Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-224
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 224: Tôi Không Thích Anh! Đó Mới Là Điều Quang Trọng!
Ánh mắt Lang Thiên đột ngột biến đổi, trong chốc lát, chấn động đến mức không thốt nổi nên lời, đứng hình nhìn Hứa Sơ Sơ
Người con gái đứng trước mặt anh đang nói gì? Cô ấy thích chú của mình sao?
Sao có thể có chuyện đó chứ?
Hứa Sơ Sơ nhìn mặt ai đó đã trắng bệch, cô cười khẩy, nói:
- Tôi với Thời Cảnh Thường không có quan hệ huyết thống, vậy nên, không có việc gì là không thể nếu như tôi thích anh ấy!
- Nhưng mà, suy cho cùng, trong mắt người ngoài, chúng tôi vẫn là quan hệ chú - cháu đúng chứ? Anh chắc hẳn đang nghĩ tại sao tôi lại có thể nảy sinh thứ tình cảm đó được Và nếu như anh đang thực sự nghĩ như vậy, thì tôi vẫn có thể thông cảm, tôi biết, nó thật điên rồ, nhưng mà cảm xúc là thứ không thể khống chế được, đúng không? Như việc anh thích tôi vậy, anh có tìm ra lí do cụ thể vì sao anh thích tôi chứ?
Ngừng một chút, Hứa Sơ Sơ lại lên tiếng:
- Tôi là người như vậy đó, anh biết rõ con người tôi biến thái vậy rồi, thế có còn muốn thích tôi nữa không?
Lang Thiên nghe Hứa Sơ Sơ nói một tràng, thú thực trong đầu anh lúc này có muôn ngàn câu hỏi, chẳng biết phải nghĩ cái gì, thế nhưng, chỉ với vài ba câu giải thích của cô gái này, anh đột nhiên lại cảm thấy mọi câu hỏi đều đã có câu trả lời rồi
- Sơ Sơ - Lang Thiên khó khăn gọi
Thế nhưng, Hứa Sơ Sơ ngay lập tức chặn lại, không cho anh nói:
- Anh thích tôi là vì tôi đã từng cứu anh, đúng chứ?
Lang Thiên mở to mắt, vẻ mặt cực kì ngạc nhiên
Hóa ra, cô ấy đã biết rồi! Hứa Sơ Sơ không có quên anh, cô ấy vẫn nhớ mọi chuyện!
- Đó không phải là thích, đó là sự cảm kích với người đã cứu mạng mình, đưa mình về từ cõi chết, cộng thêm việc có hứng thú do tiếp xúc với tôi, nên anh mới nảy sinh cảm giác thú vị bởi sự mới lạ Tôi nói đúng chứ? Lang Thiên?
Hứa Sơ Sơ nhìn người trai trẻ trước mặt, cô thở hắt ra một hơi, nói tiếp:
- Tôi nói lại một lần nữa Người tôi thích là Thời Cảnh Thường, không phải anh, Lang Thiên, anh nên nhớ rõ điều đó! Xin hãy tránh xa tôi ra!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay người chuẩn bị rời đi, Lang Thiên lần này không ngăn cản cô nữa, nhưng anh đang im lặng lại đột nhiên lên tiếng:
- Tôi thích em! Đó là vấn đề của tôi!
Hứa Sơ Sơ híp mắt, cô liếc Lang Thiên, nói lạnh lẽo:
- Vấn đề của anh thì sao? Thích nhau yêu nhau là vấn đề từ hai phía, anh không hiểu à?
- Tôi không thích anh, đó mới là điều quan trọng! Và nó cũng chính là vấn đề của chúng ta đấy!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay người, nhấc chân bước đi mạnh mẽ
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Ánh mắt Lang Thiên đột ngột biến đổi, trong chốc lát, chấn động đến mức không thốt nổi nên lời, đứng hình nhìn Hứa Sơ Sơ
Người con gái đứng trước mặt anh đang nói gì? Cô ấy thích chú của mình sao?
Sao có thể có chuyện đó chứ?
Hứa Sơ Sơ nhìn mặt ai đó đã trắng bệch, cô cười khẩy, nói:
- Tôi với Thời Cảnh Thường không có quan hệ huyết thống, vậy nên, không có việc gì là không thể nếu như tôi thích anh ấy!
- Nhưng mà, suy cho cùng, trong mắt người ngoài, chúng tôi vẫn là quan hệ chú - cháu đúng chứ? Anh chắc hẳn đang nghĩ tại sao tôi lại có thể nảy sinh thứ tình cảm đó được Và nếu như anh đang thực sự nghĩ như vậy, thì tôi vẫn có thể thông cảm, tôi biết, nó thật điên rồ, nhưng mà cảm xúc là thứ không thể khống chế được, đúng không? Như việc anh thích tôi vậy, anh có tìm ra lí do cụ thể vì sao anh thích tôi chứ?
Ngừng một chút, Hứa Sơ Sơ lại lên tiếng:
- Tôi là người như vậy đó, anh biết rõ con người tôi biến thái vậy rồi, thế có còn muốn thích tôi nữa không?
Lang Thiên nghe Hứa Sơ Sơ nói một tràng, thú thực trong đầu anh lúc này có muôn ngàn câu hỏi, chẳng biết phải nghĩ cái gì, thế nhưng, chỉ với vài ba câu giải thích của cô gái này, anh đột nhiên lại cảm thấy mọi câu hỏi đều đã có câu trả lời rồi
- Sơ Sơ - Lang Thiên khó khăn gọi
Thế nhưng, Hứa Sơ Sơ ngay lập tức chặn lại, không cho anh nói:
- Anh thích tôi là vì tôi đã từng cứu anh, đúng chứ?
Lang Thiên mở to mắt, vẻ mặt cực kì ngạc nhiên
Hóa ra, cô ấy đã biết rồi! Hứa Sơ Sơ không có quên anh, cô ấy vẫn nhớ mọi chuyện!
- Đó không phải là thích, đó là sự cảm kích với người đã cứu mạng mình, đưa mình về từ cõi chết, cộng thêm việc có hứng thú do tiếp xúc với tôi, nên anh mới nảy sinh cảm giác thú vị bởi sự mới lạ Tôi nói đúng chứ? Lang Thiên?
Hứa Sơ Sơ nhìn người trai trẻ trước mặt, cô thở hắt ra một hơi, nói tiếp:
- Tôi nói lại một lần nữa Người tôi thích là Thời Cảnh Thường, không phải anh, Lang Thiên, anh nên nhớ rõ điều đó! Xin hãy tránh xa tôi ra!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay người chuẩn bị rời đi, Lang Thiên lần này không ngăn cản cô nữa, nhưng anh đang im lặng lại đột nhiên lên tiếng:
- Tôi thích em! Đó là vấn đề của tôi!
Hứa Sơ Sơ híp mắt, cô liếc Lang Thiên, nói lạnh lẽo:
- Vấn đề của anh thì sao? Thích nhau yêu nhau là vấn đề từ hai phía, anh không hiểu à?
- Tôi không thích anh, đó mới là điều quan trọng! Và nó cũng chính là vấn đề của chúng ta đấy!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay người, nhấc chân bước đi mạnh mẽ
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook