Ninh Tịch nhìn năm chữ "Nữ phụ xuất sắc nhất" còn kích động hơn cả trông thấy Người Tìm Mộng được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất. Dù thế nào Thiên Hạ cũng là bộ phim đầu tay của cô, đối với cô mà nói nó có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, có thể được đề cử trong liên hoan phim lớn nhất trong nước đã là sự khẳng định vô cùng có ý nghĩa đối với một nghệ sỹ mới như cô rồi. Ngay sau đó, cô nhìn xuống hàng tiếp theo thì thấy... "Ối giời! Diễn xuất của Ninh Tuyết Lạc tệ hại như thế mà cũng được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất á?" Lục Cảnh Lễ kinh ngạc thốt lên sau đó lại hầm hừ lầm bầm: "Chắc chắn là đi cửa sau hoặc là chỉ cho vào cho có thôi!" Cuối cùng Ninh Tịch cũng xem hết được danh sách, cô phát hiện lần này hai bộ phim của Ninh Tuyết Lạc đều được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất, một bộ là Thiên Hạ, bộ còn lại là Đại Sơn. Xem ra, lần này Ninh Tuyết Lạc định sẽ đánh một trận lớn để vùng dậy rồi... "Đã thế còn chọn tận hai bộ! Bên phía giám khảo bị mù hết rồi hả?" Lục Cảnh Lễ vẫn tiếp tục chửi rủa. Ninh Tịch sờ cằm, phân tích: "Thật ra diễn xuất trong Thiên Hạ của Ninh Tuyết Lạc thể hiện khá tốt, được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất thì cũng đúng mà." Thậm chí, đến giờ vẫn có rất nhiều người nói rằng trong sự nghiệp diễn xuất của Ninh Tuyết Lạc thì diễn xuất trong Thiên Hạ chính là giai đoạn đỉnh cao của cô ta. Nhưng, mọi người không hề biết, diễn xuất khi ấy của Ninh Tuyết Lạc phần lớn là bị Ninh Tịch bức mà ra. Mấy phim sau đó thì không có cảm giác nguy hiểm nên không thể nhập trọn vai diễn được… Ninh Tịch dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Còn về bộ phim Đại Sơn, lúc đó hình như chiếu cùng lúc với Người Tìm Mộng, nghe nói vé bán ra rất thảm, chỉ có vài trăm vạn. Có điều bộ phim này không nhằm vào việc bán vé mà nhằm vào việc đi tranh giải, loại hình và đề tài đều rất phù hợp, vai diễn cũng được xây dựng theo cách lấy được lòng của các nhà phê bình, có lọt bảng đề cử cũng không lấy gì làm lạ cả..." Không cần biết Ninh Tuyết Lạc có đi cửa sau hay không, hai bộ phim này của cô ta được đề cử thì cũng sẽ chẳng gặp phải bất cứ tranh luận nào. Nhưng còn Người Tìm Mộng lúc đầu được cho là phim thương mại máu chó, giờ lại được đề cử mới là điều bất ngờ. Với lại, tuy diễn xuất của Ninh Tịch trong Thiên Hạ rất tốt nhưng hạng mục nữ phụ xuất sắc nhất lần này cạnh tranh rất khốc liệt, cô đã trông thấy rất nhiều đối thủ mạnh của mấy bộ phim khác, nên có thể đoạt giải được không vẫn là một ẩn số... Lục Cảnh Lễ vỗ vỗ vai Ninh Tịch: "Tiểu Tịch Tịch, theo em đoán... khả năng chị có thể đoạt được giải là rất cao! Dù sao thực lực của chị cũng lù lù ra đó mà!" Lục Đình Kiêu: "Cái này mà còn phải đoán?" Lục Cảnh Lễ hết nói nổi: "Vâng vâng vâng... không cần phải đoán, bà xã anh là giỏi nhất!" Lục Đình Kiêu nhìn Ninh Tịch, động viên cô: "Đừng lo, giải thưởng Kim Tông được tôn sùng như vậy không chỉ vì tính chuyên nghiệp mà phần lớn còn là vì sự công bằng của nó nữa, người cuối cùng có thể đạt giải chỉ có thể dựa vào thực lực thôi." Kể cả có người giở trò mờ ám thì cũng tuyệt đối không thể mó tới kết quả cuối cùng được. Ninh Tịch vốn còn có chút lo lắng, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cô được đề cử, nhưng khi nghe thấy lời động viên của Lục Đình Kiêu xong thì cô liền cảm thấy tốt hơn nhiều. "Chúc mừng mẹ được đề cử ~" Bánh bao nhỏ bi bô chúc mừng Ninh Tịch, đã thế không biết từ lúc nào đã kiếm được một bó hoa mang tới rồi. Bó hoa này khá to so với bánh bao nhỏ nên cả người cậu nhóc đã bị che lấp. Lục Đình Kiêu nhận bó hoa từ tay bánh bao nhỏ, rồi đưa vào lòng Ninh Tịch, hôn một cái lên trán cô: "Chúc mừng em." Trông hai cha con thế này... chắc đã sớm chuẩn bị từ trước rồi! Lục Cảnh Lễ cô đơn lẻ bóng nhìn đến hộc máu, nhưng vẫn gắng gượng móc một chùm chìa khóa xe từ trong ngực ra: "Phần thường của công ty! Tặng trước cho chị đây!" "Cảm ơn..." Ninh Tịch nhẹ nhàng ôm lấy bó hoa, lúc này cô không còn lo được lo mất về việc có được giải không nữa, mà chỉ cảm thấy ấm áp ngập tràn quanh mình.
Bình luận facebook