Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-141
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 141: Cháu Muốn Mượn Binh Lực, Để Chuẩn Bị Cho Một Cuộc Chiến!
Hứa Sơ Sơ nhìn Thời Cảnh Thường, đã 10s trôi qua rồi anh vẫn không nói gì, nỗi thất vọng tràn lan nơi đáy lòng, cô vốn không hi vọng anh sẽ trả lời, nhưng mà không nghĩ đến anh sẽ không nói gì
Xoay người, Hứa Sơ Sơ lảo đảo đi lên lầu, vào phòng mình, đóng cửa lại
Thời Cảnh Thường nhìn theo cô, ánh mắt sâu xa, chính anh có lỗi, bây giờ thì phải nói thế nào? Giải thích cô ấy cũng không muốn nghe?
Chợt có tiếng điện thoại vang lên, Thời Cảnh Thường lấy di động từ trong túi mình ra, nhìn màn hình, rồi áp lên tai nói:
- Ngài ấy sao rồi?
Đầu dây bên kia vang lên tiếng của phụ nữ:
- Chủ tịch tỉnh rồi, ông ấy muốn gặp anh!
Khóe mắt Thời Cảnh Thường không tự chủ liếc lên phòng của Hứa Sơ Sơ, sau 2s mới đáp:
- Biết rồi, anh sẽ đến ngay!
Nói xong, Thời Cảnh Thường không để người kia đáp lại, trực tiếp cúp máy, nhìn sang bàn ăn đã nguội ngắt, mím môi không lên tiếng, liền xoay người rời đi
Chiếc bánh nằm trong bồn rửa mặt, anh vẫn là không thấy, bàn ăn ở đó vẫn là anh không biết, tấm lòng của người làm ra nó, vẫn là anh không hiểu!
Hứa Sơ Sơ đứng dựa người vào bệ cửa sổ, nhìn chiếc xe ô tô đen phát sáng đang đi từ cổng mình ra ngoài, ánh mắt cô không gợn sóng
Bây giờ bất giác cô mới nhận ra một điều, hôm nay, trời không mưa to, như cô nghĩ
---------------------------------
Tô gia, 2h sáng
Tưởng Vy Vy mở cửa phòng đọc sách của Sở Bắc, thấy anh đang ngồi suy ngẫm trầm tư, bèn đem theo ly sữa trên tay vào
Đặt nó xuống bàn, Tưởng Vy Vy chủ động sà vào lồng ngực Sở Bắc, lên tiếng hỏi:
- Anh không đi ngủ sao? Ngày mai còn phải đi làm sớm đó!
Sở Bắc cảm nhận được mùi hương của cô, anh mở rộng vòng tay, ôm trọn Tưởng Vy Vy vào lòng, thở dài trả lời:
- Sơ Sơ vừa mới gọi điện cho anh, nó bảo Hứa Mạnh Trưởng nhập viện do đột quỵ, nghi ngờ là Hà Như hãm hại
Tưởng Vy Vy nằm trong lòng Sở Bắc giật mình, cô ngóc đầu lên nói:
- Ông nội của con bé sao? Vậy, nó bây giờ thế nào rồi?
Sở Bắc dùng tay áp đầu Tưởng Vy Vy vào lại ngực mình, tựa cằm lên đầu cô, giải thích:
- Đó chính là vấn đề, Hứa Mạnh Trưởng nhập viện, 36 tộc liền yêu cầu mở cuộc họp tổng bộ, chọn gia chủ kế vị, Sơ Sơ chắc chắn bị cuốn vào chuyện này rồi!
Tưởng Vy Vy rúc đầu trong ngực anh, lên tiếng nói:
- Điều anh lo lắng đã xuất hiện rồi, anh không muốn con bé bị lôi vào cuộc tranh giành của Hứa gia, nhưng mà nó vẫn là không tránh được!
Sở Bắc gật đầu, trả lời:
- Ừm, đúng là nó vẫn là không tránh được! Số mệnh của Sơ Sơ, thật sự khổ như mẹ nó vậy! Dù là trong chuyện tình yêu hay sự nghiệp, thậm chí là gia đình, tình thân cũng đều gặp trắc trở Anh đôi khi tự hỏi, tại sao một đứa bé mỏng manh như nó, lại mang nhiều khó khăn trong đời như vậy?? Nếu là anh, anh không biết mình có sống giống như nó được không?
Anh vẫn còn nhớ giọng điệu của Hứa Sơ Sơ khi nói với anh câu đó:
- Cháu muốn mượn binh lực của cậu, để sẵn sàng cho một cuộc chiến!
Lời nói đó, chất chứa một thứ khiến anh không thể nói thành lời, có quyết tâm, có sự nghiêm túc, có cả bản lĩnh và sự tự tin, nhưng đâu đó anh vẫn cảm nhận được sự yếu ớt phản kháng phát ra từ cô, thậm chí là có chút ít hoảng sợ
Cuộc đời Hứa Sơ Sơ vốn như một màn kịch câm, hóa trang nhiều bộ mặt, đeo đầy mặt nạ để che giấu bản chất, chỉ cần nói ra một chút, sẽ hóa thành bi kịch, anh không muốn cuộc đời của nó sẽ trở thành bi kịch
Tưởng Vy Vy như cảm nhận được nỗi lòng của Sở Bắc, cô quàng tay lên ôm lấy cổ anh, lí nhí nói:
- Em cũng sẽ không làm được như anh vậy, nhưng mà em tin Sơ Sơ có thể làm được, vậy nên, anh cũng hãy tin em, đừng lo nữa
Người ta thường nói các nhà tâm lí nói chung thường có một trực giác, trực giác đó không giống như giác quan thứ 6 của phụ nữ, mà nó nghiêng về kiểu nhìn nhận bản chất qua cảm nhận của người tâm lí hơn, từ lúc đầu gặp Hứa Sơ Sơ, Tưởng Vy Vy đã biết, đó là một cô gái tài năng, và mạnh mẽ
Mạnh mẽ như một con sư tử trong rừng sâu vậy, hoang dã và phóng khoáng, nhưng một khi tức giận thì lại ở một đẳng cấp hoàn toàn khác
Mà đã ví như sư tử thì nên biết sự nguy hiểm của nó, thú hoang không bao giờ dễ thuần phục, Hứa Sơ Sơ càng không dễ bị đánh bại, thậm chí là có bị dồn đến bước đường cùng, nó vẫn có thể chứng mình mình là chủ nhân của rừng xanh
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Hứa Sơ Sơ nhìn Thời Cảnh Thường, đã 10s trôi qua rồi anh vẫn không nói gì, nỗi thất vọng tràn lan nơi đáy lòng, cô vốn không hi vọng anh sẽ trả lời, nhưng mà không nghĩ đến anh sẽ không nói gì
Xoay người, Hứa Sơ Sơ lảo đảo đi lên lầu, vào phòng mình, đóng cửa lại
Thời Cảnh Thường nhìn theo cô, ánh mắt sâu xa, chính anh có lỗi, bây giờ thì phải nói thế nào? Giải thích cô ấy cũng không muốn nghe?
Chợt có tiếng điện thoại vang lên, Thời Cảnh Thường lấy di động từ trong túi mình ra, nhìn màn hình, rồi áp lên tai nói:
- Ngài ấy sao rồi?
Đầu dây bên kia vang lên tiếng của phụ nữ:
- Chủ tịch tỉnh rồi, ông ấy muốn gặp anh!
Khóe mắt Thời Cảnh Thường không tự chủ liếc lên phòng của Hứa Sơ Sơ, sau 2s mới đáp:
- Biết rồi, anh sẽ đến ngay!
Nói xong, Thời Cảnh Thường không để người kia đáp lại, trực tiếp cúp máy, nhìn sang bàn ăn đã nguội ngắt, mím môi không lên tiếng, liền xoay người rời đi
Chiếc bánh nằm trong bồn rửa mặt, anh vẫn là không thấy, bàn ăn ở đó vẫn là anh không biết, tấm lòng của người làm ra nó, vẫn là anh không hiểu!
Hứa Sơ Sơ đứng dựa người vào bệ cửa sổ, nhìn chiếc xe ô tô đen phát sáng đang đi từ cổng mình ra ngoài, ánh mắt cô không gợn sóng
Bây giờ bất giác cô mới nhận ra một điều, hôm nay, trời không mưa to, như cô nghĩ
---------------------------------
Tô gia, 2h sáng
Tưởng Vy Vy mở cửa phòng đọc sách của Sở Bắc, thấy anh đang ngồi suy ngẫm trầm tư, bèn đem theo ly sữa trên tay vào
Đặt nó xuống bàn, Tưởng Vy Vy chủ động sà vào lồng ngực Sở Bắc, lên tiếng hỏi:
- Anh không đi ngủ sao? Ngày mai còn phải đi làm sớm đó!
Sở Bắc cảm nhận được mùi hương của cô, anh mở rộng vòng tay, ôm trọn Tưởng Vy Vy vào lòng, thở dài trả lời:
- Sơ Sơ vừa mới gọi điện cho anh, nó bảo Hứa Mạnh Trưởng nhập viện do đột quỵ, nghi ngờ là Hà Như hãm hại
Tưởng Vy Vy nằm trong lòng Sở Bắc giật mình, cô ngóc đầu lên nói:
- Ông nội của con bé sao? Vậy, nó bây giờ thế nào rồi?
Sở Bắc dùng tay áp đầu Tưởng Vy Vy vào lại ngực mình, tựa cằm lên đầu cô, giải thích:
- Đó chính là vấn đề, Hứa Mạnh Trưởng nhập viện, 36 tộc liền yêu cầu mở cuộc họp tổng bộ, chọn gia chủ kế vị, Sơ Sơ chắc chắn bị cuốn vào chuyện này rồi!
Tưởng Vy Vy rúc đầu trong ngực anh, lên tiếng nói:
- Điều anh lo lắng đã xuất hiện rồi, anh không muốn con bé bị lôi vào cuộc tranh giành của Hứa gia, nhưng mà nó vẫn là không tránh được!
Sở Bắc gật đầu, trả lời:
- Ừm, đúng là nó vẫn là không tránh được! Số mệnh của Sơ Sơ, thật sự khổ như mẹ nó vậy! Dù là trong chuyện tình yêu hay sự nghiệp, thậm chí là gia đình, tình thân cũng đều gặp trắc trở Anh đôi khi tự hỏi, tại sao một đứa bé mỏng manh như nó, lại mang nhiều khó khăn trong đời như vậy?? Nếu là anh, anh không biết mình có sống giống như nó được không?
Anh vẫn còn nhớ giọng điệu của Hứa Sơ Sơ khi nói với anh câu đó:
- Cháu muốn mượn binh lực của cậu, để sẵn sàng cho một cuộc chiến!
Lời nói đó, chất chứa một thứ khiến anh không thể nói thành lời, có quyết tâm, có sự nghiêm túc, có cả bản lĩnh và sự tự tin, nhưng đâu đó anh vẫn cảm nhận được sự yếu ớt phản kháng phát ra từ cô, thậm chí là có chút ít hoảng sợ
Cuộc đời Hứa Sơ Sơ vốn như một màn kịch câm, hóa trang nhiều bộ mặt, đeo đầy mặt nạ để che giấu bản chất, chỉ cần nói ra một chút, sẽ hóa thành bi kịch, anh không muốn cuộc đời của nó sẽ trở thành bi kịch
Tưởng Vy Vy như cảm nhận được nỗi lòng của Sở Bắc, cô quàng tay lên ôm lấy cổ anh, lí nhí nói:
- Em cũng sẽ không làm được như anh vậy, nhưng mà em tin Sơ Sơ có thể làm được, vậy nên, anh cũng hãy tin em, đừng lo nữa
Người ta thường nói các nhà tâm lí nói chung thường có một trực giác, trực giác đó không giống như giác quan thứ 6 của phụ nữ, mà nó nghiêng về kiểu nhìn nhận bản chất qua cảm nhận của người tâm lí hơn, từ lúc đầu gặp Hứa Sơ Sơ, Tưởng Vy Vy đã biết, đó là một cô gái tài năng, và mạnh mẽ
Mạnh mẽ như một con sư tử trong rừng sâu vậy, hoang dã và phóng khoáng, nhưng một khi tức giận thì lại ở một đẳng cấp hoàn toàn khác
Mà đã ví như sư tử thì nên biết sự nguy hiểm của nó, thú hoang không bao giờ dễ thuần phục, Hứa Sơ Sơ càng không dễ bị đánh bại, thậm chí là có bị dồn đến bước đường cùng, nó vẫn có thể chứng mình mình là chủ nhân của rừng xanh
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook