"Chị Thi Ý, có cần tiếp tục nữa không? Nếu không em đi nói với đạo diễn để ngày mai quay tiếp nhé…" thấy Mạnh Thi Ý NG liên tục, ả trợ lý thử hỏi dò ý kiến cô ta. Nhưng mà, câu nói này lại chẳng có tác dụng gì lại còn khiến Mạnh Thi Ý phát khùng lên, "Nói cái gì mà nói! Quay tiếp!" Bây giờ mà cắp đít chạy, chẳng phải sẽ khiến tất cả mọi người cười nhạo cô ta rồi còn gì? Dưới sự kiên quyết của Mạnh Thi Ý, lần quay thứ 14 bắt đầu. Tất cả các nhân viên đều lên tinh thần để tiếp tục quay. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, nhìn về Ninh Tịch ở phía đối diện, Mạnh Thi Ý không tự chủ được mà cảm thấy sợ hãi, con ả này… thật sự là quá tà tính… Lại sắp đến câu thoại mà cô ta nói 13 lần mà vẫn không thể thành công rồi. Tay cầm kiếm của Mạnh Thi Ý rịn ra một tầng mồ hôi lạnh. Vân hoàng: "………... thì ta sẽ giết cả nhà kẻ đó!" Lần này sự thể hiện của Ninh Tịch vẫn khiến người ta kinh ngạc thán phục, diễn đi diễn lại bao nhiêu lần như thế, mọi người cũng chán đến phát ngán rồi thế mà cô vẫn có thể khiến người khác hòa vào cảnh phim. Hơn thế nữa, mỗi lần thể hiện đều diễn vô cùng trọn vẹn, bản lĩnh như thế chỉ cần là người có chút hiểu biết về nghề đều sẽ thán phục không thôi… Duy nhất có một điều khác đó chính là, Mạnh Thi Ý kinh ngạc phát hiện ra, dường như thứ sức mạnh bóp nghẹt cổ họng cô ta, khống chế cô ta đã biến mất, cô ta vội nắm lấy cơ hội này cuối cùng cũng nói ra được đoạn thoại vì nghĩa lớn tiếp đó… "Cắt! Qua! Tốt lắm!" Quách Khải Thắng kích động cực kỳ hô cắt. Tuy rằng quay đi quay lại 14 lần liên tục nhưng lại giá trị vô cùng, cả hai diễn viên đều diễn bằng toàn bộ thực lực của mình, quả thật là đặc sắc vô cùng. "Thi Ý à, vừa nãy tôi mới nói rồi đấy thôi là người ai chả có lúc tâm trạng không tốt, chẳng qua chỉ NG có mấy lần thôi mà, đừng để ý! Cô xem lần này chẳng phải là tốt lắm đấy thôi!" Quách Khải Thắng nhân cơ hội này hòa giải xích mích lúc trước. Nhưng mà vẻ mặt của Mạnh Thi Ý vẫn không tốt lên được là mấy, có điều bây giờ cô ta đã kiệt sức, ngay cả sức để nói cũng không có nữa. Chết tiệt… là cô ta đã coi thường con ả đê tiện đó… Mấy cảnh quay tiếp sau đó, đại đa số đều là của Ninh Tịch. Trong đó có một cảnh là cảnh đánh nhau của Ninh Tịch và nam phụ Mạc Thần Tu, một cảnh là cảnh tình cảm của Ninh Tịch và nam chính Giang Mục Dã. Sau 14 lần NG của Mạnh Thi Ý vừa nãy, khuôn mặt Ninh Tịch lại chẳng có nét mệt mỏi nào, ngược lại còn tập trung tuyệt đối vào bộ phim, kéo cả Mạc Thần Tu lẫn Giang Mục Dã nhập vai theo. Hai cảnh này qua rất nhanh hơn nữa hiệu quả còn tốt cực kỳ, nói là bằng chất lượng của phim điện ảnh cũng không quá lời. Quách Khải Thắng nhìn cảnh đánh nhau đặc sắc như thể có thù giết cha của Ninh Tịch và Mạc Thần Tu; cảnh tình cảm Ninh Tịch kéo Giang Mục Dã nhập vai theo, diễn xuất phát huy vượt cả bình thường, dường như làm cho tất cả mọi người đều khóc theo mà cười toe tóe. Một ngày quay phim cuối cùng cũng kết thúc. Ninh Tịch cuối cùng cũng có cơ hội đi tìm bảo bối nhà cô. Vừa đến nơi vắng vẻ, Ninh Tịch lập tức đẩy Lục Đình Kiêu lên bức tường phía sau, bổ nhào đến cắn lên môi anh. Lục Đình Kiêu "hừ" nhẹ một tiếng nhưng bàn tay lại ôm lấy eo cô để cô có thể tiện "hành hung" anh hơn… "Cô ta chạm vào cái tay nào của anh! Tay này! Hay là tay này?" Trong đôi mắt của Ninh Tịch ngập tràn ánh lửa. Thấy dáng vẻ ăn dấm của cô gái nhỏ, còn cả cảnh xù lông bùng nổ vừa rồi nữa, đôi mắt của anh không kìm được mà sáng rực lên, anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ bừng của cô sau đó bật cười khẽ."Anh còn cười à!" Ninh Tịch lườm anh. A
Bình luận facebook