Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 208
68208.
“Ngụy tạo chứng cứ gì?” Nới lỏng cà vạt, Chiến Mặc Thần thần thái thong thả hỏi.
Rất hiển nhiên, anh không cảm thấy Cố Phi Yên sẽ có cái gan to làm chuyện xấu vượt quá giới hạn.
Cố Phi Yên nháy nháy mắt, quyết định không nói trước.
Cô đổi chủ đề, “Thực ra cũng không có cái gì, em ngoan như vậy, làm sao gây phiền phức được chứ, đúng không? Đến đến đến, kỳ thực em nhớ anh, anh đến đây ôm em một cái đi!”
Có thể được nhẹ nhõm một lúc, cô sao phải thành thật nhận tội cơ chứ?
Cũng là tự cô vừa rồi hồ đồ!
Đợi chuyện xảy ra hẵng nói đi, cô căn bản không lo lắng mình đến tìm chỗ dựa là một chuyến tay không, dù sao cô tin chắc Cố Minh Châu tiểu thư sẽ không từ bỏ ý đồ!
Chiến Mặc Thần, “…”
Mặt đen đen đi đến bên giường ngồi xuống, nhìn nữ nhân tự giác chủ động lăn đến tìm một vị trí làm ổ thoải mái nằm trong ngực mình, ôn hương nhuyễn ngọc ôm, anh nghiêng nghiêng tựa vào đầu giường, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Cũng là nghỉ ngơi một chút, cũng là để người nào đó không thấy được ý cười trong mắt mình.
Nữ nhân đáng chết, thật sự ngày càng làm càn.
Hết lần này tới lần khác, hắn muốn ngừng mà không được.
Nằm lỳ ở trên giường mỗi hai ba phút lại kiểm tra điện thoại, di động Cố Phi Yên cuối cùng cũng nhận được thông báo của một số điện thoại lạ.
“…” Cảm giác như khối đá lớn rốt cục đã rơi xuống đất, Cố Phi Yên chần chờ hai giây mới bất đắc dĩ nhận cuộc gọi, hơi cẩn thận hỏi, “Alo, ai đó?”
“Xin hỏi ngài là tiểu thư Cố Phi Yên phải không?”
“Đúng vậy.”
“Xin hỏi, xế chiều hôm nay ngài trong khoảng thời gian ba giờ đến bốn giờ ở đâu, có thể nói cho chúng tôi biết chứ?”
“Anh là ai a, anh hỏi tôi, tôi liền nói cho anh sao?”
“Chậc…” Người goi điện tự giới thiệu, “Thật xin lỗi, tôi là cảnh sát.”
“A, vậy hả.” Cố Phi Yên chững chạc đàng hoàng nói bậy bạ, “Kỳ thật, tôi là nhân vật nữ boss phản diện, là người nội ứng ẩn náu trong đội ngũ của các người. Mục tiêu của tôi là tiêu diệt thế giới, trước mắt tiến độ là 30%, thành quả mới nhất là hôm qua đã tiêu diệt được con gà mỹ mão như hoa.”
Vừa dứt lời, Cố Phi Yên liền bị gõ mạnh vào trán.
Cô ôm đầu quay sang nhìn, Chiến Mặc Thần híp mắt, nhíu mày nhìn cô, tựa hồ không hài lòng cô “xuất khẩu cuồng ngôn”.
Cố Phi Yên, “…”
Cô thật sự đã tiêu diệt một con gà nha!
Là Trần tẩu làm, gà rang vàng vàng thơm ngào ngạt…
“Cố tiểu thư, tôi thật sự là cảnh sát, tôi gọi điện tới là muốn hỏi cô một việc, cô có tiện không?” Cảnh sát đầu dây cũng bất đắc dĩ.
“Ờ, không quá thuận tiện.”
“… Khụ khụ.” Cảnh sát đầu bên khục hai tiếng, biết mình đã gặp phải một đối thủ thích càn quấy, chỉ có thể trực tiếp nói ra, “Là thế này, Cố Minh Châu tiểu thư chiều hôm nay ở bãi đậu xe bách hóa Tinh Quang gặp tấn công, lên án ngài đã sai sử một đám lưu manh công kích cô ấy, ngài còn tự mình hành hạ thân thể của cô ấy, xin hỏi là như vậy sao?”
“Đương nhiên không phải rồi.”
“Nói như vậy, có phải ngài không nhận?”
“Đó là tất nhiên!”
“Vậy thì, xin hỏi chiều nay trong khoảng ba đến bốn giờ ngài ở đâu, có người làm chứng không?”
“Ờm…” Cố Phi Yên cắn móng liếc liếc Chiến Mặc Thần, “Cái này, không thuận tiện nói cho lắm.”
“Có gì không tiện sao?”
“Anh nói chuyện với đàn ông của của tôi đi!” Cố Phi Yên cuối cùng đã bại lộ mục đích chuyến này của cô, đưa di động nhét vào tay Chiến Mặc Thần, sau đó chắp tay trước ngực, mặt đáng thương tội nghiệp nhìn anh, rất giống như một con cún sắp bị chủ nhân bỏ rơi, đôi mắt ướt sũng.
Chiến Mặc Thần, “…”
Cho nên…
Đây là chuyện xấu mà em ấy đã làm?
Anh cũng không phải là trẻ con hai, ba tuổi, nếu biết mình tùy tiện bị bộ dạng đáng thương này mê hoặc, đó mới là thấy quỷ!
Anh hít sâu một hơi, cầm di động lên, âm thanh trầm lạnh, “Tôi là Chiến Mặc Thần.”
“Szz…”
Cố Phi Yên xác định, cô nghe thấy cảnh sát đầu điện thoại bên kia đã hít ngụm khí lạnh.
Không thấy ai trả lời, Chiến Mặc Thần lạnh lùng mở miệng, “Hôm nay Tiểu Yên luôn ở cùng tôi, tôi có thể làm chứng cho cô ấy, như vậy có thể chứ?”
“Cái đó… Chiến, Chiến thiếu, tôi có thể hỏi ngài hôm nay với Cố tiểu thư đã ở đâu, làm gì không?” Cảnh sát nơm nớp lo sợ hỏi.
Đối đầu với Chiến Mặc Thần, với đối đầu với Cố Phi Yên, là hai cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Cố Phi Yên nhiều nhất cũng chỉ là quấy rối một chút, cần tý kiên nhẫn, còn về Chiến Mặc Thần… Đây căn bản đã là một đại ma đầu, dù không nổi giận, nhưng ngữ khí nghiêm nghị ấm trầm kia đã đủ để người cùng anh nói chuyện có cảm giác trải qua núi thây biển máu.
“Tôi ở công ty làm việc, em ấy ở phòng làm việc của tôi giúp tôi, còn có câu hỏi nào không?”
“Cuối, một câu cuối cùng, xin hỏi, Cố tiểu thư là từ sáng đến tối đều ở chỗ ngài sao? Hai người, gì cũng không làm?”
“Đây là hai câu hỏi.” Chiến Mặc Thần nhíu mày.
“Này…” Cảnh sát lúng túng.
Toán học không giỏi, trách hắn sao giờ?
“Chúng tôi làm a!” Câu hỏi này Cố Phi Yên đoạt câu trả lời, đắc ý không nhịn được cười, nằm sấp nói vào di động đang cầm trên tay Chiến Mặc Thần, “Đã nói rõ ràng như vậy, các người thế mà còn chưa đoán ra sao? Chú cảnh sát, anh ấy làm việc tôi ở phòng nghỉ, giữa chúng tôi muốn làm cái gì đó hay không, cái này còn chưa rõ sao?”
“Bành!”
“Ddu ddu ddu…”
Sau một tiếng vang trầm là một loạt âm báo bận, cuộc gọi đã tắt, xem ra bên kia bất cẩn dập điện thoại.
Cố Phi Yên vô tội nhìn di động của mình, đoạt lấy từ trong tay Chiến Mặc Thần, trực tiếp né vào túi xách.
Đã giải quyết xong chuyện, cô chuẩn bị về nhà.
Chiến Mặc Thần là người cuồng công việc, không biết lúc nào mới về Giang Sơn Đế Cảnh đâu, không bằng cô cứ về trước đi… Hôm nay nếu còn cơ hội, nói không chừng cô còn có thể đi một chuyến đến công ty Du gia, hỏi thăm xem gần nhất Du Diễm Phong đã ở đâu.
Nhưng cô còn chưa nhảy xuống giường, liền bị nam nhân giữ tay lại, trực tiếp kéo cô một phát trở lại chiếc giường mềm xốp, trực tiếp đặt cô dưới thân.
“Chúng ta đã làm, hửm?” Người đàn ông mắt yên lặng nhìn Cố Phi Yên chăm chú, lóe ra ánh sáng khiến cô hãi hùng.
Cố Phi Yên, “…”
“Nếu nói đã làm, vậy nếu anh bỏ qua em, chẳng phải đã bị em cho cái danh “ban ngày tuyên dâm rồi sao?”
“Vậy… anh muốn xử lý thế nào?”
Còn có thể làm sao?
Chiến Mặc Thần ngồi dậy, hai ba cái liền cởi hết quần áo vướng bận ném ra, dùng hành động nói cho nữ nhân đang giả bộ đáng thương dưới thân, làm chuyện xấu phải trả giá đắt, chí ít, đừng có nghĩ muốn xuống giường nhanh như vậy!
Việc này không nằm trong dự định của Cố Phi Yên, nhưng khi cơ thể nóng hổi của người đàn ông áp tới, khi bàn tay anh du tẩu trên da cô, dần dần, cô cũng không nhịn được trầm luân trong đó.
“Ngụy tạo chứng cứ gì?” Nới lỏng cà vạt, Chiến Mặc Thần thần thái thong thả hỏi.
Rất hiển nhiên, anh không cảm thấy Cố Phi Yên sẽ có cái gan to làm chuyện xấu vượt quá giới hạn.
Cố Phi Yên nháy nháy mắt, quyết định không nói trước.
Cô đổi chủ đề, “Thực ra cũng không có cái gì, em ngoan như vậy, làm sao gây phiền phức được chứ, đúng không? Đến đến đến, kỳ thực em nhớ anh, anh đến đây ôm em một cái đi!”
Có thể được nhẹ nhõm một lúc, cô sao phải thành thật nhận tội cơ chứ?
Cũng là tự cô vừa rồi hồ đồ!
Đợi chuyện xảy ra hẵng nói đi, cô căn bản không lo lắng mình đến tìm chỗ dựa là một chuyến tay không, dù sao cô tin chắc Cố Minh Châu tiểu thư sẽ không từ bỏ ý đồ!
Chiến Mặc Thần, “…”
Mặt đen đen đi đến bên giường ngồi xuống, nhìn nữ nhân tự giác chủ động lăn đến tìm một vị trí làm ổ thoải mái nằm trong ngực mình, ôn hương nhuyễn ngọc ôm, anh nghiêng nghiêng tựa vào đầu giường, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Cũng là nghỉ ngơi một chút, cũng là để người nào đó không thấy được ý cười trong mắt mình.
Nữ nhân đáng chết, thật sự ngày càng làm càn.
Hết lần này tới lần khác, hắn muốn ngừng mà không được.
Nằm lỳ ở trên giường mỗi hai ba phút lại kiểm tra điện thoại, di động Cố Phi Yên cuối cùng cũng nhận được thông báo của một số điện thoại lạ.
“…” Cảm giác như khối đá lớn rốt cục đã rơi xuống đất, Cố Phi Yên chần chờ hai giây mới bất đắc dĩ nhận cuộc gọi, hơi cẩn thận hỏi, “Alo, ai đó?”
“Xin hỏi ngài là tiểu thư Cố Phi Yên phải không?”
“Đúng vậy.”
“Xin hỏi, xế chiều hôm nay ngài trong khoảng thời gian ba giờ đến bốn giờ ở đâu, có thể nói cho chúng tôi biết chứ?”
“Anh là ai a, anh hỏi tôi, tôi liền nói cho anh sao?”
“Chậc…” Người goi điện tự giới thiệu, “Thật xin lỗi, tôi là cảnh sát.”
“A, vậy hả.” Cố Phi Yên chững chạc đàng hoàng nói bậy bạ, “Kỳ thật, tôi là nhân vật nữ boss phản diện, là người nội ứng ẩn náu trong đội ngũ của các người. Mục tiêu của tôi là tiêu diệt thế giới, trước mắt tiến độ là 30%, thành quả mới nhất là hôm qua đã tiêu diệt được con gà mỹ mão như hoa.”
Vừa dứt lời, Cố Phi Yên liền bị gõ mạnh vào trán.
Cô ôm đầu quay sang nhìn, Chiến Mặc Thần híp mắt, nhíu mày nhìn cô, tựa hồ không hài lòng cô “xuất khẩu cuồng ngôn”.
Cố Phi Yên, “…”
Cô thật sự đã tiêu diệt một con gà nha!
Là Trần tẩu làm, gà rang vàng vàng thơm ngào ngạt…
“Cố tiểu thư, tôi thật sự là cảnh sát, tôi gọi điện tới là muốn hỏi cô một việc, cô có tiện không?” Cảnh sát đầu dây cũng bất đắc dĩ.
“Ờ, không quá thuận tiện.”
“… Khụ khụ.” Cảnh sát đầu bên khục hai tiếng, biết mình đã gặp phải một đối thủ thích càn quấy, chỉ có thể trực tiếp nói ra, “Là thế này, Cố Minh Châu tiểu thư chiều hôm nay ở bãi đậu xe bách hóa Tinh Quang gặp tấn công, lên án ngài đã sai sử một đám lưu manh công kích cô ấy, ngài còn tự mình hành hạ thân thể của cô ấy, xin hỏi là như vậy sao?”
“Đương nhiên không phải rồi.”
“Nói như vậy, có phải ngài không nhận?”
“Đó là tất nhiên!”
“Vậy thì, xin hỏi chiều nay trong khoảng ba đến bốn giờ ngài ở đâu, có người làm chứng không?”
“Ờm…” Cố Phi Yên cắn móng liếc liếc Chiến Mặc Thần, “Cái này, không thuận tiện nói cho lắm.”
“Có gì không tiện sao?”
“Anh nói chuyện với đàn ông của của tôi đi!” Cố Phi Yên cuối cùng đã bại lộ mục đích chuyến này của cô, đưa di động nhét vào tay Chiến Mặc Thần, sau đó chắp tay trước ngực, mặt đáng thương tội nghiệp nhìn anh, rất giống như một con cún sắp bị chủ nhân bỏ rơi, đôi mắt ướt sũng.
Chiến Mặc Thần, “…”
Cho nên…
Đây là chuyện xấu mà em ấy đã làm?
Anh cũng không phải là trẻ con hai, ba tuổi, nếu biết mình tùy tiện bị bộ dạng đáng thương này mê hoặc, đó mới là thấy quỷ!
Anh hít sâu một hơi, cầm di động lên, âm thanh trầm lạnh, “Tôi là Chiến Mặc Thần.”
“Szz…”
Cố Phi Yên xác định, cô nghe thấy cảnh sát đầu điện thoại bên kia đã hít ngụm khí lạnh.
Không thấy ai trả lời, Chiến Mặc Thần lạnh lùng mở miệng, “Hôm nay Tiểu Yên luôn ở cùng tôi, tôi có thể làm chứng cho cô ấy, như vậy có thể chứ?”
“Cái đó… Chiến, Chiến thiếu, tôi có thể hỏi ngài hôm nay với Cố tiểu thư đã ở đâu, làm gì không?” Cảnh sát nơm nớp lo sợ hỏi.
Đối đầu với Chiến Mặc Thần, với đối đầu với Cố Phi Yên, là hai cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Cố Phi Yên nhiều nhất cũng chỉ là quấy rối một chút, cần tý kiên nhẫn, còn về Chiến Mặc Thần… Đây căn bản đã là một đại ma đầu, dù không nổi giận, nhưng ngữ khí nghiêm nghị ấm trầm kia đã đủ để người cùng anh nói chuyện có cảm giác trải qua núi thây biển máu.
“Tôi ở công ty làm việc, em ấy ở phòng làm việc của tôi giúp tôi, còn có câu hỏi nào không?”
“Cuối, một câu cuối cùng, xin hỏi, Cố tiểu thư là từ sáng đến tối đều ở chỗ ngài sao? Hai người, gì cũng không làm?”
“Đây là hai câu hỏi.” Chiến Mặc Thần nhíu mày.
“Này…” Cảnh sát lúng túng.
Toán học không giỏi, trách hắn sao giờ?
“Chúng tôi làm a!” Câu hỏi này Cố Phi Yên đoạt câu trả lời, đắc ý không nhịn được cười, nằm sấp nói vào di động đang cầm trên tay Chiến Mặc Thần, “Đã nói rõ ràng như vậy, các người thế mà còn chưa đoán ra sao? Chú cảnh sát, anh ấy làm việc tôi ở phòng nghỉ, giữa chúng tôi muốn làm cái gì đó hay không, cái này còn chưa rõ sao?”
“Bành!”
“Ddu ddu ddu…”
Sau một tiếng vang trầm là một loạt âm báo bận, cuộc gọi đã tắt, xem ra bên kia bất cẩn dập điện thoại.
Cố Phi Yên vô tội nhìn di động của mình, đoạt lấy từ trong tay Chiến Mặc Thần, trực tiếp né vào túi xách.
Đã giải quyết xong chuyện, cô chuẩn bị về nhà.
Chiến Mặc Thần là người cuồng công việc, không biết lúc nào mới về Giang Sơn Đế Cảnh đâu, không bằng cô cứ về trước đi… Hôm nay nếu còn cơ hội, nói không chừng cô còn có thể đi một chuyến đến công ty Du gia, hỏi thăm xem gần nhất Du Diễm Phong đã ở đâu.
Nhưng cô còn chưa nhảy xuống giường, liền bị nam nhân giữ tay lại, trực tiếp kéo cô một phát trở lại chiếc giường mềm xốp, trực tiếp đặt cô dưới thân.
“Chúng ta đã làm, hửm?” Người đàn ông mắt yên lặng nhìn Cố Phi Yên chăm chú, lóe ra ánh sáng khiến cô hãi hùng.
Cố Phi Yên, “…”
“Nếu nói đã làm, vậy nếu anh bỏ qua em, chẳng phải đã bị em cho cái danh “ban ngày tuyên dâm rồi sao?”
“Vậy… anh muốn xử lý thế nào?”
Còn có thể làm sao?
Chiến Mặc Thần ngồi dậy, hai ba cái liền cởi hết quần áo vướng bận ném ra, dùng hành động nói cho nữ nhân đang giả bộ đáng thương dưới thân, làm chuyện xấu phải trả giá đắt, chí ít, đừng có nghĩ muốn xuống giường nhanh như vậy!
Việc này không nằm trong dự định của Cố Phi Yên, nhưng khi cơ thể nóng hổi của người đàn ông áp tới, khi bàn tay anh du tẩu trên da cô, dần dần, cô cũng không nhịn được trầm luân trong đó.
Bình luận facebook