thể để hai vị trưởng bối đích thân tới đây rồi lại còn bị nhốt bên ngoài. Đè xuống nỗi bất an trong lòng, Ninh Thiên Tầm rót trà cho hai người họ. "Cháu không ở cùng với ngưồi nhà sao?" Mạc Kiến Chương quan sát căn nhà rồi thuận miệng hỏi một câu. "Lên đại học thì cháu dọn ra ngoài ỗ ạ." "Bây giờ vẫn đang đi học sao?" "Đang học lên thạc sỹ ạ." Mạc Kiến chương hài lòng gật đầu một cái, hóa ra vẫn còn là sinh viên, cũng khó trách tại sao vẫn còn đơn thuần như vậy. "Bác có thể gọi cháu là Thiên Tâm không?" Giọng điệu Khang Thục Huệ dịu dàng đến lạ. Ninh Thiên Tâm gật đầu: "Bác cứ tự nhiên ạ." "Haizz, Thiên Tâm này! Mục đích tới đây của hai bác chắc cháu cũng rõ rồi! Hiện giờ trong bụng cháu đang mang giọt máu của Mạc gia cho nên kiểu gì thì kiểu hai bác sẽ bắt Lăng Thiên chịu trách nhiệm! vậy nên cháu không cần lo lắng! Đừng nên xúc động nhé, đừng làm gì tổn thương đến đứa bé này! Hai bác nhất định đứng về phía cháu!" Khang Thục Huệ cố gắng nhất mạnh chữ "đừng làm gì tổn thương đến đứa bé", hiển nhiên bà đã biết chuyện gần đây Ninh Thiên Tâm liên tục tìm bệnh viện phá thai. Ninh Thiên Tâm nghe vậy thì vẻ mặt có chút gượng gạo, cô cân nhắc chọn lòi một lúc rồi nói: "Hai bác... chuyện này cháu với Lăng Thiên đã bàn bạc xong cách giải quyết rồi ạ..." "Kết quả bàn bạc của hai đứa là bỏ đứa bé? Sinh mạng con người mà hai đứa cứ coi như trò đùa thế à? Quá hồ đồ rồi!!!" Mạc Kiến Chương không nhịn được mà tức giận nói. Khang Thục Huệ trợn mắt trừng ông chồng một cái: "Chẳng phải là lỗi của con trai ông sao, ông quát cái gì mà quát! Con bé sợ thì phải làm thế nào?" Giọng của Mạc Kiến Chương nhất thời giảm xuống mấy tông: "Tôi... tôi có quát đâu! Tôi đang mắng cái thằng nhóc kia đấy chứ!" Khang Thục Huệ vỗ nhẹ mu bàn tay của Ninh Thiên Tâm: "Thấy chưa? Dì với chú đều đứng về phía cháu đó! Cháu chẳng cần sợ cái gì!" Cùng lúc đó, trong phòng VIP của một quán bar nào đó. Mạc Lăng Thiên đã tụ tập một đám bạn ăn chơi liên tục ba ngày ba đêm, người lúc nào cũng trong trạng thái mơ mơ màng màng. "Mạc thiếu bị làm sao đó..." Người không biết chuyện nhanh chóng thăm dò người bên cạnh. Người biết rõ chân tướng lập tức bô bô cái miệng: "Cậu không biết sao? Dạo này Mạc thiêu đang bị ép cưới đó! Trong giới đang đồn ầm lên đó!" "Bị ép cưới? Chuyện này cũng bình thường mà? Chẳng phải Mạc thiếu vẫn luôn bị người nhà ép cưới sao?" "Lần này không giống đâu! Lần này là xảy ra mạng người đó!"