Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-86
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 86: Không Lừa Được Người Trước Mặt Mình, Sao Lừa Được Thiên Hạ!
Hứa Sơ Sơ quay lại bàn của mình, cô cầm dĩa trái cây có sẵn trên đó, dùng nĩa gắp lên ăn Nhìn thấy Mạnh Huyền Chân đi tới, thuận miệng hỏi:
- Anh đi đâu nãy giờ vậy?
Mạnh Huyền Chân nheo mắt nhìn cô, trả lời:
- Đi kiếm rượu đổ vào trong dĩa trái cây của em!!
Ngay lập tức, tay cầm miếng táo cuối cùng của Hứa Sơ Sơ dừng lại, sau mấy giây lưỡng lự, cô bỏ nó luôn vào miệng, đặt dĩa trống không xuống bàn, nói:
- Anh nhận ra từ bao giờ? Sao biết em không bị dị ứng với cồn?
Mạnh Huyền Chân lắc ly rượu trong tay, nhướng mày đáp:
- Đâu có ai đưa rượu lên đã nuốt ngụm thứ nhất rồi đến ngụm thứ hai mới phát hiện ra nó là rượu chứ? Đúng không, Hứa tiểu thư?
Hứa Sơ Sơ nhớ lại lúc đó, bĩu môi gật đầu, quả thật lúc đó là cô sơ suất rồi!
Hứa Sơ Sơ quay đầu nhìn Mạnh Huyền Chân, lên tiếng:
- Không tệ nha, anh cũng có thể nhìn ra chân tướng nhanh như vậy! Đúng là bạn của chú mà, IQ thật cao, mắt nhìn cũng thật nhanh!!
Mạnh Huyền Chân híp mắt nhìn cô, nhếch môi hỏi:
- Em khen anh thật hay là đá đểu anh vậy? Trước mặt anh còn dám dùng kĩ xảo, học nghệ thuật nên đem nó ra ngoài đời áp dụng luôn phải không?
Anh bị nó lừa ngay trước mắt, một lúc sau mới biết được, còn bảo là nhanh, nhanh chỗ nào chứ? Rõ ràng là nó nói xéo anh!!
Hứa Sơ Sơ bật cười, giải thích:
- Em là một diễn viên, không diễn kịch thì diễn cái gì, hơn nữa, không diễn đạt sau này ai dám mời em đóng phim chứ?
Mạnh Huyền Chân lắc đầu, phản bác:
- Thế cũng không thể lừa anh được!!
Hứa Sơ Sơ bất đắc dĩ thở hắt ra, giơ tay vỗ vỗ vai Mạnh Huyền Chân, nói:
- Không lừa được người trước mặt, làm sao lừa được bàn dân trong thiên hạ đây! Anh thông cảm đi mà!!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ cầm dĩa trái cây tiếp theo lên, nhìn Mạnh Huyền Chân lên tiếng:
- Nhớ lúc nãy em nói gì không, trời sắp mưa rồi đấy, anh chuẩn bị ô đi!
Nói xong, Hứa Sơ Sơ lướt qua người Mạnh Huyền Chân đi thẳng về phía khán đài
Anh nhíu mày nhìn theo Hứa Sơ Sơ, sau đó ngước đầu nhìn lên trần khách sạn, dù gì cơ, ô gì cơ? Ở trong nhà làm sao có mưa được??? Mưa lọt vào đường nào chứ??
Nhưng mà em ấy bảo diễn là diễn cho ai xem???
*Hãy bỏ phiếu để Tiêu có động lực ra nhiều hơn nhé*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hứa Sơ Sơ quay lại bàn của mình, cô cầm dĩa trái cây có sẵn trên đó, dùng nĩa gắp lên ăn Nhìn thấy Mạnh Huyền Chân đi tới, thuận miệng hỏi:
- Anh đi đâu nãy giờ vậy?
Mạnh Huyền Chân nheo mắt nhìn cô, trả lời:
- Đi kiếm rượu đổ vào trong dĩa trái cây của em!!
Ngay lập tức, tay cầm miếng táo cuối cùng của Hứa Sơ Sơ dừng lại, sau mấy giây lưỡng lự, cô bỏ nó luôn vào miệng, đặt dĩa trống không xuống bàn, nói:
- Anh nhận ra từ bao giờ? Sao biết em không bị dị ứng với cồn?
Mạnh Huyền Chân lắc ly rượu trong tay, nhướng mày đáp:
- Đâu có ai đưa rượu lên đã nuốt ngụm thứ nhất rồi đến ngụm thứ hai mới phát hiện ra nó là rượu chứ? Đúng không, Hứa tiểu thư?
Hứa Sơ Sơ nhớ lại lúc đó, bĩu môi gật đầu, quả thật lúc đó là cô sơ suất rồi!
Hứa Sơ Sơ quay đầu nhìn Mạnh Huyền Chân, lên tiếng:
- Không tệ nha, anh cũng có thể nhìn ra chân tướng nhanh như vậy! Đúng là bạn của chú mà, IQ thật cao, mắt nhìn cũng thật nhanh!!
Mạnh Huyền Chân híp mắt nhìn cô, nhếch môi hỏi:
- Em khen anh thật hay là đá đểu anh vậy? Trước mặt anh còn dám dùng kĩ xảo, học nghệ thuật nên đem nó ra ngoài đời áp dụng luôn phải không?
Anh bị nó lừa ngay trước mắt, một lúc sau mới biết được, còn bảo là nhanh, nhanh chỗ nào chứ? Rõ ràng là nó nói xéo anh!!
Hứa Sơ Sơ bật cười, giải thích:
- Em là một diễn viên, không diễn kịch thì diễn cái gì, hơn nữa, không diễn đạt sau này ai dám mời em đóng phim chứ?
Mạnh Huyền Chân lắc đầu, phản bác:
- Thế cũng không thể lừa anh được!!
Hứa Sơ Sơ bất đắc dĩ thở hắt ra, giơ tay vỗ vỗ vai Mạnh Huyền Chân, nói:
- Không lừa được người trước mặt, làm sao lừa được bàn dân trong thiên hạ đây! Anh thông cảm đi mà!!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ cầm dĩa trái cây tiếp theo lên, nhìn Mạnh Huyền Chân lên tiếng:
- Nhớ lúc nãy em nói gì không, trời sắp mưa rồi đấy, anh chuẩn bị ô đi!
Nói xong, Hứa Sơ Sơ lướt qua người Mạnh Huyền Chân đi thẳng về phía khán đài
Anh nhíu mày nhìn theo Hứa Sơ Sơ, sau đó ngước đầu nhìn lên trần khách sạn, dù gì cơ, ô gì cơ? Ở trong nhà làm sao có mưa được??? Mưa lọt vào đường nào chứ??
Nhưng mà em ấy bảo diễn là diễn cho ai xem???
*Hãy bỏ phiếu để Tiêu có động lực ra nhiều hơn nhé*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook