Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-584
Chương 584: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế
*Chương có nội dung hình ảnh
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
N*hớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Chương 584: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế
Trên mặt hồ, một chiếc du thuyền đang nhẹ nhàng dập dờn.
Bọn nhỏ ngồi trên ghế đẩu, vừa ăn hoa quả vừa ngâm những bông sen nở rộ bên hồ.
“Anh hai, em muốn một bông sen, hải cho em một cái đi." Lục Sênh Hạ cười hì hì nói.
“Em cũng muốn." Tư Mã Ngọc Thanh kêu lên,
Lục Kiến Nghi lại thuyền lại gần, duỗi cánh tay dài ra, liên tiếp hải được bà bông hoa sen, ba đứa bé mọi đứa một bông
Lục Kiến Nghỉ xoay cành hoa trong tay, nhẹ nhàng nói. "Hoa sen là biểu tượng của sự khiêm tổn hiền lành. Nó mọc ra từ bùn nhưng lại không định màu bùn, gần bùn mà chẳng hãi tanh mùi bùn
Bà cụ Lục khẽ cười. "Nói cho bà biết người tên Độ Chăn Diệp cầu ta thật sự rất tốt sao?"
Đôi mắt to đen láy của Lục Sênh Hạ chớp chớp: "Bà nội, đừng nghe lời mẹ nhỏ nói bậy bạ. Anh Chấn Diệp rất tốt, giống như hoa sen khiêm tốn hiền lành. Sách cổ nói rằng người con gái đẹp duyên dáng, đàn ông đều thích. Thật ra thì đàn ông khiêm tốn hiền lành, cô gái đẹp duyên dáng cũng thích.
“Đồ láu cá.” Bà cụ Lục cười một tiếng, ánh mắt dừng lại ở mặt hồ phía xa xa, sắc mặt trở nên âm trầm: "Thành thật mà nói, khi bà cũng ở cái tuổi này của cháu đã ở bên ông nội của cháu. Ông ấy lớn hơn bà chín tuổi, nhưng mà bà cũng không cảm thấy tuổi tác sẽ là trở ngại của chúng ta. Bà nói với ông ấy, ông không được cưới người khác, chờ bà lớn lên sẽ gả cho ông ấy. Ông ấy nói được, nên cả hai chúng ta cứ quyết định như vậy. Người nhà cũng đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, đính hôn cho chúng ta. Vào sinh nhật thứ mười tám của bà, ông ấy đưa của hồi
môn tới, sau đó bà nhanh chóng gả vào nhà họ Lục"
Hoa Hiền Phương mở to hai mặt, có chút kinh ngạc, không ngờ bà cụ Lục lại là một người phụ nữ chủ động táo bạo như vậy.
khi có gả vào nhà họ Lục thì ông cụ Lực đã qua đời ba năm trước.
Văn dĩ năm cô mười tám tuổi, nhà họ Lục sẽ đến đón có, nhưng bởi vì ông cụ Lục qua đời, Lục Kiến Nghi phải giữ chữ hiệu nên hoàn lại ba năm
Nếu như ông cụ Lục còn sống thì tốt biết bao, cô và Lục Kiến Nghi có thể cùng nhau hiếu thảo với ông nội.
Trong mắt Lục Sênh Hạ toát ra lấm tấm ánh sao, cô không ngờ giữa ông bà mình lại có một quá khứ đẹp đẽ như vậy.
“Bà ơi, đây là lần đầu tiên cháu nghe bà nói về chuyện này. Bà và ông nội là người yêu của nhau rồi cuối cùng kết hôn, cháu lại không may mắn như vậy. Anh Chấn Diệp không thích cháu, anh ấy từ chối cháu, anh ấy nói chỉ coi cháu như em gái mà thôi, còn nói với cháu phải tập trung vào việc học của mình, không được phân tâm. Cháu cũng giống như Trương Thị Cẩm Lan vậy, không được người khác thích, chỉ có thể yêu đơn phương.
“Vớ vẩn." Lục Kiến Nghĩ xóa đầu cô. Trương Thị Cẩm Lan là đồ giả, em là con gái của nhà họ Lục chúng ta. Nếu tên khốn đó không thích em, nhất định là có vấn đề về thị lực.
Hoa Hiền Phương làm mặt quý Đầu óc của Chấn Diệp không đặt vào tình cảm. Nhà họ Đỗ quá phức tạp, bổ anh ta muốn tranh giành vị trí với cô của anh ta, em gái cùng bộ khác mẹ của anh ta lại tranh giành vị trí với anh Điều duy nhất mà anh ta muốn làm chỉ có một đó chính là phải làm việc chăm chỉ để hoàn thiện bản thân, để đạt được sự công nhận của bà nội Võ Tắc Thiên, sao có thể có thời gian để yêu đương.”
Bà Lục vừa ăn trái cà chua anh đào, vừa trầm giọng nói: "Bà Đỗ là con gái lớn của nhà họ Đỗ, bên dưới còn có ba cô em gái. Bởi vì nhà không có con trai nên bà cụ Đỗ đã nuôi bà ấy như là một đứa con trai. Bà ấy được dạy kinh doanh từ khi còn nhỏ. Bà ấy có danh hiệu cô gái cứng như sắt trong thành phố Tinh Không, thủ đoạn vô cùng lợi hại."
Lục Sênh Hạ lẻ lưỡi: "Nếu không lợi hại, làm sao có thể gọi là Võ Tắc Thiên. Bà cụ Lục năm tay cháu gái: "Cháu muốn gả cho nhà họ Đỗ thì sẽ gả đi xa, bố cháu cũng muốn cháu ở
nhà. Lục Sênh Hạ bĩu mỗi một cái: "Bà nội, người ta
nói rất đúng, đàn ông muốn lấy vợ thấp, đàn bà muốn lấy chồng cao. Địa vị của cháu đã rất cao, giá cho người cao hơn là không thể nào Cháu chỉ có thể kết hôn với người phù hợp, đi tới nhà bọn họ làm mờ chủ Làm mẹ vợ mà kén người ở rể thì cháu phải gá cho người thấp hơn, vậy sẽ có rất nhiều bực bội.
Bà cụ Lục cười nói. Châu nói cũng thật có lý, cháu thông minh như vậy, không phải làm mợ chủ thì cũng thật đáng tiếc. Nếu gả vào nhà họ Độ, nhất định có thể giúp được đứa trẻ nhà họ Đo một tay, để nói thuận lợi thừa kế gia sản." Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88.v*ip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện*88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Lục Sênh Hạ toét miệng cười một tiếng, nhưng nụ cười chỉ kéo dài một giây đã biến mất, thay vào đó là một nỗi buồn nhàn nhạt: "Nếu trước khi cháu lớn lên, anh ấy đã có bạn gái, sau này sẽ không có chuyện gì liên quan với cháu."
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện* tại Truyện88.vip
Bà cụ Lục vỗ vỗ tay của cô: "Nếu cậu ta thật sự tốt, cháu lại thích nó như vậy thì cứ quyết định đi. Đàn ông tốt trên đời này là đồ vật quý hiếm, ít lại càng ít, nếu gặp được thì nhất định phải ra tay trước! Đính hôn với nhà họ Lục của chúng ta, bà nội Võ Tắc Thiên của cậu ta nhất định là cầu còn không được."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Sênh Hạ trở nên rõ ràng trong giây lát, cô bé ôm lấy bà cụ Lục đầy phấn khích "Bà nội, bà thật sự là sáng suốt, thông minh hơn người, có con mắt tinh tường, cháu thật may mãn khi có được một người bà nội tốt như bà, cháu yêu bà nhất."
Trái tim Hoa Hiền Phương vô cùng chấn động, lời nói của bà cụ Lục khiến cô vừa kinh ngạc vừa sửng
Thật không ngờ bà cụ Lục lại có thể sáng suốt như vậy, khiến cho cô phải nhìn với ảnh mặt khác xưa
Hứa Kiến Quân ăn một miếng trái cây, non nớt hỏi: "Cô nhỏ có thực sự không muốn bà Hai làm me của mình chu
Lục Sinh Hạ gặt đầu lia lịa. "Đúng vậy, cô rất nghiêm túc. Dù sao thì bà ấy cũng không quan tâm đến cô. Ở trong lòng của bà ấy, con gái là một món hàng lỗ vốn vô dụng. Không thể kế thừa gia sản cũng như không thể trở thành chỗ dựa cho bà ấy.
“Cho dù cô ta có sinh con trai, cũng sẽ không thể kế thừa cơ nghiệp của gia đình. Bà cụ Lục nói với giọng điệu u ám.
Thực ra ông cụ Lục cũng đã nhận thấy Tư Mã Ngọc Như có tham vọng, sở dĩ ngay từ đầu đồng ý cho cô ta vào cửa là vì nghĩ cô ta không thể sinh con, có thể ngăn cản ý nghĩ xằng bậy.
Không ngờ, y học đã tiến bộ, có công nghệ ống nghiệm.
Kể từ khi họ bắt đầu quyết định làm ống nghiệm, ông cụ Lục đã yêu cầu con trai mình ra lệnh cho cô ta, chỉ được là con gái, tuyệt đối không thể là con trai.
Lục Sênh Hạ nhấp một ngụm sữa chua, cô bé đã nói điều này với mẹ rất nhiều lần nhưng bà ta không bỏ cuộc. Nếu không đánh một trận, không gặp quả bảo thì bà ta sẽ không quay đầu lại. Cô bé sẽ không bao giờ để bà ta dính líu đến mình
"Bà nội, cháu nghĩ mình nên tìm thời gian để quyết định vị trí người thừa kế của kiến Diệp
Bà cụ Lục còn chưa kịp nói chuyện, Hoa Hiền Phương đã cứng ran từ chối Cay to gió lớn, Kiên Diệp còn quá nhỏ, đợi đến khi nó lớn hơn một chút
Truyện88.vip* trang web cập nhật nhanh nhất
*Chương có nội dung hình ảnh
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
N*hớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Chương 584: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế
Trên mặt hồ, một chiếc du thuyền đang nhẹ nhàng dập dờn.
Bọn nhỏ ngồi trên ghế đẩu, vừa ăn hoa quả vừa ngâm những bông sen nở rộ bên hồ.
“Anh hai, em muốn một bông sen, hải cho em một cái đi." Lục Sênh Hạ cười hì hì nói.
“Em cũng muốn." Tư Mã Ngọc Thanh kêu lên,
Lục Kiến Nghi lại thuyền lại gần, duỗi cánh tay dài ra, liên tiếp hải được bà bông hoa sen, ba đứa bé mọi đứa một bông
Lục Kiến Nghỉ xoay cành hoa trong tay, nhẹ nhàng nói. "Hoa sen là biểu tượng của sự khiêm tổn hiền lành. Nó mọc ra từ bùn nhưng lại không định màu bùn, gần bùn mà chẳng hãi tanh mùi bùn
Bà cụ Lục khẽ cười. "Nói cho bà biết người tên Độ Chăn Diệp cầu ta thật sự rất tốt sao?"
Đôi mắt to đen láy của Lục Sênh Hạ chớp chớp: "Bà nội, đừng nghe lời mẹ nhỏ nói bậy bạ. Anh Chấn Diệp rất tốt, giống như hoa sen khiêm tốn hiền lành. Sách cổ nói rằng người con gái đẹp duyên dáng, đàn ông đều thích. Thật ra thì đàn ông khiêm tốn hiền lành, cô gái đẹp duyên dáng cũng thích.
“Đồ láu cá.” Bà cụ Lục cười một tiếng, ánh mắt dừng lại ở mặt hồ phía xa xa, sắc mặt trở nên âm trầm: "Thành thật mà nói, khi bà cũng ở cái tuổi này của cháu đã ở bên ông nội của cháu. Ông ấy lớn hơn bà chín tuổi, nhưng mà bà cũng không cảm thấy tuổi tác sẽ là trở ngại của chúng ta. Bà nói với ông ấy, ông không được cưới người khác, chờ bà lớn lên sẽ gả cho ông ấy. Ông ấy nói được, nên cả hai chúng ta cứ quyết định như vậy. Người nhà cũng đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, đính hôn cho chúng ta. Vào sinh nhật thứ mười tám của bà, ông ấy đưa của hồi
môn tới, sau đó bà nhanh chóng gả vào nhà họ Lục"
Hoa Hiền Phương mở to hai mặt, có chút kinh ngạc, không ngờ bà cụ Lục lại là một người phụ nữ chủ động táo bạo như vậy.
khi có gả vào nhà họ Lục thì ông cụ Lực đã qua đời ba năm trước.
Văn dĩ năm cô mười tám tuổi, nhà họ Lục sẽ đến đón có, nhưng bởi vì ông cụ Lục qua đời, Lục Kiến Nghi phải giữ chữ hiệu nên hoàn lại ba năm
Nếu như ông cụ Lục còn sống thì tốt biết bao, cô và Lục Kiến Nghi có thể cùng nhau hiếu thảo với ông nội.
Trong mắt Lục Sênh Hạ toát ra lấm tấm ánh sao, cô không ngờ giữa ông bà mình lại có một quá khứ đẹp đẽ như vậy.
“Bà ơi, đây là lần đầu tiên cháu nghe bà nói về chuyện này. Bà và ông nội là người yêu của nhau rồi cuối cùng kết hôn, cháu lại không may mắn như vậy. Anh Chấn Diệp không thích cháu, anh ấy từ chối cháu, anh ấy nói chỉ coi cháu như em gái mà thôi, còn nói với cháu phải tập trung vào việc học của mình, không được phân tâm. Cháu cũng giống như Trương Thị Cẩm Lan vậy, không được người khác thích, chỉ có thể yêu đơn phương.
“Vớ vẩn." Lục Kiến Nghĩ xóa đầu cô. Trương Thị Cẩm Lan là đồ giả, em là con gái của nhà họ Lục chúng ta. Nếu tên khốn đó không thích em, nhất định là có vấn đề về thị lực.
Hoa Hiền Phương làm mặt quý Đầu óc của Chấn Diệp không đặt vào tình cảm. Nhà họ Đỗ quá phức tạp, bổ anh ta muốn tranh giành vị trí với cô của anh ta, em gái cùng bộ khác mẹ của anh ta lại tranh giành vị trí với anh Điều duy nhất mà anh ta muốn làm chỉ có một đó chính là phải làm việc chăm chỉ để hoàn thiện bản thân, để đạt được sự công nhận của bà nội Võ Tắc Thiên, sao có thể có thời gian để yêu đương.”
Bà Lục vừa ăn trái cà chua anh đào, vừa trầm giọng nói: "Bà Đỗ là con gái lớn của nhà họ Đỗ, bên dưới còn có ba cô em gái. Bởi vì nhà không có con trai nên bà cụ Đỗ đã nuôi bà ấy như là một đứa con trai. Bà ấy được dạy kinh doanh từ khi còn nhỏ. Bà ấy có danh hiệu cô gái cứng như sắt trong thành phố Tinh Không, thủ đoạn vô cùng lợi hại."
Lục Sênh Hạ lẻ lưỡi: "Nếu không lợi hại, làm sao có thể gọi là Võ Tắc Thiên. Bà cụ Lục năm tay cháu gái: "Cháu muốn gả cho nhà họ Đỗ thì sẽ gả đi xa, bố cháu cũng muốn cháu ở
nhà. Lục Sênh Hạ bĩu mỗi một cái: "Bà nội, người ta
nói rất đúng, đàn ông muốn lấy vợ thấp, đàn bà muốn lấy chồng cao. Địa vị của cháu đã rất cao, giá cho người cao hơn là không thể nào Cháu chỉ có thể kết hôn với người phù hợp, đi tới nhà bọn họ làm mờ chủ Làm mẹ vợ mà kén người ở rể thì cháu phải gá cho người thấp hơn, vậy sẽ có rất nhiều bực bội.
Bà cụ Lục cười nói. Châu nói cũng thật có lý, cháu thông minh như vậy, không phải làm mợ chủ thì cũng thật đáng tiếc. Nếu gả vào nhà họ Độ, nhất định có thể giúp được đứa trẻ nhà họ Đo một tay, để nói thuận lợi thừa kế gia sản." Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88.v*ip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện*88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Lục Sênh Hạ toét miệng cười một tiếng, nhưng nụ cười chỉ kéo dài một giây đã biến mất, thay vào đó là một nỗi buồn nhàn nhạt: "Nếu trước khi cháu lớn lên, anh ấy đã có bạn gái, sau này sẽ không có chuyện gì liên quan với cháu."
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện* tại Truyện88.vip
Bà cụ Lục vỗ vỗ tay của cô: "Nếu cậu ta thật sự tốt, cháu lại thích nó như vậy thì cứ quyết định đi. Đàn ông tốt trên đời này là đồ vật quý hiếm, ít lại càng ít, nếu gặp được thì nhất định phải ra tay trước! Đính hôn với nhà họ Lục của chúng ta, bà nội Võ Tắc Thiên của cậu ta nhất định là cầu còn không được."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Sênh Hạ trở nên rõ ràng trong giây lát, cô bé ôm lấy bà cụ Lục đầy phấn khích "Bà nội, bà thật sự là sáng suốt, thông minh hơn người, có con mắt tinh tường, cháu thật may mãn khi có được một người bà nội tốt như bà, cháu yêu bà nhất."
Trái tim Hoa Hiền Phương vô cùng chấn động, lời nói của bà cụ Lục khiến cô vừa kinh ngạc vừa sửng
Thật không ngờ bà cụ Lục lại có thể sáng suốt như vậy, khiến cho cô phải nhìn với ảnh mặt khác xưa
Hứa Kiến Quân ăn một miếng trái cây, non nớt hỏi: "Cô nhỏ có thực sự không muốn bà Hai làm me của mình chu
Lục Sinh Hạ gặt đầu lia lịa. "Đúng vậy, cô rất nghiêm túc. Dù sao thì bà ấy cũng không quan tâm đến cô. Ở trong lòng của bà ấy, con gái là một món hàng lỗ vốn vô dụng. Không thể kế thừa gia sản cũng như không thể trở thành chỗ dựa cho bà ấy.
“Cho dù cô ta có sinh con trai, cũng sẽ không thể kế thừa cơ nghiệp của gia đình. Bà cụ Lục nói với giọng điệu u ám.
Thực ra ông cụ Lục cũng đã nhận thấy Tư Mã Ngọc Như có tham vọng, sở dĩ ngay từ đầu đồng ý cho cô ta vào cửa là vì nghĩ cô ta không thể sinh con, có thể ngăn cản ý nghĩ xằng bậy.
Không ngờ, y học đã tiến bộ, có công nghệ ống nghiệm.
Kể từ khi họ bắt đầu quyết định làm ống nghiệm, ông cụ Lục đã yêu cầu con trai mình ra lệnh cho cô ta, chỉ được là con gái, tuyệt đối không thể là con trai.
Lục Sênh Hạ nhấp một ngụm sữa chua, cô bé đã nói điều này với mẹ rất nhiều lần nhưng bà ta không bỏ cuộc. Nếu không đánh một trận, không gặp quả bảo thì bà ta sẽ không quay đầu lại. Cô bé sẽ không bao giờ để bà ta dính líu đến mình
"Bà nội, cháu nghĩ mình nên tìm thời gian để quyết định vị trí người thừa kế của kiến Diệp
Bà cụ Lục còn chưa kịp nói chuyện, Hoa Hiền Phương đã cứng ran từ chối Cay to gió lớn, Kiên Diệp còn quá nhỏ, đợi đến khi nó lớn hơn một chút
Truyện88.vip* trang web cập nhật nhanh nhất
Bình luận facebook