Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-247
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 247: Lâu Rồi Không Gặp, Chú Của Cháu!
Hứa Sơ Sơ nói chuyện với Lang Thiên không được mấy câu thì biên tập viên vào kêu bọn họ Cả hai cùng đi ra ngoài, bắt đầu tham gia quay hình buổi phỏng vấn
-----------------------------------
Ở bên ngoài, trong một chiếc xe ô tô Limo đen, Sở Bắc ngồi trên ghế đằng sau, đối diện anh, không ai khác chính là Thẩm Nguyệt!
Thẩm Nguyệt: ""
Thế méo nào cô lại ngồi ở đây chứ? Còn là trước mặt Tổng thống nữa?
Thẩm Nguyệt nghe tin Hứa Sơ Sơ trốn về Trung Quốc, cô liền dùng máy bay riêng của mình bay về đây, không thể tin được là lúc đến trước cổng đài truyền hình lại đụng trúng Sở Bắc Và thế rồi, cô lên xe anh ta!
""
Không biết tại sao mình lại lên đây nữa Tổng thống Trung Quốc thì quan tâm gì đến cô mà muốn mời cô lên chứ!
Không biết lúc đó trong đầu nghĩ gì mà đồng ý nữa Cạn lời thay luôn!
Sở Bắc liếc mắt nhìn Thẩm Nguyệt, có chút ý từ lên tiếng:
- Thì ra thời gian qua, là cô chăm sóc Sơ Sơ! Con bé được một lão đại có tiếng tăm như cô trong hắc đạo bảo bọc, chả trách tôi lại không tìm được tung tích gì
Thẩm Nguyệt nhìn Sở Bắc một lượt từ trên xuống dưới, đã nghe danh Tổng Thống trẻ nhất Trung Quốc đã lâu, bây giờ gặp, đúng là mở mang tầm mắt!
Sở Bắc: ""
Có muốn thăm dò cũng đừng nhìn trực diện như vậy được không? Nhìn anh săm soi cứ như nhìn 1 miếng thịt bò Đây là sạp thịt hả??
Từ lúc anh lên làm Tổng thống đến giờ, Thẩm Nguyệt là người thứ 3 dám dùng ánh mắt đó để nhìn anh, thứ nhất thứ nhì đương nhiên là Vy Vy và Sơ Sơ rồi Không hiểu sao, cứ bị nhìn như thế, phụ nữ ai cũng thích làm vậy hả?
Cầu khoa học giải thích cho điều này!
Thẩm Nguyệt liếc một lượt, rồi mới lên tiếng:
- Tổng thống, rốt cuộc là anh muốn nói gì? Nên vào thẳng vấn đề luôn, Thẩm Nguyệt tôi không thích vòng vo!
Sở Bắc nhíu mày, có chút ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt Cô ta xưng hô cũng thật ngang hàng với anh, vốn là chẳng để anh trong mắt sao? Sơ Sơ từ khi nào thì quen một người ngông cuồng như vậy?
Thẩm Nguyệt ngồi thoải mái nhìn Sở Bắc, nếu như là người khác, cô sớm đã bỏ đi không nói gì rồi Nhưng đây là cậu của Sơ Sơ, cô là nể mặt nên mới nói chuyện với anh ta Gọi một tiếng "Tổng thống" chính là sự nể mặt nhất của cô rồi, còn muốn cô xưng "ngài" sao?
Sở Bắc nhìn Thẩm Nguyệt, quyết định nói:
- Tôi muốn biết chuyện của Sơ Sơ, tất cả những chuyện nó đã trải qua trong 3 năm này
Ánh mắt Thẩm Nguyệt có chút biến đổi, sâu thẩm âm trầm nhìn Sở Bắc, cô nghiêng đầu, dùng một tay chống trán mình, lên tiếng hỏi ngược lại:
- Tổng thống, tôi không phải không muốn nói cho anh biết, nhưng mà anh chắc là muốn nghe chứ? Bởi vì theo suy nghĩ của tôi, chuyện mà Sơ Sơ đã trải qua trong 3 năm đó, không phải ai cũng có can đảm để nghe hết!
3 năm qua, Thẩm Nguyệt là người luôn bên cạnh chăm sóc Hứa Sơ Sơ, tất cả mọi chuyện cô đều chứng kiến Và nếu như phải nói ra, thì cô nhất định sẽ cho người muốn nghe một lời khuyên Đừng nên nghe!
Cho dù cô là kẻ lạnh lùng máu lạnh sống trong hắc đạo lâu năm, thì khi chứng kiến những chuyện xảy ra với Hứa Sơ Sơ, trong thâm tâm vẫn dâng lên chút đau lòng cùng tức giận Thậm chí đã có lúc cô phẫn nộ đến mức muốn thay Hứa Sơ Sơ trả thù!
--------------------------------------
Máy quay đã sẵn sàng, Hứa Sơ Sơ cùng Lang Thiên bắt đầu vào chỗ, lúc này, đạo diễn vẫn chưa hô bắt đầu nên cả hai đều ngồi đợi những khách mời khác
Đúng lúc đó, một bóng hình thân thuộc xuất hiện
Người đàn ông đi về phía trường quay, trùng hợp Hứa Sơ Sơ vừa quay qua, cứ như thế 4 mắt chạm nhau
Thời Cảnh Thường một gương mặt lạnh nhạt nhìn Hứa Sơ Sơ, từ sâu trong thâm tâm, nổi lên một cỗ quen thuộc kì lạ, đánh mạnh vào lồng ngực anh
Hứa Sơ Sơ hơi cười mỉm, nụ cười đạt nơi đáy môi nhưng không đạt nơi đáy mắt, lên tiếng trước:
- Lâu rồi không gặp, chú của cháu!
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Hứa Sơ Sơ nói chuyện với Lang Thiên không được mấy câu thì biên tập viên vào kêu bọn họ Cả hai cùng đi ra ngoài, bắt đầu tham gia quay hình buổi phỏng vấn
-----------------------------------
Ở bên ngoài, trong một chiếc xe ô tô Limo đen, Sở Bắc ngồi trên ghế đằng sau, đối diện anh, không ai khác chính là Thẩm Nguyệt!
Thẩm Nguyệt: ""
Thế méo nào cô lại ngồi ở đây chứ? Còn là trước mặt Tổng thống nữa?
Thẩm Nguyệt nghe tin Hứa Sơ Sơ trốn về Trung Quốc, cô liền dùng máy bay riêng của mình bay về đây, không thể tin được là lúc đến trước cổng đài truyền hình lại đụng trúng Sở Bắc Và thế rồi, cô lên xe anh ta!
""
Không biết tại sao mình lại lên đây nữa Tổng thống Trung Quốc thì quan tâm gì đến cô mà muốn mời cô lên chứ!
Không biết lúc đó trong đầu nghĩ gì mà đồng ý nữa Cạn lời thay luôn!
Sở Bắc liếc mắt nhìn Thẩm Nguyệt, có chút ý từ lên tiếng:
- Thì ra thời gian qua, là cô chăm sóc Sơ Sơ! Con bé được một lão đại có tiếng tăm như cô trong hắc đạo bảo bọc, chả trách tôi lại không tìm được tung tích gì
Thẩm Nguyệt nhìn Sở Bắc một lượt từ trên xuống dưới, đã nghe danh Tổng Thống trẻ nhất Trung Quốc đã lâu, bây giờ gặp, đúng là mở mang tầm mắt!
Sở Bắc: ""
Có muốn thăm dò cũng đừng nhìn trực diện như vậy được không? Nhìn anh săm soi cứ như nhìn 1 miếng thịt bò Đây là sạp thịt hả??
Từ lúc anh lên làm Tổng thống đến giờ, Thẩm Nguyệt là người thứ 3 dám dùng ánh mắt đó để nhìn anh, thứ nhất thứ nhì đương nhiên là Vy Vy và Sơ Sơ rồi Không hiểu sao, cứ bị nhìn như thế, phụ nữ ai cũng thích làm vậy hả?
Cầu khoa học giải thích cho điều này!
Thẩm Nguyệt liếc một lượt, rồi mới lên tiếng:
- Tổng thống, rốt cuộc là anh muốn nói gì? Nên vào thẳng vấn đề luôn, Thẩm Nguyệt tôi không thích vòng vo!
Sở Bắc nhíu mày, có chút ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt Cô ta xưng hô cũng thật ngang hàng với anh, vốn là chẳng để anh trong mắt sao? Sơ Sơ từ khi nào thì quen một người ngông cuồng như vậy?
Thẩm Nguyệt ngồi thoải mái nhìn Sở Bắc, nếu như là người khác, cô sớm đã bỏ đi không nói gì rồi Nhưng đây là cậu của Sơ Sơ, cô là nể mặt nên mới nói chuyện với anh ta Gọi một tiếng "Tổng thống" chính là sự nể mặt nhất của cô rồi, còn muốn cô xưng "ngài" sao?
Sở Bắc nhìn Thẩm Nguyệt, quyết định nói:
- Tôi muốn biết chuyện của Sơ Sơ, tất cả những chuyện nó đã trải qua trong 3 năm này
Ánh mắt Thẩm Nguyệt có chút biến đổi, sâu thẩm âm trầm nhìn Sở Bắc, cô nghiêng đầu, dùng một tay chống trán mình, lên tiếng hỏi ngược lại:
- Tổng thống, tôi không phải không muốn nói cho anh biết, nhưng mà anh chắc là muốn nghe chứ? Bởi vì theo suy nghĩ của tôi, chuyện mà Sơ Sơ đã trải qua trong 3 năm đó, không phải ai cũng có can đảm để nghe hết!
3 năm qua, Thẩm Nguyệt là người luôn bên cạnh chăm sóc Hứa Sơ Sơ, tất cả mọi chuyện cô đều chứng kiến Và nếu như phải nói ra, thì cô nhất định sẽ cho người muốn nghe một lời khuyên Đừng nên nghe!
Cho dù cô là kẻ lạnh lùng máu lạnh sống trong hắc đạo lâu năm, thì khi chứng kiến những chuyện xảy ra với Hứa Sơ Sơ, trong thâm tâm vẫn dâng lên chút đau lòng cùng tức giận Thậm chí đã có lúc cô phẫn nộ đến mức muốn thay Hứa Sơ Sơ trả thù!
--------------------------------------
Máy quay đã sẵn sàng, Hứa Sơ Sơ cùng Lang Thiên bắt đầu vào chỗ, lúc này, đạo diễn vẫn chưa hô bắt đầu nên cả hai đều ngồi đợi những khách mời khác
Đúng lúc đó, một bóng hình thân thuộc xuất hiện
Người đàn ông đi về phía trường quay, trùng hợp Hứa Sơ Sơ vừa quay qua, cứ như thế 4 mắt chạm nhau
Thời Cảnh Thường một gương mặt lạnh nhạt nhìn Hứa Sơ Sơ, từ sâu trong thâm tâm, nổi lên một cỗ quen thuộc kì lạ, đánh mạnh vào lồng ngực anh
Hứa Sơ Sơ hơi cười mỉm, nụ cười đạt nơi đáy môi nhưng không đạt nơi đáy mắt, lên tiếng trước:
- Lâu rồi không gặp, chú của cháu!
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook