Nói tới đây, ánh mắt Ninh Tuyết Lạc đột nhiên nhìn về phía Cung Thượng Trạch, ánh mắt cô ta tỏ vẻ vô cùng thành khẩn nói: "History luôn hoan nghênh những nhà thiết kế chân chính có tài năng, có tình yêu với thời trang! Cá nhân tôi cũng vô cùng yêu thích và thưởng thức những tác phẩm của cậu Cung Thượng Trạch, hôm nay chân tướng đã rõ ràng cho nên có thể nói ngay từ lúc đầu History đã được thành lập vì cậu Cung!" Ẩn ý trong câu nói này của Ninh Tuyết Lạc chính là muốn đưa cành oliu ra vẫy vẫy với Cung Thượng Trạch. Các phóng viên nhất thời kích động: "Cô Ninh, cô muốn mới cậu Cung Thượng Trạch gia nhập History sao?" Ninh Tuyết Lạc gật đầu nói: "History vẫn luôn tập trung phát triển vào phong cách Trung Hoa và History của chúng tôi hoàn toàn phù hợp với phong cách của cậu Cung! Nòng cốt linh hồn của chúng tôi cũng chính là cậu Cung, nếu cậu ấy đồng ý gia nhập History thì phong cách Trung Hoa sẽ đạt thêm nhiều thành tựu to lớn!" Ninh Tuyết Lạc vừa nói vừa có chút kích động. Bất kể thế nào thì History cũng là công ty hàng đầu về phong cách Trung Hoa trên thị trường, còn Tắc Linh cũng chỉ là một xưởng may mặc nhỏ lẻ mà thôi, sao có thể sánh với History cơ chứ. Chỉ cần Cung Thượng Trạch có chút đầu óc thì hẳn là biết nên lựa chọn thế nào cho phải. Mà, cô ta chỉ cần đào được Cung Thượng Trạch thì tai tiếng lần này coi như xóa bỏ sạch sẽ, History vẫn có thể "đông sơn tái khởi" như thường, thậm chí còn có bước tiến lớn hơn hẳn khi Đới Uy còn ở! Nghe Ninh Tuyết Lạc nói vậy thì các phóng viên lại rối rít quay sang hướng Cung Thượng Trạch. "Cậu Cung, cậu thấy thế nào về lời mời của History?" "Hôm nay Đới Uy đã gặp quả báo và bị trừng phạt rồi, cậu Cung liệu có suy nghĩ về chuyện gia nhập History hay không?" "Cậu Cung..." ... Những câu hỏi của các phóng viên vang lên không ngừng, ánh mắt của Ninh Tuyết Lạc ở đối diện cũng vô cùng nóng bỏng lộ liễu... Cung Thượng Trạch từ lúc bắt đầu vẫn luôn cố chống đỡ, đến lúc này khi chân tướng đã rõ ràng, mọi chuyện đều được giải quyết, Tắc Linh cũng đã thành công, cuối cùng cậu cũng không phụ kì vọng của Ninh Tịch! Đột nhiên được thả lỏng nên chút sức cuối cùng chống đỡ trong cậu đã tan hết. Hiện giờ Cung Thượng Trạch chỉ cảm thấy tay chân lạnh ngắt như băng, đầu cứ ong ong và cả thế giới trước mặt như đang quay cuồng. Những gì Ninh Tuyết Lạc đang nói và cả những gì đám phóng viên vây xung quanh xì xao, Cung Thượng Trạch có thể nghe thấy nhưng lại không thể hiểu... Ngay khi Cung Thượng Trạch gần như không trụ nổi nữa thì trên bả vai của cậu đột nhiên cảm nhận được cảm giác ấm áp vững vàng đỡ lấy mình. Cảm giác quen thuộc khiến người ta an tâm cùng hơi thở mạnh mẽ vững vàng tiến sát đến bên cạnh cậu. "Ninh Tịch!" Thấy Ninh Tịch từ từ đứng lên rồi bước tới bên cạnh Cung Thượng Trạch thì ánh mắt của các phóng viên lập tức chuyển qua nhân vật luôn gây chú ý bất cứ khi nào xuất hiện. Mọi người đang tập trung truy hỏi Cung Thượng Trạch liệu có gia nhập History hay không, nhưng hiện giờ thấy Ninh Tịch bước ra thì đều trố mắt nhìn nhau. Bọn họ không hiểu tại sao lúc này Ninh Tịch lại đột nhiên đi tới chỗ này. Ninh Tịch đứng cạnh Cung Thượng Trạch, đôi mắt xinh đẹp ấy chậm rãi nhìn quanh rồi dừng lại trên người Ninh Tuyết Lạc. Ninh Tuyết Lạc đối diện với ánh mắt của Ninh Tịch thì đột nhiên thấy căng thẳng. Con khốn này lại muốn làm cái gì! Chẳng lẽ muốn bỏ đá xuống giếng! Trước ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, Ninh Tịch hơi rũ mắt rồi cười khẽ, sau đó cô lại ngẩng lên rồi nói: "Ninh tổng... Ngay trước mặt tôi mà đào chân tường của tôi, cô không thấy quá đáng hay sao?" Lúc này nghe được giọng nói của Ninh Tịch, đầu óc hỗn loạn của Cung Thượng Trạch cũng tỉnh táo lại một chút, cậu ngước đôi mắt trong veo của mình lên nhìn người bên cạnh: "Bà chủ..."
Bình luận facebook