Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 167
3 ngày sau, Lương Dật gọi điện thoại cho tôi. Cậu ta có số điện thoại của Khúc Thiên hay không thì tôi không biết, nhưng cậu ta có số điện thoại của tôi.
Cậu ta nói cho tôi, bếp kia cậu ta đã xử lý xong, hơn nữa bảo tôi lên Weibo xem. Tôi nghi hoặc theo chỉ dẫn của cậu ta, mở ra Weibo, vào phần tìm kiếm.
Sau khi bấm tìm kiếm là thấy cả ngàn bài viết trên Weibo. Nội dung chính là nói quan lớn Lương Canh ở thành phố XX có con riêng bên ngoài, cũng thu một căn hộ cao cấp được hối lộ đang cho con riêng ở. Thậm chí còn nhắc cả tới địa chỉ căn hộ kia.
Căn hộ kia tôi biết, chính là căn hộ mà Ngụy Hoa ở. Lúc trước chúng tôi có thể tra được có là căn hộ đứng tên Lương Canh, như vậy thì người khác cũng có thể tra ra được.
Trong điện thoại, Lương Dật nói với tôi bằng giọng kiêu ngạo khiến tôi dám khẳng định, người đưa chuyện này ra ánh sáng chính là cậu ta. Lương Dật làm như vậy là muốn đưa Ngụy Hoa ra ánh sáng. Ngụy Hoa ngay cả chứng minh thư hay hộ khẩu đều không có, hơn nữa hắn còn có việc phải làm, cũng không phải không thể bước ra ánh sáng. Đem phơi bày hắn như vậy, tên Lương Dật kia còn muốn sống không?
Đừng thấy hiện tại Ngụy Hoa không gây thương tổn gì cho ai, từ Sầm Tổ Hàng, chị Kim Tử, và cả lần gặp trước của tôi, hắn là người tuyệt đối có thể xuống tay. Hắn là quái vật không phải quỷ cũng không phải người.
Tôi xem Weibo, nhanh chóng gọi điện thoại cho Tổ Hàng. Hôm nay anh ấy dùng thân phận của Khúc Thiên để đi bảo vệ luận văn. Tuy rằng hiện tại là Sầm Tổ Hàng, lĩnh vực học tập trước đây không giống như Khúc Thiên nhưng tôi biết luận văn kia là anh ấy bỏ tiền ra thuê người viết. Bảo vệ luận văn cũng chỉ là dạo chút qua sân khấu mà thôi, những giáo viên chấm bài đều đã lõi đời qua mấy đời người rồi, sao có thể làm khó một cậu ấm con quan. Cho dù có vấn đề gì, ba Khúc Thiên mời bọn họ ăn một bữa là giải quyết được.
Khi Tổ Hàng nhận được điện thoại của tôi thì còn chưa đến lượt anh ấy bảo vệ. Tôi nói chuyện này với anh ấy, anh ấy im lặng một lúc, mới nói: “Chúng ta đừng làm gì, xem kịch vui đi.”
Tuy rằng tôi cũng biết chúng tôi không làm gì là tốt nhất, nhưng dù sao ngày đó Lương Dật đã ở bên khi tôi tuyệt vọng nhất, là người mở cửa kho hàng kia cho tôi.
Tôi do dự một chút, lại gọi điện cho chị Kim Tử. Chị Kim Tử bên kia càng thêm hào hứng, chị ấy nói đã tổ chức cho fans của mình đăng lại tin kia hơn trăm lần trên Weibo. Lương Canh ngã ngựa tuyệt đối là có lợi cho chúng tôi.
Tôi tắt cuộc gọi, nhìn màn hình, thở dài một cái. Cảm giác bọn họ thật trưởng thành, chỉ có tôi là trẻ con, còn đi lo lắng vấn đề không nên lo lắng.
Những tin tức kia xuất hiện trên Weibo chưa đến một ngày đã bị xóa sạch. Người ta là quan lớn, có thể làm chuyện như vậy. Nhưng tin này vẫn rất oanh động, ít nhất rất nhiều người trong thành phố này đã biết.
Buổi tối hôm đó, vì là ngày bảo vệ luận văn, khoa Khúc Thiên tổ chức một buổi tụ tập. Dù sao Khúc Thiên cũng rất nổi trội ở khoa cho nên Sầm Tổ Hàng vẫn đi. Anh ấy gọi điện về cho tôi, nói là sẽ sớm về. Nhưng tôi biết những bữa việc như này không kết thúc sớm được.
Một mình ở trong căn hộ này này cũng không phải một hai lần. Trước kia Tổ Hàng thường xuyên ra ngoài làm việc vào buổi tối, tôi còn thỉnh thoảng nhìn thấy thân thể Khúc Thiên khiến lông dựng đứng cả lên.
Hiện tại trong nhà không có gì, hơn nữa tôi biết nơi này tràn ngập quỷ khí của Sầm Tổ Hàng, thậm chí anh ấy còn làm kết giới, nơi này sẽ không có ma quỷ gì xuất hiện. Tâm lý an tâm như vậy tôi liền lên internet.
Gần 11 giờ, điện thoại đột nhiên đổ chuông. Tôi hơi kinh ngạc một chút, đặt máy tính xuống rồi cầm lấy điện thoại, nhìn vào màn hình, là Lương Dật. Đã gần nửa đêm cậu ta còn gọi điện thoại tới làm gì?
Tôi bấm nghe điện thoại, nghe được cậu ta nói: “Em đang ở cửa này, mở cửa đi.”
“A?!” Tôi hoàn toàn mơ hồ, cậu ta nửa đêm gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi mở cửa? Đây là giờ Tý rồi! Cậu ta không có lý do gì bảo tôi đi mở cửa chứ. Tôi ngay lập tức có tâm lý phòng bị.
Tôi hỏi: “Cậu là ai?” Cho dù biết đó là số của Lương Dật nhưng tôi vẫn hỏi lại.
“Em là Lương Dật. Chị họ, mở cửa đi.”
Gọi tôi như vậy hẳn chính là Lương Dật. Nhưng hiện tại lập trường của Lương Dật thế nào còn chưa rõ, lại nửa đêm tới tìm tôi, chuyện này quả thật rất đáng ngờ. Hơn nữa bây giờ lại là giờ Tý, trong đầu tôi thậm chí đã bắt đầu tưởng tượng sau cánh cửa kia chính là Ngụy Hoa, hoặc là quỷ hồn của Lương Dật.
- --
Sant: hẹn các bạn ngày mai
Cậu ta nói cho tôi, bếp kia cậu ta đã xử lý xong, hơn nữa bảo tôi lên Weibo xem. Tôi nghi hoặc theo chỉ dẫn của cậu ta, mở ra Weibo, vào phần tìm kiếm.
Sau khi bấm tìm kiếm là thấy cả ngàn bài viết trên Weibo. Nội dung chính là nói quan lớn Lương Canh ở thành phố XX có con riêng bên ngoài, cũng thu một căn hộ cao cấp được hối lộ đang cho con riêng ở. Thậm chí còn nhắc cả tới địa chỉ căn hộ kia.
Căn hộ kia tôi biết, chính là căn hộ mà Ngụy Hoa ở. Lúc trước chúng tôi có thể tra được có là căn hộ đứng tên Lương Canh, như vậy thì người khác cũng có thể tra ra được.
Trong điện thoại, Lương Dật nói với tôi bằng giọng kiêu ngạo khiến tôi dám khẳng định, người đưa chuyện này ra ánh sáng chính là cậu ta. Lương Dật làm như vậy là muốn đưa Ngụy Hoa ra ánh sáng. Ngụy Hoa ngay cả chứng minh thư hay hộ khẩu đều không có, hơn nữa hắn còn có việc phải làm, cũng không phải không thể bước ra ánh sáng. Đem phơi bày hắn như vậy, tên Lương Dật kia còn muốn sống không?
Đừng thấy hiện tại Ngụy Hoa không gây thương tổn gì cho ai, từ Sầm Tổ Hàng, chị Kim Tử, và cả lần gặp trước của tôi, hắn là người tuyệt đối có thể xuống tay. Hắn là quái vật không phải quỷ cũng không phải người.
Tôi xem Weibo, nhanh chóng gọi điện thoại cho Tổ Hàng. Hôm nay anh ấy dùng thân phận của Khúc Thiên để đi bảo vệ luận văn. Tuy rằng hiện tại là Sầm Tổ Hàng, lĩnh vực học tập trước đây không giống như Khúc Thiên nhưng tôi biết luận văn kia là anh ấy bỏ tiền ra thuê người viết. Bảo vệ luận văn cũng chỉ là dạo chút qua sân khấu mà thôi, những giáo viên chấm bài đều đã lõi đời qua mấy đời người rồi, sao có thể làm khó một cậu ấm con quan. Cho dù có vấn đề gì, ba Khúc Thiên mời bọn họ ăn một bữa là giải quyết được.
Khi Tổ Hàng nhận được điện thoại của tôi thì còn chưa đến lượt anh ấy bảo vệ. Tôi nói chuyện này với anh ấy, anh ấy im lặng một lúc, mới nói: “Chúng ta đừng làm gì, xem kịch vui đi.”
Tuy rằng tôi cũng biết chúng tôi không làm gì là tốt nhất, nhưng dù sao ngày đó Lương Dật đã ở bên khi tôi tuyệt vọng nhất, là người mở cửa kho hàng kia cho tôi.
Tôi do dự một chút, lại gọi điện cho chị Kim Tử. Chị Kim Tử bên kia càng thêm hào hứng, chị ấy nói đã tổ chức cho fans của mình đăng lại tin kia hơn trăm lần trên Weibo. Lương Canh ngã ngựa tuyệt đối là có lợi cho chúng tôi.
Tôi tắt cuộc gọi, nhìn màn hình, thở dài một cái. Cảm giác bọn họ thật trưởng thành, chỉ có tôi là trẻ con, còn đi lo lắng vấn đề không nên lo lắng.
Những tin tức kia xuất hiện trên Weibo chưa đến một ngày đã bị xóa sạch. Người ta là quan lớn, có thể làm chuyện như vậy. Nhưng tin này vẫn rất oanh động, ít nhất rất nhiều người trong thành phố này đã biết.
Buổi tối hôm đó, vì là ngày bảo vệ luận văn, khoa Khúc Thiên tổ chức một buổi tụ tập. Dù sao Khúc Thiên cũng rất nổi trội ở khoa cho nên Sầm Tổ Hàng vẫn đi. Anh ấy gọi điện về cho tôi, nói là sẽ sớm về. Nhưng tôi biết những bữa việc như này không kết thúc sớm được.
Một mình ở trong căn hộ này này cũng không phải một hai lần. Trước kia Tổ Hàng thường xuyên ra ngoài làm việc vào buổi tối, tôi còn thỉnh thoảng nhìn thấy thân thể Khúc Thiên khiến lông dựng đứng cả lên.
Hiện tại trong nhà không có gì, hơn nữa tôi biết nơi này tràn ngập quỷ khí của Sầm Tổ Hàng, thậm chí anh ấy còn làm kết giới, nơi này sẽ không có ma quỷ gì xuất hiện. Tâm lý an tâm như vậy tôi liền lên internet.
Gần 11 giờ, điện thoại đột nhiên đổ chuông. Tôi hơi kinh ngạc một chút, đặt máy tính xuống rồi cầm lấy điện thoại, nhìn vào màn hình, là Lương Dật. Đã gần nửa đêm cậu ta còn gọi điện thoại tới làm gì?
Tôi bấm nghe điện thoại, nghe được cậu ta nói: “Em đang ở cửa này, mở cửa đi.”
“A?!” Tôi hoàn toàn mơ hồ, cậu ta nửa đêm gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi mở cửa? Đây là giờ Tý rồi! Cậu ta không có lý do gì bảo tôi đi mở cửa chứ. Tôi ngay lập tức có tâm lý phòng bị.
Tôi hỏi: “Cậu là ai?” Cho dù biết đó là số của Lương Dật nhưng tôi vẫn hỏi lại.
“Em là Lương Dật. Chị họ, mở cửa đi.”
Gọi tôi như vậy hẳn chính là Lương Dật. Nhưng hiện tại lập trường của Lương Dật thế nào còn chưa rõ, lại nửa đêm tới tìm tôi, chuyện này quả thật rất đáng ngờ. Hơn nữa bây giờ lại là giờ Tý, trong đầu tôi thậm chí đã bắt đầu tưởng tượng sau cánh cửa kia chính là Ngụy Hoa, hoặc là quỷ hồn của Lương Dật.
- --
Sant: hẹn các bạn ngày mai
Bình luận facebook