Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-32
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 32: Đỏ Mặt!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, vì đau nên cô chẳng để ý mình đã nói gì, chỉ la lớn lên:
- Chú nói cái gì vậy chứ? Chẳng lẽ cháu nói không đúng à? Chú đang lau mặt hay lau sàn nhà vậy? Đau quá à, mau rút tay chú ra đi! A!!!
Hứa Sơ Sơ đau đến phát khóc, cô bị Thời Cảnh Thường chà sát mặt đến mức nghĩ nó sắp rách luôn rồi!
Hứa Sơ Sơ nắm lấy vạt áo hai bên hông của Thời Cảnh Thường, ôm chặt lấy anh, chịu đựng sự đau đớn
Chú ấy bị bệnh hả? Hay sao mà lau mạnh dữ vậy? Lau chỗ nào không lau lại lau ngay mắt cô, mới vừa khóc đấy, lau như vậy cô khóc tiếp cho coi
Thời Cảnh Thường thấy cô vẫn chưa nhìn ra được vấn đề, liền nói:
- Cháu im miệng, nói một lần nữa chú quăng cháu ra ngoài thật đấy!!!!
Hứa Sơ Sơ nghe vô cùng ấm ức, cái đồ biến thái nhà chú, bị khùng hả, sao không cho cô nói chứ? Cô đau thật mà!!!!!
Thời Cảnh Thường càng lau càng nhăn mày, mấy vết đỏ này không sạch được, lại càng đỏ hơn, chỉ có điều chắc do thấm nước nên mắt của Hứa Sơ Sơ bớt sưng đôi chút, còn lại thì chẳng khác gì
Nghĩ Nghĩ, Thời Cảnh Thường quyết định không lau nữa, vứt khăn qua một bên, cúi xuống dùng tay nâng mặt Hứa Sơ Sơ lên, thổi cho cô
Hứa Sơ Sơ:!!!!???
Quách tờ?? Cái gì đang diễn ra vậy? Không phải lúc nãy là lau mặt sao?? Quê? Tự nhiên chuyển sang thổi mắt rồi là sao???
Hứa Sơ Sơ nhắm mắt lại, hơi thở của Thời Cảnh Thường ngập tràn xung quanh cô, anh thổi nhẹ một bên mắt, rồi lại chuyển qua thổi bên còn lại, rất cẩn thận lại nhẹ nhàng
Hơi thở của anh khiến Hứa Sơ Sơ bỗng chốc đỏ mặt, hai má cô nóng bừng, tay thì vẫn còn đang siết chặt 2 góc áo của Thời Cảnh Thường, cô mím chặt môi, không dám lên tiếng
Thời Cảnh Thường lại không hay biết gì, vẫn chuyên tâm thổi mắt cho cô, anh nghĩ rằng với cách này mắt cô sẽ bớt đỏ hơn
Hứa Sơ Sơ giờ khắc này mà biết anh đang nghĩ cái gì trong đầu chắc chắn sẽ đập chết anh
Người ta lấy đá để chườm mắt, hết sưng, hết đỏ Còn anh??? Lấy khăn lau, lau đến sắp rách mặt con nhà người ta, không hiệu quả thì dùng miệng thổi, thổi cho hết đỏ????
Đây là IQ một người đàn ông đã 32 tuổi có??? Thật hoài nghi trí tuệ con người!!!!
Nhưng mà, Hứa Sơ Sơ lại không biết điều anh đang nghĩ, hay nói đúng hơn, bây giờ, cô không có tâm trạng để nghĩ về điều đó nữa, bởi người đàn ông này, đang đối mặt với cô, còn đang thổi mắt cho cô nữa
Một bên mắt mang mát, Hứa Sơ Sơ nhíu mắt còn lại hé mở, nhìn người đàn ông chỉ cách mặt mình vài xăn ti mét, cổ không chủ động nuốt một ngụm nước bọt
Thời Cảnh Thường thổi một lát, trên mắt đúng là giảm bớt đi một ít sưng và đỏ rồi, lúc này mới để ý đến hai má Hứa Sơ Sơ đỏ bừng, liền lo lắng hỏi:
- Sơ Sơ, sao mặt cháu đỏ quá vậy? Nóng hả?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, vì đau nên cô chẳng để ý mình đã nói gì, chỉ la lớn lên:
- Chú nói cái gì vậy chứ? Chẳng lẽ cháu nói không đúng à? Chú đang lau mặt hay lau sàn nhà vậy? Đau quá à, mau rút tay chú ra đi! A!!!
Hứa Sơ Sơ đau đến phát khóc, cô bị Thời Cảnh Thường chà sát mặt đến mức nghĩ nó sắp rách luôn rồi!
Hứa Sơ Sơ nắm lấy vạt áo hai bên hông của Thời Cảnh Thường, ôm chặt lấy anh, chịu đựng sự đau đớn
Chú ấy bị bệnh hả? Hay sao mà lau mạnh dữ vậy? Lau chỗ nào không lau lại lau ngay mắt cô, mới vừa khóc đấy, lau như vậy cô khóc tiếp cho coi
Thời Cảnh Thường thấy cô vẫn chưa nhìn ra được vấn đề, liền nói:
- Cháu im miệng, nói một lần nữa chú quăng cháu ra ngoài thật đấy!!!!
Hứa Sơ Sơ nghe vô cùng ấm ức, cái đồ biến thái nhà chú, bị khùng hả, sao không cho cô nói chứ? Cô đau thật mà!!!!!
Thời Cảnh Thường càng lau càng nhăn mày, mấy vết đỏ này không sạch được, lại càng đỏ hơn, chỉ có điều chắc do thấm nước nên mắt của Hứa Sơ Sơ bớt sưng đôi chút, còn lại thì chẳng khác gì
Nghĩ Nghĩ, Thời Cảnh Thường quyết định không lau nữa, vứt khăn qua một bên, cúi xuống dùng tay nâng mặt Hứa Sơ Sơ lên, thổi cho cô
Hứa Sơ Sơ:!!!!???
Quách tờ?? Cái gì đang diễn ra vậy? Không phải lúc nãy là lau mặt sao?? Quê? Tự nhiên chuyển sang thổi mắt rồi là sao???
Hứa Sơ Sơ nhắm mắt lại, hơi thở của Thời Cảnh Thường ngập tràn xung quanh cô, anh thổi nhẹ một bên mắt, rồi lại chuyển qua thổi bên còn lại, rất cẩn thận lại nhẹ nhàng
Hơi thở của anh khiến Hứa Sơ Sơ bỗng chốc đỏ mặt, hai má cô nóng bừng, tay thì vẫn còn đang siết chặt 2 góc áo của Thời Cảnh Thường, cô mím chặt môi, không dám lên tiếng
Thời Cảnh Thường lại không hay biết gì, vẫn chuyên tâm thổi mắt cho cô, anh nghĩ rằng với cách này mắt cô sẽ bớt đỏ hơn
Hứa Sơ Sơ giờ khắc này mà biết anh đang nghĩ cái gì trong đầu chắc chắn sẽ đập chết anh
Người ta lấy đá để chườm mắt, hết sưng, hết đỏ Còn anh??? Lấy khăn lau, lau đến sắp rách mặt con nhà người ta, không hiệu quả thì dùng miệng thổi, thổi cho hết đỏ????
Đây là IQ một người đàn ông đã 32 tuổi có??? Thật hoài nghi trí tuệ con người!!!!
Nhưng mà, Hứa Sơ Sơ lại không biết điều anh đang nghĩ, hay nói đúng hơn, bây giờ, cô không có tâm trạng để nghĩ về điều đó nữa, bởi người đàn ông này, đang đối mặt với cô, còn đang thổi mắt cho cô nữa
Một bên mắt mang mát, Hứa Sơ Sơ nhíu mắt còn lại hé mở, nhìn người đàn ông chỉ cách mặt mình vài xăn ti mét, cổ không chủ động nuốt một ngụm nước bọt
Thời Cảnh Thường thổi một lát, trên mắt đúng là giảm bớt đi một ít sưng và đỏ rồi, lúc này mới để ý đến hai má Hứa Sơ Sơ đỏ bừng, liền lo lắng hỏi:
- Sơ Sơ, sao mặt cháu đỏ quá vậy? Nóng hả?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook