Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1633
Chương 1633
Dáng vẻ trả lời này của anh khiến cho Nguyễn Khánh Linh cũng không tiếp tục hỏi nữa. Nếu cô cứ bỏ qua như vậy thì cô cũng không cam tâm.
Nhưng nếu cô tiếp tục truy hỏi thì liệu Phạm Nhật Minh có cảm thấy rằng cô đang kiểm soát anh quá mức hay không?
Có phải anh sẽ cảm thấy cô quá nhạy cảm hay không?
Trong lòng Nguyễn Khánh Linh đang xảy ra cuộc chiến tranh tâm lý rất dữ dội.
Phải làm sao bây giờ? Cuối cùng là cô nên hỏi hay không nên hỏi?
Lúc này, cô lại không nhịn được nhìn sang người đàn ông ở bên cạnh. Cô muốn dựa vào nét mặt của anh để có thể nhận ra bất kỳ một sơ hở nào đó, nhưng bất kể là cô quan sát kỹ lưỡng như thế nào thì vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh như cũ, không chút dao động nào.
Người đàn ông này giả vờ giỏi như vậy!
Trong lòng Nguyễn Khánh Linh hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô vô thức phát ra tiếng nghiến răng. Nhưng âm thanh nho nhỏ này rơi vào trong tai Phạm Nhật Minh lại khiến anh không nhịn được mà phá vỡ sự che đậy, trên mặt lộ ra sự vui vẻ.
Nhưng lần này đã cho Nguyễn Khánh Linh một cơ hội.
Anh cười, anh lại còn dám cười sao?
Nguyễn Khánh Linh đè nén sự khó chịu ở trong lòng, cười như không cười hỏi một câu: “Xem ra công việc lúc chiều của anh diễn ra rất thuận lợi phải không? Nếu không phải thì sao anh lại vui vẻ như vậy chứ?”
Cô đoán rằng Phạm Nhật Minh đã gặp mặt người phụ nữ nào đó. Nhưng hai người còn có hành vi thân mật nào hay sao mà mùi nước hoa trên người anh lại nồng như vậy.
Điều này tương tự như bữa tiệc tối lần trước vậy.
Sau đó, Phạm Nhật Minh còn nói với cô rằng có một người phụ nữ chuẩn bị ngã vào trong ngực anh, cho nên trên người anh mới dính mùi hương của cô ta. Vậy lần này thì sao? Nguyên nhân là gì?
Chủ nhân của hương nước hoa lại ngã vào trong ngực anh sao?
Phạm Nhật Minh chưa phát hiện ra những suy nghĩ này của Nguyễn Khánh Linh. Chẳng qua là anh cảm thấy dáng vẻ nói chuyện đầy ghen tuông của cô lúc này thật sự vô cùng đáng yêu khiến anh chỉ muốn trêu chọc cô mà thôi.
Cái gì gọi là vết sẹo đã lành thì sẽ quên đi sự đau nhức. Phạm Nhật Minh, đây chính là…
Anh cũng không nghi ngờ gì mà nhẹ gật đầu, trên mặt vẫn mang theo nụ cười hấp dẫn chết người kia, nói: “Kết quả thực sự không tệ.”
“…Vậy thì chúc mừng.”
Khi Nguyễn Khánh Linh nói ra câu nói này chỉ thiếu chút nữa là phát ra tiếng “hừ” kèm theo.
Cô không tiếp tục tiếp tục hỏi nữa bởi vì cô trông thấy rõ vẻ đùa cợt trên khuôn mặt của Phạm Nhật Minh, tương tự như biểu cảm trong bữa tối từ thiện ngày hôm đó.
Lần trước, cô đã bị anh đùa đến mức phải khóc.
Lần này, cô đã nhớ rất rõ. Người đàn ông này muốn trông thấy dáng vẻ ghen tuông của cô thì cô sẽ không để anh được toại nguyện. Vậy thì cô sẽ không ghen tuông, dù thế nào thì cô cũng chỉ thể hiện sự rộng lượng của mình hết lần này đến lần khác!
Nguyễn Khánh Linh hít sâu một hơi, trên mặt cũng trang bị thêm một nụ cười và đôi mắt nhìn về phía trước.
Dáng vẻ trả lời này của anh khiến cho Nguyễn Khánh Linh cũng không tiếp tục hỏi nữa. Nếu cô cứ bỏ qua như vậy thì cô cũng không cam tâm.
Nhưng nếu cô tiếp tục truy hỏi thì liệu Phạm Nhật Minh có cảm thấy rằng cô đang kiểm soát anh quá mức hay không?
Có phải anh sẽ cảm thấy cô quá nhạy cảm hay không?
Trong lòng Nguyễn Khánh Linh đang xảy ra cuộc chiến tranh tâm lý rất dữ dội.
Phải làm sao bây giờ? Cuối cùng là cô nên hỏi hay không nên hỏi?
Lúc này, cô lại không nhịn được nhìn sang người đàn ông ở bên cạnh. Cô muốn dựa vào nét mặt của anh để có thể nhận ra bất kỳ một sơ hở nào đó, nhưng bất kể là cô quan sát kỹ lưỡng như thế nào thì vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh như cũ, không chút dao động nào.
Người đàn ông này giả vờ giỏi như vậy!
Trong lòng Nguyễn Khánh Linh hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô vô thức phát ra tiếng nghiến răng. Nhưng âm thanh nho nhỏ này rơi vào trong tai Phạm Nhật Minh lại khiến anh không nhịn được mà phá vỡ sự che đậy, trên mặt lộ ra sự vui vẻ.
Nhưng lần này đã cho Nguyễn Khánh Linh một cơ hội.
Anh cười, anh lại còn dám cười sao?
Nguyễn Khánh Linh đè nén sự khó chịu ở trong lòng, cười như không cười hỏi một câu: “Xem ra công việc lúc chiều của anh diễn ra rất thuận lợi phải không? Nếu không phải thì sao anh lại vui vẻ như vậy chứ?”
Cô đoán rằng Phạm Nhật Minh đã gặp mặt người phụ nữ nào đó. Nhưng hai người còn có hành vi thân mật nào hay sao mà mùi nước hoa trên người anh lại nồng như vậy.
Điều này tương tự như bữa tiệc tối lần trước vậy.
Sau đó, Phạm Nhật Minh còn nói với cô rằng có một người phụ nữ chuẩn bị ngã vào trong ngực anh, cho nên trên người anh mới dính mùi hương của cô ta. Vậy lần này thì sao? Nguyên nhân là gì?
Chủ nhân của hương nước hoa lại ngã vào trong ngực anh sao?
Phạm Nhật Minh chưa phát hiện ra những suy nghĩ này của Nguyễn Khánh Linh. Chẳng qua là anh cảm thấy dáng vẻ nói chuyện đầy ghen tuông của cô lúc này thật sự vô cùng đáng yêu khiến anh chỉ muốn trêu chọc cô mà thôi.
Cái gì gọi là vết sẹo đã lành thì sẽ quên đi sự đau nhức. Phạm Nhật Minh, đây chính là…
Anh cũng không nghi ngờ gì mà nhẹ gật đầu, trên mặt vẫn mang theo nụ cười hấp dẫn chết người kia, nói: “Kết quả thực sự không tệ.”
“…Vậy thì chúc mừng.”
Khi Nguyễn Khánh Linh nói ra câu nói này chỉ thiếu chút nữa là phát ra tiếng “hừ” kèm theo.
Cô không tiếp tục tiếp tục hỏi nữa bởi vì cô trông thấy rõ vẻ đùa cợt trên khuôn mặt của Phạm Nhật Minh, tương tự như biểu cảm trong bữa tối từ thiện ngày hôm đó.
Lần trước, cô đã bị anh đùa đến mức phải khóc.
Lần này, cô đã nhớ rất rõ. Người đàn ông này muốn trông thấy dáng vẻ ghen tuông của cô thì cô sẽ không để anh được toại nguyện. Vậy thì cô sẽ không ghen tuông, dù thế nào thì cô cũng chỉ thể hiện sự rộng lượng của mình hết lần này đến lần khác!
Nguyễn Khánh Linh hít sâu một hơi, trên mặt cũng trang bị thêm một nụ cười và đôi mắt nhìn về phía trước.