• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Full dịch (118 Viewers)

  • Chap-257

Chương 257: Tính sổ






**********



Lục Kiến Nghi dán môi mỏng vào bên tại cô, "Cô bé ngốc, hận một người, phải nên chậm rãi đối phó với cô ta, để cô ta nghi ngờ vào đời người, một dao giải quyết cô ta thì lợi cho cô ta quá rồi, hiểu chưa?”






Hoa Hiền Phương có chút chấn động, ngón tay buông lỏng, dao gọt trái cây rơi xuống mặt đất.



Lục Kiều Sam nằm rạp trên mặt đất, bị dọa đến mức sắp bay mất hồn, gào khóc, "Tôi sắp chết, cứu mạng, tôi sắp chết rồi!”






Bà Lục bò dậy từ dưới đất, cuống quít cho người đỡ Lục Kiều Sam dậy, đưa cô ta đi bệnh viện.



"Nếu là Kiều Sam có chuyện gì bất trắc, tôi sẽ lột da đồ đê tiện này.”






Lúc trước nếu không phải người phụ nữ này qua lại với Tần Nhân Thiên, Kiều Sam đã sớm kết hôn với Tần Nhân Thiên rồi, sao có thể kéo dài đến bây giờ, thành một bà cô quá lứa.



"Đối với một đứa trẻ ba tuổi mà vẫn có thể ra ta, chị ta đáng chết." Lục Kiến Nghi hừ nhẹ một tiếng, ôm ngang Hoa Hiền Phương lên đi vào phòng, đóng cửa lại rầm một tiếng, nhốt bà Lục ở bên ngoài. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày






Bà Lục tức giận muốn chết, chỉ cần bà ta còn sống, tuyệt đối sẽ không để Hoa Hiền Phương vào cửa nhà họ Lục lần nữa.



Bà ta không quản được Lục Kiến Nghi, thì để Lục Vinh Hàn và bà cụ quản lý vậy.






Trở lại trong phòng khách, Hoa Hiền Phương co quắp trong lòng Lục Kiến Nghi, phát run lên.



Vừa rồi đầu óc cô nóng lên, bỗng nhiên xúc động, cái gì cũng mặc kệ, bây giờ trở về nhớ lại mới có chút sợ.






Suýt nữa cô đã giết Lục Kiều Sam rồi.



Nhưng cô cũng không hối hận. Cho dù là ai, chỉ cần dám làm tổn thương con của cô, cô sẽ liều mạng với người đó.






"Lục Kiều Sam sẽ không chết chứ?”



"Chỉ bị thương ngoài da mà thôi, không chết được." Lục Kiến Nghi nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cô, giọng điệu rất nhẹ nhàng, giống như đang trấn an một đứa trẻ bị hoảng sợ.






Cô hít mũi một cái, một vẻ buồn bã hiện lên trên mặt, "Lục Kiến Nghi, tôi không thể ở lại chỗ của anh nữa, vẫn nên đưa con rời đi thì tốt hơn.”



Lục Kiến Nghị ôm lấy khuôn mặt nhỏ chán nản tinh thần của cô, "Đi đầu cũng không được phép, tôi ở đâu, nơi đó chính là nhà của cô, hiểu chưa?”






Cô nặng nề thở dài, "Từ khi tôi rời khỏi nhà họ Lục, đã xác định không thể trở về được nữa rồi. Còn có Lục Kiều Sam, từ đầu đến cuối cô ta đều coi tôi thành thù địch, ngay cả con trai tôi cũng không buông tha, chúng tôi không thể nào chung sống hòa bình, bây giờ tôi lại làm cô ta bị thương, chỉ sợ mẹ anh hận tôi thấu xương. Tôi ở chỗ này sẽ không thể có được cuộc sống yên bình.







"Hoa Hiền Phương." Anh nhìn cô thật sâu, không hề chớp mắt, vẻ mặt nghiêm trang mà trịnh trọng, "Bốn năm trước, tôi đã làm mất cô rồi, hiện tại vất vả lắm tôi mới tìm được CÔ, tuyệt đối sẽ không để cho cô rời khỏi tôi nữa.”






"Lục Kiến Nghi..." Trong lòng của cô rung động, trong phút chốc không biết nên nói cái gì, chỉ có thể rũ mắt xuống. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày



Bà Lục về đến nhà, liền hung dữ cáo trạng Hoa Hiền Phương, bà cụ lập tức gọi điện thoại cho Lục Kiến Nghi, bảo anh đưa Hoa Hiền Phương tới.






Chuyện của cháu trai và Hoa Hiền Phương là một tâm bệnh của bà cụ, đúng là phải xử lý thật tốt một chút. Lục Kiến Nghi dặn dò Khải Liên và nữ giúp việc chăm sóc con trai thật tốt, sau đó dẫn Hoa Hiền Phương đến lục trạch.



Hoa Hiền Phương cũng không thích nơi này, đi vào sẽ khiến cô cảm thấy kìm nén, ở chỗ này, cô rất ít khi có thể cảm giác được sự ấm áp, giống như ánh mặt trời chiếu lên trên người cũng lạnh băng.






Bà cụ và Lục Vinh Hàn đều ở nhà.



Sắc mặt bà Lục vô cùng âm trầm, trong mắt tràn đầy tức giận, bà ta đã sớm biết cô là một tai họa, bốn năm trước không nên để cô gả vào nhà họ Lục.






"Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, cô ta ngoại tình với người ngoài rồi bỏ trốn, khiến nhà họ Lục mất hết danh dự, lại làm Kiều Sam bị thương, hôm nay nhất định tôi phải xử lí theo gia pháp." Bà ta muốn đánh đồ đề tiện này đến mức da tróc thịt bong, báo thù cho con gái.



Lục Kiến Nghi sâu xa nhìn bà ta một chút, "Mẹ dẫn Lục Kiều Sam đến nhà con gây chuyện, Lục Kiều Sam nâng một đứa bé ba tuổi lên cao quá đỉnh đầu rồi ném mạnh ra bên ngoài ở ngay trước mặt mọi người, nếu như không phải con về kịp đón được, bây giờ đứa bé kia đã bị ngã chết rồi. Làm một người mẹ, nếu có người muốn giết con của mẹ, mẹ sẽ không liều mạng sao?”






Bà Lục khóe miệng co quắp động dưới, "Kiều Sam chỉ là bỗng nhiên xúc động.”



Lục Kiến Nghi hừ nhẹ một tiếng: "Chị ta xem mạng người như cỏ rác, mẹ làm mẹ mà lại ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, đứng nguyên một chỗ mà không ngăn cản chút nào, bà chính là dung túng tội phạm”






Giọng nói của anh vô cùng lạnh lẽo, giống như băng va chạm với băng, không có một chút nhiệt độ nào, khiến trong lòng bà Lục phát lạnh.



Bà ta phát hiện, ở trong mắt con trai, địa vị của bà ta đã không bằng một đồ đê tiện trước mặt rồi.






"Đứa bé kia cào mặt Kiều Sam, Kiều Sam yêu quý mặt của con bé nhất.." Bà ta còn muốn giải thích, bị Lục Vinh Hàn gầm nhẹ một tiếng quát bảo ngưng lại, "Bà không cần giải thích, tôi biết là Hiền Phương sẽ không vô duyên vô cớ làm tổn thương Kiều Sam, bà đúng là dạy ra một đứa con gái ngoan”



Trên mặt bà Lục lúc trắng lúc xanh, "Cho dù cô ta làm Kiều Sam bị thương là có nguyên nhân, vậu cô bỏ







1077732913.jpg



20415728.jpg



1429294747.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom